Cạm Bẫy Hình Trái Tim FULL


Lục Thời Duyên cúi đầu, vén chiếc áo phông rộng thùng thình của cô lên, nhẹ nhàng cắn một miếng lên bầu ngực thơm ngát của cô.

Bàn tay anh bắt đầu vuốt ve dọc thắt lưng cô, tiến lên đầu vai.

Bàn tay Lục Thời Duyên như có lửa, chạm đến đâu là Trình Triệt nóng rực đến đây, thân thể cô bắt đầu khó chịu kinh khủng, cả người vặn vẹo không ngừng, vô thức hẩy mông lên.
Trình Triệt run rẩy.
“Nếu hiểu rồi thì bây giờ chúng ta làm chút chuyện nghiêm túc nào.” Anh thổi khí bên tai cô.
Ngay sau đó, côn thịt nóng rực lập tức xông thẳng vào trong hoa huyệt hồng hào.
Lớp thịt bên trong tiểu huyệt vô cùng mềm mại, tầng tầng lớp lớp chặt chẽ không ngừng, ngay lập tức bao trọn lấy dị vật.
Lục Thời Duyên cảm thấy tiểu huyệt của Trình Triệt có lẽ chính là một loại độc dược được thiết kế đặc biệt để đánh bại anh, khiến anh trầm luân mê đắm, muốn ngừng mà không được.
Trình Triệt ngửa mặt lên trời, điên cuồng thở gấp.

Tiểu huyệt của cô bị dương vật của anh lấp đầy, thứ đó của anh to lớn đến mức ép cô như muốn nổ tung.


Căn phòng tràn đầy hơi thở của tình dục, trán cô vã mồ hôi, dính chặt lên những sợi tóc đen.
Côn thịt to lớn của Lục Thời Duyên bắt đầu di chuyển, đâm vào rút ra liên tục.

Trình Triệt cắn chặt ngón tay không dám kêu thành tiếng, sợ phòng bên cạnh nghe thấy.
Quần áo của Trình Triệt xộc xệch theo từng động tác của anh, cô thấp giọng rên rỉ: “Oh...!Sâu quá...” Hai chân vô lực không chống đỡ nổi thân thể, chỉ có thể mềm nhũn mà dựa vào lòng anh.
Lục Thời Duyên chính là khúc gỗ duy nhất để cô bám vào giữa đại dương rộng lớn.
Nơi hai người giao hợp phát ra những tiếng “bạch bạch bạch” không ngớt.

Lục Thời Duyên cắn môi cô, ác ý nhắc nhở: “Em nhỏ tiếng một chút.”.

Sau đó, anh còn xấu xa nói thêm một câu: “Ý anh là cái miệng nhỏ bên dưới...”
Trình Triệt xấu hổ, cô không nhịn được kẹp chặt lấy anh: “Ah...!Trướng quá...!Ah...”
Tư thế ngồi như thế này khiến Lục Thời Duyên đâm được vào sâu hơn,hai người chặt chẽ không có bất cứ khe hở nào.

Tiểu huyệt đáng thương không ngừng bị xâm nhập và hành hạ, thân thể trắng nõn như ngọc của thiếu nữ theo từng cú thúc của anh mà nảy lên nảy xuống.

Lần nào Lục Thời Duyên cũng đâm vào đến tận tử cung của Trình Triệt, khiến cô vừa đau đớn vừa sung sướng.
Lục Thời Duyên cũng cảm thấy đau đớn, tiểu huyệt của Trình Triệt ép anh rất chặt, khiến anh ra vào vô cùng khổ sở.
“Bạch bạch bạch...” Những tiếng thân thể va chạm vang lên không ngừng, động tác của Lục Thời Duyên cũng càng lúc càng trở bên kịch liệt và thô bạo.

Mỗi lần anh đều chỉ rút ra một nửa là đã khẩn cấp đâm vào, giống như muốn đâm xuyên qua thân thể cô.
“Anh Lục...!To quá...!Sâu quá...!Không được đâu...!Tha cho em...!Tha cho em...” Trình Triệt vặn vẹo thân thể, bật khóc nức nở.

“Lúc đầu em đã hứa với anh thế nào?” Anh cắn nhẹ lên núm vú của cô, độc địa nói: “Chỉ hứa suông chứ không muốn làm có phải không? Như thế là một đức tính rất xấu đó nhé.”
Trình Triệt không thể nào phản bác lại được, đành phải yên lặng để mặc anh muốn làm gì thì làm.
“Cốc cốc cốc!”
Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, hai người ở trong phòng giật bắn mình.
“Đến giờ giáo viên đi kiểm tra phòng rồi!” Trình Triệt hốt hoảng, muốn đứng lên đi mở cửa.
Lục Thời Duyên đè cô lại, ôm cô đứng dậy.

Hai người vẫn giữ nguyên tư thế giao hợp, anh nhanh chóng đẩy cô đi về phía cửa.

Trình Triệt điên cuồng chống cự: “Không được!”
Lục Thời Duyên nhướn mày, quyết không thỏa hiệp.
Trình Triệt không thể làm gì khác, đành phải sửa lại quần áo đầu tóc một chút rồi đi ra mở cửa.

Cô chỉ mở hé cửa, để lộ nửa người trên, cố gắng duy trì nhịp thở: “Trình Triệt ạ.”
Giáo viên đánh dấu đủ vào tên của cô, ngẩng đầu nhìn thấy sắc mặt cô ửng hồng, trán ướt đẫm mồ hôi, trông như bị ốm thì quan tâm hỏi han.
“Bạn học Trình Triệt, em không được khỏe à?”

“Em không sao ạ...” Trình Triệt nhanh chóng giải thích: “Vì nhiệt độ sưởi trong phòng hơi cao...”
Lục Thời Duyên ở bên dưới đẩy mạnh một cái, Trình Triệt suýt chút nữa kêu lên thành tiếng.
Giáo viên không yên tâm, nhìn cô thêm một chút rồi mới rời đi.
Trình Triệt đóng cửa lại, dịch thể của hai người chậm rãi chảy xuống khỏi chân cô.
“Ah...!Oh...!Nhẹ thôi...!Ông xã...!Ô...” Ánh mắt Trình Triệt trở lên mê ly, đôi môi đỏ mọng không ngừng hé mở, những tiếng rên rỉ đứt quãng vang lên, cả người nhìn như cá nằm trên thớt.
“Bảo bối hôm nay ngoan quá.” Lục Thời Duyên nói thầm.
Anh đâm sâu vô số lần, tiểu huyệt cũng điên cuồng co thắt phun trào mật dịch.
“Ah...” Trình Triệt rên lên, thân thể run bần bật, tiểu huyệt co giật liên tục.

Cô không nhớ đây là lần thứ mấy mình lên đỉnh nữa.
Lục Thời Duyên quấn chặt hông cô, đâm thêm vài cái nữa, cuối cùng cũng bắn toàn bộ tinh dịch vào sâu trong tử cung của cô.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận