Cái Đuôi Thứ Chín

Huyện nhỏ này ngoại trừ cái hồ kia thì không có tài nguyên nào để hấp dẫn khách du lịch nữa, nhóm khách ba lô cũng chỉ đi ngang qua chỗ này, cho nên cơ sở hạ tầng ở đây thực sự không ra gì. Cơm khó ăn đã đành, điều kiện nghỉ ngơi cũng khiến người ta cảm thấy hơi thương tâm.

Trương Tuệ Quân để lại cho anh một mảnh giấy, phía trên ghi số tuyến xe để sáng mai đi, kèm theo thời gian xuất phát và địa chỉ làng du lịch bên hồ sau đó đi mất.

Quý Kiêu dẫn Đinh Mùi đi dạo một hồi trong huyện thành, mới chưa tới 9 giờ mà trên đường đã không còn ai, chỉ có mấy quán KTV ở trên núi với quán bar là còn mở cửa. Mà nhìn từ ngoài vào, nếu không phải trên mặt cửa viết mấy chứ KTV linh tinh gì đó thì thật sự không khác gì mấy quán ăn vặt bình thường.

"Có chương trình ca nhạc, đi xem đi?" Đinh Mùi đột nhiên kéo kéo cánh tay anh, chỉ vào một chiếc xe tải nhỏ mới từ bên cạnh hai người vọt qua.

Trên thân xe dán đầy poster, nóc xe đặt 2 cái loa lớn, cứ vậy vừa từ từ đi vừa oang oang một đường "Tình yêu không phải bạn muốn mua là mua được, Ca vũ đoàn XX 9 giờ tối nay sẽ tiến hành buổi biểu diễn đặc sắc tại trung tâm văn hóa cũ XX".

"Đệt," Quý Kiêu nhìn thoáng qua đủ loại ngực đùi trên poster, "Có phải mắt cậu không được tốt lắm không, cậu không thấy nội dung trên poster hả?"

"Tôi thấy mà, sao vậy?" Đinh Mùi nhìn anh, vẻ mặt hơi mờ mịt.

"Cậu muốn xem nhảy thoát y hả?" Quý Kiêu đánh phải hỏi rõ ràng cậu.

"Nhảy thoát y là như thế nào vậy?"

"Chính là vừa nhảy vừa cởi quần áo ra, loại cấp bậc này...... Khả năng vung tí tiền nữa còn có thể sờ mấy cái....."

Đinh Mùi nghiên túc nhìn Quý Kiêu, lại nhìn mấy người phụ nữ trên poster, nhíu nhíu mày: "Thật ghê tởm."

Trên đường thật sự không có cái gì giải trí, đối với việc chính mình dùng mấy ngày nghỉ đông để đổi lấy thời gian đi đến nơi như thế này, Quý Kiêu cảm thấy rất buồn bực, cũng may mục đích chủ yếu là đi cùng Đinh Mùi, chỉ cầm tâm tình Đinh Mùi tốt, anh cũng sẽ không cần so đo gì nữa.

Ở trên phố đi dạo lung tung đến 10 giờ hai người mới quay trở lại nhà nghỉ.

Đây là cái nhà nghỉ sạch sẽ nhất trong huyện này, nhưng mà trong phòng không có nổi một tiện ích nào, chỉ có mỗi một cái ti vi bật không lên và một cái đài cát xét nghe còn xước xước.

"Đi ngủ."

Quý Kiêu ngã vật ra giường, giang tay giang chân thành hình chứ đại.

Đinh Mùi đứng giữa hai cái giường suy nghĩ một hột, cuối cùng quyết định nhảy lên giường Quý Kiêu, nằm sát lại bên người anh.

"Ngủ đây luôn hả?" Quý Kiêu xích qua một bên nhường chỗ cho cậu, giường này so với giường ký túc xá của anh còn nhỏ hơn, nếu 2 người năm thì có hơi quá sức.

"Ừm." Đinh Mùi nhắm mắt lại, nghiên người gói lên gánh tay anh, tay chân đều gác lên người anh.

"Giường này hai bên đều trống không, nửa đêm ngủ ai mà ngã xuống thì không được nổi giận đâu nhá." Quý Kiêu cười cười, tay cầm chân Đinh Mùi bỏ xích lên phía trên một chút, lần nào cũng gác đúng lên phía dưới, anh cũng lười nói rồi.

"Ừm." mắt Đinh Mùi vẫn đang nhắm, nhưng tay cậu lại vuốt ve từng cái trên người Quý Kiêu.


"Đừng nghịch nào, mệt chết." Quý Kiêu đè tay cậu lại, có hơi bất đắc dĩ, đứa nhỏ này sao lại làm người khác sầu thế này?

"Sờ một chút thôi mà, cũng có làm sao đâu." Đinh Mùi rút tay ra, lại đặt lên ngực anh sờ tiếp.

"Aizzz, cậu tha cho tôi đi," Quý Kiêu trở mình, đặt Đinh Mùi nằm thẳng lại, ấn tay cậu, "Có muốn làm gì thì giờ cũng muộn rồi, ngày mai còn không biết đi bao lâu mới đến được hồ, cậu cho tôi để dành chút sức lực đi, mấy ngày nay tôi chưa nghỉ ngơi tốt được này nào nữa đây."

"Anh ngủ đi." Đinh Mùi không động nữa, nhắm mắt lại yên lặng nghe hô nhấp của Quý Kiêu nhẹ nhàng đảo qua tai.

Chưa đến vài phút Quý Kiêu đã ngủ rồi, xem ra thật sự rất mệt. Đinh Mùi đẩy anh một cái, cậu bị cánh tay anh đè hơi khó thở, ngày thường mình đè lên bụng Quý Kiêu không biết anh cảm giác như thế nào nữa.

Quý Kiêu giật giật chân, nằm ngửa ra tiếp tục ngủ.

"Quý Kiêu?" Đinh Mùi trở mình nằm úp lại, cánh tay chống người lên, hạ giọng gọi bên tai Quý Kiêu một tiếng.

Quý Kiêu không trả lời, đương nhiên là không trả lời, bởi vì anh đã ngủ rồi, hơn nữa ngủ say như chết.

Thật ra Đinh Mùi cũng rất mệt, tay chống cằm, mí mắt cùng hơi đánh nhau rồi nhưng không biết tại sao lại không muốn ngủ, cậu rất ít khi xa nhà, cảm giác ở hoàn cảnh xa lạ lại có Quý Kiêu đồng hành như thế này làm cậu hơi hưng phấn.

Cậu duỗi tay sờ sờ trên mặt Quý Kiêu, bộ dang Quý Kiêu lúc ngủ rất bình tĩnh, làm người ta cảm thấy thật kiên định. Cậu sờ lên lông mày, lại vạch một đường xuống dưới theo mũi rồi đến môi.

Hôn một chút đi, cậu cúi đầu hôn lên miệng Quý Kiêu một cái.

Cảm giác đôi môi quen thuộc của Quý Kiêu làm Đinh Mùi rất hưởng thụ, cậu cong khóe miệng cười một chút, nhịn không được lại cúi đầu hôn thêm một cái nữa, lần này cậu dừng lại trên môi anh rất lâu, còn lặng lẽ duỗi đầu lưỡi ra liếm nhẹ trên môi anh.

Nhưng cậu không dám có động tác quá lớn, sợ đánh thức Quý Kiêu.

Có điều loại hành vì tự mình khiêu khích chính mình như thế này, hậu quả rất khó lường, người kia có thể vì bị hôn trộm một chút mà có phản ứng hay không thì cậu không biết, nhưng dù sao thì cậu cũng có rồi.

"Phiền chết mất." Đinh Mùi nhấc người lên quỳ bên người Quý Kiêu, đầu đặt lên ván giường, mới hôn có 2 cái mà sao đã cứng rồi?

Cậu buồn bực nhìn thoáng qua phía dưới quần lót vẫn còn đang rất bình tĩnh của Quý Kiêu, ngủ rồi là không có cảm giác gì nữa à?

Cậu duỗi tay xuống, cách lớp quần sờ soạng Quý Kiêu một chút, mềm, có đều sờ rất thích, sờ một chút thì sẽ cứng lên nhỉ? Đinh Mùi ngồi thẳng dậy trên giường, cực kỳ nghiêm túc mà nghiên cứu Quý Kiêu một chút, lại cách một lớp quần nhẹ nhàng nằm lấy mà cọ xát một chút.

Chân Quý Kiêu động một chút, cậu nhanh chóng thu tay về.

Chờ Quý Kiêu không có động tĩnh gì nữa, cậu lại dơ tay xoa vài cái, sau đó chậm rãi vói tay vào trong quần lót Quý Kiêu.

Sờ một chút đi, một chút thôi.


Nói là sờ một chút đi, nhưng kết quả là sờ bao nhiêu cái chính Đinh Mùi cũng không đếm hết, dù sao thì cảm giác trong lòng bàn tay từ mềm dần dần cứng lên cũng làm cậu rất hưng phấn, cậu dựng lỗ tai cẩn thận nghe hô hấp của Quý Kiêu biến đổi.

Có chút dồn dập?

Sự thay đổi này lại làm cậu hứng thú thêm một chút, duỗi tay nhẹ nhàng kéo quần lót Quý Kiêu xuống, tay học theo động tác lúc trước của Quý Kiêu.

Cứng, thật sự rất cứng!

Cảm giác trong lòng bàn tay của Đinh Mùi rất rõ ràng, thì ra ngủ rồi cũng có thể sờ cho cứng lên.

Cậu cong lưng, cúi sát xuống muốn nhìn kỹ một chút. Nhưng chân Quý Kiêu đột nhiên cong lên, cậu hoảng sợ, vừa lúc định buông tay ra thì cánh tay bị Quý Kiêu bắt lại.

"Cậu đúng là không chịu yên được."

Không biết Quý Kiêu đã tỉnh từ lúc nào, đang cau mày nhìn cậu.

||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||

"Anh tỉnh rồi à?" Đinh Mùi thực sự không ngại ngùng gì, chỉ hơi băn khoăn vì đánh thức Quý Kiêu thôi.

"Vô nghĩa, đến như vậy rồi mà còn không tỉnh nữa thì chính là người thực vật," Quý Kiêu ngồi dậy, sửa sang lại quần, lại thở dài, "Tôi nói cậu này, có phải tinh lực của cậu hơi dồi dào quá? Cậu không mệt à?"

"Mệt," Đinh Mùi rũ mắt xuống, quỳ gồi trên giường cọ tới phía sau Quý Kiêu rồi ôm lấy đẩy đẩy trên eo anh, lại giơ tay vòng đến trước quần lót anh duỗi vào, "Chính là......"

"Tôi đệt," Quý Kiêu cảm giác được phản ứng của Đinh Mùi cũng dở khóc dở cười, anh bị Đinh Mùi làm cho vừa mệt lại vừa hưng phấn, "Cậu mệt không ngủ được lại lăn lộn cái gì đây?"

"Hai ta làm một lần rồi đi ngủ đi." Đinh Mùi gác cằm lên vai Quý Kiêu, nhỏ giọng nói một câu.

Lúc Quý Kiêu quay người áp lên trên Đinh Mùi, Đinh Mùi duỗi tay câu lấy cổ anh, chân cũng quắc lên eo. Thích cảm giác này, nhìn Quý Kiêu vừa đè nén dục vọng vừa treo biểu cảm bất đắc dĩ trên mặt làm cậu không nhịn được rất vui vẻ.

"Cậu cười cái rắm." Quý Kiêu chôn ở cổ cậu hôn nhẹ lên, bàn tay nhẹ nhàng mơn trơn trên người cậu, kéo quần xuống.

"Không biết." Đinh Mùi vẫn cười, hơi thở hơi gấp lên.

Quý Kiêu nhìn Đinh Mùi cười đến híp mắt lại, cúi đầu hôn xuống môi cậu, đầu lưỡi Đinh Mùi lập tức đón lấy, cũng anh dây dưa quấn quýt. Nói thật, mỗi động tác hay biểu cảm tùy tiện của Đinh Mùi đối với anh mà nói đều là dụ dỗ mãnh liệt, bàn tay anh tăng thêm lực độ, vuốt ve làn da trơn mịn của Đinh Mùi.

Có điều.

"Có một vấn đề......" Quý Kiêu vẫn luôn định đi mua gel bôi trơn, nhưng mà chưa tìm được cơ hội, hiện tại tên đã lên dây mới nhớ ra vấn đề này.


"Sữa tắm, dầu gội?" Đinh Mùi có một vài lúc phản ứng anh đến kinh người, ngay lập tức biết anh muốn nói gì, "Kem đánh răng?"

"Kem đánh răng cái đầu cậu," Quý Kiêu nhảy xuống giường chạy vào phòng tắm, may là Trương Tuệ Quân không sắp xếp cho bọn họ ở loại nhà nghỉ dùng nhà tắm công cộng, "Cậu không sợ khó chịu nhưng tôi thì có."

Trong cái bịch nhỏ trên bồn rửa mặt có hai chai sửa tắm.

"Cái này đi," Quý Kiêu lấy cái chai chạy về phòng nhảy lên giường, chân Đinh Mùi lập tức gác lại lên, "Vân vân......" (này là em đang tiếp tục liệt kê phía trên á)

Trạng thái Đinh Mùi không hề che giấu dục vọng đang cháy lên như lửa đốt làm anh có hơi mất không chế, luống cuống tay chân mà thoa sữa tắm lên, giống như thể hai người bọn họ đã nghẹn nhiều năm rồi vậy, từng tiếng thở hổn hển.

"Nhanh nào." Cánh tay Đinh Mùi vòng trên cổ anh, cơ thể xoay xoay một chút.

Đệt! Quý Kiêu ngay lập tức chịu không nổi loại giọng điệu này của Đinh Mùi, huyết mạnh toàn thân đều xông lên trên, cái gì mà mệt mỏi, cái gì mà buồn ngủ không biết quẳng hết đi chỗ nào rồi, trong đầu chỉ còn nghĩ được tới khoái cảm khi tiến vào thân thể Đinh Mùi thôi.

Đinh Mùi híp nửa mắt lại, nhìn Quý Kiêu đang nằm nhoài trên người mình, cắn cắn môi: "Thích cùng anh làm."

Còn nói cái gì nữa? Làm!

Lúc Quý Kiêu tiến vào, Đinh Mùi không còn đau đớn như lúc trước mà căng chặt cơ thể nữa, chỉ là nhẹ nhàng run một chút, kẽ răng không hề cố kỵ mà thoát ra một tiếng rên rỉ.

Quý Kiêu vốn định nhắc cậu nhỏ tiếng một chút, phòng này có khi không có cách âm đâu, nhưng lúc này rồi anh cũng không rảnh mở miệng nữa. Âm thanh của cậu làm cho Quý Kiêu nháy mắt trở nên giống như trúng phải ma chú, nếu trên ngực mà có lỗ hổng, tim anh không khéo có thể vọt qua tới bên kia bán cầu rồi.

"Có đau thì nói với tôi." Anh vặn vai Đinh Mùi, chậm rãi hoàn toàn tiến vào.

Hô hấp Đinh Mùi đột nhiên ngừng lại một chút, sau đó là thở dốc dồn dập một trận, tiếng rên rỉ hỗn loạn, khoải cảm kì dị giống như thủy triều ập đến.

Quý Kiêu ngừng một chút, muốn chờ hơi thở Đinh Mùi hòa hoãn lại. Ngón tay Đinh Mùi lại nhẹ nhàng câu trên lưng anh một chút: "Động....."

Đây mẹ nó chính là kèn xung phong!

Đinh Mùi đỡ chân Đinh Mùi bắt đầu chậm rãi ra vào.

Đèn trong phòng vẫn còn mở, Quý Kiêu có thể nhìn thấy thân thể Đinh Mùi run rẩy từng nhịp, có thể nhìn thấy lồng ngực của cậu phập phồng không ngừng. Ánh đèn không sáng lắm, có hơi tối tăm, nhưng nhìn làn da Đinh Mùi dưới ánh đèn nhàn nhạt nhu hòa càng làm cho anh muốn thâm nhập sâu hơn, càng va chạm mãnh liệt.....

Anh đem tay Đinh Mùi bắt chéo lại ấn trên gối đầu, một bàn tay nắm lấy cậu, động tác nhanh hơn.

Đinh Mùi cau mày, cơ thể rung động theo mỗi lần Quý Kiêu va chạm, đầu ngón tay bấu lấy cánh tay Quý Kiêu, tiếng rên rỉ trở nên đứt quãng.

Trong thân thể bị hung hẳng lấp đầy, rút cạn, rồi lại lần nữa lấp đầy, sự xâm chiếm bá đạo của Quý Kiêu làm toàn thân cậu nhũn ra, mà dục vọng bị Quý Kiêu nắm ở trong tay lặp lại kích thích lại theo đó mà tăng vọt.

"A........" Cậu thích cảm giác nhưu vậy, cảm giác tê dại quỷ dị lúc sau cũng không cách nào ngăn được khoái cảm.

Quý Kiêu cúi đầu hôn cậu, đầu lưỡi hai người thay phiên dây dưa quấn quýt, Đinh Mùi không ngừng lại mà nhẹ nhàng cắn mút làm hô hập của Quý Kiêu trở nên mất kiểm soát, động tác càng lúc càng mãnh liệt, anh buông lỏng tay Đinh Mùi ra, ấn chân Đinh Mùi lại, cả người áp lên trên người cậu.

Cánh tay Đinh Mùi vòng ra sau lưng anh không ngừng vuốt ve xoa nắn, thân thể nóng bỏng làm người ta cuồng loạn.


"Tôi......" Giữa một mảnh thở dốc, cơ thể Đinh Mùi đột nhiên căng lên, đầu ngón tay như cấu lại trên lưng Quý Kiêu, từng trận khoái cảm đánh úp về phía cậu.

Quý Kiêu cảm giác được thân thể Đinh Mùi từng trận co rút đè ép lên phía dưới của anh, mang đến kích thích mãnh liệt làm anh gần như không thể khống chế, anh ôm sát lấy Đinh Mùi, hung hăng ra vào.

Giữa một mảng thở dốc hỗn loạn cũng tiếng rên rỉ, dục vọng phun trào ra.

"Chắc ngày mai tôi sẽ không dậy nổi mất." Quý Kiêu ghé xuống trên người Đinh Mùi, rất lâu sau hô hấp mới chậm rãi bình ổn lại về mức bình thường.

"Anh nặng quá." Đinh Mùi nhăn mũi cười một chút, cảm thấy thật mỹ mãn mà ôm Quý Kiêu không buông tay.

"Cậu không buông tay thì sao mà tôi dậy được." Quý Kiêu hôn lên vành tai cậu một cái.

Đinh Mùi rất không tình nguyện buông lỏng ray ra, bò dậy đi theo Quý Kiêu vào phòng tắm: "Vừa rồi anh kêu."

"A?" Quý Kiêu mở nước nóng, thử độ ấm một chút, kéo Đinh Mùi đến dưới vòi sen "Tôi kêu cái gì?"

"a..a...a... như vậy." Đinh Mùi ôm eo anh, mặt cọ qua cọ lại trên vai anh.

"Cái rắm," Quý Kiêu sửng sốt một chút, sao anh lại không biết được, "Ai mà kêu mạnh giống cậu vậy......"

"Thật đấy, lúc cuối ấy," tay Đinh Mùi cào lên phía sau Quý Kiêu, nắm tay lại xoa xoa trên mông anh, "Dễ nghe."

Quý Kiêu không nói gì, chui đầu vào dưới vòi sen, chuyện này sao lại nghe mất mặt như vậy? Hơn nữa bản thân còn không biết? anh suy nghĩ một lúc lâu cũng không nhớ ra được gì, cảm giác này đúng là phá hoại, kể cả hưng phấn cũng không thể hưng phấn kiểu đó chứ? "Tôi thật sự kêu a... a... a...?"

"Ừm." Đinh Mùi gật đầu.

"Tôi đệt......" Quý Kiêu kéo cửa phòng tắm ra, cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên phòng bên cạnh.

"Phòng bên cạnh không có ai đâu, tôi nghe được," Đinh Mùi cười, tay xoa xoa trên mặt, thật là thoải mái, cả người đều mềm mại, "Anh sợ bị người khác nghe thấy à?"

"Vô nghĩa, hai thằng đàn ông to đùng ở chung một phòng làm chuyện này, còn a...a....a..., để người ta nghe được thì xấu hổ lắm," Quý Kiêu cảm thấy nói chuyện này với một con mèo không biết hàm súc, lỗ mãng như Đinh Mùi có hơi khó khăn, anh xoa mũi Đinh Mùi, "Tôi nói với cậu chuyện này, hai ta không thể cứ phóng túng như thế, ngày mai còn có việc, hôm nay khống chế chút."

"Phóng túng?"

"Ùm, là muốn làm là làm liền đó."

"Thì muốn làm là làm liền thôi, tại sao không thể làm?"

".......Thôi được rồi," Quý Kiêu thở dài, ôm lấy Đinh Mùi, tay phủi lung tung trên lưng cậu, "Không cách nào nói cho cậu hiểu được."

Đinh Mùi không nói gì, nhắm mắt lại dựa vào người Quý Kiêu hứng nước.

Một lúc sau, hứng nước cũng tàm tạm rồi, Quý Kiêu đang định tắt nước đi, cánh tay đang ôm eo anh của Đinh Mùi bỗng nhiên bấu chặt lại, cơ thể cũng hơi cứng lại.

"Sao thế?" Quý Kiêu bị bấu chặt đến suýt không thở nổi, lực tay của Đinh Mùi mạnh đến kinh người.

"Đau."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận