Cạm Bẫy Kinh Hoàng


Cửa chính là không thể đi.

Tống Thanh Tiểu nhảy từ cửa sổ phía sau để vào nhà.

Bên ngoài tiếng sấm sét vẫn còn rất lớn, trong phòng vang lên tiếng ngáy ngủ của mẹ cô sau khi uống say, không hề hay biết con gái của mình vừa trải qua một trận kinh tâm động phách như thế nào.

Trên bệ cửa sổ còn lưu lại vết nước lúc cô bò qua, nhưng bây giờ cô căn bản không còn sức lực để rửa sạch.

Cửa sổ bị gió và nước mưa nện vào, lạch cạch rung động không ngừng.

Tống Thanh Tiểu tê liệt ngã xuống đất, cả người không còn chút sức lực, ngay cả đầu ngón tay cũng không muốn nhúc nhích.

Nhưng tay phải của cô vẫn còn nắm chặt lấy chủy thủ, phảng phất chỉ có như vậy mới có thể khiến cô yên tâm.

Nỗi khiếp sợ sau khi giết người vẫn còn nảy lên trong lòng.

Miệng dường như vẫn còn mùi máu tươi làm cho dạ dày của cô quay cuồng.

Cô nghiêng đầu nôn khan hai tiếng, phun ra một ít nước.

Lăn lộn một lúc sau mới bình tĩnh trở lại, bây giờ Tống Thanh Tiểu mới có tâm tình đi chú ý tới phát sinh trong đầu.

Chín tấm thẻ bài từ lúc cô rời khỏi không gian liền biến mất, thay thế là một giao diện hoàn toàn mới, mặt trên biểu hiện số lượng tích phân cô có thể sử dụng: 200.

Đây hẳn là khen thưởng sau khi hoàn thành xong thử luyện.


Cô thăm dò thử lấy ý niệm đi cảm thụ một chút tích phân, lập tức một cái giao diện khác xuất hiện trong thức hải của cô.

Xem sơ qua một chút, đồ vật cũng không nhiều, xếp thứ tự đầu tiên cũng bắt mắt nhất là tiền tệ đang lưu hành ở đế quốc.

Mỗi cọc là mười vạn tệ, yêu cầu dùng hai mươi tích phân đến đổi.

Từ lúc có ký ức đến nay, gia cảnh của Tống Thanh Tiểu đều không hề dư dả.

Cha cô thời trẻ phạm tội mất tích để lại một món nợ khổng lồ, mẹ thì cả ngày say rượu.

Cô phải dựa vào thành tích xuất sắc vượt trội để được hoàng thất cho vay trợ cấp mới có thể hoàn thành việc học.

Trước mắt cô còn chưa trả hết nợ vay vì thế sau khi tốt nghiệp mới phải vội vã tìm việc làm.

Bây giờ cô có 200 điểm tích phân, có thể đổi được một bút kim ngạch khổng lồ, đủ để cô trả hết nợ vay, thoát khỏi cuộc sống nghèo nàn túng quẫn.

Nếu như đêm nay không trải qua trận thử luyện kinh hồn táng đảm như vậy, không suýt chút nữa mất mạng ở không gian thần bí thì số lượng tiền khổng lồ như kia nhất định sẽ cực kỳ hấp dẫn cô.

Nhưng tất cả chuyện lúc trước gặp phải khiến cô mặc dù đã rời khỏi không gian nhưng vẫn duy trì tinh thần cao độ cảnh giác.

Dây chuột máy tính trên cổ đã bị cô kéo xuống, thậm chí ngay cả Bác sĩ cũng đều đã chết trên tay cô, nhưng bóng ma do chuyện này mang đến vẫn chưa có tiêu trừ.

Cô luôn có một loại cảm giác nguy hiểm như bóng với hình, phảng phất loại nguy cơ muốn mệnh này cũng không có chân chính giải trừ, làm cô khó có thể yên tâm.

Đến nước này, đủ loại chứng cứ khiến Tống Thanh Tiểu không thể tự lừa mình dối người đem chuyện phát sinh tối nay trở thành ảo giác.

“Thần thử luyện” là chân thật không thể nghi ngờ, cô ở trong không gian cửu tử nhất sinh mới tạm thời nắm được một đường sinh cơ.

Cô mơ hồ có loại dự cảm bất tường, trận thử luyện đầu tiên thành công cũng không đại biểu cho từ đây bình yên vô sự.

Khả năng đây không phải là kết thúc mà rất có thể là bước mở đầu cho một trò chơi.

Giống như có một cánh cửa của thế giới mới đang từ từ mở ra trước mặt cô, một khi bước chân vào lại khó có thể thu trở về.

Quy tắc trong thế giới hiện thực không thể áp dụng ở nơi đó, kẻ muốn sống sót đều phải dùng hết toàn lực.

Chỗ tích phân này được đến không dễ.

Tiền tài đối với tình cảnh trước mắt của cô tuy rằng có dụ hoặc, nhưng so với một đêm phất nhanh thì Tống Thanh Tiểu càng muốn sống.

Cô không chút do dự loại bỏ tiền tài khỏi danh sách đổi điểm.

Trừ bỏ tiền, trên giao diện còn có súng ống đạn dược, chủy thủ, đao, roi, vv… Súng ống kiểu mới 100 tích phân, nhưng đạn cũng yêu cầu đổi, mỗi viên đạn cần 50 tích phân.

Tống Thanh Tiểu còn chưa nắm được quy tắc kiếm tích phân, mà trước mắt kho của cô chỉ có 200 điểm.

Bên dưới hàng vũ khí là huyết thống, có thay đổi và nâng cấp, lựa chọn vừa vặn 200 tích phân.


Cô dùng ý thức chạm vào liền nhận được nhắc nhở: Một khi chọn huyết thống liền không thể tiến hành sửa đổi.

Dòng cuối cùng là một tấm đồ án thần bí, bên cạnh có dòng chữ: Khen thưởng đặc thù.

Tấm đồ án này yêu cầu tích phân vừa đúng 200 điểm, nó cũng không list ra danh sách rõ ràng giống vũ khí và huyết thống, đại biểu cho nó là một đồ vật không xác định.

Tống Thanh Tiểu lập tức có chút chần chờ.

Trước mắt có lẽ bởi vì tích phân của cô quá ít nên đồ vật để lựa chọn cũng không nhiều.

Tiền bạc cô tạm thời không suy xét, súng đạn tuy rằng có thể đảm bảo được an toàn nhưng lại quá mức gây chú ý, không thể trở thành át chủ bài để chiến thắng.

Thay đổi và nâng cấp huyết thống khiến cô khá là tò mò, nhưng càng làm cho cô cảm thấy hứng thú đó chính là tấm đồ án “Khen thưởng đặc thù” kia.

Cô vẫn luôn cảm giác được bên trong tấm đồ án kia dường như có thứ gì đó đang chờ đợi chính mình.

Do dự mãi một lúc, rốt cuộc cô cắn chặt răng, từ bỏ huyết thống mà lựa chọn “Khen thưởng đặc thù”.

Trong đầu truyền đến nhắc nhở: Lựa chọn “Khen thưởng đặc thù”, Yes or No?

Tống Thanh Tiểu hít sâu một hơi, chọn Yes.

Đây giống như đánh bạc, có lẽ vật phẩm khen thưởng đặc thù cũng không được như ý, cũng có khả năng mang đến kinh hỉ, cô nằm trên mặt đất, cắn chặt môi dưới.

Sau khi cô lựa chọn Yes, trong đầu truyền đến một thanh âm nhắc nhở, sau đó là một trận đau nhức đánh úp lại.

Các dây thần kinh trong đầu giống như gặp phải trọng kích, liền tính Tống Thanh Tiểu sau khi lựa chọn đã làm chuẩn bị nhưng vẫn hơi kém mất đi ý thức.

Trong lúc nguy cơ, Tống Thanh Tiểu không chút do dự dùng chủy thủ cắt lên đùi của mình, mũi đao xé rách quần áo, vạch lên da thịt một miệng vết thương.

Chút đau đớn này so với đau đớn trong đầu bé nhỏ không đáng kể nhưng cũng để cho cô chống được không có chết ngất đi.


Trong đầu xuất hiện một lượng lớn tri thức xa lạ, tinh thần dường như đã bị sử dụng đến mức tận cùng.

Cô cảm giác đại não nóng lên, trước mắt biến thành màu đen.

Cô nhắm chặt mắt lại nhưng vẫn cảm giác được trời đất quay cuồng khiến cô buồn nôn.

Đầu óc làm như muốn vỡ toạc ra.

Giây phút này có vẻ đặc biệt dài lâu, đau đớn loại này khó chịu gấp trăm lần so với cảm giác hít thở không thông lúc bị Bác sĩ siết cổ.

Tống Thanh Tiểu không biết thời gian trôi qua bao lâu, cố gắng chống đỡ tinh thần tiếp nhận xong “khen thưởng”.

Cô cảm thấy lúc này mình còn mệt mỏi hơn cả khi quyết đấu với Số 4 ở trong không gian, phảng phất ngay sau đó liền chết ngất đi.

Cô há to miệng, không tiếng động thở hổn hển.

Quần áo vốn bị nước mưa làm cho ướt sũng lại một lần nữa bị mồ hôi lạnh tẩm ẩm.

Hồi lâu sau cô mới cố nén sợ hãi, dùng ý thức xem xét phần thưởng vừa mới nhận dược.

Ý niệm này vừa mới có, trong đầu cô liền xuất hiện dòng chữ “Chín chữ mật lệnh”.

Cô còn chưa kịp xem kỹ thì tinh thần đã như một dây đàn bị kéo căng một cách cực hạn, “băng” một tiếng đứt đoạn.

Tống Thanh Tiểu vô lực ngất đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận