Mộc Tử Yên có chút kinh ngạc, ánh mắt liền chăm chú nhìn vị tiểu ca ca trước mặt, gương mặt vị tiểu ca ca này vô cùng nghiêm túc.
"Hợp tác?""Em có muốn tìm mẹ không?"Có muốn có một vị anh trai hay không?Có muốn ba mẹ chúng ta hợp lại một chỗ hay không?"Ca Ca là ai?"Mộc Tử Yên thay đổi nét mặt, trong ánh mắt tràn ngập sự nghi hoặc, nếu như, Tiêu Thúc Thúc nói là sự thật, vậy thì?"Anh trai song sinh của em"Ôn Phong liền nhẹ giọng nói, đôi tay của bé cầm lấy tay của Mộc Tử Yên, hai đôi tay nhỏ bé chạm vào nhau sinh ra một cảm giác hết sức lạ kì.
Mộc Tử Yên chính là không tin vào tai mình, không ngờ, người cô bé tìm kiếm bao năm lại ngay trước mặt cô bé, từ sau khi nghe Tiêu Thúc Thúc kể chuyện, cô bé liền điên cuồng dùng năng lực của mình để tìm kiếm chuyện năm xưa, Mộc Tử Kỳ cũng biết việc cô bé làm, gần như lúc cô bé sắp tìm ra chân tướng, ba của cô bé chính là dùng năng lực mà cắt ngang.
Mỗi lần như vậy, Mộc Tử Kỳ đều liền phải dỗ Mộc Tử Yên rất lâu.
Anh thương cô bé như vậy, liền không muốn cô bé biết chuyện năm đó.
Cứ như vậy, hai đứa trẻ chính là mang nụ cười gian sảo trên khuân mặt, cùng nhau hợp tác lập ra kế hoạch về chung một nhà.
Hai đứa trẻ đều được hưởng gen vô cùng tốt, trí tuệ chính là thông minh vô cùng, hai đứa trẻ như vậy hợp tác cùng nhau liền có thể tạo ra chuyện gì đây! ! Ôn Tiểu Thư đưa Bảo Bối nhà cô đến lớp xong liền bắt xe quay về công ty, Bảo Bối dục cô nhanh chóng mua xe mới để tiện cho việc đi lại, Ôn Tiểu Thư liền muốn chuyển xe từ Mỹ về, nhưng chuyện này cũng có chút phức tạp.
Có lẽ cô nên nghe lời Bảo Bối nhà cô, đến showroom chọn một chiếc vừa ý đi vậy.
Cũng tiện cho việc đưa đón bé đi học.
Thân phận của Ôn Cẩn Y đều được thông báo cho tất cả công ty biết, Ôn Cẩn Y dùng thẻ của mình quẹt cho thang máy chuyên dụng của cấp bậc giám đốc, lên thẳng đến tầng lầu dành cho bộ phận thời trang, tầng lầu này đang được thi công theo thiết kế của Ôn Cẩn Y cô, hiệu suất làm việc của Mộc Thị quốc tế cũng vô cùng nhanh, chưa đến ba ngày, mọi thứ liền tương đối hoàn thành, gian phòng riêng của Ôn Cẩn Y cũng đã được hoàn thành xong, hôm nay cô đến để dọn dẹp lại phòng làm việc một chút để mai liền có thể bắt đầu phỏng vấn nhân sự.
Diệp Tuyết ở văn phòng phía đối diện nhìn người phụ nữ kia liền có chút bực mình, dựa vào đâu một người mới đến như cô ta liền cướp đi chức vụ giám đốc bộ phận thời trang của cô, đã vậy bằng cấp cùng thành tựu lại còn cao hơn cô.
Thật là tức chết.
Nữ nhân đê tiện, nhất định Tử Kỳ đã bị mày quyến rũ.
Ra vẻ thanh cao, đạo mạo làm gì cơ chứ.
Không phải cũng là loại phụ nữ nằm dưới thân Tử Kỳ rên rỉ thôi sao.
Ôn Tiểu Thư đang rất vui vẻ sắp xếp lại bàn làm việc của mình một chút, liền cảm giác có người đang nhìn mình, quay người một chút liền vừa vặn bắt gặp ánh mắt của Mộc Tử Kỳ đang đứng từ ngoài nhìn vô, Ôn Tiểu Thư lúc này chính là có chút mất tự nhiên.
Dù sao cô cũng là người cướp Bảo Bối chạy trốn, chính là chột dạ trước mặt người nọ, liền nhanh chóng kéo lại rèm, che đi phòng làm việc riêng của cô.
Nhưng Mộc Tử Kỳ là ai cơ chứ, anh chính là lão đại nơi đây a~Sự mất tự nhiên cùng tránh né của Ôn Cẩn Y rất hoàn hảo lọt vào mắt Mộc Tử Kỳ.
Người phụ nữ này liền cứ như vậy mà tránh né anh thật nhiều?.