Cạm Bẫy Chết Người Tổng Tài Truy Thê 1


Bảy năm sau. Sân bay quốc tế Thượng Hải, người đến, người đi vô cùng tấp nập. Bên trong phi trường, một vóc dáng vô cùng mỹ lệ, thần thái toả sáng hơn người, cô ăn mặc đơn giản, trên người chỉ mặc một chiếc váy hoa voan chiết eo màu xanh lam nhạt, khoác thêm một chiếc áo len mỏng bên ngoài cộng thêm đôi giày cao gót, mái tóc dài được uốn hình gợn sóng buông thả tuỳ ý, trông cô tràn đầy sức sống lại vô cùng quyến rũ. Dáng dấp cô trưởng thành hơn, khoan thai cùng bình tĩnh. "Mẹ, chúng ta đi thôi"Một giọng nói non nớt truyền tới từ bên cạnh cô. Đứa trẻ khoảng sáu bảy tuổi, mặc áo sơ mi trơn màu vàng, một chiếc quần jean trắng, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo len mỏng màu trắng rất vô cùng phong cách. Khuân mặt nhỏ nhắn, ngũ quan tinh xảo, còn rất nhỏ tuổi nhưng phong thái vô cùng tự tin. Đứa nhỏ xem ra được giáo dục vô cùng tốt, nhất cử nhất động đều đặc biệt cao quý ưu nhã, gương mặt phấn nộn như một bánh bao thuỷ tinh. Rất đáng yêu. "Ôn bảo bối, con thật ngoan"Ôn Cẩn Y hung hăng hôn lên gò má phấn nộn của bé một cái. Ôn bảo bối cười híp mắt hôn lại mẹ mình, trên đời này bé liền rất yêu mẹ mình, bé sẽ làm hết sức để cho mẹ mình được vui. Hai mẹ con một lớn một nhỏ thu hút vô vàn ánh nhìn ở sân bay. Ôn Cẩn Y ăn mặc mỹ lệ, mang theo kính râm, tay xách túi Dior. Trái lại Ôn bảo bối, tay xách nách mang, lại còn kéo thêm va ly cỡ lớn, còn Ôn Cẩn Y cái gì cũng không mang, chỉ mang một túi xách. Nhìn vô thật giống mẹ kế trong truyền thuyết, Ôn Cẩn Y nhíu mày nhìn xung quanh. "Con liền hoàn hảo biến mẹ thành người phụ nữ ác độc a~~" Ánh mắt của mọi người nhìn cô cũng thật là hung dữ đi. "Mẹ liền nói oan cho bảo bối"Ôn bảo bối nhìn xung quanh, ánh mắt của mọi người dường như đều hướng về họ. "Con cực khổ như vậy còn mẹ thì lại vô cùng nhàn rỗi nha" "Bọn họ là ghen tị với mẹ" "Vừa xinh đẹp giàu có, lại còn có một đứa con trai thông minh vô cùng hiếu thảo như con" Ôn Cẩn Y :"...." Bảo bối, con có thể bớt tự mãn một chút hay không. Công ty quốc tế Mộc Thị đã đưa xe đến đón mẹ con bé, là một chiếc Rolls-Royce màu đen bóng được đậu trước sảnh sân bay. Tới đón mẹ con bé là một người đàn ông vô cùng ưu nhã. "Ôn tiểu thư, rất vinh dự khi cô đã nhận lời mời về nước của quý công ty, tôi là Tiêu Tề" Ôn Cẩn Y là nhà thiết kế thời trang vô cùng lừng danh, luôn được vô số công ty ngỏ lời muốn hợp tác. "Cám ơn anh, tôi cũng rất vui khi nhận lời mời của quý công ty" Ôn Cẩn Y nhẹ nhàng bắt tay với người đàn ông rồi dẫn theo Ôn bảo bối bước lên xe, hành lý của cô cũng được tài xế xắp xếp chu đáo. ~~~~~ Năm 22 tuổi cô là sinh viên xuất sắc của đại học Central St.


Martins College of Art and Design tại Anh, vừa ra trường với bằng tiến sĩ cô liền liên tiếp đạt quán quân trong những cuộc thi thiết kế tại Pháp, chỗ đứng của cô đã vô cùng vững chắc trong ngành thời trang. Năm 24 tuổi, cô tại Pháp đưa ra hãng thời trang cao cấp cho riêng mình mang tên Ciarat-bí ẩn như bóng đêm, những mặt hàng thiết kế của cô đều được giới thượng lưu săn đón nồng nhiệt. Năm 25 tuổi, hãng thời trang cao cấp của cô đã được vươn ra tầm thế giới, cô chính là một thần thoại của giới thiết kế, có được thành công khi vô cùng trẻ tuổi. Năm nay Ôn bảo bối luôn miệng nói muốn đến Trung Quốc, cô liền thuận tiện nhận hợp đồng hợp tác của tập đoàn Mộc Thị, cô muốn đặt một trụ sở Ciarat tại Thượng Hải để thuận tiện cho việc mua sắm của người Châu Á. Tiêu Tề mở miệng :"Ôn tiểu thư, cô có cần thêm thời gian để thích nghi với Thượng Hải hay không" "Có lẽ tôi sẽ chưa thể đến công ty ngay được, tôi muốn dẫn bảo bối của mình đi tham quan ở Thượng Hải một chút"Ôn Cẩn Y xoa nhẹ đầu của Ôn bảo bối, ánh mắt vô cùng cưng chiều đứa trẻ. "Đứa trẻ thật đáng yêu, sao Ôn tiểu thư lại để bé mang thật nhiều đồ"Tiêu Tề nhẹ giọng nói, nhàn nhạt như nước nhưng lại mang theo ý trách móc, đứa trẻ này có lẽ cũng bằng với Mộc Tử Yên a~~, hai đứa trẻ đều phấn phấn nộn nộn, gương mặt tinh xảo hao hao giống nhau. Ôn bảo bối cười ưu nhã, tựa như một quý ông lịch lãm. "Cháu mang được a~, Mami chính là nữ vương, không cần làm việc" Nữ vương là để cưng chiều. Tiêu Tề cười với đứa trẻ, thật hiểu chuyện.

Suy nghĩ rơi vào xa xăm, không biết Ninh Hinh sao rồi, cô ấy cùng đứa trẻ không biết có sống tốt hay không. Rất ít người biết Ôn Cẩn Y chưa kết hôn nhưng đã có con, đứa trẻ lớn như vậy nhưng trong hồ sơ của cô liền viết chưa kết hôn, cha đứa trẻ là ai cũng chưa từng được nhắc đến, cũng không ai tò mò. Chiếc xe dừng lại dưới một toà nhà trọc trời, là khu dân cư tốt nhất Thượng Hải, hai mẹ con bọn họ được xắp xếp ở tầng 42, 200 mét vuông, căn hộ gồm 2 phòng ngủ, 1 thư phòng, còn có một phòng giặt ủi, 3 nhà vệ sinh, một phòng khách lớn cùng một gian bếp lớn. Đối với hai mẹ con bọn họ ở như vậy liền vô cùng dư giả. Phòng khách có ban công, ban đêm có thể nhìn toàn cảnh Thượng Hải. Tiêu Tề giúp Ôn Cẩn Y đưa đồ đạc lên phòng, rồi cũng nhanh chóng rời đi, cũng đã sắp đến giờ đón Mộc Tử Yên tan học. ...... Ôn Cẩn Y mệt nhoài nằm trên chiếc sofa mềm mại. Ôn bảo bối bắt đầu sắp xếp đồ đạc trong phòng. Có Ôn bảo bối, Ôn Cẩn Y chính là không cần đụng tay. "Mẹ, con đã sắp xếp đồ đạc cho người xong" "Quần áo đều đã được treo lên" "Đồ lót ở ngăn kéo thứ 2 và thứ 3 từ dưới đếm lên" "Tất chân đặt ở hộc tủ ở dưới cùng" "Phụ kiện đặt ở cạnh ngăn kéo đồ lót" "Tất cả trang sức đều được đặt trong hộp trên bàn trang điểm" "Mẹ con đã phân loại đồ trang điểm, dưỡng da ban ngày cùng ban đêm....người nhất định không được dùng sai" Ôn bảo bối vừa nói vừa sắp xếp cho Ôn Cẩn Y từng món đồ, nghe có chút rối, không phải chỉ cần hỏi thằng bé liền được rồi sao.


Ôn Cẩn Y có chút buồn ngủ, Ôn bảo bối cũng hoàn hảo sắp xếp gọn gàng căn nhà. Ôn Cẩn Y cảm giác có con thật tốt. "Bảo bối, mẹ cảm ơn con"Ôn Cẩn Y ôm con trai vào trong lòng. "Mẹ, phục vụ người là phúc khí của bảo bối a~"Ôn bảo bối cười thân sĩ, tay nhỏ cũng ôm chặt Ôn Cẩn Y. Ôn Cẩn Y liền có chút cảm giác nói không lên lời. Sự chênh lệch múi giờ khiến Ôn Cẩn Y chỉ muốn ngủ ngay lập tức. Ôn bảo bối cầm lên Ipad, muốn tự tra bản đồ ra ngoài mua sắm một chút. Ôn Cẩn Y mặc dù vô cùng tin tưởng Ôn bảo bối nhưng mà bé còn quá nhỏ, đây lại là một thành phố mới, cô có chút không yên tâm liền vực dậy tinh thần đi mua đồ cùng bé. "Mẹ, người hảo hảo ở nhà nghỉ ngơi, bảo bối đi rất nhanh sẽ về" "Mẹ không sợ con bị lừa, mẹ lo con lừa người ta" "Bảo bối lương thiện như vậy, sao lại đi lừa người" Tiểu bảo bối chớp chớp đôi mắt to nhìn Ôn Cẩn Y, tỏ vẻ lương thiện. Ôn Cẩn Y :"...." Con trai của cô cô liền biết bé. Lương thiện sao ? Cô cũng xem như là thiên tài bình thường, không nghĩ lại kết hợp với ai mà lại sinh ra một thiên tài bất bình thường như bé. Cô không sợ bé bị lừa, nhưng cô cũng muốn xem xét nơi đây một chút. Toà nhà nằm ở vị trí trung tâm cuả thành phố nên đường đi đến siêu thị cũng vô cùng gần, chỉ khoảng 15 phút đi bộ, hai mẹ con đi đến đâu liền vui vẻ huyên náo tới đó, tinh thần của Ôn Cẩn Y cũng tỉnh táo hơn. Siêu thị đông đúc, người ra vô tấp nập. Ôn Cẩn Y đẩy xe, Ôn bảo bối mua sắm. Ôn bảo bối mua đồ rất trật tự, rất nhanh liền chất đầy một xe. Ôn Cẩn Y đem xe hàng đầy đưa đến khu vực để đồ, lại lấy thêm một chiếc xe nữa đi tiếp cùng Ôn bảo bối.


Không đầy một lát, chiếc xe cũng đã được đầy. "Bảo bối, mẹ muốn đi vệ sinh một chút, nhưng mẹ còn muốn mua thêm băng vệ sinh" "Mẹ, con thật khinh bỉ người"Ôn bảo bối chu môi nhìn Ôn cẩn Y.

Ôn Cẩn Y tỏ vẻ không sao, cô là bị con trai khinh bỉ đến quen, rất thoải mái đi đến hướng nhà vệ sinh. Bé lấy thêm một chiếc xe đẩy, mua hết đồ trong danh sách của bé.


Bé liền nhanh chóng đẩy xe đến hướng gian hàng băng vệ sinh. Loại của Ôn Cẩn Y xài có chút cao, còn bé thì thấp, với một hồi cũng lấy được đồ cần, nhưng cũng làm rớt vài món bên cạnh. Ôn bảo bối nhanh chóng cúi xuống nhặt đồ rơi, lúc đứng lên không cẩn thận liền đụng trúng một tiểu cô nương, hai đứa trẻ liền cứ như vậy mà ngã ra đất. Hai đứa trẻ một nam một nữ, bốn mắt nhìn nhau, có chút sửng sốt. Trầm mặc.... Trầm mặc......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận