Cái Gì Bảo Ta Bán Con Ăn Đất Gặm Vỏ Cây Tro Cốt Cũng Cho Ngươi



Ngày mai chính là sinh nhật 25 tuổi của nàng, chứng tỏ thầy bói kia không phải là kẻ lừa đảo?

【 Bởi vì ký chủ bán con, dẫn tới bốn người Kiều Nguyên An, Kiều Văn An, Kiều Phi An, Kiều Hiểu Khê từ nhỏ đã thiếu hụt tình thương của mẹ, 20 năm sau trở thành đại vai ác hùng bá bốn phương, đốt giết đánh cướp, không chuyện ác nào không làm, sinh linh đồ thán, cho nên hiện tại sẽ do ký chủ dạy dỗ một lần nữa】

Kiều Như Nguyệt: “???”
Nàng đã sắp chết rồi mà còn phải dạy dỗ trẻ con à?

【 Ký chủ có thể thông qua việc hoàn thành nhiệm vụ để đạt được điểm công đức, có thể dùng điểm công đức để đổi thành thẻ sinh mạng ở trong thương thành.

Đinh, mời hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên: Từ hôn 】

Kiều Như Nguyệt mở thương thành ra, phát hiện một tấm thẻ sinh mệnh yêu cầu 80 điểm công đức!

Tuy rằng không biết nhiệm vụ lần này có bao nhiêu điểm công đức, nhưng, nàng, phải, làm!

Cái loại nam nhân ăn cơm mềm không biết xấu hổ, chỉ biết bám lên người nữ nhân để uống máu, dù cho hệ thống không nói thì nàng cũng sẽ hất văng hắn ra.


Nhưng tuyệt đối không chỉ đơn giản là từ hôn!


Kiều Như Nguyệt lập tức đi tới trước cửa phòng, vừa mới kéo ra thì Chương Thanh Thành đang nghe lén đã lập tức ngã nhào vào trong nhà.


“Phanh!!!”

Trong nháy mắt cửa phòng đóng lại, ông lão còn đang miệng phun hương thơm liền sợ tới mức im tiếng.


Chương Thanh Thành cũng không biết Kiều Như Nguyệt muốn làm gì, chẳng lẽ là muốn chơi ba người?

Làn da của Kiều Như Nguyệt đặc biệt trắng nõn, mày đẹp mắt hạnh, môi anh đào, khác hẳn với mấy cô nương ngăm đen trong thôn, chẳng sợ gương mặt mọc đầy tàn nhang nhưng mà cả người vẫn giống như một đóa hoa yêu kiều vậy!

Quả nhiên giây tiếp theo, Kiều Như Nguyệt đã rút trâm ngọc trên đầu hắn, cởi áo lụa dài bên ngoài, áo trong, ngay cả bọc quần cũng không để lại.


Ông lão ở bên cạnh trợn mắt há hốc mồm, cô nương này có sức lực lớn, tính tình táo bạo, chơi lớn như vậy à?
Khóe miệng của ông lão kia nhếch lên, không hề tức giận vì mất hai cái răng cửa, nhấc chân chuẩn bị gia nhập vào bọn họ.


“Bang!”

“Bang! Bang!”


“Bang! Bang! Bang……”

Kiều Như Nguyệt đánh liên tiếp mấy cái bàn tay lên trên mặt Chương Thanh Thành, làm cho gương mặt khô gầy của Chương Thanh Thành bị sưng phù cả lên.


Nhìn từ chính diện trông giống như một cái đầu heo vậy.


“Phốc!”

Chương Thanh Thành phun ra một búng máu, răng trong miệng cũng bay ra ngoài.


“!!!”

Ông lão kia sợ tới mức dừng lại bước chân, dùng đôi tay che lại răng của mình chậm rãi lui về phía sau.


Cô nương này không phải nhân vật bình thường, ông ta không thể trêu vào!

Vốn dĩ Chương Thanh Thành còn có giấc mộng dâm đãng, đột nhiên bị tát tới hoa mắt chóng mặt, phản ứng đầu tiên của hắn chính là Kiều Như Nguyệt điên rồi.


Nhưng mỗi khi hắn chuẩn bị phản kháng thì lại đều không phải là đối thủ của Kiều Như Nguyệt.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận