Thư Lễ trườn lên thân mình, nằm bò trên ngực anh như chỉ miêu nhi làm nũng vậy, bàn tay nhỏ chống chống, mềm nhẹ dẫm và dò xét, rất sợ rằng làm anh bị áp đến khó thở, thấy anh không hề phản đối hay lộ ra dấu vết ghê tớm việc động chạm.
Thư Lễ mới bạo gan hơn, nó chống tay ở giường, nhìn xuống anh, đôi mắt trong trẻo nhìn ngắm anh một lúc lâu.
Tư liệu của Thời Niên Yến ghi nhận rất rõ ràng rằng, anh có chứng sạch sẽ thân cận, là về chướng ngại tâm lý đến lúc này vẫn chưa có giải pháp.
Vốn dĩ kế hoạch diễn biến bên trong.
Đóng vai trà xanh này là người khác, thế giới sẽ tự động cấp cho một Npc, và không có đến lược nó lên sân, nhưng ai bảo hết cách rồi, kí chủ ngại việc thân cần thế này trừ Cẩn Ngọc Trì, đành bấm bụng cho hệ thống tham diễn!
Ú hú, tuyệt!
Engfa nghĩ đến thế này, nó cũng nằm trong sự đặc biệt đối đãi của anh, đôi mắt to tròn, lượng lượng sáng như trời sao trong đêm tối, rất sáng, le lói và đặc biệt ở đêm đen thế này, vốn căn phòng ngủ tối tăm không thấy năm đầu ngón tay, sẽ không có ngoại lệ.
Lại nhìn đôi mắt Thư Lễ, Thời Niên Yến thật quen thuộc, cũng nhờ thế mà thả lỏng cơ thể mình, ánh mắt Thư Lễ chăm chú nhìn anh không rời.
Thời Niên Yến cười khẽ, ngực nhấp nhô khi thấy nó xem anh, xem đến ngây người, bất chợt mở miệng hỏi.
"Có đẹp không?"
Chính anh xuất khẩu lời này, bỗng chốc cũng hơi dừng lại.
" Niên Niên đẹp nhất!" Thư Lễ bẹp miệng trả lời, nó đương nhiên biết kí chủ nó cỡ nào đẹp rồi.
Bởi vậy nên nó mới xem đến ngây người, nếu theo những hồi anh trêu đùa nó mà nói.
Đúng thật là nó háo sắc, xem dung mạo của kí chủ mà ham si, chảy cả nước dãi, càng đừng nói là hèn mọn yêu anh như Cần Ngọc Trì.
Nó còn nguyện ý đổi lấy đau thương chỉ để kề cạnh anh, nếu nó là người thì tốt nhỉ, nếu nó khiến anh chỉ là của riêng mình nó thì tốt quá.
Hệ thống tâm tư nổi lên từng hồi không tốt ý tứ, nó ngồi lên, rũ mắt xuống nhìn anh khi, mái tóc xõa hạ khiến nó trông ngốc nghếch rất nhiều.
Thời Niên Yến vươn tay giúp nó vén tóc về sau tai, lướt qua gò má, mơ hồ tầm nhìn là nhung nhớ cảm xúc, anh nhưng nhìn Thư Lễ thành Cẩn Ngọc Trì!
Thời Niên Yến chớp mắt một lúc, rồi nhìn dung mạo Thư Lễ, hành động và cả cách ngây ngô khi ngắm nhìn anh, thật sự rất giống, nó mang lại cho anh cảm giác ấm áp và một thứ gì đó khác lạ.
Hệ thống nhìn anh mang một loại rất cố chấp dục vọng, đang nhen nhóm lên......
Càng là kỳ quái hơn khi lúc này, ánh mắt Thư Lễ đã hạ xuống, di dời và dừng trên môi anh, Thời Niên Yến hơi cau mày.
Anh muốn lên tiếng để nhắc nhở nó, môi mỏng hé mở muốn nói.
Thân hình chợt động.
Thư Lễ cúi xuống muốn hôn nhẹ xuống.
Thời Niên Yến rất nhanh chóng hành động, anh khẽ xoay khẽ đầu, khiến nụ hôn kia rơi xuống má anh.
Đề không quá gượng gạo trong mắt Cần Ngọc Trì, cũng không khiến Thư Lễ thất vọng, Thời Niên Yến một tay ôm lấy eo hệ thống, một tay khác chạm khẽ ở gáy nó.
Anh vỗ nhẹ, bàn tay hướng lên xoa khẽ tóc Thư Lễ " Được rồi, đừng nghịch "
Thư Lễ yên lặng vài giây, lúc sau nó cũng nằm trong vòng tay anh, một loại đường đường chính chính như thế này khiến Thư Lễ hoàn toàn luân hãm, còn càng muốn hơn như thể.
Nó cảm giác cái nhìn chẵm chẳm của kẻ thứ ba càng thêm nóng rực, chi chích khó chịu vô cùng, Thư Lễ vươn tay chạm khẽ vào má anh "Niên Niên "
"Ừ?" Thời Niên Yến nhắm lại mắt, âm thanh có chút yếu đi do cơn buồn ngủ, Thư Lễ cảm khái một chút về diễn xuất của anh, rõ ràng một chút cũng không cảm thấy muốn ngủ, lại giả vờ được, có thể suy diễn ra đến như vậy, phải nói không hỗ là anh?
"Em có thể gọi anh là Niên Niên không?"
"Em đã gọi" Thời Niên Yến trả lời nó.
" Không giống nhau" Thư Lễ đáp.
Anh không quá để ý, đôi mắt nhắm liền không hề mở ra nữa, nhẹ giọng ôn nhu hống nó " Cũng chỉ là một cách gọi, không có gì khác biệt cả "
Ngoài miệng là bầng quơ nói cho qua chuyện, ở trong lòng, anh thanh tỉnh ý thức vô cùng, ngón tay xoa nhẹ ngọn tóc của Thư Lễ, còn khẽ kéo một nhúm tóc ' Engfa, đừng nghịch ngợm '
‹ Em ghen tị Engfa.
' Về chuyện gì?' Anh hỏi nó
Không biết, chỉ là cảm thấy thật sự ghen tị về một thứ gì đó,
Như là, vai chính ở lúc này vậy.....
Engfa nói xong, ngón tay nó đang chọc ở má anh trượt nhẹ xuống, vuốt nhẹ ở hầu kết, vừa đúng lúc anh cũng nuốt khẽ một ngụm nước bọt, yếu hầu lăn lộn, trông thật muốn cắn một ngụm làm sao.
* Lách cách!
Thời Niên Yến "?"
Thư Lễ cũng nghe thấy " Có, âm thanh gì đó"
Nó nói, lại vang lên vài đạo âm thanh nặng nề như thế nữa, Thư Lễ đành ngồi dậy xem xem, còn đứng lên đi mở đèn hoặc là mở toang ra màng che đang bay phất phới kia.
Đúng là đã lạnh hơn một chút, âm thanh càng lúc càng nhiều, như đang thúc giục Thư Lễ mau hơn vào tròng.
Rờn rợn thanh âm khiến Thư Lễ cảm giác lông tơ từ bản năng đang dựng lên, nó muốn tiến đến gần về phía Cẩn Ngọc Trì và công tắc đèn.
Cảm giác lạnh như băng bàn tay đang chạm vào cổ tay và kéo nó.
Thư Lễ giật mình bị kéo ngược về sau.