Cạm Bẫy Hình Trái Tim FULL


Thật lâu sau thì Lục Thời Duyên mới nhắn lại một chữ: “Ừ?”
Cách một chiếc điện thoại mà Trình Triệt có thể tưởng tượng ra anh dùng giọng nói trầm thấp mà thì thầm bên tai cô, một tiếng “ừ” mang theo âm mũi vô cùng quyến rũ.
Trình Triệt cảm thấy cả người ngứa ngáy, cô nằm lỳ trên giường, cứ gõ lại xóa, gõ lại xóa.
Thôi quên đi, không trả lời nữa.
Sáng hôm sau, Trình Triệt buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt, chuông tan học vừa mới vang lên thì cô đã lập tức nằm gục xuống bàn mà ngủ.
Hạ Thu thì thầm với cô: “Buổi tối là sinh nhật của bộ trưởng, cậu đi ăn với tớ nhé, tớ đi một mình hơi ngại.”
(Bộ trưởng: Trưởng câu lạc bộ)
Trình Triệt ngáp dài: “Không đi không đi, tớ đâu có quen biết bộ trưởng của các cậu?”
Hạ Thu vẫn không từ bỏ ý định, nắm lấy tay cô lắc qua lắc lại: “Ai nha, đi đi mà, đi đi mà, đi rồi sẽ quen biết.

Tất cả mọi người trong hội học sinh đều đi, thế thì cậu sẽ có cơ hội gặp Lục Thời Duyên.”
Trình Triệt nghe thế thì hai mắt lấp lánh: “Mấy giờ đi thế?”

Chờ đến nơi tổ chức bữa tiệc thì Trình Triệt mới biết, vị bộ trưởng mà Hạ Thu nhắc đến lại là Chu Tử hiên.
Chu Tử Hiên nhìn thấy Trình Triệt thì bày ra vẻ mặt như nhìn rõ mọi chuyện: “Lại gặp nhau rồi bạn học Trình Triệt, cảm ơn em đã tới tham gia bữa tiệc lần này, nhưng Thời Duyên tối nay bận lắm, chắc em phải xếp hàng khá lâu mới tới lượt.”
Trình Triệt đen mặt gửi tin nhắn cho Hạ Thu: “Sao cậu không nói cho tớ biết bộ trưởng của cậu là Chu Tử Hiên?”
Hạ Thu: “?”
Mọi người ăn uống vui chơi vô cùng náo nhiệt, Trình Triệt vì Lục Thời Duyên nên mới tới đây, bây giờ có chút đứng ngồi không yên.

Bữa tiệc này có rất nhiều người nhưng cô lại chẳng quen biết được mấy, thỉnh thoảng lại có mấy nam sinh nhìn sang phía cô, mỉm cười nâng ly rượu lên mời cô.
“Ồ, chưa từng thấy cô gái xinh đẹp này bao giờ nhỉ.

Anh xin tự giới thiệu, anh là Tô Duy- trưởng ban đối ngoại hội học sinh.

Chúng ta kết bạn đi, sau này có thời gian thì ra ngoài chơi một chút.” Nói xong, anh ta ngẩng đầu uống cạn ly rượu.

Phương pháp ép uống này của anh ta khiến Trình Triệt cảm thấy khó chịu.

Trình Vân Hoa rất ít khi để cô uống rượu, Trình Gia Sâm lại càng không bao giờ, nhưng cô lại không biết phải từ chối thế nào.
Không còn cách nào khác, cô đành phải ngửa cổ uống cạn ly rượu, Tô Duy trầm trồ khen ngợi, mấy nam sinh khác thấy thế cũng thi nhau mời rượu cô.

Hạ Thu cố gắng uống thay cô mấy ly, nhưng Trình Triệt cũng vẫn phải uống không ít.

Bụng cô nóng ran, cảm thấy đầu óc nặng trĩu.
Hạ Thu hơi lo lắng, đứng lên nói với đám nam sinh đang cười đùa kia: “Cô ấy không biết uống rượu, mọi người đừng mời cô ấy uống nữa!”
Chu Tử Hiên thấy Trình Triệt uống hơi nhiều thì quay sang hỏi han cô: “Ăn xong mọi người sẽ đi hát karaoke, anh gọi xe đưa em về nhà trước nhé.”
Trình Triệt uống nhiều chỉ biết cười, cô liên tục xua tay: “Không không không, em cũng muốn đi.”
Chu Tử Hiên: “...Anh gọi điện thoại thúc giục Lục Thời Duyên vậy.”
Thế là, khi Lục Thời Duyên tới quán KTV thì đã thấy Trình Triệt tỉnh tỉnh say say ngồi trên ghế sô pha, Tô Duy đang dán lên người cô.

Hai tay Tô Duy vòng ra phía sau nhìn như ôm lấy Trình Triệt vào lòng vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận