Chap 25 nụ hôn đầu đời cũng là lời vĩnh biệt
9h AM chủ nhật “08/4/2012 ngày buồn của suốt cuôc đời”, khi đang chát với thằng bạn thân thằng Th củ chuối chém gió vụ tối hôm qua, thì điện thoại đổ chuông lucky hot biết ngay số nạ cầm máy alo:
“Cường hả em vô gấp Thanh muốn gặp em lần cuối. Ai vậy, anh Phong”……..tút tút……..
Chỉ kịp sent lại cho thằng bạn thân, Thanh sắp mất muốn gặp tao lần cuối. Off tắt máy, lấy ví tưởng vẫn còn được 3m500k, nào ngờ qua lão anh thứ gặp khó khăn về hỏi tiền, đang dở ngồi chơi game bắn gà nên bảo tiền trong ví, nào ngờ lão lấy chỉ để lại còn có 300k, bực mình lầm bầm con mẹ nó lấy rõ lắm, còn có 300k, chẳng nhẽ gọi điện thoại tổng sỉ vả cho 1 trận. chợt nhớ vẫn còn cái mtxt hiệu Acer core i3, tài sản duy nhất có giá trị hiện tại, của một thằng sinh viên mới ra trường chưa công ăn việc làm ổn định. Ra hiệu cầm đồ tôn đức thắng gặp ngay con giặc cái gần nhà con bé này là hàng xóm cạnh nhà em, mới dọn đến trọ được vài tháng cũng rất hay xoắn em các thím ợ, nó xoắn kêu anh đi đâu mà đi ra đằng này thế, à anh đi ra xem có cái máy tính nào hết hạn cầm cố mua cho đứa bạn ở quê ý mà, len nén đi vào hỏi thằng chủ quán, anh cho em cầm cái máy tính, hất hàm mặt vênh váo định cầm bao nhiêu nghĩ trong đầu tổ cha mày ông ko cần tiền gấp thì mày lại thành dở hơi
dạ 5T được không anh.
Lần đầu đi cắm đồ à mày.
Dạ !!!!!!! mẹ con chó .
3T không hơn,
anh làm ơn đi em đang cần tiền gấp cho em thêm một ít,
3T200k không hơn, đồng ý thì lập hóa đơn. Ngậm ngùi dạ vâng, lãi suất 4k ->/1T đồng ý thì nhận tiền, gửi nhiêu ngày, dạ cho em 1 tháng đi anh……. !!!!!!!. về nhà lấy ba lô vơ tạm mấy bộ quần áo gọi taxi ra sân bay, lòng nóng như lửa đốt sợ Th sảy ra chuyện gì, ra đến đây hỏi con bán vé chị cho em một vé đi gấp sài gòn nhé chị, chỉ còn ghế hạng sang thôi em, ghế nào cũng được miễn sao là vào đến nơi càng sớm càng tốt, nhà em có người chết hả mợ con điếm, ko biết nó làm tiếp tân khách kiểu gì mà ăn nói nghe chối hết cả tai, may ày là tao đang cần bay gấp nếu ko ông đào mả nhà mày nên cho coi,…… bay ngay vào sài gòn.
Vào đến nơi điện cho P hỏi em đang ở đâu thế, em đang ở nhà, ra cổng đỡ hộ anh đồ vào nhà nhé, cho anh tá túc tạm mấy hôm giờ ko muốn làm phiền đến ông chú bà thím, oke anh cứ vô đi, anh đang gần đến nhà rồi, rồi em xuống liền.
Lại vô chi cho tốn kém thế anh hai, ờ thấy bảo Th muốn gặp anh lần cuối sao anh nói thật hay giỡn đấy, em mới thấy nó đi viện ba hôm nay thôi mà, anh cũng ko biết thấy anh Phong, anh ba của Th điện cho anh bảo thế, sao em ko vào viện thăm Th, em có vào đấy chứ nhưng vệ sĩ của bà bô nó thuê ko cho vào, mà bà cũng kêu nó chỉ cảm sơ sơ nên em cũng bận chưa điện cho anh được, sao ko kêu bọn thằng T cua hay S khùng chúng nó xoắn à vào, giờ bọn T, M, S, L ngay cả H hận bà bô nó thay anh nên ko muốn đến, cái gì anh đâu có hận bà ta, anh chỉ khinh bà ta thôi mà, mợ đúng là mấy thằng anh em, chỉ xoắn là ko ai bằng.
Thôi cất đồ rồi anh em mình vào viện thăm Th luôn, anh cũng đang lo lắm rồi, anh ở tạm phòng em nhé, thôi đi má lại định giở trò hả, hề hề thì ở tạm phòng anh hai em, ờ thế còn được,…………. mà anh hai em mất bao năm rồi mà vẫn để nguyên hiện trạng thế này sao ?, cũng đã 12 năm rồi còn gì, ba em ko muốn bất kì vật dụng gì mà anh hai em lúc còn sống bị di rời đi đâu, nên nó vẫn được giữa nguyên hiện trạng cho đến giờ, mỗi năm chỉ vài lần lau chùi rồi đâu để nguyên đó, thế giờ anh làm sáo chộn thì sao, à mà ko có máy tính hả ?, có bên phòng em làm chi vậy, à định tối dùng buôn chuyện chém gió với anh em ngoài bắc cho đỡ buồn ý mà, anh có bồ hả, thôi con lạy mợ, mợ cứ phải xoắn nó đực dựa ko phải khác giới được chưa xoắn, hì hì ai biết đâu được biết đâu hai người gay thì sao,………, thôi đi thôi ko muộn, xuống đến nhà thì gặp ba P đi chơi về, con chào chú, chú cho con tá túc vài ngày nhé.
Ba ày luôn con P còn được nữa là khà khà, thôi con đâu dám mơ, cứ mơ đi con. Dạ con ko muốn bị sáng dậy mà ko biết là hôm qua lắc ở quán bar nào cả. P véo em, anh này kì ghê sao tự dưng ko xoắn được ông già đâm ra chém em vậy. ha ha thôi con đi đây chú, ờ hai đứa đi cẩn thận nhé, dạ !.........
Mà sao em bảo Th nằm ở viện nhiệt đới là sao, em cũng ko biết, thấy bảo bị cảm vậy hả, ko biết ông phong có chơi đểu anh ko nữa, sao anh nghĩ vậy, ai mà biết được bà bô Th có mưu mô gì, biết đâu bà ý làm thế để anh đèo em đến rồi xoắn kêu anh yêu em, cho Th hận anh suốt đời cũng nên, hì hì em cũng muốn như thế sao phải xoắn, cái gì lại định té nước theo mưa đấy hả con em mất dạy này, thôi đi cũng sắp đến nơi rồi ko phải xoắn em biết anh lo sốt vó nên chém cho anh đỡ buồn thôi, ờ giờ ngoài Th ra chắc chỉ em hiểu anh, vậy cho em làm vợ bé nha, thôi đi bà khùng ăn nói vớ vẩn, biết anh chỉ có em Th rồi xoắn, cưới về cho nằm dưới cũng được coi hai người khỏa thân, thế thì tối về mở phim sex mà coi, cần gì lấy để nằm dưới mà xem diễn xiếc, haiz dạo này cũng bạo mồm ha, lúc nào mồm chẳng bạo, thế anh xem bao giờ chưa, cái đấy hỏi dân CNTT IT thì quá bình thường sao phải xoắn, thế tối anh em mình về xem chung nhe, xem chung để cô hứng nên quay tay ko được, chuyển sang cưỡng bức mất đời trai tôi thì sao ha ha, he he lại tưởng bở hả, anh là hay thích ăn dưa bở lắn, thôi đến nơi rồi ko giỡn nữa, oke.
Em biết Th ở đâu ko hình như phòng cấp cứu khu D, thôi để anh gọi anh Phong cho chắc ăn, một lát thì anh Phong xuống đón hai đứa vào, nhưng đến cửa thì anh phong nói, Th giờ chỉ muốn gặp một mình em thôi, ngoài ra ko muốn gặp bất cứ ai khác. Bề ngoài tỏ ra rất điềm tĩnh, nhưng thật ra em đã mất hết cả rồi tay run run khi mở cửa phòng, Th được nằm riêng một phòng biệt lập có bác sĩ túc trực 24/24.
Bước vào đến nơi chân em run đến lỗi ko còn bước nổi nữa, Th nằm đó măt nhìn xa săm như vô hồn, nhìn Th hốc hác tiều tụy mà em tan nát cõi lòng, nước mắt đã trực rơi, nhưng nó lại được ngưng lại trên khóe mắt mà ko được chảy tiếp, các thím có biết tại sao ko, tại vì căn phòng ấy lúc này có một con người đang khinh hơn đáng hận, đáng coi thường hơn đáng gét hiện diện, đó là ma ma Th, bà ta ko sứng để nhìn thấy những giọt nước mắt đó của em, một con người tuy nghèo nhưng bao giờ cũng ngửng cao đầu.
Cháu mới vô hả, em ko thèm trả lời, mà nghĩ trong đầu giờ bà vui rồi chứ, bà chia rẽ chúng tôi giờ thì bà đã đạt được kết quả rồi đấy, nước mắt lại trực tràn . Thì Th ngước nên nhìn em, giờ mặt Th có một vẻ gì đó rất là rạng rỡ, mặc dù rất tiều tụy, Th nói mà ko ra hơi, lúc này cô ấy chỉ nhìn em mà khóc, khóc nhưng khuôn mặt vẫn giữ được sự vui sướng, còn em giờ ngoài mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng thực chất cái lạnh lung đó đã tan biến mất sau anh mắt trìu mến của Th, Th giơ tay ra hiệu cho em lại gần, lúc này Th cười, mà như khóc. Lại gần nắm tay Th thì thấy trên cổ tay có vết cứa sâu có lẽ đã đứt động mạch chủ, hoảng loạng em vơ váo lấy tay Th, cô ấy lại mỉm cười, một nụ cười mà có lẽ đã rất nâu ko được hiện trên khuôn mặt xinh tươi đẹp như trăng rằm của Th, nói cho anh nghe có chuyện gì xảy ra đi Th, Th lắc lắc cái đầu ra hiệu là ko sao
Sâu thẳm trong con người em, giờ chỉ muốn cầm con dao mà đâm một nhát chết, con người đang ngồi lù lù một đống ở kia, ném cái nhìn đầy oán hận lẫn căm phẫn về phía bà ta, nhưng sao có thể làm như thế trước mặt Th được, đối với Th bà bô cũng là thần tượng của cô ấy, giống như em thần tượng ông bô.
Giường như Th hiểu tâm trí của em đang nghĩ những gì, nên cô ấy cứ lắc đầu đều, nước mắt lại tuôn rơi trên khuôn mặt bé nhỏ của Th, ko sao rồi vợ giờ đã có anh ở đây em ko phải lo gì cả, giờ sẽ ko ai có thể chia rẽ chúng ta, cũng như ăn hiếp em được nữa, anh sẽ bảo vệ em chăm lo yêu thương em.
Giường như bà bô Th định có phản ứng gì trước câu nói đó của em, nhưng sau lại thôi. Th cố nâng người nên, lúc này em đã ghé sát nâng cô ấy dậy, Th đặt một nụ hôn, hôn thật sâu nên môi em, ôi nụ hôn đầu đời của hai đứa, cảm giác lúc đó sao mà vừa hạnh phúc vừa đau khổ biết bao, mùi vị mằn mặn ngọt ngọt xen lẫn chan chát của những giọt nước mắt của Th, thật là sung sướng và hạnh phúc, rồi Th dần dần lả xuống tay với xuống nện, đưa cho em một cây sáo bạc, đây là bảo bối ông bô để lại cho em trước lúc chết, cây sáo mà xưa kia em tặng cô ấy làm kỉ vật, khi cô ấy đi Mỹ du học, giờ lại trở lại tay em cùng một lá thư, Th nói hứa với em làm làm theo những gì em viết trong thư nhé anh , được mà anh hứa, rồi Th ra đi ra đi trong một niềm hạnh phúc, mắt sáng long lanh, môi hé nụ cười, ánh mắt cùng nụ cười đó sẽ mãi khắc sâu vào tâm trí em sau này, lúc này em chỉ kịp gào nên Th.a.n.h a.n.h thế rồi tim như có ai đâm một nhát, đầu óc quay cuồng, trời đất tối sầm ko còn nhìn thấy gì nữa cả………………vĩnh biệt em.
////Điều anh ko mong muốn giờ đây đã lại trở thành hiện thực. cuộc đời còn dài lắm nhưng giờ đây ai có thể thay thế em, con người anh đã chết theo em rồi………có chăng chỉ còn là cái xác ko hồn.???????????
chap26 lời hứa với vợ...............