Cạm Bẫy Ngọt Ngào Của Tổng Tài


Đối với kiểu đập bàn tức giận này, Lê Hân Đồng đã thấy rất nhiều ở nhà họ Lê, bây giờ cô ấy còn không thèm chớp mắt.
“Sau khi cô li hôn với A Thần, tôi sẽ không đối xử tệ với cô.” Bạc Tu Duệ nói, “Muốn bao nhiêu tiền cô ra giá đi.”
Tiền? Lê Hân Đồng cười.

Nếu như vì tiền, chẳng phải cô ấy trực tiếp gả cho Bạc Cảnh Hiên sẽ càng trực tiếp hơn.

Ai mà không biết Bạc Cảnh Hiên là người thừa kế mặc định của Bạc lão gia.
Nếu như vì tiền, cô ấy hà cớ gì
không theo sắp đặt gả cho cậu ấm nhà họ Bạc mà phải đầy ải gả cho Bạc Diễn Thần con riêng của nhà họ Bạc.
“Trừ phi Bạc Diễn Thần nhắc đến chuyện muốn li hôn với tôi, nếu không thì tôi sẽ không đồng ý.”
Lê Hân Đồng nói.
“Cô” ngoài Bạc Diễn Thần ra, cả đời Bạc Tu Duệ có lẽ chưa từng gặp bè lũ ngoan cố chống đối với mình, khó trách hai người này là một đôi.

Xem ra ông ta không lấy thái độ cương quyết ra thì không được
roi.
“Nếu như cô không đồng ý, tôi có trăm phương ngàn cách khiến cô đồng ý.” Trong mắt Bạc Tu Duệ lộ ra biểu cảm hung ác tàn nhẫn.
“Ông đây là đang uy hiếp sao?”
Lê Hân Đồng cười lạnh lùng, “Nhưng tôi bây giờ một thân một mình, không biết có chỗ nào có thể để ông uy hiếp.”
Bạc Tu Duệ cười nhẹ, tiếng cười dường như có thể xuyên thủng màng nhĩ, vào ban đêm trời u ám vô cùng đáng sợ, “Chì cần là người, đều sẽ có điểm yếu.


vẫn còn trẻ, tôi ăn muối còn nhiều hơn cô ăn cơm.

Đấu với tôi cỏ sẽ chịu thiệt, tôi nói lại lần nữa rời khỏi A Thần, trước khi tôi thất vọng về cô, rời khỏi nó”
Uy hiếp chịu thiệt thòi trái lại cô ấy thật sự muốn biết, nếu như mình không đồng ý, sẽ bị thiệt cái
gì-
Có lẽ Bạc Diễn Thần cũng từng chịu sự uy hiếp tương tự của bố mình.
“Vậy tôi cũng nói lại lần nữa, trước khi A Thần không cần tôi, tôi sẽ không rời xa anh ấy” Lê
Hân Đồng từ trên ghế đứng dậy, “Bạc lão tiên sinh, rất xin lối, hôm nay đã muộn rồi tôi phải về nhà nếu không thì A Thần sẽ lo cho
tôi.”
“Đứng lại” Bạc Tu Duệ gọi cô ấy lại, “Nếu như cố tiếp tục ở bên cạnh A Thần, tôi sẽ hại nó.”
Lê Hân Đồng bỗng quay đầu lại, nhìn ông ta không thể tin được: “Có ý gì?”
Bạc Tu Duệ cong môi cười lạnh, lộ ra ánh mắt hung ác nham hiểm: “Nếu như cô với nỏ tiếp tục ở bên cạnh nhau, tôi sẽ khiến nó
mất đi thứ mà nó quan tâm nhất.”
Toàn thân run rẩy, sắc mặt cũng đã thay đổi.

Cô thật sự không dám tin đây là lời nói ra từ chính miệng của một người cha.

Khiến con trai mình mất đi thứ quan tâm nhất, đây là có bao nhiêu hận thù mới có thể làm một việc xấu xa như vậy
Bạc Tu Duệ nhìn ra nối sự trong mắt Lê Hân Đồng, một cảm giác chiến thắng trỗi dậy trong lòng: “Biết thứ nó quan tâm nhất là gì không?”
Lê Hân Đồng cũng thật sự không biết Bạc Diễn Thần quan tâm nhất ià cái gì.
“Red nó quan tâm nhất chính là tập đoàn Red của một tay nó tạo dựng nên.

Bao năm nay, nó dường như tốn toàn bộ tinh lực lên đây.

Cô nói xem, nếu như nó mất đi Red thì sẽ như thế nào?” Biểu cảm của Bạc Tu Duệ tựa cười mà không phải cười, vô cùng kì dị.
Toàn thân Lê Hân Đồng run rẩy.
Ý của Bạc Tu Duệ là nếu như cô không đồng ý rời xa Bạc Diễn Thần, ông ta sẽ khiến tập đoàn bị
phá sản sao?
Trên thực tế, ông ta dường như đã hành động phần nào rồi.

Show thời trang cuối tháng chẳng phải là minh chứng rõ nhất sao?

Trầm mặc một lúc lâu, Lê Hân Đồng bỗng nhiên cười lên: “Bạc lão tiên sinh, tôi rất đồng cảm với ông.’
“Đồng cảm cái gì?” Bạc Tu Duệ không ngờ được nha đầu này vừa mở miệng sẽ nói câu như vậy.

Ông ta còn cho rằng lời của bản thân khi nãy đã khiên cô ấy bị dọa rồi.
“ông ngay cả con trai của mình cũng không hiểu, đương nhiên đáng đồng cảm rồi ha.” Lê Hân Đồng nói, “Ông cho rằng Bạc Diễn Thần quan tâm nhất thật sự là tập đoàn Red sao?”
Bạc Tu Duệ bị cô ấy hỏi ngược lại.

Lẽ nào không phải sao?
Bạc Diễn Thần luôn mang một dáng vẻ cứng đầu cứng cổ như thể ngoài chuyện công ty ra thì bất cứ chuyện gì cũng không quan trọng.
Thế nên, ngoại trừ công ty ra, ông ta thật sự không nghĩ ra thứ
Bạc Diễn Thần quan tâm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận