"Những em gái Syria đều nóng bỏng, nhưng làn da của ta liền bị thiêu đến đen thui" Giang Hạo tỏ vẻ đau buồn nói, rút từ trong ngực ra một tờ khăn tay giả vờ lau nước mắt một hồi....!ngẩng lên tìm kiếm sự đồng cảm từ người bên cạnh, con mẹ nó lại bỏ gia đi..... "Dực, chờ ta......" Giang Hạo nói rồi vội kéo chiếc vali nhỏ chạy theo thân ảnh cao lớn phía trước....... Hừ tên Lãnh Thiên Dực chết tiệt, luôn bỏ rơi người khác. Lãnh Thiên Dực tiến về một chiếc xe Cadillac One"The Beast"màu đen tuyền đang đậu trước sân bay, kính đen của chiếc xe dần hạ xuống, lộ ra một gương mặt quen thuộc. Ninh Hinh bước xuống xe, thân ảnh nhỏ bé lộ ra nụ cười tươi, hai tay dang rộng hướng về phía người đàn ông đối diện.
Lãnh Thiên Dực mỉm cười, thân ảnh cao lớn ôm chặt vị tiểu yêu vào trong lòng. "Được tiểu công chúa đích thân nghênh đón, vi thần thật hạnh phúc nhaaa" "Dực ca, ngươi cứ vậy liền gặp ta là trêu đùa" Ninh Hinh tươi cười đánh nhẹ một cái trên lồng ngực nam nhân trước mặt, Newyork trời vào thu thời tiết có chút lạnh. Ninh Hinh cô đặc biệt sợ lạnh, hôm nay liền mặc một chiếc váy len cổ lọ dài qua đầu gối, bên ngoài còn khoác thêm một chiếc áo lông cừu, dưới chân lại xỏ một đôi bốt lông giữ ấm, mái tóc đen dài tuỳ ý bị gió thổi loạn, trông cô lúc này vô cùng nhẹ nhàng nữ tính..... "Ninh Hinh, em mặc như vầy rất tuyệt nhaaa" Giang Hạo đã cất đồ xong vào cốp xe, bước đến cùng hai người, tay lớn không kìm được đều đưa hai ngón cái lên tán thưởng "Hai người liền tưởng đây là Syria hay sao liền ăn mặc tuỳ tiện như vậy....." Ninh Hinh chu miệng càm ràm, mở cửa xe liền lấy xuống hai chiếc áo măng tô cùng khăn choàng cổ đã được cô chuẩn bị sẵn, đúng như cô đoán, hai người này liền không chịu chuẩn bị trang phục kỹ càng cho bản thân..... "Tiểu công chúa lúc nào cũng chu đáo, yêu em chết mất" Giang Hạo vui mừng cầm lấy chiếc áo măng tô cùng khăn choàng cổ Ninh Hinh chuẩn bị, giang rộng tay chu miệng chuẩn bị nhào về phía nữ nhân.
Gương mặt điển trai có chút đen liền bị Ninh Hinh ghét bỏ đẩy ra xa.... Ninh Hinh nói rồi mở cửa xe định bước vào ghế lái liền bị Giang Hạo giành lấy, làm gì có đạo lý nào hai người nam nhân cao lớn liền để tiểu nữ nhân nhỏ bé cầm lái cơ chứ. Lãnh Thiên Dực cũng vô cùng cùng tiêu sái bày ra dáng vẽ kị sĩ hướng tới Ninh Hinh mời cô lên xe... Ninh Hinh lắc đầu chịu thua, thân ảnh cũng nhanh chóng bước lên xe, chiếc xe Cadilllac đen bóng cũng nhanh chóng được khởi động, vút đi trong màn đêm.... Số 432 đại lộ Park, quận Manhattan, New York Lãnh Thiên Dực, Ninh Hinh cùng Giang Hạo xuống xe, giao chìa khoá lại cho nhân viên sảnh, vui vẻ cùng trò truyện bước vào thang máy. Thang máy chạy thẳng một mạch đến tầng 93, Ninh Hinh hai người đến trước một căn hộ, dùng vân tay để mở khoá cửa.....Giang Hạo cùng Lãnh Thiên Dực cũng đi xem một chút thiết kế bên trong căn nhà, bên trong chính là một căn Penhouse vô cùng sang trọng với thiết kế theo kiểu tối giản nhất, vẫn là thiết kế 6 phòng ngủ quen thuộc, trước mỗi cánh cửa đều có tên của bọn họ, phía ngoài ban công còn được thiết kế thêm khu vực BBQ, Ninh Hinh cởi bỏ áo lông, đến bên cạnh tường kính, ánh mắt hướng về phía xa ngắm trọn khung cảnh New York.... "Ninh Hinh, em lại mới mua thêm nhà sao"Lãnh Thiên Dực mỉm cười nói, ánh mắt nhìn về phía nữ nhân nhỏ nhắn, tiểu Ninh Hinh khi buồn chán không có chuyện làm liền chạy khắp nơi mua nhà linh tinh, mỗi lần đến New York, Ninh Hinh luôn dẫn mọi người đến một căn hộ mới, chính là không có chỗ nào Ninh Hinh dẫn mọi người đến lần thứ 2 a "Thiên Dực, em chính là không còn tiền tiêu sắp tìm đến anh xin chút tiền tiêu nha......thực ra căn penhouse này là do Hàn Trầm lừa được"Ninh Hinh tinh nghịch nói, làm bộ ra vẻ như bản thân rất nghèo khổ.... "Đại phú bà như em, sao có thể hết tiền tiêu được....!tiểu công chúa mau nói xem tên ngốc Hàn Trầm kia sao lừa được căn hộ tốt như vậy"Giang Hạo cảm thán, đại não nhanh chóng nhảy số nghĩ ra cách lừa căn nhà này từ tay tên ngốc Hàn Trầm.... "Một lần anh ấy nhận làm bảo tiêu một món đồ quý cho một vị đại gia ở Trung Quốc, người nọ vô cùng yêu thích Hàn Trầm, có ý muốn gả con gái bảo bối cho Hàn Trầm, anh ấy liền từ chối vị đại gia nọ, tỏ ý thích căn nhà này của vị đại gia kia, người ta liền hào sảng tặng cho Hàn Trầm nha" Ninh Hinh vươn vai với lấy chiếc máy tính bên cạnh bàn, nhanh chóng tiến vào trạng thái công việc. Từ trước đến nay bọn họ làm việc đều nhận công việc qua mail, chưa từng trực tiếp gặp mặt trao đổi giao dịch bao giờ, ra ngoài hành động họ cũng luôn dịch dung thật kỹ càng..... Cánh cửa nhà liền lần nữa được mở ra, Hàn Trầm bước vào, sắc mặt có chút tái nhợt không được tốt lắm, trên bộ âu phục màu đen có chút ẩm ướt. Ninh Hinh nhanh chóng nhận ra được mùi máu tanh, bỏ máy tính xuống liền chạy đến bên Hàn Trầm.... Lãnh Thiên Dực cùng Giang Hạo đang ở trong phòng tắm rửa cũng nhanh chóng nghe được động tĩnh lạ cùng mùi máu tanh thoáng qua trong không khí, cũng nhanh chóng mặc lại quần áo rồi bước ra ngoài.... Trước mắt họ là cảnh Hàn Trầm ngã ngay bên thềm cửa, Ninh Hinh đã nhanh chóng cởi trang phục của Hàn Trầm ra....... Là trúng liền một mạch 3 phát đạn, Ninh Hinh nhanh chóng khởi động mật mã mở ra cánh cửa phí mật, cô nhanh chóng ra hiệu cho Lãnh Thiên Dực cùng Giang Hạo đỡ Hàn Trầm vào bên trong. Lãnh Thiên Dực cùng Giang Hạo bất ngờ, thì ra bên trong chính là một phòng phẫu thuật đầy đủ những trang thiết bị y học, Ninh Hinh đeo bao tay lấy ra dụng cụ vô khuẩn từ trong lồng hấp, bắt đầu tiến hành lấy đạn.... Lãnh Thiên Dực cũng nhanh chóng đeo bao tay vô khuẩn, cầm lên dụng cụ giúp đỡ Ninh Hinh một tay. Giang Hạo cũng nhanh chóng rời khỏi mật thất, ra phía ngoài dọn dẹp những vết máu dính trên nền nhà, để lại không gian cho Ninh Hinh cùng Lãnh Thiên Dực giúp Hàn Trầm lấy đạn. Thực ra, chuyện sơ cứu bản thân bọn họ đều được học qua nhưng Ninh Hinh có phần vô cùng nổi bật, thoáng một chút liền đã lấy được 3 viên đạn ra khỏi người Hàn Trầm, Lãnh Thiên Dực cũng cùng lúc khâu xong những vết thương do dao chém trên người Hàn Trầm, một thân cao thủ cũng bị ép đến còn chút hơi tàn, Hàn Trầm lần này đã gặp phải ai cơ chứ.... Ninh Hinh cũng dọn dẹp lại chút, đắp cho Hàn Trầm một chiếc chăn mỏng, cũng gắn những thiết bị theo dõi lên trên người Hàn Trầm, nhịp tim cùng huyết áp ổn định.
Ninh Hinh nhẹ nhõm ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, ánh mắt cũng di chuyển sự chú ý lên 3 viên đạn còn dính máu đang yên tĩnh nằm trên khay kim loại.
Ninh Hinh cầm lên 3 viên đạn, dùng khăn mềm lau đi vết máu, mi tâm nhíu chặt, trong 3 viên đạn, có 1 viên khác loại là của FBI, 2 viên còn lại, cô chưa từng thấy qua ký hiệu trên viên đạn rất mới mẻ. "Thiên Dực, huynh xem thử hai viên đạn này "Ninh Hinh nói Lãnh Thiên Dực đưa tay nhận lấy hai viên đạn sáng bóng từ Ninh Hinh, mi tâm nhíu chặt, hắn nhớ hắn đã từng thấy nó ở đâu đó "Viên đạn này....!có chút quen mắt " Giang Hạo cũng đã dọn dẹp xong vết máu dính trên sàn nhà, không quên bật máy hút mùi, tiện tay xịt thêm chút xịt phòng, khoé môi mỉm cười tự hào với tác phẩm của mình, thân ảnh tiến vào phía mật thất xem tình hình. "Tên ngốc này vậy mà lại dính đến phía FBI "Giang Hạo ung dung cầm viên đạn còn lại trên tay Ninh Hinh, nhận ra sắc mặt của cô không tốt cho lắm liền an phậm ngậm miệng ngồi xuống ghế tựa.... "Giang Hạo, cậu có ấn tượng gì với viên đạn này không "Lãnh Thiên Dực nói "Trông thật quen mắt nha, hình như đã thấy ở đâu đó............."mắt phượng đảo một vòng có chút đăm chiêu suy nghĩ, gương mặt dần dần trở nên vô cùng gượng gạo khó coi. Hắn nhớ không lầm, viên đạn này là viên đạn năm ấy Hạ Thiên thiết kế ra. Hoa văn lông vũ này, thật không thể nhầm. Nhưng tại sao nó lại nằm ở trong ngực Hàn Trầm ? "Hình như.......!hình như........mình cũng không chắc chắn lắm nhưng có ai cảm thấy hoa văn trên viên đạn này cùng viên đạn....ừm....Hạ Thiên năm ấy vẽ ra có chút tương tự không? " Giang Hạo rụt rè nói, hắn không muốn liên tưởng, nhưng kí ức khi ấy thật rõ ràng. Ninh Hinh chợt nghĩ ra điều gì đó, vội chạy ra phía giỏ xách đang đặt ngoài phòng khách, vậy mà lại hết pin. Nhanh chóng mở máy tính lên, rất nhiều mail hoả tốc của cha nuôi Mộ Thuần, gương mặt chính là cứng lại khi đọc từng dòng chữ rõ ràng trên máy tính...... Mộ Thuần cuối cùng cũng kết nối video được với Ninh Hinh......