"Ba, chúng ta cùng qua kia ngồi"Giọng nói non nớt của Mộc Tử Yên vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Mộc Tử Kỳ về người phụ nữ kia, vừa vặn bàn cô bé muốn ngồi chính là bàn ngay đằng sau hai người nọ, Mộc Tử Kỳ liền nắm lấy bàn tay nhỏ của con gái, cùng bước đến bên bàn.Ôn Bảo Bối cũng xác định mục tiêu, khoé môi nở ra một nụ cười nhàn nhạt mà chính cậu bé cũng không biết.Nếu như hai người có hy vọng vậy thì cậu bé và Tiểu Yên nhất định sẽ giúp hai người ở bên nhau.Nếu như hai người thật sự không thể cùng ở, vậy cậu bé và Tiểu Yên sẽ không cưỡng cầu, cậu bé sẽ đem mẹ về Mỹ tiếp tục cuộc sống.Đầy là điều kiện tiên quyết mà cậu bé cùng Tiểu Yên thống nhất."Mami, Mộc Tiên Sinh cùng em gái liền ngồi ngay sau người" Ôn Bảo Bối ánh mắt lanh lợi, cố ý đè thấp giọng nói, chân mày nhếch nhếch lên biểu thị người phía sau.Mộc Cẩn Y chấn kinh, không trùng hợp đến vậy đi, liền chính là dùng bữa cũng gặp.Gương mặt xinh đẹp quay về sau, có chút muốn nhìn con gái bé bỏng một chút, cô có lỗi với đứa trẻ.Năm ấy không biết cô đã nợ Mộc Tử Kỳ chuyện gì mà lại để bé gái lại.Đây cũng chính là khúc mắc thật sâu trong lòng cô.Ôn Cẩn Y nhìn bóng lưng bé gái đến ngẩn ngơ, đứa trẻ ngồi quay lưng lại với cô, mái tóc dài của đứa trẻ buông thõng, nhìn qua chính là một tiểu mỹ nữ.Mộc Tiên Sinh nhìn Ôn Tiểu Thư một cách khó hiểu, cô liền không chút nào chú ý đến anh mà chỉ chú ý đến Tiểu Yên, việc này chính là có chút cổ quái, nhưng cổ quái ở đâu thì Mộc Tiên Sinh chính là nghĩ không thông."Tiểu Yên, từ khi nào nữ nhân xinh đẹp chỉ nhìn con không nhìn cha"Mộc Tử Kỳ cưng chiều véo chiếc mũi nhỏ của con gái, gương mặt phấn phấn nộn nộn này khiến anh cưng chiều con bé hết mực, mặc dù không có thời gian ở bên cạnh con bé nhiều nhưng những lúc có thể anh luôn dành thời gian cho bé.Ai bảo con gái chính là người tình kiếp trước của ba cơ chứ."Ba, tỷ tỷ này liền đẹp hơn Dì Diệp Tuyết vạn phần"Mộc Tử Yên cũng nhìn theo hướng Mộc Tiên Sinh đang nhìn, ánh mắt to tròn, khoé môi nở ra một nụ cười khả ái.Mẹ cũng đang nhìn cô bé.Là mẹ cũng chú ý cô bé sao.Đáy lòng cô bé chính là muốn nở hoa."Vậy con có muốn ba chinh phục tỷ tỷ này về làm mẹ con không"Mộc Tử Kỳ cẩn thận hỏi, trước nay cô bé luôn rất không thích những người phụ nữ xung quanh anh, người phụ nữ nào có mặt bên người anh nhất định sẽ bị cô bé hành đến thảm thương.
Diệp Tuyết là người duy nhất chưa bỏ chạy lấy thân."Rất tốt a~"Mộc Tử Yên xem như không có chuyện gì liền thoải mái trả lời.
Miệng nhỏ cắn một miếng pizza thật to.
Bữa ăn này cô bé liền cảm thấy vô cùng ngon miệng.
Mẹ cùng anh trai ngồi phía sau, ba ngồi phía trước, tuy không cùng dùng bữa nhưng có thể ở gần như vậy liền tốt rồi.Mộc Tiên Sinh chính là có chút bất ngờ về câu trả lời của cô bé, không nghĩ cô bé liền nhanh vậy đưa ra câu trả lời, hơn nữa còn vô cùng tự nhiên mà không có vẻ ghét bỏ ở bên trong.
Cứ như vậy Mộc Tiên Sinh liền khai triển kế hoạch tìm mẹ cho tiểu tâm can của mình..