Cạm Bẫy Hình Trái Tim FULL


Lục Thời Duyên duỗi tay ôm Trình Triệt ngồi lên đùi mình, tay kia thì cầm lấy giấy và bút.

“ Em nghe cho rõ, anh chỉ nói một lần thôi.”
Trình Triệt ngồi trong lòng anh, lưng dựa vào ngực anh, nhìn bàn tay mảnh khảnh đang cầm bút viết viết vẽ vẽ trên giấy, trong khoang mũi cô tràn ngập mùi xà phòng thanh mát trên người anh, sao mà nghe tiếp thứ gì được nữa.

Vì vậy, khi Lục Thời Duyên hỏi cô: "Hiểu chưa?", cô cứ lắc đầu một hồi lâu, quay đầu lại nhìn vào khuôn mặt anh “Không hiểu.”
Lục Thời Duyên bị ánh mắt giả vờ ngây thơ vô tội đó của cô kích thích, một tay anh ôm lấy eo cô rồi từ từ di chuyển chậm rãi xuống, qua làn váy hai tay anh đặt bên hông cô đang bóp chặt dục vọng cháy bỏng của anh.

Trái tim sáng sớm bị cô khiêu khích ngứa ngáy, dòng điện ngầm trong lòng đã kìm chế cả ngày nay rồi.

Lúc này, hương thơm ngào ngạt ấm áp đã tràn ngập trong lòng, chẳng có lý do gì để đè nén thêm nữa.
“Vậy anh chỉ có thể làm mẫu cho em thôi.” Giọng nói được hạ thấp truyền đến tai cô, bàn tay nóng ran của anh từ từ thăm dò vào váy cô, vuốt ve từng vòng từng vòng ở bắp đùi.


Trình Triệt bị kĩ thuật lão luyện tình trường của anh kích thích đến toàn thân rực lửa, cô vốn đang ngồi trên đùi anh chẳng thể làm được gì, chân còn chạm không tới mặt đất, chỉ có thể mặc anh tùy ý vuốt ve.
Bàn tay Lục Thời Duyên đặt trên mông cô xoa nắn chậm rãi, cách lớp vải quần lót mỏng manh vuốt ve phần thịt non nớt mẫn cảm và mọng nước ở giữa.

Anh còn chuẩn xác sờ đến vị trí cái huyệt nhỏ sau lớp quần lót ấy, phủ tay lên, cảm giác được sự ướt át ẩn trong đó.

Anh kéo quần lót qua một bên lộ ra một khe hở nhỏ, quả nhiên đúng như mong đợi, mật dịch ấm nóng đã chảy ra từ huyệt hoa.

Cái khe hở mềm mại khít chặt đó đã ướt đẫm.
Thanh âm của Trình Triệt đã có phần mê loạn “Ưm...thầy dạy em...”
“Em ướt quá.” Như nghe thấy giọng nói vừa thuần khiết vừa đầy dục vọng của cô ấy khi rên rỉ trên giường, Lục Thời Duyên bây giờ chẳng còn muốn làm màn dạo đầu, chỉ muốn nhanh chóng tiến thẳng vào trong.

Anh cởi quần của mình ra, nắm lấy dương vật căng cứng thẳng đứng kia, tách chân Trình Triệt ra, chống đỡ cô từ từ đi xuống.

“Ưm...ưm...a” Trình Triệt gắt gao cắn môi, , anh khóa chặt cánh tay cô để cô không thể trốn tránh.
Đi sâu vào phía dưới, vật cứng to lớn xâm nhập vào khiến Trình Triệt chịu không nổi bắt đầu thở dốc, bàn tay nắm chặt mặt bàn lạnh ngắt, vách tường non nớt mẫn cảm chặt chẽ được lấp đầy, đau đớn tràn đầy khoái cảm.
“Ưm, anh Lục...nó lớn quá...” Trình Triệt nhỏ giọng rên rỉ, hoa huyệt khít chặt bao quấn lấy anh, giống như có vô số cái miệng nhỏ hút chặt lấy vật cứng đó của anh vậy.
Mặc dù thời gian màn dạo đầu không nhiều, nhưng cơ thể cô rất nhanh đã tiếp nhận được tốc độ của anh, một sự kết hợp vừa vặn đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Trình Triệt uốn éo eo theo nhịp điệu của anh, anh tiến vào rồi ngồi xuống, sau đó rút ra rồi phối hợp nâng hông lên, Lục Thời Duyên kéo gấu áo của cô ra khỏi chiếc váy xếp li, bàn tay to lớn luồn vào, tay cởi cúc áo ngực, nắm lấy vòng một tròn trịa.

Trình Triệt thấy áo sơ mi trước ngực nhô cao, tay Lục Thời Duyên di chuyển xuống bên dưới.

Cô đỏ mặt xấu hổ định gỡ tay anh ra, nhưng lại bị Lục Thời Duyên đã nắm lấy cổ tay cô, xoay ngược tay cô ấn trở lại bầu ngực căng tròn.
Anh năm lấy tay cô, vuốt ve khuôn ngực của cô.
“Có d-cup* sao?” Lục Thời Duyên thấy cô thẹn thùng, ác ý trêu đùa.
* CUP D: độ lớn của ngực bắt đầu được coi là "ngực khủng"
Hạ thân Trình Triệt cố ý hung hăng một chút, Lục Thời Duyên bị kẹp chặt đến tê cứng, thở ra luồng khí lạnh.

Anh chậm rãi vén váy Trình Triệt lên.
“Xem em kìa, bị anh chơi như thế nào”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận