Cầm Đế

Lúc này, trong phủ lĩnh chủ lãnh đạo đông long bát tông theo kế hoạch đi ra, nghe được Hương Loan nói, bọn họ đồng thời đều tập trung nên người Diệp Âm Trúc.Thái Thượng trưỡng lão tâm tư đã xuống tới tận đáy, lão rất rõ ràng rằng trong lúc này nếu Diệp Âm Trúc phản lại Đông Long đế quốc, vậy thì Đông long thừa nhận tai ương diệt tộc, đế quốc nữ hoàng hiện tại ở bên người hắn, hắn lại nắm giữ cầm thành, thực lực hoàn toàn có thể cùng Đông Long bát tông chiến sĩ trì hoãn ở chỗ này chờ đợi đại quân của Mễ Lan đế quốc đến, có chút không dám suy nghĩ. hắn bây giờ thật sự rất hối hận tại sao lại đi tới cầm thành cường ngạnh, nếu bây giờ Diệp Âm Trúc bây gờ có tạo phản hắn cũng không có gì kì quái, dù sao Đông Long bát tông sau khi đi tới nơi này, từ trước đến nay cầm thành thân mình bị vây một mặt đối lập.

" xin lỗi, Hương Loan hảo ý của ngươi ta xin nhận. nhưng là từ khi ta sinh ra cho đến bây giờ, ta vẫn chính là một phần tử của Đông Long Bát Tông. Dù cho Đông Long Bát Tông quyết định như thể nào đều không thể thay đổi được Đông Long huyết mạch chảy trên người ta. Ta sẽ không bao giở bỏ rơi tộc nhân của chính mình, càng không thể phản lại họ. Các ngươi trở vể đi, hãy rời xa chiến trường, nơi này không phải là nơi mà ngươi nên tới."

Hương Loang ngơ ngác nhìn Diệp Âm Trúc, nghe hắn cự tuyệt mà tâm nàng đau như dao cắt, khi đối diện với Diệp Âm Trúc cảm giác nàng phi thường đặc thù, làm công chúa của một đế quốc, Hương Loang từ nhỏ chỉ biết rằng hôn nhân của chính mình phải do đế quốc phụ trách, vì quyền lợi của đế quốc mà phải hi sinh. Sau này khi quen biết Diệp Âm Trúc, mặc dù có bị Diệp Âm Trúc hấp dẫn, nhưng nàng vẫn hi vọng Diệp Âm Trúc cùng Hải Dương có thể đi tới cùng nhau, đồng thời cũng vì nguyên nhân này, nhưng theo thời gian trôi đi, mỗi khi cùng Hải Dương đàm luận về Diệp Âm Trúc thì vẻ mặt luôn rạng ngời hạnh phúc, nhưng nàng đột nhiên phát hiện chính tâm tình của mình cũng nổi lên một tâm tình kì lạ đó là ghen ghét. Nàng là công chúa nhưng cũng đồng thời là một người đàn bà, ở trong lòng nàng cũng có khát khao tình ái cùng bi ái, mà theo nàng nhận thức trong giới nam nhân Diệp Âm Trúc không thể nghi ngờ là nam nhân xuất sắc nhất. Hơn nữa dưới tình huống thân thể mật thiết tiếp xúc, trong lòng nàng vô hình để lại cho Âm Trúc một khoảng địa phương, mà điều này đến khi Diệp Âm Trúc lặng lẽ rời đi, nàng lại vừa biết tin cầm thành sắp bị tiêu diệt thì nàng mới hoàn toàn phát giác ra tình cảm của chính mình. Đồng thời nàng cũng biết hết thẩy đều chậm. Cho dù là đế quốc công chúa nàng cũng không thể thay đổi nhiều lắm.

dựa theo mệnh lệnh của Tây Duy Áo, Mã Đế Ni nguyên soái suất lĩnh đại quân chỉ vừa đến cầm thành liền phát động công kích, đưa cầm thành cùng Đông Long đế quốc hoàn toàn phá hủy. Nhưng Huơng Loan lại mạo hiểm sau lưng cha mình. Cùng Áo Lợi Duy Lạp bảo vệ dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới nơi này, bằng chính Mễ Lan hoàng gia huy chương hồng thập tự ra lệnh cho Mã Đề Ni nguyên soái tạm thời hoãn công kích, lúc này mới cùng Áo Lợi Duy Lạp trước tiên chạy tới cầm thành, nàng mặc dù biết rõ không thể hi vọng nhiều, nhưng nàng vẫn khuyên bảo Diệp Âm Trúc hy vọng hắn một lẫn nữa trở lại Mễ Lan. Nàng không tin Diệp Âm Trúc đối với Mễ Lan đế quốc gây bất lợi. đương nhiên trong lòng nàng lại càng thêm hy vọng Diệp Âm Trúc có thể trở lại bên cạnh mình. Bỏ qua hết thẩy cái gì là chính trị hôn nhân, chỉ có thể cố gắng mới tìm được hạnh phúc của chính mình. Huống chi chính mình còn có cô cô ủng hộ.

" Diệp Âm Trúc. Ngươi thật sự không chịu cùng ta trở vể Mễ Lan? Ta có thể cam đoan với ngươi, trong vòng mười năm ngươi sẽ trở thành một người ở dưới một người mà ở trên vạn người là Mễ Lan đệ nhất quyền uy đại thần, bất luận là ta hay là cha ta đều hy vọng ngươi có thể trở về, bất kể cầm thành hay bất kì lãnh địa nào đều có thể tùy ngươi chọn lựa."

Diệp Âm Trúc lẳng lặng nhìn Hương Loan, nhìn vào mắt nàng thấy được trong mắt nàng dường như tăng thêm một phần bi thương cùng mệt mỏi nếu nói không có cảm động thì đó chỉ là nói dối, hắn cũng nghĩ tới một khả năng có thể"

" Hương Loan ta có thể cùng ngươi trở về thậm trí ta còn có thể hướng Mễ Lan đế quốc vĩnh viễn thuần phục, nhưng là Mễ Lan phải đáp ứng một điều kiện."

"điều kiện gì? Ngươi cứ nói, cho dù là ta không thể đáp ứng, nhưng chỉ cần điều kiện không quá hà khắc, ta đều có thể thay thế phụ hoàng đáp ứng ngươi."

Diệp Âm Trúc chánh sắc nói: " buông tha Đông Long đế quốc. cùng cầm thành cấp cho bọn hắn, hơn nữa Mễ Lan vĩnh viễn không được công kích Đông Long."

Hương loan trong mắt vừa xuất hiện một tia hưng phấn trong phút chốc lát đã biến mất không còn dấu vết, " không được, cái gì có thể thương lượng nhưng chỉ có chuyện này thì không được."

" tại sao? Đông Long đế quốc tổng cộng mới có hơn vạn cư dân, chẳng lẽ Mễ Lan còn sợ Đông Long một tiểu quốc như vậy?"

Diệp Âm Trúc nhíu mày hỏi.

Hương Loan cười khổ nói,

"ngươi không rõ. Mễ Lan cũng muốn sinh tồn. Bây giờ Mễ Lan gặp phải cục diện như thế nào ngươi phải rành mạch, ngươi nghĩ rằng chúng ta không có việc gì lại công kích một tiểu vương quốc vừa thành lập ư? Chúng ta không thể không làm. Nếu không hủy diệt Đông Long, vậy bị hủy diệt chính là Mễ Lan chúng ta. Ngươi xem cái này. " nói xong nàng xuất ra một quyển trục đưa cho Diệp Âm Trúc.

Diệp Âm Trúc mở quyển truc, chỉ thấy trên mặt có ghi một đoạn chữ nhỏ,

" Pháp Lam lệnh: tại Pháp Lam trong lúc phong bế, long khi nỗ tư đại lục do Đông Long đế quốc lãnh đạo dư nghiệt phản loạn xuất hiện, thì các ma pháp sư công hội các nước phải đôn xúc quốc vương nước đó suất lĩnh đại quân tiêu diệt quân phản loạn ở đây. Trong lúc đó các quốc gia khác không được hướng quốc gia này phát động hành động quân sự gì nếu không trong mười năm sau pháp lam phong bế chấm dứt, thì sẽ đón nhận sự phẫn nộ của Pháp Lam, nếu như phản loạn xuất hiện ở một quốc gia nào, mà quốc gia đó không có hành động gì thì tương lai sẽ bị Pháp Lam chế tài, hướng tới đại lục các quốc gia.

Diệp Âm Trúc thấy đoạn thoại này thì ở bên cạnh là Hải Dương, Tử cùng An Nhã cũng đều thấy được, sắc mặt mọi người không khỏi lạnh vài phần. Lại hướng đông long bát tông cao tầng lãnh đạo, trên mặt thần sắc trở nên càng khó coi.

Diệp Ly tiến lên vài bước, từ trong tay cháu lấy quyển trục nhìn thoáng qua, hắn trên mặt không khỏi nổi nên một tầng sương lạnh, không khách khí lấy quyển trục đưa cho thái thượng trưởng lão, " ngươi xem đi, chuyện tốt này đều là do các ngươi làm, bây giờ không chỉ có chúng ta Đông Long do các ngươi lỗ mãng quyết định mang đến hậu quả này, ngay cả cầm thành cũng bị liên quan."

Hương Loan nói:

" phụ hoàng trong lúc nhất thời biết tin tức của Đông Long đế quốc, thì cũng thu được thủ trát này từ ma pháp sư công hội. Không phải đế quốc muốn cùng Đông Long đế quốc gây khó khăn, mà là sự việc vượt qua khả năng có thể giải quyết. Đừng nói là chúng ta Mễ Lan đế quốc mà trên đại lục này không có một quốc gia nào nào dám chống lại thủ trát này. Âm Trúc, Pháp Lam thực lực thế nào chắc ngươi cũng từng gặp qua, ngươi nói cho chúng ta biết, bây giờ chúng ta như thế nào buông tha cho Đông Long đế quốc?"

Diệp Âm Trúc không nói, chuẩn xác lúc này hắn căn bản cung không biết nói cái gì nói thế nào là tốt, hậu quả cũng đã đi tới trước mặt cho dù bây giờ có oán than cũng không có ý nghĩa gì.

Ba một tiếng, quyển trục rơi trên mặt đất, không rõ thái thượng Trưởng Lão trên nét mặt già nua dã không có chút huyết sắc, kể cả bên cạnh ủng hộ Đông Long lập quốc cao tầng lãnh đạo, lúc này sắc mặc đều trở lên cực kì khó coi. chỉ có Tần Thương Diệp Ly cung Mai tông tông chủ mặt lạnh lùng không phát một lời, trong bát tông, chỉ có ba người bọn họ ủng hộ trì hoãn việc lập quốc

Trên quyển trục nội dung không chỉ có nói cho Đông Long đế quốc cao tầng môn là Mễ Lan đế quốc đi tới đánh cầm thành, đồng thời cũng nói cho bọn họ từ nay về sau trên đại lục không có không gian sinh tồn, ai dám mạo hiểm sẽ bị Pháp Lam hủy diệt. Nếu như lưu giữ bọn họ,bất luận là quốc gia nào, một khi phát hiện ra Đông Long đế quốc tồn tại, đều như Mễ Lan đế quốc cố gắng tiêu diệt.

nhiều năm cố gắng hóa thành bọt nước, Đông Long đế quốc tiền đồ trở nên vô cùng đen tối.

"Nói đi,các ngươi nói gì đi chứ.Các ngươi thành người câm hết cả rồi hay sao?"

Thanh âm của Diệp Lai phẫn nộ vang lên, hướng tới Vị Minh trưởng lão và các tông chủ đang thất thần.

Yên tĩnh một cách đáng sợ, áp lực khiến kẻ khác hít thở có chút khó khăn, ngắn ngủi một đoạn thời gian, ba vị thái thượng trưởng lão phảng phất đã già đi rất nhiều. Vị M inh thái thượng trưởng lão cùng Mai Thanh thái thượng trưởng lão đều ngây ngốc, đều không biết nói cái gì. tại đây thì Lan Như Tuyết chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Âm Trúc cùng Hải Dương, không để ý đến sự giận dữ của Diệp Âm Trúc, lẳng lặng nhìn đứa cháu yêu của mình ôn nhu nói: "đứa nhỏ là chúng ta hại ngươi, nhưng ngươi cũng biết bây giờ chúng ta có hối hận thì hết thẩy đều không kịp nữa rồi, ngươi hãy đi đi mang theo Hải Dương cô nương trở lại Mễ Lan đế quốc hãy đi đi ở đó còn đồng bọn ngươi, dĩ nhiên Mễ Lan đế quốc đối với ngươi rất là trọng dụng, tiền đồ của ngươi ắt hẳn là rất tươi sáng, cầm thành này sẽ để cho chúng ta, nếu sai rồi chúng ta sẽ gánh chịu sai lầm cùng hậu quả mang đến Đông Long đế quốc mặc dù chỉ vừa mới thành lập trong thời gian ngắn nhưng chúng ta có Đông Long cốt khí,sẽ không thể suy sụp.

Nghe Lan Như tuyết nói, ở bên trong mắt Diệp Ly hiện nên vài phần kính nể, lão đương nhiên biết Lan Như Tuyết làm như vậy là vì Đông Long giữ lại một phần huyết mạch, từ thay đổi cách xưng hô với Hải Dương là có thể nhận ra điểm này

Mấy vị tông chủ của Đông Long bát tông liếc nhau, ngoại trừ Cúc tông tông chủ không lên tiếng, mấy người còn lại thì đều đồng thanh nói:

" thề cùng Đông Long cùng tồn vong."

bọn họ đều biết lựa chọn của Lan Như Tuyết là chính xác nhất, bọn họ cũng không còn có lựa chọn nào khác, ít nhất cũng bảo vệ tôn nghiêm cuối cùng của Đông Long bát tông.

Vị Linh Phong hướng thái thượng trưởng lão nói, " thúc thúc chúng ta còn có cơ hội rời nơi này, không phải nữ nhân của hắn là công chúa của Mễ Lan đế quốc ư, chỉ cần lưu lại nàng, chúng ta cũng có cơ hội đàm phán, nói một vạn người chúng ta có thể đi khỏi cầm thành. Thiên hạ rộng lớn chẵng lẽ không có chỗ cho Đông Long bát tông chúng ta dung thân?"

Ánh mắt của Thái Thượng trưởng lão từ vô thần dần dần ngưng tụ, trên khuôn mặt già nua hiện ra một tầng ánh sáng nhu hòa,

" Long Khi Nỗ Tư thật sự là không còn chỗ cho Đông Long chúng ta dung thân, Linh Phong, chính ta nhìn ngươi lớn lên, ta hiểu được tính cách của ngươi. Nhưng ngươi lên hiểu chúng ta bây giờ đã không còn đường lui, lời của Lan trưởng lão nói cũng chính là ý tứ của ta, có thể chết chứ tuyệt không quỳ gối cầu sanh. Đông Long chúng ta sẽ chiến đấu tới cùng, cho dù chỉ còn sót một người cũng tuyệt không bao giờ lùi bước, Đông Long chúng ta sẽ ở cầm thành chiến đấu. Diệp Âm Trúc từ bây giờ ta lấy thân phận Thái Thượng trưởng lão của Đông Long bát tông trục xuất ngươi ra khỏi môn hộ, ngươi cho dù như thế nào cũng không có quan hệ với Đông Long. Ngươi tùy thời có thể mang người của ngươi đi, nếu không đừng trách chúng ta sẽ không khách khí với ngươi. Vị công chúa này trở về chuyển báo cáo với với chủ Mễ Lan các ngươi, trừ phi các ngươi tiêu diệt toàn bộ Đông Long bát tông chúng ta, nếu không các ngươi đừng nghĩ có thể bước vào cầm thành một bước." nói xong những lời này Thái Thượng trưởng lão một lần nữa cùng Mai Thanh trưởng lão đông thời hướng trong phủ đi vào.

Lan Như Tuyết liếc mắt nhìn Linh Phong một cái, nhàn nhạt nói: " ngươi so với hắn anh tuấn hơn, thiên phú hơn, khí chất cũng hơn, nhưng là ngươi vính viễn không thể nào so với nam nhân như hắn. Ta từng tưởng rằng lựa chọn lúc trước của mình là sai, nhưng bây giờ xem ra thật sự là ta sai ở sự kiêu hãnh của mình, bây giờ ta trở lại bên người hắn, cùng nam nhân của ta cùng đi tới đoạn cuối của tính mạng lịch trình." Nói xong những lời này, nàng cũng không liếc mắt nhìn lấy Linh Phong một cái, cùng Lan tông chủ Lan Thanh đi vào phủ, sau khi bọn họ đi vào, ngoại trừ Linh Phong, tám vị tông chủ theo kế hoạch rời đi, bọn họ hơi thở đều dễ đàng, từ giờ phút này bọn họ đã yên tâm tất cả mọi thứ, cùng Đông Long tụ một chỗ đợi thời khắc cuối cùng tới

Hương Loang ngơ ngác nhìn bọn người Đông Long bát tông trước mắt, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía Diệp Âm Trúc, bỗng có một loại dự cảm không tốt. Không đợi Diệp Âm Trúc mở miệng nhanh miệng nói: "ngươi bây giờ không cần trả lời ta, ba ngày, ta chỉ cho ngươi tranh thủ thời gian ba ngày, hy vọng ngươi nhận biết rõ ràng. Vì ngươi và cũng là bằng hữu tại cầm thành và Hải Dương lo lắng, ba ngày sau ngươi hãy đến quân doanh tìm ta. Mễ Lan luôn luôn mở rộng cửa đón ngươi

Nói xong những lời này Hương Loan chuyển thân hướng độc giác thú, phi thân nên độc giác thú,..... đã nhanh cùng thú một sừng bay nên trời rất nhanh bay đi

Áo Lợi Duy Lạp nhìn Diệp Âm Trúc. "Âm Trúc ngươi nhất đinh phải trả lời nhanh, ngươi biết không. Ta cỡ nào hi vọng cùng ngươi sóng vai chiến đấu, mà không phải thành địch nhân, Âm Trúc đế quốc đang chờ ngươi." Nói xong những lời này hắn mới trở lại trên lưng cự long, đuổi theo Hương Loan

" ba ngày, còn có ba ngày." Nhìn phương hướng bọn họ rời đi Diệp Âm Trúc lầu bầu nói.

An Nhã than nhẹ một tiếng, " ta bây giờ phát hiện Đông Long bát tông cũng có chỗ đáng kính, chỉ là lần này họ thật sự phạm sai làm quá lớn."

Diệp Am Trúc nhìn về phía An Nhã, "dựa theo kế hoạch ban đầu tinh linh tộc, ải nhân tộc, địa tinh bộ lạc, tùy thời chuẩn bị triệt ly cầm thành. Nếu khai chiến sĩ Đông Long bát tông lực lượng đủ để cầm chân quân đoàn chủ lực của Mễ Lan. Có ba ngày thời gian, ta bây giờ phải an tĩnh, im lặng một chút, ai cũng đừng tới tìm ta. An Nhã tỷ tỷ, phiền ngươi giúp ta chiếu cố Hải Dương."

Nói xong những lời này Diệp Âm Trúc phóng người lên, tử quang vờn quanh người, dùng tốc độ nhanh nhất hướng Bố Luân Lạp núi non đi, ánh mắt hắn rất bình tĩnh, không ai biết hắn suy nghĩ cái gì, cho dù Tử là đồng bọn cùng hắn đồng đẳng bổn mạng khế ước cũng không biết hắn nghĩ gì, chỉ là từ trên người Diệp Âm Trúc cảm nhận được một loại quyết tuyệt hơi thở.

Trong tiếng thở dài, tâm tình ảm đạm mọi người đều rời đi, chỉ còn lại có cúc tông tông chủ vị Linh Phong hoàn toàn ngốc trệ ở nơi này

Vị Linh Phong trong đầu quanh quẩn lời Lan Như Tuyết nói, nàng ta nói ta không giống nam nhân? Nàng ta nói ta không giống nam nhân. Diệp Ly, ta đã thua ngươi hoàn toàn,ngươi so với ta quả quyết hơn,dũng cảm hơn, hơn ta cả đứa cháu tốt kia nữa.

Ba ngày sau. Mễ Lan đế quốc quân doanh, trung quân xuất chiến.

đế quốc nguyên soái Mễ Lan chi thuẫn xưng hào Mã Đề Ni đang ngồi ở đại trướng suất vị trên, sắc mạt trầm ngưng, đứng ở trước mặt hắn cách đó không xa,vẻ mặt quật cường đó là đế quốc công chúa Hương Loan.

" công chúa điện hạ, ngài phải hiểu được đối với đế quốc mà nói, mỗi một khắc thời gian cũng là đều quý giá. Mặc dù chúng ta đang đối phó với Đông Long đế quốc thì địch quốc không có hành động, nhưng nếu chúng ta ở chỗ này quá lâu, chắng những không có cách nào hướng tới Pháp Lam công đạo, đồng thời cũng cấp cho địch quốc càng nhiều thời gian bố trí tốt đối với hành động quân sự."

Mã Đế Ni đang cố đè nén lửa giận trong lòng hướng Hương Lan giải thích.

Hôm nay. lần này đã là lần thứ mười bẩy Hương Loan ngăn cản hắn hướng Cầm thành công kích. trước thuẫn huy Mễ Lan hồng thập tự hắn vẫn còn nhẫn nhịn. nhưng tới bây giờ rốt cục cũng không nhẫn nhịn được nữa.

"Mã Để Ni gia gia đợi lát nữa hãy quyết định a. Ta Hương Loan cầu ngài. Diệp Âm Trúc nhất địch sẽ có lựa chọn chính xác, hắn là một người trẻ tuổi có thiên phú, phụ hoàng cũng hi vọng hắn tương lai có thể là tiếp thế ngài hoặc Tây Đa Phu gia gia vị trí giữ nhà cho Mễ Lan chúng ta, vì nhân tài như vậy. chẳng lẽ không đáng cho chúng ta chờ đợi?"

Mã Đề Ni trầm giọng nói: " công chúa điện hạ. hắn cũng là một phần tử của Đông Long bát tông, là địch nhân của chúng ta, nếu chỉ vì một người mà phạm vào mệnh lệnh của bệ hạ, ta như thế nào tự xử? bây giờ là lúc quốc gia nguy cấp tồn vong. Diệp Âm Trúc chẳng những không vì quốc gia mà xuất lực, ngược lại gây cho quốc gia nhiều phiền toái, nếu không tiến đánh Đông Long chúng ta càng thêm gian nan."

"chính là, nếu đối phó với Đông Long đế quốc, chúng ta cho dù hủy diệt bọn họ, tự thân cũng bị thương nặng." Hương Loan còn muốn mượn có hội trì hoãn.

Mã Để Ni thở dài một tiếng. " ta chẳng lẽ lại không biết là đối phó với Đông Long đế quốc là không tốt, nhưng là lệnh của Pháp Lam ai dám không theo? Công chúa điện hạ, xin mời tránh ra, ta sẽ phát động công kích

" không. chỉ cần Diệp Âm Trúc không có tới ta tuyệt không để cho ngài hạ mệnh lệnh công kích. hắn dám chắc sẽ lựa chọn trở về Mễ Lan." Hương Loan quật cường ưỡn ngực cùng Mã Đề Ni giằng co, trên tay nàng lại xuất ra thuẫn huy Mễ Lan hồng thập tự.

" công chúa điện hạ,tướng bên ngoài có thế không tuân mệnh vua, vì Mễ Lan đế quốc, xin lỗi "Mã Đế Ni lúc này đã hạ quyết tâm, tay phải vung lên, một đạo tử quang lóe ra, nhẹ nhàng hạ xuống trên người Hương Loan, trong nháy mắt phong bế hành động của nàng, một gã quan quân mang một cái ghế, giúp đỡ Hương Loang ngồi xuống, lúc này công chúa điện hạ chỉ có thể trơ mắt nhìn sự việc trước mắt phát sinh hết thẩy, rốt cuộc không có cách nào ngăn cản.

qiải quyết xong vấn đề của Hương Loan, Mã Đề Ni sắc mặt lạnh lùng đứng lên, trước mắt Mễ Lan gặp phải nguy cơ như thế nào, hắn là người rõ ràng nhất. đối với Mễ Lan mà nói địch nhân lớn nhất không thể nghi ngờ là Phật La vương quốc, phương bắc thế cục cực kì khẩn trương, thú nhân tộc điểu khiển đại quân tập kết tại Lôi thần Chi Chuy yếu tắc, tùy thời đều có thể phát sinh hành động quân sự, đồng thời Phật La vương quốc cũng bắt đầy xuất động mà phương bắc đế quốc thống suất cao nhất Mã Đề Ni mang quân đi đánh cầm thành, chẳng những muốn chuẩn bị ứng phó thú nhân tộc, còn muốn chiếu cố phía đông địa phận giáp với Phật La vương quốc, quân tình thật là rất khẩn, làm hắn lo lắng nhất là thú nhân bộ lạc cũng không có ý tứ đông thủ với Phật La vương quốc, thậm trí còn phối hợp với Lôi Thần bộ lạc ý đồ tiến công Mễ Lan, Phía bắc tình thế nguy cấp, nhưng Mễ Lan đế quốc lại không có nhiều quân đội hiệp phòng bởi vì nam phương đối mặt với bọn họ lớn nhất là Lam Địch Á Tư đế quốc, quân lục đồng dạng không thể xem nhẹ, Ba Lặc Mạc vương quốc cùng A Tư Lợi Khoa vương quốc hai vương quốc minh hữu này, một người bị thú nhân tộc Sở La môn kiềm chế, người kia bị Ba Lợi vương quốc toàn lực công kích, ngoại trừ cam đoan phía tây Mễ Lan không chịu công kích ra, căn bản không thể mang quân cứu viện, trong khi nguy cơ tứ phía thì chính mình lại lĩnh mệnh công kích Cầm thành.

Mễ Lan đế quốc tương lai, hay chính là tương lai của Tử La Lan gia tộc, là đế quốc đệ nhất gia tộc Mã Đề Ni biết, chính mình cùng tộc nhân tất cả đều đã cùng Mễ Lan cùng tiến cùng lùi, bất luận tình cảnh bây giờ có gian nan cỡ nào đều phải kiên trì đi nên, chỉ có như vậy mới có thể khai mở mây đen cho ánh trăng chiêu xuông, bất luận phương bắc có bao nhiêu áp lực, chính mình phải đứng vững mà trước mắt mình nặng yếu nhất chính là tổn thất ít nhất chiến lực đối phó với cầm thành cùng Đông Long đế quốc.

" Hi Lạc, tình huống cầm thành bây giờ thế nào, chúng ta đối mặt với địch nhân nhu thế nào?"

Khôi phục tỉnh táo Mã Đề Ni trên mặt đất uy nghiêm phát ra hơi thở trầm trọng, ánh mắt quét về phía thuộc hạ cũng tướng lãnh

Hi Lạc dưới tay Mã Đề Ni chuyên môn phụ trách thu nhập tình báo cung kính nói: " căn cứ thấm tử của chúng ta hồi báo, tình huống cầm thành dường như có chút hỗn loạn, trong đó không chỉ có binh lính loài người tồn tại, tựa hồ còn có rất nhiều chủng tộc tồn tại, chúng ta trên trời cao quan sát phát hiện tinh linh tộc cùng ải nhân tộc, nhưng chủ yếu nhất là cầm thành trên mặt đât quân lực chủ yếu chiến đấu không vượt qua hai vạn.

" hai vạn? thật vậy?, vậy hẳn đều là chiến sĩ đông long đế quốc, về phần tinh linh tộc cùng ải nhân tộc bây giờ cũng không hơn, hết thẩy địch nhân ngăn cản đế quốc đại quân hoàn thành sứ mạng, đều sẽ phải hứng chịu đả kích kuỷ diệt. Chúng tướng nghe lệnh.

"Có"

Mã Đặc Lạp Kỳ, chiến đấu sau đó ngươi sẽ là chủ công, ta sẽ phái đội thân vệ trọng giáp quân đoàn bảo vệ các ngươi an nguy, cho ta dụng ma pháp phá hủy Cầm Thành thành tro bụi, đẩy bọn người kia vào Bố Luân Nạp sơn mạch. Sau đó ta sẽ cho bọn chúng thưởng thức tư vị của bị oanh tạc.

Diệp Âm Trúcphán đoán rõ ràng rất chính xác, nhằm giảm bớt tổn thất cho quân ta, Mã Nhĩ Đế Ni vừa đến nơi này đã hạ quyết tâm, phải sử dụng ma pháp để giải quyết vấn đề.

Lệnh được truyền từ Mã Nhĩ Đế Ni nhanh chóng phát ra, ngươi bảo vệ ma pháp sư, ngươi bên đó phụ trách quấy nhiễu bên đó, ngươi phụ trách chủ động trùng phong quân địch, tất cả đều được an bài rất rõ ràng. Ngồi ở một bên Hương Loan mặc dù vô cùng lo lắng, nhưng cũng có biện pháp nào cả, chỉ có thể nhìn Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái bình tĩnh thong dong bố trí, trong lòng nàng thầm nghĩ, Diệp Âm Trúcơi là Diệp Âm Trúc, ngươi như thế nào còn chưa tới? Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn cùng bị hủy cùng Cầm Thành sao?

Ở bên cạnh Mã Nhĩ Đế Ni đang chuẩn bị công kích Cầm Thành, ba mươi vạn đại quân sắp triển khai hành động, đột nhiên, một âm thanh bên ngoài chợt vang lên rõ ràng rành mạch, thanh âm tựa hồ như rất xa, nhưng khi nó xuất hiện lại đặc biệt rõ ràng.

Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái, xin mời đến đây gặp mặt

Nghe được thanh âm này, Hương loan đang ngồi ngây ngốc bên cạnh vô cùng mừng rỡ. Nàng đương nhiên nhận ra đây là thanh âm của Diệp Âm Trúc, đúng là hắn rồi. Hắn đã nghĩ thông suốt, nhất định là đã nghĩ thông suốt rồi. Đang trong khi hưng phấn, Hương Loan đụng phải ánh mắt của Mã Nhĩ Đế Ni.

Nghe được thanh âm của Diệp Âm TrúcMã Nhĩ Đế Ni cũng không tránh khỏi sửng sốt, nhìn Hương Loan đang lo lắng ở bên cạnh mình, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ Diệp Âm Trúcthật là muốn đầu hàng sao? Như vậy cũng tốt, nếu có thể mang lực lượng của Cầm Thành phân hóa. Về sau đối phó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Vừa nghĩ, hắn vừa vung tay lên giải mở phong ấn kinh mạch của Hương Loan.

Mã Nhĩ Đế Ni gia gia, ta đã nói mà, Diệp Âm Trúcnhất định sẽ có một lựa chọn chính xác,không phải hắn đã tới sao….

Hương Loan công chúa không đợi được đã xông ra khỏi trướng.

Chúng ta cũng đi xem. Mã Nhĩ Đế Ni mang theo thuộc hạ tướng lãnh đi theo Hương Loan ra khỏi trướng.

Khi mọi người ra tới gần ngoài đại quân doanh trại mới nhìn thấy Diệp Âm Trúcthân ảnh, Diệp Âm Trúcở ngoài Mễ Lan đế quốc doanh trại đến cả ngàn thước. Vẫn như xưa bộ ma pháp trường bào màu trắng. Lẳng lặng đứng ở đó, hắn sắc mặt quả thật vô cùng bình tĩnh. Từ trong khuôn mặt đó nhìn ra không thể thấy được điều gì đặc biệt. - https://truyenfull.vn

Vừa rồi hắn chính là ở chỗ này phát ra thanh âm hay sao?? Mã Nhĩ Đế Ni trong lòng không nhịn được có chút nghi hoặc. Xem ra, người trẻ tuổi đã dẫn dắt quân sĩ chiến thắng thất quốc long bài vị chiến quả thật không đơn giản như vẻ ngoài. Tinh linh tộc, vừa rồi thuộc hạ quả quyết rằng có nhìn thấy tinh linh tộc xuất hiện ở Cầm Thành. Chẳng lẽ, chẳng lẽ là An Nhã tiểu thư sao?

Nghĩ vậy, Mã Nhĩ Đế Ni trái tim không tránh khỏi đập mạnh, vốn trầm ổn tâm tính vừa rồi nhất thời xuất hiện vài tia ba động.

"Diệp Âm Trúc" Hương Loan quát to một tiếng, hướng về Diệp Âm Trúcchạy tới.

Hương Loan, không nên bước tới. Diệp Âm Trúchét lớn lên một tiếng. Đã ngăn cản Hương Loan đang chạy lại. Mắt hắn dừng lại trên người của Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái. Vốn bình tĩnh trong nháy mắt xuất ra hai đạo tinh tinh quang. Trong ánh mắt đó, tỏa ra một khí tức trầm ồn nhưng kiên nghị. Mặc dù chỉ có một người đang ở nơi này, nhưng chính lúc này, lại tựa như một ngọn núi to lớn không thể vượt qua.

Mã Nhĩ Đế Ni trong lòng trầm xuống. Từ vẻ mặt của Diệp Âm Trúchắn đã nhìn ra, người tuổi trẻ này tuyệt đối không phải ra đầu hàng.

Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái, Cầm Thành lĩnh chủ DIệP ÂM TRÚC, đại biểu Cầm Thành, cùng đại biểu Đông Long đế quốc, hướng quý quốc đưa ra sáu lời khiêu chiến. Ngày mai sáng sớm, chính lúc mặt trời mọc lên, chính là lời khiêu chiến đầu tiên chính thức bắt đầu.

Diệp Âm Trúcthanh âm được tinh thần ma pháp đặc biệt truyền ra xa, không chỉ có Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái cùng tướng lãnh nghe được, ngay cả toàn bộ binh lính trong doanh trại đằng sau cũng nghe được toàn bộ, cùng với hơn 20 dặm ngoài cầm thành, cùng bừng bừng âm thanh của DIệP ÂM TRÚC.

Ngươi nói cái gì? Mã Nhĩ Đế Ni thất kinh hỏi, bên cạnh hắn Hương Loan công chúa huyết sắc, thân thể mềm mại chợt rung động, nếu không phải có Áo Lợi Duy Lạp đứng ở bên cạnh hỗ trợ chắc đã ngã xuống trên mặt đất.

Diệp Âm Trúclãnh đạm nhìn Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái, trầm trọng nói: Cuộc chiến khuynh thành, sáu lời khiêu chiến, ngày mai sáng sớm quyết thắng bại. Bỏ lại những lời này, hắn ánh mắt đảo qua người Hương loan, trong khoảnh khắc, Hương Loan từ ánh mắt hắn nhìn ra một điều, xin được thứ lỗi.

Giữa không trung, một đạo mơ hồ quanh ảnh màu vàng từ trên trời giáng xuống, bao phủ DIệP ÂM TRÚC, không tỏa ra một khí tức nào cả, nhưng lại biến cơ thể hắn trở nên cao lớn hơn. Lục đạo chi quyết,nghe tựa như Lục đạo luân hồi khổ ải đối quyết.Ngay lúc Diệp Âm Trúcphát động lời đối quyết, đã đồng thời hoàn thành một loại khế ước đặc thù.

Diệp Âm Trúcbước đi về phía Cầm Thành, bóng lưng của hắn được ánh mặt trời chiếu lên mặt đất thật dài. Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái cùng các tướng lĩnh ánh mắt đều đọng lại về phía bóng lưng cao ngạo nhưng vô cùng kiên định đó. Sâu thẳm trong nội tâm mỗi người, đều xuất hiện một điều kính nể chưa từng có.

Khuynh thành chi chiến,lục đạo chi quyết,Long Khi Nỗ Tư đại lục chung cực cường giả đối quyết, áp đảo tất cả các quốc gia pháp chế,theo truyền thuyết là phương thức chiến đấu của thần.

Lục đạo chi quyết, tổng cộng có sáu tràng chiến đấu, phân biệt có kỵ chiến, ma pháp chiến, vũ kĩ chiến, ma thú chiến, đoàn chiến, tổng hợp chiến tạo thành lục đạo.

Sáu tràng chiến đâu phân cử ra sáu ngày, đây tuyệt đối có thể nói là dạng chiến đấu không hề công bình. Bởi vì, bên phát ra khiêu chiến ngoại trừ đoàn chiến chỉ có khả năng phái ra một người, nói cách khác, hắn phân biệt tại sáu tràng chiến đấu liên tiếp trong sáu ngày, mỗi một hồi chiến đấu hoàn toàn bất đồng. Nhưng bên bị khiêu chiến lại có thể từ trong tuyển lựa chọn ra tinh anh cho mỗi tràng chiến đấu.

Khiêu chiến giả nếu thua, kết cục chỉ có một, tử vong, đồng thời toàn bộ thực lực và các cuộc chiến sau cũng tan thành mây khói, thậm chí tư cách chống cự cũng không có.

Tuy lục đạo chi quyết có điểm hà khắc, nhưng một khi khiêu chiến giả thắng, lợi ích thu được cũng tuyệt đối thật lớn. Sau khi khiêu chiến giả thắng, bên bị khiêu chiến trong vòng sáu năm không được phát động công kích, phải bồi thường bên khiêu chiến sáu tòa thành thị gần nhau hoặc sáu tòa thành thị trù phú. Khuynh thành chi chiến cũng vì thế mà có cái tên như vậy.

Hủy diệt Lục Đạo Chi Quyết chiến là một phương thức đã tồn tại từ rất lâu, không một ai biết nó xuất hiện từ đâu, nhưng chưa bao giờ có trường hợp bên bị khiêu chiến từ chối nghênh chiến. Đối với Long Khi Nỗ Tư đại lục, đây là thần đích ý chỉ. Bên bị khiêu chiến bắt buộc phải nghênh chiến.

Đương nhiên dù sao Lục Đạo Chi Quyết chiến cũng có khó khăn của riêng nó, cường giả trong chiến cuộc dù sao cũng phải đấu với những sở trường bất đồng. Cho dù Pháp Lam thất tháp chủ, cho bọn họ tỉ đấu vũ kĩ cũng vị tất có thể thắng một gã tử cấp vũ kỹ.

Ngày đó, gặp phải bất hảo phương hướng phát triển, Đông Long đế quốc mới đản sanh không lại gặp ngay nguy cơ phải tan biến, nếu vậy Cầm Thành tinh linh ải nhân và nhiều chủng tộc khác không có cách nào tiếp tục cuộc sống, Diệp Âm Trúcchợt nghĩ đến khuynh thành chi chiến, lục đạo chi quyết. Hắn có nắm chắc chiến thắng không? Đương nhiên không có, sáu ngày sáu tràng đại chiến, hơn nữa hoàn toàn là chiến đấu không hề công bình, đừng nói là hắn, cho dù trên đại lục bây giờ cũng chả có ai nắm chắc. Nhưng Diệp Âm Trúclại biết, để giải quyết vấn đề thì đây tuyệt đối là biện pháp tốt nhất.

Nếu chính mình có thể đạt được thắng lợi, Đông Long đế quốc không cần bị diệt, Bố Luân Nạp sơn mạch lại nằm ở trong Mễ Lan đế quốc, sáu năm liền lại không bị tấn công, cũng cấp cho Cầm Thành đủ thời gian để phát triển.

Mà đại lục hiện tại cũng không có quốc gia nào có khả năng vượt qua Mễ Lan rồi tấn công thành trì của mình. Đồng thời, những cư dân hiện đang ở Cầm Thành cũng có thể tiếp tục cuộc sống không cần rời đi.

Từ một góc độ khác mà nói, đại quân của Mễ Thước Lan ba mươi vạn đại quân nếu chiến thắng khuynh thành chi chiến lục đạo chi huyền này cũng tuyệt đối không bị hao tổn. Đôi với tràng cảnh đang lâm nguy của Mễ Lan đế quốc tự nhiên là một kết quả tốc nhất

Vì lí đó, ngày mà Diệp Âm Trúcrời đi đã quyết định điều này. Khuynh thành chi chiến, lục đạo chi quyết nguy cơ cho đến thế nào, thắng lợi thì tốt nhất, nếu thất bại thì Cầm Thành cũng sẽ là nơi táng thân của mình, là một lĩnh chủ, nếu ngay cả lãnh địa của mình cũng không có khả năng thủ hộ, vậy cần phải sống để làm gì nữa?

Hương Loan sắc mặt tái nhợt nhìn Diệp Âm Trúcđang rời xa dần buồn bã nói: DIệP ÂM TRÚC, đây là đáp án ngươi dành cho ta sao? Thật sự đây chính là đáp án, vậy sao? Ngươi thế nào lại không hề quý trọng tính mạng của mình vậy.

Áo Lợi Duy Lạp thở dài một tiếng, nếu hắn chọn đầu hàng, hắn cũng không phải là Diệp Âm Trúcrồi. Khuynh thành chi chiến, lục đạo chi quyết, cuộc chiến của siêu cấp cường giả, liệu cuộc đời có thể có mấy cơ hội được nhìn thấy tràng chiến đấu này. Đưa ra lời khiêu chiến này, liệu phải có bao nhiêu dũng khí cùng thực lực.

Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái cũng đồng thời nhìn Diệp Âm Trúcrời đi, tại ánh mắt đó, có thể nhìn thấy tia kính nể ngày càng thịnh, "truyền mệnh lệnh của ta, hết thẩy quân sự hành động đều đình chỉ. Tướng lãnh cùng ta hồi trướng, thương nghị lục đạo chi quyết chiến nhân tuyển.

Diệp Âm Trúc tâm tình lúc này như phiêu lãng, đứng trước Mễ Lan đại quân, hướng tới Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái đưa ra lời khiêu chiến lục đạo chi quyết, tâm tình hắn đã hoàn toàn buông lỏng, đây là biện phát giải quyết tốt nhất hắn có thể nghĩ. Ngày trước lúc còn ở tại Mễ Lan ma vũ học viện, tại hoàng gia đồ thư quán ở Mễ Lan thành cũng đã từng nhìn thấy giới thiệu về Lục Đạo Chi Quyết, chắc hẳn phải là đại anh hùng mới nghĩ ra lời khiêu chiến như vậy? Thật không thể nghĩ tới một năm sau, mình lại có thể là người thực hiện điều này.

Bước vào Cầm Thành, vào đến Bố Luân Nạp sơn mạch, hắn nhìn thấy những người đồng đội, cường giả của Đông Long Bát Tông cùng các tộc nhân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui