Cầm Đế

Phất Cách Sâm nhìn Diệp Âm Trúc, trên mặt từ từ hiện 1 nụ cười.

- Ta thua, trước lúc giao đấu cùng ngươi ta đã nói, sư phụ mà bại bởi tay đệ tử của mình đó là điều hạnh phúc nhất của sư phụ. Âm trúc, hy vọng con có thể sống sót rời khỏi cuộc chiến này. Ta muốn thấy có 1 ngày con trở thành ma pháp sư cường đại nhất

Vừa lúc nói song ông ta đã ngã xuống, Phật cách sâm thân thể mềm nhũn, 2 mắt nhắm lại.

Tất nhiên, Diệp âm trúc không làm thương tổn chính sư phụ mình. Nhưng hắn thừa dịp đưa từng đạo thần âm quang hoàn, cũng chính là Vong Kị chi khúc một trong cửu đại danh khúc của Cầm Tông.

- Quên hết phiền não, sư phụ hãy ngủ 1 giấc an lành, ngày mai sư phụ tỉnh lại có lẽ mọi chuyện đều đã được giải quyết.

Vừa nói Diệp Âm Trúc vừa thu hồi cổ cầm, cung kính quỳ xuống trước Phất Cách Sâm dập đầu 3 cái.

Lục đạo chi quyết đệ nhị chiến - Diệp âm trúc thắng.

Diệp âm trúc chậm rãi trở về cấm thành, trên mặt mỉm cười, hướng mọi người nói:

- Đã hoàn thành một trong 3 phần, ta muốn tu luyện tiếp, an nhã tỷ tỷ cấm thành có sự vụ gì người cùng các vị trưởng lão thương nghị mà quyết định

" Hảo!" An nhã gật đầu đáp

"Ta tiễn ngươi". Tử đạm nhiên nói.

Diệp Âm Trúc liếc mắt nhìn Tử gật đầu. Hai người hướng Cầm Thành phóng đi rất nhanh, bọn họ xẹt qua Cầm Thành tiến vào. Vừa mới tiến vào trong Bố Luân Nạp sơn mạch, Diệp âm trúc bước chân hư phù, trên không trung thân thể mềm nhũn rơi xuống đất.

Tử phản ứng rất nhanh, giang tay đỡ lấy Diệp Âm Trúc, bằng vào bổn mạng khế ước hắn tự nhiên cảm thụ được thương thế trên thân thể Diệp Âm Trúc, nếu không hắn cũng sẽ không yêu cầu hộ tống Diệp Âm Trúc tu luyện. Nguồn: https://truyenfull.vn

Tinh thần hệ ma đạo đại sư quả thật không hề dễ dàng đối phó, với tinh thần hệ ma pháp vốn trong lúc giao chiến không hề có chút va chạm, vật chất công kích nào. Mặc dù Diệp âm trúc chiến đấu cùng Phất Cách Sâm thời gian không dài nhưng do Diệp Âm Trúc tinh thần chi hải phân tầng lại thêm Phất Cách Sâm nhiều lần dùng tinh thần công kích cùng với huyễn tượng đánh sâu vào tinh thần hải dương của Diệp Âm Trúc, khiến cho tinh thần chi hải của hắn bị tổn thương nghiêm trọng. Nếu không phải vì không để đối thủ cùng mọi người nhìn thấy hình dáng suy yếu của mình thì hắn đã tu luyện ngay tại chỗ, nhưng hắn không thể để đối thủ biết mình đã bị thương. Càng không thể để cho long tin tưởng của các chiến sỹ trong cấm thành vừa mới dậy lên lại bị dập tắt.

Đỡ Diệp Âm Trúc, Tử thở dài:

- Âm Trúc, tại sao ngươi lại phải khổ như vậy? ngươi dù sao cũng chỉ mười tám tuổi. Ngươi trên người cũng mang quá nhiều trọng trách rồi.

Không ai biết rằng, Phất Cách Sâm cũng đồng dạng mê man bởi tinh thần lực tiêu hao quá nhiều cùng với công kích của Vong ky chi khúc mà trầm vào ngủ say, không có 3 đến 5 ngày hắn không có khả năng tỉnh lại. Tự nhiên cũng không thể nói cho ai biết tình huống của Diệp Âm trúc lúc này. Nếu không, tại sao Diệp âm trúc phải che dấu?

Quân doanh Mễ Lan đế quốc.

- Kỵ chiến, ma pháp chiến, lục đạo chi quyết đã hoàn thành 1 phần 3 nhưng chúng ta đều thua, ngay cả Phất Cách Sâm cũng thua dưới tay Diệp Âm Trúc, điều này quả thật ta không nghĩ tới.Vốn dĩ ta muốn mượn Phất Cách Sâm đánh bại Diệp Âm Trúc. Như vậy, có lẽ còn có thể giữ mạng cho hắn, xem ra bây giờ không được nữa rồi.

Một thân ảnh ngồi phía trên, toàn thân bao phủ bởi 1 trường bào màu trắng, thanh âm có chút thương cảm cùng với khí tức có một chút hỗn loạn làm mọi người phía dưới có chút căng thẳng.

"Đại nhân, ngày mai dánh 1 trận, Diệp Âm Trúc không biết lựa chọn hình thức chiến gì". Mã Nhĩ Đế Ni hỏi dò.

- Cụ thể là cái gì thì cũng chẳng tốt đẹp gì, nhưng có thể chắc chắn ngày mai Diệp âm trúc lựa chọn thế nào nhất định là phải đánh 1 trận mà hắn chắc thắng nhất.

Thần bí nhân này bình tĩnh nói.

"Tại sao" Mã Nhĩ Đế Ni có chút kinh ngạc

Thần bí nhân nói: " bởi vì hôm nay hắn đã bị thương. Hơn nữa thương thế rất nghiêm trọng, nếu ngày mai không thắng lợi dễ dàng 1 chút hắn căn bản không có cách nào tiếp tục"

- Sao cơ, ngài nói hắn bị thương. Hắn chiến đấu với Phất Cách Sâm chỉ trong 1 thời gian ngắn thôi mà, hơn nữa chúng ta có thấy hắn thay đổi gì đâu, lúc trở lại Cầm Thành cũng rất bình thường mà.

-Lúc Phất Cách Sâm cùng Diệp Âm Trúc đối chiến, tử quang vờn quanh chỉ có Phất Cách Sâm mới nhìn thấy Diệp Âm Trúc lúc ấy đã bị thổ huyết, mà bây giờ Phất Cách Sâm lại đang bất tỉnh.

Thần bí nhân lạnh nhạt nói: " Nói về ma pháp tại Mễ Lan chúng ta phất cách sâm tuyệt đối là 1 nhân vật đứng đầu. Có lẽ tại pháp lực chưa hẳn đã có thể so cùng Nguyệt Huy nhưng hắn là 1 tinh thần hệ ma pháp sư, có thể khắc chế đại bộ phận ma pháp. Tinh thần ma pháp từ năng lực, góc độ thật chiến năng lực mà nói, lại không lo lắng ma thú làm ảnh hưởng thì cho dù Nguyệt Huy đại sư cũng vị tất là đối thủ của Phất Cách Sâm viện trường.Ma pháp sư luôn luôn không muốn là đối thủ của tinh thần hệ đại ma đạo sư.Diệp âm trúc cũng là 1 gã thần âm sư, cũng thuộc loại tinh thần hệ ma pháp, hắn tại Mễ Lan ma vũ học viện học tập, chính là đệ tử của Phất Cách Sâm viện trưởng. Cho nên khi 2 người chiến đấu, ngay từ đầu phất cách sâm đã chiếm thượng phong, mặc dù tình huống ta cũng không rõ rang nhưng ta có thể dám chắc mặc dù diệp âm trúc chiến thắng nhưng tinh thần lực tất nhiên cũng phải chịu đả kích thật lớn, muốn khôi phục tuyệt không dễ dàng. Từ góc độ quan chiến thì việc mời Phất Cách Sâm tham gia lục đạo chi chiến chiến đấu với Diệp Âm Trúc không hề nghi ngờ là lựa chọn vô cùng chính xác.

Mã Nhĩ Đế Ni trầm ngâm nói: "Vậy ngài nói Diệp Âm Trúc định lựa chọn cái gì, ngoài trừ tổng hợp hắn bây giờ còn có 3 lựa chọn phân biệt là đoàn chiến, ma thú chiến và vũ kỹ chiến, tinh thần lực của hắn hôm nay tiêu hao như vậy hắn lựa chọn vũ kỹ chiến có thể đánh được hay không, đây là 2 môn bất đồng năng lực"

Thần bí nhân lắc đầu nói: Không, ta không cho là như vậy. Mặc dù vũ kỹ cùng ma pháp khác nhau rất lớn. Đấu khí cùng ma pháp không phải cùng 1 loại năng lực, nhưng đối với Diệp Âm Trúc là 1 tu luyện giả ma vũ song tu, ma vũ cùng ma pháp đã có tương thông. Dưới tình huống tinh thấn lực đại hao tổn vũ kỹ cũng rất khó phát huy hết uy lực chính thức mà hắn lại có ma thú cực kỳ cường đại Tử Tinh Bỉ Mông, cho nên ta cơ hồ có thể kết luận ngày mai hắn lựa chọn ma thú chiến.

Hắn sẽ dùng Tử Tinh Bỉ Mông cường đại để đạt được đệ tam tràng thắng lợi.

Mã Nhĩ Đế Ni trong mắt toát lên một tia lo lắng.

- Ngài nói rất đúng, ma thú chiến quả thật Diệp Âm Trúc nắm chắc thắng lợi, bên ta mặc dù có không ít cự long trợ chiến nhưng ma thú quả thật không thể so sánh cùng thần thú. Cự long của chúng ta thậm chí ngay cả dũng khí cùng Tử Tinh Bỉ Mông chiến đấu cũng không có, thì chúng ta có thể đánh một trận này sao, chẳng lẽ để cho bọn họ dễ dàng thu được tràng thắng lợi này sao?

- Không! Đương nhiên là không, bất luận đế quốc coi trọng Diệp Âm Trúc đến mức nào, nhưng lục đạo chi chiến này chính là quan hệ đến danh dự của cả đế quốc thì đến lúc này cũng phải bỏ qua kể cả tình cảm riêng tư.

Tử Tinh Bỉ Mông mặc dù cường đại, nhưng cũng không phải là không có cách đối phó. Từ lần giao chiến trước ta phát hiện hắn còn chưa phát triển đến trưởng thành kì, thực lực cũng chưa thể đạt đến thập cấp. Ma thú chiến chính là nếu cự long của chúng ta có đủ dũng khí đánh một trận thì ba đối một tuyệt đối có thể, nếu bọn chúng không có dũng khí thì ta sẽ cho chúng dũng khí đó.

Lam Địch Á Tư.

- Cái gì? Mễ Lan cùng Đông Long đế quốc cũng không có khai chiến đánh một trận sao?

Thân ảnh cao lớn đứng lên, tin tức kinh nhân này nhất thời làm hắn trong lòng có chút hỗn loạn.

- Đúng vậy! Căn cứ theo thám tử hồi báo thì Mễ Lan đế quốc phương bắc quân đoàn gồm 30 vạn đại quân do Mễ Lan chi thuẫn Mã Nhĩ Đế Ni thống suất tới Cầm Thành cùng với Đông Long giằng co.

Hắc sắc nhân ảnh ẩn tàng trong bóng tối đạm mạc trả lời.

- Tại sao có thể như vậy! chẳng lẽ Mễ Lan có đảm lược phản kháng Pháp Lam mệnh lệnh sao? Không, ta không tin Mễ Lan đế quốc to gan cỡ này.

- Mễ Lan đương nhiên không có lá gan to cỡ đó nhưng bọn họ đã gặp phải một tình huống đặc thù, Cầm Thành lĩnh chủ Diệp Âm Trúc nguyên là người trong Đông Long bát tông đã hướng tới Mễ Lan đề ra lục đạo chi chiến trong tình cảnh Đông Long cùng Mễ Lan đang chuẩn bị "giương cung, bạt kiếm"

- Ngươi nói sao?

Thân ảnh cao lớn trừng nhãn.

- Lục đạo chi chiến! Tên Diệp Âm Trúc này điên rồi. Chờ một chút! Cái tên này sao ta nghe có chút quen quen, dường như đã từng nghe ở đâu, hay chính là đại biểu lần trước của Mễ Lan tham dự Thất quốc thất long bài vị chiến, Diệp Âm Trúc.

Là Hắn, chính là người chiến thắng Hắc Phượng Hoàng giúp Mễ Lan giành giải quán quân trong thất quốc thất long bài vị chiến. Sao hắn bỗng nhiên trở thành người của Đông Long.

Nam tử cao lớn này trong đầu cũng đã có chút mông lung, trong phòng không ngừng đi lại dường như đang suy nghĩ việc gì.

Nửa ngày sau, nam tử cao lớn trầm giọng nói:

- Khuynh thành cuộc chiến, lục đạo chi quyết cơ hồ không có khả năng giành thắng lợi. Diệp Âm Trúc người này tuổi trẻ tài cao có thể đưa ra quyết định như vậy hắn nhất định có chỗ để đặt niềm tin. Truyền mệnh lệnh của ta, không tiếc hết thảy đem tình hình của tràng lục đạo chi quyết này truyền về. Ta phải biết rõ mỗi một tình huống họ giao chiến, ta có dự cảm thiên tài xuất sắc như Diệp Âm Trúc sẽ không hề thua kém Phượng Hoàng thâm chí hắn còn có thể là khắc tinh của nó. Nếu thật sự hắn có thể thông qua tràng lục đạo chi chiến này mà cấp cho Đông Long một cơ hội thì cũng chính là đối với Mễ Lan cũng chính là một chuyện tốt, không khai chiến cùng Đông Long thì quân đội bắc phương của Mã Nhĩ Đế Ni cũng không hề bị tiêu hao. Nếu mà như vậy thì đồng minh thú nhân tộc của chúng ta muốn chiếm được tiện nghi của Mã Nhĩ Đế Ni cơ hồ sẽ không dễ dàng.

Ta lập tức phải liên lạc với người của chúng ta. Bất quá ta không tin không ai không có thể thắng được sự khiêu chiến của 6 đạo chi quyết như vậy. Áp lực của Pháp Lam cùng ảnh hưởng của lục đạo chi quyết thần chi khế ước, Mễ Lan không có khả năng cũng không có đầy đủ lực để đối mặt với tràng quyết chiến này. Mà Mễ Lan có thể bảo vệ địa vị đệ nhất đế quốc này thực lực toàn diện của họ đích cường đại nếu không cũng vô pháp trở thành địch thủ của Lam Địch Á Tư, cường giả khắp nước chẳng lẽ không thu thập được một Cầm Thành Lĩnh Chủ nhỏ nhoi hay sao.

Căn cứ vào tin tức của chúng ta Diệp Âm Trúc này thậm chí không tới 20 tuổi, Nga, được rồi Ngươi nhớ cho kĩ lúc trước lôi thần chi chuy yếu tắc phái ra kiếp lược quân đoàn trong kiếp lược chưa? Cũng may là Diệp Âm Trúc này dựa vào Thần Âm hệ pháp sư của hắn lợi dụng Long Kị Binh của Mễ Lan tự bạo mới giết được kiếp lược quân đoàn, cũng chính vì công lao mà bây giờ hắn được là Cầm Thành Lĩnh Chủ.

Nam tử cao lớn chậm rãi gật đầu.

- May là người này không thuộc về Mễ Lan đế quốc nếu không sợ rằng ngay cả Mễ Lan chi thuẫn Mã Nhĩ Đế Ni hoặc Mễ Lan chi mâu Tây Đa Phu cũng không mang đến uy hiếp lơn hơn hắn đâu. Ta muốn kiến gặp những người trẻ tuổi như vậy. Tây Nhĩ Duy Áo đứa ngốc này nếu ta là hắn dám chắc sẽ không tiếc hết thảy mọi thứ để có thể lưu giữ được thiên tài như vậy

Chính là ngươi không nên quên thái độ của Pháp Lam đối với Đông Long Đế Quốc. Đừng nói Diệp Âm Trúc kia không có khả năng thắng được lục đạo chi quyết, cho dù hắn thật sự thắng được bất quá cũng chỉ là kéo dài thêm vài năm tàn hơi cho Đông Long Đế quốc mà thôi, một khi lục đạo chi quyết đạt tới niên hạn, Mễ Lan đế quốc buộc phải hướng tới bọn họ phát động công kích, đương nhiên muốn kế hoạch của chúng ta thành công khi đó công kích Cầm Thành sẽ là các ngươi Lam Địch Á Tư mà không phải Mễ Lan nữa.

Trong mắt nam tử cao lớn hiện lên hai đạo tinh quang. "Pháp Lam, ca ngợi Pháp Lam hừ hừ Pháp Lam mới chính là chủ nhân chánh thức của Long Khi Nỗ Tư đại lục". Thanh âm của hắn tràn ngập vẻ không cam lòng, trên người phảng phất phát ra hàn khí làm nhiệt độ trong phòng giảm xuống vài phần

Ta biết ngươi suy nghĩ cái gì, Ngươi nghĩ ca ngợi Pháp lam biến thành ca ngợi Lam Địch Á Tư đúng không? Kì thật cái này cũng không phải không có khả năng, Nếu có một ngày ngươi có khả năng thống nhất đại lục hơn nữa giúp chúng ta thống nhất cả Long Tộc hai người chúng ta hợp lực, hơn nữa cường giả trong thú nhân vị tất không thể lật đổ Pháp Lam thất tháp thống trì. Pháp Lam sở dĩ cường đại trọng yếu là do bọn hắn chiếm cứ bảo địa.

- Đủ rồi!

Nam tử cao lớn khẽ quát một tiếng " Bây giờ không phải lúc nói những lời này, dựa theo kế hoạch hành động chỉ cần Cầm Thành bên kia xác định tin tức truyền tới tất cả lập tức triển khai hành động, thông tri cho minh quốc của chúng ta tùy thời chuẩn bị mà hành động

- Sư phụ, Không có biện pháp để tinh thần lực của đệ tử khôi phục được chút ít sao?

Diệp Âm Trúc có chút buồn bã ngồi trên đỉnh núi nhìn Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn trong hình thái hắc vụ

- Hài tử, ta không phải là thần à! Trừ phi hồn châu của ta có thể được hồi phục nếu không ta căn bản không cách nào giúp ngươi được. Ngày hôm qua đối thủ của ngươi mặc dù không thể nói cường đại, nhưng tinh thần công kích của hắn đã đánh sâu vào tinh thần ngươi, là ngươi trong giai đoạn hiện nay rất khó ngăn cản được à. Ngươi có thể chiến thắng hắn là do sự kết tinh của trí tuệ cùng thực lực. Dựa theo tốc độ khôi phục hiện nay ngày mai là ngày chiến tranh thứ tư ngươi có thể khôi phục nhiều nhất ba thành tinh thần lực à, ngày mốt có thể khôi phục được nhiều nhất 6, 7 thành. Tinh thần ma pháp mãnh liệt đánh sâu vào đối với ma pháp sư mà nói đó đúng là nhất kích trí mạng. Trừ phi người có tài năng hoạch định kế hoạch đắc thắng tại đệ tứ và đệ ngũ trường quyết chiến mà không hao tổn tinh thần lực nếu không trước khi lục đạo chi quyết chấm dứt ngươi đã không có khả năng sử dụng toàn bộ năng lực của chính mình rồi. Đương nhiên cái này hoàn toàn phụ thuộc vào ngươi, trước mắt dưới tình huống này, thần nguyên pháp bào nếu không có nó ngươi đã cùng với tinh thần ma pháp sư phụ giống nhau cùng cùng lâm vào trạng thái ngủ say à. Thật không nghĩ tới nó lại ở trên người ngươi à.

Diệp Âm Trúc nói:

- Sư phụ, ngài cũng nhận biết được Thần Nguyên Pháp Bào sao?

- Đương nhiên là nhận biết được. Cái ma pháp bào này từng…. mà quên đi nói chuyện này giờ đã không có ý nghĩa gì, ngươi chỉ cần nhớ kĩ nhất định phải bảo vệ bí mật của cái ma pháp bào này đừng cho bất luận kẻ nào biết ngươi là chủ nhân của nó. Nó đối với việc tu luyện sau này của người có tác dụng rất quan trọng, có nó ngươi tu luyện ma pháp tựu không thua kém ở trong Pháp Lam, hơn nữa pháp lực cùng tinh thần lực được hấp thụ tăng lên còn muốn tinh thuần hơn nhiều, phải biết tên của nó vốn là…

Nói đến lúc này Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc tốn dừng lại xuống giọng, thanh âm của hắn rõ ràng có vài phần thất vọng thậm trí hâm mộ.

Diệp Âm Trúc cũng không có chú ý đến tâm tình của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc, tâm tư của hắn lúc này hoàn toàn đắm chìm với bốn tràng đấu đã được an bài. Gần hai tràng đấu đã khiến cho chính mình tiêu hao tinh thần lực quá nhiều, tinh thần lạc ấn còn chịu mãnh liệt công kích, nếu không phải từ nhỏ tu luyện Xích Tử cầm Tâm khiến cho tinh thần lực của mình đủ cầm cự thì…. hơn nữa chiến thuật cùng Thần Nguyên Pháp bào cũng là một nhân tố, bản thân không có khả năng chiến thắng Phất Cách Sâm sư phụ. Bây giờ mình đã không có đường lui nếu lựa chọn lục đạo chi quyết thì cũng chỉ có đường đi xuống, hơn nữa không có khả năng đạt được thắng lợi cuối cùng.

Trời cao, như hôm qua vẫn âm u, nhưng khác với hôm qua chính là hôm nay trời không chỉ âm u mà gần như hạ xuống ngay trước mắt, giống như lệ thuỷ của trời già vì ngay hôm nay mà tuôn rơi.

Mênh mông mưa phùn nương theo từng cơn gió trút xuống, cơn mưa này cũng không bình thường bởi vì tại đây bên trong mưa phùn còn kèm theo rất nhiều băng tra ( là băng gì hem biết), đây là mưa giáp tuyết đặc thù của phương bắc, dựa theo hoàn cảnh của phương bắc mà nói sau khi mưa giáp tuyết bình thường thì tiếp theo hàng thủy chính là chân chánh tuyết liễu, mà mưa giáp tuyết mang đến hàn lãnh tuyệt không thể so bì với tuyết soa chính thức được, hơn nữa trực tiếp càng yếu.

Hoàn cảnh biến hóa cũng không thể làm cho lục đạo chi quyết ngừng lại, sự khác biết chính là song phương chiến sĩ tâm tình càng thêm trở lên cuồng nhiệt. Mễ lan đế quốc nhất phương, ba mươi vạn đại quân đều đợi cường giả đế quốc đưa ra lục đạo chi quyết khiêu chiến, đưa người từng là anh hùng đế quốc Diệp Âm Trúc ra đánh bại. Mà Cầm thành không thể nghi ngờ đều phát ra từ nội tâm Diệp Âm Trúc, nếu đã thắng hai tràng thì tại sao không thẻ hiện ra đệ tam đệ tứ tràng trong khi khát vọng đặc thù này sẽ càng trở lên mãnh liệt cũng làm cho người ta trở lên càng thêm cuồng nhiệt.

Khi Diệp Âm Trúc chậm rãi từ Cầm Thành tiến ra chiến trường, "cầm đế" hai chữ được hô to giống như long trời lở đất vang lên như từng cơn sóng âm dào dạt vỗ tới chiến trường, thậm chí có Đông Long bát tông đệ tử hô to khẩu hiệu ca ngợi Đông Long, ca ngợi Cầm Đế. Bọn họ cho tới bây giờ là không tin vào Pháp Lam, sự khác biệt Pháp lam là địch nhân của bọn họ, không có mệnh lệnh của Pháp Lam bọn họ đã không phải đối mặt với cục diện sanh tử tồn vong như thế này.

Diệp Âm Trúc có vẻ rất tỉnh táo như trước, cũng không có vì phương danh của mình được hô cao mà tâm tình xuất hiện biến hóa gì, chậm rãi tiến ra trung tâm chiến trường, mưa giáp tuyết từ trên không rơi xuống tự nhiên chảy xuống ngoài thân hắn ba tấc không mang đến cho hắn cảm giác hàn lãnh nào. Cái này cũng không phải do tu vi của Diệp Âm Trúc mà do sự thần kì của Thần Nguyên Pháp Bào, ngay cả Diệp Âm Trúc cũng là tại hôm nay khi mưa giáp tuyết xảy ra mới biết nó có sự thần kì như vậy

Há miệng xuất một ngụm trọc khí, hàn lãnh trong nhất thời hóa thành một dải sương trắng, nhìn Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái ánh mắt Diệp Âm Trúc đã trở lên hàn lãnh như mưa giáp tuyết

Hắn đã không phải như lúc trước lúc bắt đầu lĩnh ngộ thiên nhân hợp nhất mờ mịt không biết đến năng lực ngày càng mạnh của chính mình, được Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc chỉ điểm, hắn bây giờ càng thêm hiểu được bản thân cùng thiên nhiên bảo trì sự hài hòa có khả năng sinh ra hiệu quả đặc thù thiên nhân hợp nhất, cùng hoàn cảnh dung hợp, một khi có thể chính thức làm được dung hợp đạo tự nhiên vào bên trong như vậy lực lượng đại tự nhiên đã thành lực công kích của hắn. Mặc dù Diệp Âm Trúc bây giờ chỉ làm được bước khởi đầu của thiên nhân hợp nhất nhưng dung nhập tự nhiên dung nhập hết thảy xung quanh đã có thể trợ giúp hắn trong nháy mắt đã đưa thực lực chính mình lên tới trạng thái đỉnh phong phải tình huống dĩ nhược thắng cường đầu tiên là phải làm sao cho cường địch không cách nào phát huy được chính thức thực lực, nhưng là có thiên nhân hợp nhất năng lực như vậy, dung hợp với xung quanh làm một thể, loại này sau khi bị tước đi tình huống cơ hồ không có khả năng xuất hiện, 100% phát huy thực lực từ bản thân có thể hạn chế thực lực đối thủ, đây là điều được Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn trong bài học đầu tiên về tinh thần tầng thứ dạy cho Diệp Âm Trúc.

Mã Nhĩ Đế Ni cẩn thận quan sát Diệp Âm Trúc, muốn từ vẻ mặt cùng hơi thở nhìn ra trạng thái chính thức của Âm Trúc nhưng hắn nhanh chóng thất vọng vì Diệp Âm Trúc giống như mưa giáp tuyết hơi thở của hắn hết thảy bị cách trở với bên ngoài.

- Diệp Âm Trúc, không nghĩ tới người có thể đi tới được đệ tam tràng quyết chiến, Không nói chúng ta bây giờ là đối địch, ta kì thật rất bội phục ngươi, bây giờ ta mới hiểu được tại sao lúc trước An Nhã tiểu thư như thế lại coi trọng một gã thần âm sư tựa hồ không có chút tiền đồ gì cả. Ánh mắt của ta vĩnh viễn không bằng An Nhã tiểu thư, nếu không phải vì Pháp Lam mệnh lệnh, ta muốn có thể cùng An Nhã tiểu thư, định cư ở chỗ này,để cho ta vĩnh viễn không trở thành địch nhân của Cầm Thành. Tại đại lục từng xuất hiện nhiều thiên tài nhưng chính thức để có thể trở thành nhất đại vĩ nhân thì quả là rất ít, bởi vì thiên tài vô cùng tự tin, rất nhiều đều không có thành công chính thức đã chết yểu, hy vọng ngươi không tiếp bước bọn họ.

Hôm nay Mã Nhĩ Đế Ni ngữ khí rõ ràng đã trở lên bình thản hơn rất nhiều, trong mắt thậm chí còn toát lên vài phần quang mang hiền lành, đó là bởi vì hắn thật sự khâm phục Diệp Âm Trúc. Trước sau tại kỵ chiến cùng ma pháp đều chiến thắng mình cùng Hòa Phất Cách Sâm viện trưởng. Diệp Âm Trúc đã thắng được vị Mễ Lan chi thuẫn kính trọng. Trong mắt Diệp Âm Trúc toát lên một tia cười khổ

- Cám ơn ngài đã nhắc nhở nhưng là cung đã bắn ra không thể quay lại, để cho chúng ta bắt đầu đệ tam chiến ta lựa chọn……..

Nói đến đây Diệp Âm Trúc dừng lại một chút, ngay sau đó ngay lập tức ánh mắt hắn trở lên kiên định nói ra hai chữ:" Đoàn – Chiến"

" Đoàn Chiến?" Mã Nhĩ Đế Ni có chút kì lạ nhìn Diệp Âm Trúc, hắn phát hiện ra chính mình cùng vị đại nhân nọ đều đoán sai, Diệp Âm Trúc tuyệt không phải vũ kĩ chiến cũng không phải ma thú chiến mà là đoàn chiến.

Diệp Âm Trúc kiên định gật đầu, " Đúng vậy, chính là đoàn chiến, xin mời, chuẩn bị đi."

Mã Nhĩ Đế Ni nhíu mày hướng về Diệp Âm Trúc gập đầu 1 cái rồi rất nhanh lui về phía hậu phương, mặc dù phán đoán sai lầm nhưng Mễ Lan đế quốc tất cả chiến sĩ tham gia đoàn chiến điều đã có chuẩn bị.

Đoàn chiến, trong lục đạo chi quyết đánh một trận không công bằng, một chiến đấu với mười, binh chủng không giới hạn, tự do phối hợp.

Nhĩ Đế Nhi quay trở lại bổn phương để điều binh khiển tướng đồng thời Diệp Âm Trúc cũng quay về tới Cầm Thành, lựa chọn của hắn Đông Long Bát tông cùng chiến sĩ Cầm Thành đều nghe được, cơ hồ đầu tiên tông chủ Đông Long bát Tông kể cả tông chủ Cúc tông Vị Linh Phong ở bên trong tất cả đều đứng dậy.

Đoàn chiến là, là trong lục đạo chi quyết song phương đánh một trận duy nhất tổng hợp thực lực, bọn họ dùng anh mắt kiên định cùng khí tức bình ổn nói cho Diệp Âm Trúc, bọn họ đều nguyện ý tham gia đánh một trận vì lục đạo chi quyết góp một phần tâm lực.

- Âm trúc, ngươi nên nghỉ ngơi, trận này để cho chúng đi, ngươi chỉ cần ở phía sau chỉ huy, phối hợp năng lực của các đệ tử bát tông, cho dù chúng ta chỉ xuất chiến một trăm người, dưới sự lãnh đạo của các tông tông chủ, thắng lợi tất nhiên thuộc về chúng ta.

Vi Minh Thái thượng trưởng lão trong mắt lóe ra chiến ý mãnh liệt, đột nhiên xuất hiện có thể cho họ sức chiến đấu, một cỗ hưng phấn trong tâm đông long bát tông cao tầng lan tràn, nhưng là Diệp Âm trúc đã cho họ một gáo nước lạnh.

" Không được". Diệp Âm Trúc quả quyết cự tuyệt đề nghị của Thái Thượng trưởng lão.

- Tại sao? Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra thực lực của chúng ta, đông long bát tông hay sao?

Vị Linh Phong có chút phẫn nộ nói, mặc dù lúc này có cùng cừu đich, nhưng là lửa giận không có khả năng dễ dàng biến mất như vậy được.

Diệp Âm Trúc cũng không nhìn Vị Linh Phong, hướng tới Vị Minh Thái Thượng trưởng lão nói:

- Chẳng những các vị không thể tham gia, trừ ta ở ngoài, tất cả mọi người trong Đông Long Bát tông đều không thể tham gia lục đạo chi quyết lần này, nếu không ta đưa ra tràng quyết chiến này còn có ý nghĩa gì nữa?

Vị Minh ngây ngốc một chút nhưng hắn lập tức hiểu được, trên khuôn mặt già nua ngay lập tức có tâm trạng đặc biệt. Cảm kích có, hối tiếc có, còn có rất nhiều tâm tình mà ngay cả bản thân mình cũng không nói lên lời, bởi vì lão hiểu được Diệp Âm Trúc đưa ra lục đạo chi quyết không phải lai đại biểu của Đông Long Bát Tông mà là Cầm Thành. Nếu Đông Long Bát Tông tại lục đạo chi quyết mà xuất chiến như vậy sẽ bị khế ước phán đoán thành Diệp Âm Trúc cũng đồng thời là Đông Long Bát Tông, vậy khi thua Đông Long Bát Tông phải dựa theo lục đạo chi quyết khế ước mà thuần thục, mà Diệp Âm Trúc không thể để bọn họ xuất chiến hiển nhiên lo lắng sau khi bản thân mình thua. Đông Long Bát Tông còn có thể có cơ hội thông qua chiến đấu mà đào tẩu khỏi nơi này!

- Âm Trúc, không thể như vậy được, ngươi đã vì Đông Long nỗ lực hết mình, chúng ta đều là trưởng bối của ngươi, đều là lực lượng trung kiên trong Đông Long Bát Tông. Chúng ta như như thế nào lại để cho ngươi một cá nhân lại thừa nhận áp lực cùng trách nhiệm lớn đây? Tại tràng lục đạo chi quyết này, chúng ta Đông Long tuyệt không thể ngồi hìn mà mặc kệ. Ngươi chớ quên đoàn chiến là một người đối 10 người chiến đấu. Ngươi dựa vào cái gì cùng Mễ Lan đối kháng?

Diệp Âm Trúc mỉm cười. " Yên tâm đi trưởng lão, ta đã chuẩn bị rất tốt."

Chính đang tại đây thì, Mễ Lan đế quốc một phương xuất chiến quân đội đã từ trong đại quân trận doanh đi ra. Thấy đối phương tuyển người đối chiến, Cầm thành một phương nhất thời vang lên một mảnh kinh hô.

Mễ Lan đế quốc bắc phương quân đoàn, là Mã Nhĩ đế Ni nguyên soái cầm đầu. Mã Đặc Lạp đại ma đạo sư làm phó. Tổng cộng một ngàn người đi vào chiến trường. Tại Tử La Lan gia tộc huynh đệ bối hậu. Là kể cả Áo Lợi Duy Lạp bên trong tổng cộng 16 vị long kị tướng, bốn gã kim tinh long kị tướng 12 tên ngân tinh long kị tướng. Tại bọn họ phía sau là tám trăm tên long kị binh, ba trăm danh mã Kì Nặc Thiết Long kị binh, 500 danh Ai Lí Khắc Mân Long kị binh, ngoại trừ bọn họ ở ngoài còn có tổng cộng 198 gã ma pháp sư được chọn lựa từ quân đoàn Ma Pháp sư của Mễ Lan đến quốc. Tại đây trong 198 gã ma pháp sư có 30 tên mang trên người huy chương tinh thần hệ ma pháp sư, mà ánh mắt của bọn họ thủy chung đều ngưng tụ trên người Diệp Âm Trúc, rất hiển nhiên căn cứ vào kinh nghiệm ngày hôm qua, 30 người này đặc ý chọn lựa xuất tinh thần hệ ma pháp sư nhằm vào Diệp Âm Trúc, một người có lực lượng tái cường cũng không có khả năng so sánh với 30 danh ma pháp sư được

Phối hợp như vậy có thể nói trước mắt là một ngàn người tinh nhuệ trong ba mươi vạn đại quân Mễ Lan, cao thủ xuất ra hết, có thể thấy được Mã Nhĩ Đế Ni đối với đoàn chiến tình thế bắt buộc đã phối hợp binh chủng như vậy. Cầm Thành một phương nhất là Đông long đế quốc cường giả tâm tình nhất thời chùng xuống, dù sao Diệp Âm Trúc chỉ có thể xuất chiến 100 người à! Có 100 người đối mặt với gấp mười lần chính là đối thủ cường đại như thế hẳn có khả năng chiến thắng sao?

Chính tại lúc mọi người đang tự hỏi vấn đề này, ngay cả Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái cũng cho rằng đoàn chiến là điểm cuối cùng của Diệp Âm Trúc khiêu chiến với lục đạo chi quyết thì mặt đất đột nhiên không hề báo trước rung chuyển nhô lên, nương theo âm thanh oanh minh mà rung chuyển, xa xa một loạt thân ảnh thật lớn phút chốc thu hút ánh mắt của mọi người.

Mã nhĩ Đế Ni đầu tiên nhìn thấy kinh ngạc, khi hắn chính thức thấy rõ quần thể mang đến sự rung chuyển của mặt đất thì tự nhiên biến kinh ngạc thành kinh hãi.

Cầm Thành một phương xuất chiến sĩ tham gia lục đạo chi quyết. Mã Nhĩ Đế Ni cũng không tưởng tượng được Tử tham dự, đi đằng trước mặt là một gã thân cao 3 thước, tả hữu hai bên là cao lớn nam tử, hắn thân cao cơ hồ đã vượt qua cực hạn của loài người, nhưng là chiến sĩ sau lưng hắn lại làm thân hình cao quá ba thước của hắn trở lên như thể nhỏ bé.

Lông mao màu vàng, cho dù, ngay cả trong khi mưa giáp tuyết thời tiết như vậy vẫn sáng, nhất là xuất hiện thân thể cao lớn đạt 17 thước thì cái cảm giác rung động này càng tăng lên mãnh liệt.. Tại phía sau hán tử cao thước tổng cộng 3 gã thân cao 17 thước chính là Hoàng Kim Bỉ Mông, so với người chậm rãi đi trước bọn họ bước từng bước đều, mặt đất truyền đến âm thanh long long chính là tiếng bước chân của hắn cùng đồng bọn mang đến.

Ba gã Hoàng Kinh Bỉ Mông bên cạnh là hai đầu tuyết bạch Sắc mao, thân thể cao quá bảy thước là cự đại nhân viên, mưa giáp tuyết tại bọn họ chung quanh thân thể xuất hiện một vòng sương trắng kì dị, hung tình lưu chuyển, khí tức tuy không bá đạo bằng Hoàng Kim Bỉ Mông nhưng cũng đồng cường hãn như vậy, đúng là A Nhị cùng A Tam hai Băng Cực Ma Viên.

Năm cửu cấp ma thú xuất hiện, nhất thời khiến cho Cầm Thành một phương khí tức một lần nữa chịu áp lực, nhất là bọn họ đã thấy Hoàng Kim Bỉ Mông sau lưng là 6 Bạch Ngân Bỉ Mông cùng với 76 cuồng bạo bỉ mông.

Bỉ mông Cự Thú này chính là được xưng là lục chiến vô địch, Bỉ Mông cự thú a! Cùng Lôi thần chi chuy yếu tắc giao thủ vô số lần Mã Nhĩ Đế Ni đương nhiên biết Bỉ Mông Cự Thú cường đại cỡ nào, Bỉ Mông Cự Thú là duy nhất nhất nhân binh chủng trong bách vi quân đoàn, chính thức siêu cấp quân chủng. Như vậy một Bỉ Mông quân đoàn bình thường long kị binh muốn đối kháng ít nhất cũng ngoài 5000 người. Trước mắt số lượng Bỉ Mông Cự Thú đã vượt quá tám mươi, hơn nữa 5 đầu cửu cấp ma thú tồn tại cùng một người chân chính là Bỉ Mông quân đoàn? Lúc này không ai chú ý đến Bỉ Mông cự thú to lớn sau lưng, một người nhỏ bé màu lam thân ảnh.

Một thân ảnh màu trắng ẩn tàng tại Mễ Lan đại quân đoàn nhìn thấy cảnh này không nhịn được âm thầm thở dài:

- Không nghĩ tới Cầm Thành thực lực của Diệp Âm Trúc tiểu tử này đã đạt tới trình độ như thế, ta nên nghĩ đến sớm hơn, có Tử tinh Bỉ Mông Cự Thú, sao lại không có bỉ mông cự thú có lẽ tràng quyết chiến lục đạo chi quyết này vẫn còn phải tiếp tục.

Cầm Thành một phương chọn người xuất chiến là Diệp Âm Trúc đã nghĩ, lo lắng không cho càng nhiều chủng tộc tham dự vào lục đạo chi quyết, một khi chính mình thâu điệu trận đấu có thể không cần đã bị lục đạo chi quyết ước thúc đầu hàng, Diệp Âm Trúc không có cho Ải Nhân Tộc cùng An Nhã cường đại thực lực, Đông Long bát tông chiến sĩ tham gia.

Tử làm chính mình thành ma thú đồng bọn, thân mình đã tương đương Bỉ Mông cự thú nhất tộc, tại tràng lục đạo chi quyết này không có Tử cùng Bỉ Mông Cự thú trợ giúp chính mình cũng không có khả năng thu được thắng lợi cuối cùng, về phần Minh đi đằng trước, hắn mặc dù là thủ hộ giả của ải nhân tộc, viễn cổ thì cũng là thuộc ải nhân tộc, nhưng bây giờ là Sơn Lĩnh Cự Nhân dù sao cũng là một người một chủng tộc đặc thù tồn tại, hắn chính là đại biểu của chính mình. Minh yêu cầu mãnh liệt, vì cam đoan tràng chiến dịch này thắng lợi, Diệp Âm Trúc mới cho hắn gia nhập mà đi ở đằng sau cùng lam tinh linh nữ hài tử, mặc dù cũng thuộc tinh linh tộc nhưng các nàng đã nhận Diệp Âm Trúc làm chủ, dựa theo khế ước ước thúc hành vi các nàng cùng hắn tham chiến cũng không thể tính tinh linh tộc trong lục đạo chi quyết. Tổ hợp một trăm người này, tuyệt đối là mĩ nữ cùng dã thú tổ hợp, về phần chính thức lực chiến đấu chỉ có tại tràng quyết chiến này mới có thể kiểm nghiệm được.

Bỉ Mông Cự Thú hít thở đều rất thô trọng, mỗi người đều phóng thích quang mang như huyết, bọn họ ở tại Bố Luân Nạp sơn mạch đã lâu lắm rồi rốt cuộc cũng được chiến đấu. Lúc này Lục chiến chiến sĩ vô đich cuồng bạo như thế nào lại không hưng phấn đây?

Dựa theo quy tắc Lục đạo chi quyết, ma pháp sư trong đoàn chiến không được triệu hoán ma thú tham chiến nhưng chiến sĩ lại có thể đem ma thú làm tọa kị cho mình, cho nên nhìn từ bản chất, Diệp Âm Trúc bọn họ đối mặt không phải chỉ một ngàn đối thủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui