Diệp Âm Trúc có chút kinh ngạc, các Ma pháp sư Pháp Lam là một tổ hợp phân tán, là điều mà hắn hoàn toàn không ngờ đến. Tuy nhiên cũng tại bởi vì như thế, Áo Bố Lai Ân quyết định loại bỏ Tư Long thì mới có thể không có bất cứ cố kỵ nào.
Tô Lạp nói:
"Pháp Lam Thất Tháp Tháp Chủ là Thất hệ cường đại nhất, chỉ có các Ma pháp sư mạnh nhất các hệ mới có thể đảm nhiệm. Ví dụ như, nếu bây giờ có một gã Ma pháp sư Ám hệ cho rằng thực lục mình cũng đủ, thậm chí có thể phát động khiêu chiến với Tháp Chủ, được ít nhất bốn Tháp Chủ khác giám sát cho công bằng quyết đấu. Nếu như có thể thắng lợi, như vậy, lại trải qua một chút khảo nghiệm, hắn có thể trở thành Tháp Chủ Ám Tháp mới."
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
"Khảo nghiệm mà nàng nói, nhất định là cả vật trong không trung?"
Tô Lạp sửng sốt một chút, lắc đầu nói:
"Ta không biết. Mặc dù ta là đệ tử của Tư Long, nhưng ta tu luyện cũng không phải là Ma pháp, hơn nữa Tư Long rất ít nói cho ta biết bí mật của Pháp Lam"
Diệp Âm Trúc nói:
"Khó trách Áo Bố La Ân dám để cho ta đảm nhiệm Ám Tháp Ám chủ, mà cũng không sợ ta ảnh hưởng tới lực lượng của Pháp Lam. Nói như vậy, có thể ra lệnh cho Pháp Lam phải có được thế lực, như vậy phải là Tháp Chủ của cả Thất Tháp? Pháp Lam Kỵ Sỹ cũng là như thế sao?"
Tô Lạp nói:
"Đúng vậy. Trong kết cấu của Pháp Lam, đúng là bao gồm cả Pháp Lam Kỵ Sỹ. Ở đây địa vị của Ma pháp sư là chí cao vô thượng. Kỵ Sỹ tồn tại chỉ là để bảo vệ Pháp Lam. Điều động Pháp Lam Kỵ sỹ đoàn, cũng phải có quyết dịnh của cả bảy vị Tháp Chủ. Tức là nói, Pháp Lam công kích Cầm Thành chúng ta là do cả bảy vị Tháp Chủ cùng đồng ý."
Tô Lạp đã nói rất rõ ràng, mọi chuyện trong đó Diệp Âm Trúc cũng hiểu rõ. Nhưng hắn bây giờ đã không so đo vấn đề này. Đối với hắn mà nói, còn có rất nhiều việc quan trọng hơn..
"Đã như vậy, danh sách này không xem cũng được. Nó đối với chúng ta mà nói cũng không có ý nghĩa gì."
Tô Lạp mỉm cười nói:
"Vậy cũng không phải. Pháp Lam Thất Tháp Tháp Chủ là có sự sắp xếp từ trước. Sắp xếp này đúng là do hai điều kiện quyết định, một chính là thực lực của bản thân, mặt khác một Ma pháp sư Pháp Lam hùng mạnh. Thân là Tháp Chủ, nếu như thường xuyên dạy Ma pháp sư có thuộc tính của mình, chỉ điểm bọn họ tu luyện, tự nhiên sẽ làm cho uy vọng mình càng cao. Hai việc này một việc cũng không thể thiếu được, nếu không cho dù có một ngày thực lực của Chàng vượt qua Áo Bố Lai Ân, chỉ sơ cũng không có cách nào được đa số Ma pháp sư ủng hộ để trở thành người đứng đầu Pháp Lam Tháp Chủ."
"Ồ? Đã như vậy, ta là người mới tới tất nhiên phải là xếp hạng cuối cùng mớí đúng, nhưng cũng là Áo Bố Lai Ân tại sao lại nói dịa vị của ta cùng Tư Long giống nhau, chỉ là xếp sau Quang Minh Tháp?"
Tô Lạp nói:
"Cái này ta cũng không rõ, có lẽ, đúng là Áo Bố Lai Ân vì lung lạc Chàng đi. Ta trước kia từng nghe Tư Long nói qua, tại gần ngàn năm trước, Pháp Lam xuất hiện hai thiên tài, một người chính là Ám Tháp Tháp Chủ tiền nhiệm Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Đại sư. Mà người kia chính là Áo Bố Lai Ân. Tư Long có thể đạt tới thực lực gần bằng Áo Bố Lai Ân. Ngoại trừ bản thân hắn tuy luyện khắc khổ, hầu hết có lẽ chính là có Hồn Châu của Phi Nhĩ kiệt Khắc Tốn Đại sư. Nhưng Áo Bố Lai Ân chỉ dựa vào bản thân tu luyện, thuỷ chung vẫn hơn Tư Long một chút. Có thể thấy được thiên phú của hắn kinh người cỡ nào. Hơn nữa Áo Bố Lai Ân tuổi của hắn ít hơn Tư Long gần hai mươi tuổi. Hắn là người có khả năng đột phát Thần Cấp Thánh Ma đạo sư nhất sau Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Đại sư."
Nói đến đây, Tô Lạp dừng lại một chút, trịnh trọng nhìn âm Trúc nói:
"Âm Trúc, Chàng tuyệt đối không nên coi thường Áo Bố Lai Ân. Con người này chẳng những thực lực rất cường đại, hơn nữa cũng rất thông minh. Chuyện lần này hắn ở thời cơ cuối cùng đột nhiên thay đổi chủ ý, đúng là là bởi vì tin tức Mã Lệ Na Tỷ tỷ mang đến. Đồng thời cũng là cũng là lo lắng được mất. Uy vong của Áo Bố Lai Ân ở Pháp Lam không người nào có thể hơn được. Hầu hết mọi quyết định của Pháp Lam đều là do hắn định đọat hết. Vài vị Tháp Chủ khác chỉ là đưa ra một chút ý kiến mà thôi. Trước kia còn có Tư Long thực lực gần hắn còn có thể miễn cưỡng hạn chế hắn, tình huống đó bây giờ đã không còn tồn tại nữa. Mặc dù hắn tu luyện đúng là Quang Minh hệ Ma pháp, nhưng không ai trong lòng hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì, có vĩ đại như lời hắn nói hay không."
Diệp Âm Trúc lẳng lặng nghe Tô Lạp nói. Áo Bố Lai Ân đúng là người thông minh. Với địa vị bây giờ của hắn tại Pháp Lam có thể nói cả Long Khi Nỗ Tư Đại lục cũng không có người nào có sánh bằng. Mình mặc dù tăng lên rất nhanh, nhưng mà vẫn còn chênh lệch không nhỏ so với hắn. Người này, mình phải cẩn thận hơn mới được, nhất định không thể làm cho Cầm Thành khó khăn lắm mới thành lập lại bị hắn thâu tóm.
" Tô Lạp, ta hiểu lo lắng của nàng. Áo Bố Lai Ân này còn đáng sợ hơn Tư Long. Nhưng từ mặt khác mà nói, hiện tại hắn sẽ không gây bất lợi cho chúng ta. Cho dù Áo Bố Lai Ân có dã tâm, nhưng là hắn còn có hai chuyện quan trọng hơn. Một là giữ vững địa vị của hắn bây giờ, còn lại chính là cố gắng lên Thần Cấp. Muốn giữ được vị trí của hắn, đầu tiên hắn phải làm chính là giữ được loài người, giữ được Đại lục này của chúng ta. Cho nên ta tin tưởng để đối phó với Thâm Uyên vị diện hắn tuyệt đối không làm gì chúng ta. Về phần tăng lên Thần Cấp, chính là bản thân hắn tu luyện."
Tô Lạp trầm ngâm nói:
"Chàng nói là, trước khi giải quyết được Thâm Uyên vị diện, hắn tuyệt đối sẽ không gây bất lợi cho chúng ta sao?"
Diệp Âm Trúc nói:
"Vậy cũng không phải. Đối với hắn, chúng ta phải có sự đề phòng. Hắn không phải không muốn lợi dụng thực lực của Cầm Thành chúng ta sao, nhưng chúng ta làm sao có thể để cho hắn lợi dung chứ? Pháp Lam tồn tại đã rất lâu rồi, Áo Bố Lai Ân nói rất đẹp. Hắn đã có nói qua, nếu vì bảo vệ Loài người mà giải tán Pháp Lam hắn cũng không tiếc. Bây giờ mặc dù Đại lục tạm thời khôi phục hoà bình, nhưng đúng là đối với chúng ta và Pháp Lam mà nói, tất cả cũng chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi. Bây giờ với chúng ta mà nói, quan trọng hơn chính là tự đề cao thực lực của mình. Kết quả tốt nhất, chính là Áo Bố Lai Ân dù có dã tâm cướp đoạt Cầm Thành, nhưng vĩnh viễn không dám xuống tay với Cầm Thành. Như vậy mà nói, hắn sẽ phải vĩnh viễn hợp tác với chúng ta."
Tô Lạp ngẩn người nhìn Diệp Âm Trúc:
"Nhưng việc này có thể sao?"
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười nói:
"Trên Thế giới này, không có chuyện gì là không có thể cả. Nhưng là, muốn như thế phải có một điều kiện."
Lần này ngay cả Hải Dương cũng không nhịn được mở miệng hỏi:
"Điều kiện gì?"
Trên người Diệp Âm Trúc đột nhiên phát ra sự tự tin cường đại:
"Điều kiện tiên quyết này chính là, ta phải đạt đến Thần Cấp trước hắn."
Nghe hắn nói xong, Hải Dương và Tô Lạp không nhịn được đồng thời mở to mắt nhìn Diệp Âm Trúc, thật lâu nói không ra lời.
Diệp Âm Trúc nói:
"Ta cho tới bây giờ không nghĩ phải có được thế lực như thế nào. Nhưng là tuyệt đối sẽ không cho người khác dẫm trên đầu ta, hơn nữa cũng không để cho bằng hữu của ta bị thương tổn. Áo Bố La Ân có ưu thế của hắn, ta cũng có ưu thế của chính mình. Để chúng ta xem một chút, người nào có thể đạt tới trình độ đó trước. Các nàng đều là Tử cấp, còn chưa có đạt tới Thứ Thần Cấp, có lẽ vẫn không cách nào hiểu được sự hơn kém giữa các cấp bậc. Các nàng có lẽ còn nhớ rõ tình huống lúc ta đối mặt với Lôi thần Cổ Đế. Ban đầu Cổ Đế có được Lôi Thần Chi Chuy, cường giả Tử cấp cửu cấp thậm chí đạt tới cửu cấp đỉnh. Khi đó cho dù là ta có được Siêu Thần khí Khô Mọc Long Ngâm Cầm, cũng không dám nói nhất định có thể đánh bại hắn, cho dù có thể, nhất định cũng sẽ bị thương nặng."
" Nhưng là, khi ta thông qua phá hư lực của Lôi nguyên tố, rốt cục đã phá tan dược Ma khí cực bích đạt tới Thứ Thần Cấp, Cổ đế ở trước mặt ta lúc đó giống như đang diễn trò vậy. Khi đó cảm giác của ta rất kì quái, phảng phất chỉ cần nâng tay là có thể huỷ diệt được hắn, dường như đây là sự chênh lệch về cấp bậc. Thứ Thần Cấp ban đầu cùng Tử Cấp đỉnh, chỉ có hơn kém nhau một bậc, nhưng chênh lệch đơn giản này vẫn khiến cho thực lực của ta thay đổi long trời lở đất. Sự chênh lệch này càng lên cao càng rõ ràng. Ta có thể khẳng định, nếu như đạt tới Thần Cấp cho dùng đồng thời đối mặt Pháp Lam Thất Tháp Tháp Chủ, cũng có thể giành thắng lợi."
Tô Lạp chợt hiểu liền nói:
"Ta đã hiểu ý tứ của Chàng rồi. Áo Bố Lai Ân mặc dù đã đạt tới Thứ Thần Cấp bát cấp, nhưng là đột phá đến Thần Cấp vẫn còn chưa bao giờ xuất hiện trên nhân loại của Long Khi Nỗ Tư Đại lục chúng ta. Dù là trăm năm, Áo Bố Lai Ân cũng không nhất định có thể thành công. Nhưng là Chàng tu luyện lại khác, sau khi đột quá Ma Khí Cực bích đạt tới Thứ Thần Cấp, Chàng trong tương lai tu luyện dễ dàng hơn hắn nhiều."
Đối với thê tử, Diệp Âm Trúc không giấu diếm gì hết, từ lúc tới Thánh Quang thành cũng đã đem tình huống cơ bản của mình nói cho Tô Lạp cùng hải Dương.
Diệp Âm Trúc gật đầu nói:
"Áo Bố Lai Ân cũng là nỗi kiêng kị lớn nhất của ta. Ta có thể cảm nhận được trong tâm tư hắn có một tia do dự, mặc dù hắn che dấu rất tốt, nhưng ta dù sao cũng là người kế thừa Hồn Châu của Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, trong linh hồn hắn có một tia ba động đúng là không cách nào dấu diếm được ta. Ta có thể khẳng định, Áo Bố Lai Ân đúng là trải qua đấu tranh tư tưởng rất lớn mới quyết định hợp tác cùng Cầm Thành mà không phải vì ta chưa phát triển hoàn toàn mà đem ta huỷ diệt. Mặc dù ta không biết nguyên nhân gì đã làm cho hắn có quyết định như vậy. Nhưng có thể khẳng định, Áo Bố Lai Ân bây giờ gần như đã không có địch ý với chúng ta. Người như hắn nhất định sẽ không làm bất cứ chuyện gì vô vị. Hắn phải nhờ lực lượng của ta, có lẽ khi hắn đạt tới Cửu cấp Thứ Thần Cấp còn có thể mời ta hỗ trợ đánh vào Thần Cấp, nhưng bây giờ mà nói đều không phải việc quan trọng. Đối với ta mà nói quan trọng nhất chính là thời gian, chỉ cần cho ta thời gian, để thực lực của ta đạt tới trình độ đủ để chống lại hắn, thì bất luận là Áo Bố Lai Ân hay là Pháp Lam có quyết định gì cũng phải lo lắng cẩn thận."
Tô Lạp than nhẹ một tiếng:
"Quả nhiên, thực lực mới là căn bản của mọi chuyện. Chúng ta bây giờ chỉ là lặng lẽ quan sát biến động của họ sao?"
Diệp Âm Trúc gật đầu nói:
"Trước mặt chỉ có thể như thế. Pháp Lam trong một thời gian dài ở tương lai, sẽ củng cố phong ấn, đồng thời chuẩn bị để đối phó với Thâm Uyên vị diện. Chúng ta cũng có thể lợi dụng thời gian này, ở trong đó thu được lợi ích, về phần khảo nghiệm …"
Vừa nói, hắn ngẩng đầu nhìn lên Lục mang tinh màu đen trong không trung, lạnh nhạt cười nói:
"Để ta cho bọn hắn một sự kinh hãi."
Quang Minh Tháp.
Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân cùng năm vị Tháp Chủ khác đều tụ tập tại đài quan sát sao ở Quang Minh Tháp, nơi này có thể nói là lĩnh vực của Áo Bố Lai Ân, không có hắn đồng ý bất luận kẻ nào cũng không thể tiến vào.
"Áo Bố Lai Ân, ngươi cho rằng Diệp Âm Trúc sẽ thật sự hợp tác cùng chúng ta sao?"
Mạch Khắc Mễ Lan hỏi. Tại Pháp Lam Thất Tháp Tháp Chủ, trừ Quang Minh Tháp cùng Ám Tháp ra là tới Hồn Tháp của hắn.
Áo Bố Lai Ân nghiêm mặt nói:
"Đúng vậy, Diệp Âm Trúc là người thông minh, các việc hắn làm chắc các vị cũng biết. Tiếp theo, chúng ta muốn tiến hành hợp tác toàn diện cùng Cầm Thành. Không có gì có thể so với việc đối phó với Thâm Uyên vị diện, cho nên chuyện của hắn tất cả cứ để ở phía sau."
Mạch Khắc Mễ Lan cau mày nói:
"Đối với thực lực của Cầm Thành, chúng ta đã không có bất cứ sự nghi ngờ nào. Chỉ là, ta lo lắng căn cơ của Pháp Lam bởi vì hắn gia nhập mà dao động. Điểm này chắc ngươi cũng nghĩ tới."
Áo Bố Lai Ân cười nói:
"Dao động căn bản của Pháp Lam sao? Thật sự dễ dàng như vậy sao? Cầm Thành có rất nhiều chỗ tốt chúng ta có thể nhờ vả. Đồng thời, Diệp Âm Trúc cũng như thế. Huống chi, do hắn đảm nhiện Ám Tháp Tháp Chủ, đối với tương lai phát triển của Pháp Lam rất có lợi. Nếu như không phải Tư Long bạn biến, có lẽ chúng ta còn chưa có cơ hội này. Các vị, các ngươi hẳn là biết địa vị của Pháp Lam trên Đại lục là như thế nào. Dù là Diệp Âm Trúc xuất thân từ Đông Long, cũng không thể nào không hiểu được Pháp Lam. Trên Đại lục, trong mắt hầu hết Nhân loại Pháp Lam chính là tín ngưỡng. Có thể trở thành một trong Thất Tháp Tháp Chủ, điều chúng ta muốn làm cũng không phải là đồng hoá cầm Thành mà là đồng hoá Diệp Âm Trúc. Theo ý ta, cho dù cả Cầm Thành cũng không thể so sánh với hắn. Có thể đột phá Ma Mhí Cực bích Thứ Thần Cấp là quá xuất sắc. Chỉ cần hắn chính thức gia nhập Pháp Lam, cho dù để hắn thay thế vị trí của ta cũng không sao. Truyền thống của Pháp Lam, tuyệt đối sẽ không bị phá vỡ."
Diệp Âm Trúc đối với suy nghĩ của Áo Bố Lai Ân mặc dù đoán rất chuẩn xác, nhưng điều duy nhất hắn quên là. Áo Bố Lai Ân đánh giá mình. Nếu như hắn biết Áo Bố Lai Ân đánh giá hắn cao như thế, sợ rằng sẽ có quyết định khác.
Áo Bố Lai Ân tiếp tục nói:
"Cho nên, hôm nay ta tìm mọi người đến đây, mục đích chỉ có một, ta không hy vọng chứng kiến bất luận người nào cùng với vị Ám Tháp Tháp Chủ này có điều gì ngăn cách. Đồng thời chúng ta phải trợ giúp hắn mau chóng thông qua khảo nghiệm, gia nhập chúng ta. Chúng ta cần phải cho hắn thực sự nhận thức được Pháp Lam có nhiều chỗ tốt, Pháp Lam là như thế nào. Đồng thời để cho hắn gia nhập vào đội ngũ củng cố phong ấn của chúng ta. Cầm thành bên ngoài, Diệp Âm Trúc ở bên trọng, thời gian có thể hoà tan hết thảy. Mà Cầm Thành đúng là do nhiều dân tộc tạo thành, không ai nguyện ý phải vĩnh viễn dưới người khác. Diệp Âm Trúc mặc dù có danh vọng cực cao tại Cầm Thành, nhưng cũng không phải là duy nhất. Ta nghĩ, các vị hiểu rõ ý của ta."
Kế hoạch của Áo Bố Lai Ân rất đơn giản. Chính là muốn dùng Pháp Lam giữ lấy Diệp Âm Trúc, để cho hắn tiềm tu tại Pháp Lam. Mà về phía Cầm Thành, do thời gian làm cho sinh ra biến hoá. Đuơng nhiên trong lúc này, Pháp Lam sẽ đưa đến một chút "Trợ giúp". Một khi Diệp Âm Trúc thất vọng với Cầm Thành, đó chính là thắng lợi của Pháp Lam.
Không ai là không ích kỷ. Áo Bố Lai Ân cũng là như thế, nhưng Diệp Âm Trúc đánh giá hắn chính là vẫn còn thấp một chút. Đối với Áo Bố Lai Ân mà nói, Pháp Lam so với hắn còn muốn quan trọng hơn. Hắn đang ở địa vị đỉnh cao nên đã không còn có bất cứ dã tâm nào nữa.
Cho nên hắn cũng không lo lắng bảo vệ địa vị, mà là muốn giữ gìn địa vị thống trị của Pháp Lam trên Đại lục.
Đương nhiên, phán đoán thứ nhất của Diệp Âm Trúc là hoàn toàn chính xác Trong thế giới này, việc duy nhất có thể hấp dẫn Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân sợ rằng cũng chỉ có đột phá đến cái cấp độ đó mà thôi.
Đúng lúc này, trong mắt Áo Bố Lai Ân cùng sáu vị Tháp Chủ đều lóe lên vẻ giật mình, một tia chấn động từ Linh hồn làm cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc.
Áo Bố lai An cười khổ nói:
"Xem ra hắn đã không cần sự trợ giúp của chúng ta rồi, không ngờ rằng, hắn đã có thể vận dụng Hồn Châu của Phỉ Nhĩ Kiệt Khác Tốn Đại sư."
Ám Tháp, trong phòng của Tháp Chủ lúc này chỉ có một mình Diệp Âm Trúc.
Cùng với Lục mang tinh màu đen trên không trung, trên mặt đất cũng có một Lục mang tinh hoàn toàn yên lặng, mà Diệp Âm Trúc lúc này đang ngồi ở trong đó. Quang mang màu đen khổng lồ hình thành một dòng suối chảy rất lớn bao phủ thân thể của hắn ở bên trong. Mà trước mặt Diệp Âm Trúc, viên Hồn Châu của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn cũng phát ra quang mang như vậy.
Tô Lạp và Hải Dương ở ngoài cửa canh giữ, mà lúc này, điều Diệp Âm Trúc muốn làm là dành cho các vị Tháp Chủ Pháp Lam kinh hãi.
Cũng không phải là Hắc Ám bổn nguyên, nhưng Diệp Âm Trúc là ai? Nguyên lực của hắn hoàn toàn có thể mô phỏng bất cứ nguyên tố nào, huống chi hắn vẫn còn có Hồn Châu của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Đại sư.
Khi khí tức Linh hồn cường đại xuất hiện lúc này ở trong phòng thì Lục mang tinh màu đen giữa không trung cũng không thể giữ được trạng thái bình tĩnh nữa.
Năng luợng Hắc Ám cường đại trong khoảnh khắc bao phủ thân thể Diệp Âm Trúc. Thậm chí cũng không cần chống lại, Diệp Âm Trúc muốn làm chỉ là buông lỏng thể xác và tinh thần của mình làm cho Ám Tháp bổn nguyên liên lạc với Linh hồn của mình.
Tuy nhiên, Diệp Âm Trúc cũng cảm thấy rất vui mừng. Khi Linh hồn lạc ấn của hắn cùng Lục mang tinh màu đen hoàn toàn liên lạc với nhau, hắn mới hiểu được chính mình có thể giết được Tư Long đúng là một chuyện may mắn đến cỡ nào.
Pháp Lam không có Siêu Thần khí sao? Không, đương nhiên không. Diệp Âm Trúc bây giờ mới hiểu được thì ra bảy vị Tháp Chủ Pháp Lam đúng là mỗi người đều có một Siêu Thần khí, mà Siêu Thần khí của bọn họ chính là Pháp Lam Thất Tháp.
Linh hồn cùng Linh hồn nối tiếp, tất cả Ma pháp ba động chung quanh hoàn toàn tiến vào trong phạm vi cảm nhận của Tinh Thần chi hải của Diệp Âm Trúc. Hắn phát hiện được, mình đã có thể thấy được tất cả mọi thứ trên mặt đất Pháp Lam, thậm chí có thể chứng kiến mỗi một Ma pháp nguyên tố nhỏ nhất.
Ám Tháp trở thành con mắt của hắn, cũng là một bộ phận trong cơ thể hắn, trong lúc này, Diệp Âm Trúc phát hiện, Ma lực của mình đã tăng lên gấp ba.
Trong Tinh Thần Chi Hải, Ma lực ba động mở rộng nó ra, Ám nguyên tố cường đại trong không khí tập hợp lại về phía Ám Tháp với tốc độ cực nhanh.
Sau khi đột phá Ma Mhí Cực bích Thứ Thần Cấp, khiên Diệp Âm Trúc không những có thể huyễn hoá ra bất cứ thuộc tính Ma pháp nào. Đồng thời, cũng làm cho hắn có thể hấp thu bất cứ nguyên tố Ma pháp có thuộc tính nào, Ám Nguyên tố cũng không ngoại lệ. Chỉ là trong nháy mắt Diệp Âm Trúc phát hiện thấy tu luyện ở trong Ám Tháp tu luỵên đúng là tu luyện gấp ba lần so với bên ngoài, thậm chí đã gần đến 4 lần rồi. Đây là một con số quá kinh khủng.
Pháp Lam Thất Tháp, nói một cách khác, chính là bảy cây Ma pháp trượng Siêu Thần khí, thông qua chúng có thể làm tốc độ tu luyện tăng lên gấp ba lần, cũng có thể làm cho uy lực Ma pháp phát ra tăng gấp ba lần.
Một cảm giác sợ hãi tràn ngập trong lòng Diệp Âm Trúc. Nếu như, nếu như Cầm Thành và Pháp Lam chiến đấu ở trong phạm vi Pháp Lam mà nói thì sợ rằng Cầm Thành sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn, mà Pháp Lam không tổn thất gì. Pháp Lam Thất Tháp quả nhiên không hổ là Pháp Lam Thất Tháp.
Chính thức có cảm giác này mới có thể nhận thức được Pháp Lam cường đại đến mức như thế nào. Đương nhiên cũng là điều Áo Bố Lai Ân hy vọng chứng kiến Diệp Âm Trúc thấy.
Ám nguyên tố cường đại không ngừng tiến vào trong cơ thể Diệp Âm Trúc. Trong nháy mắt đã làm cho Nguyên lực trong cơ thể hắn đạt tới trạng thái đỉnh, cũng sắp bắt đầu tăng lên
Đạt đến Thứ Thần Cấp, tốc độ tu luyện là rất chậm chạp, cho dù là tăng lên một điểm cũng cực kì khó khăn. Nhưng lúc này Diệp Âm Trúc lại có thể cảm thấy rõ ràng sự tiến bộ của mình. Có thể thấy được nguyên tố màÁm Tháp mang lại cho hắn khổng lồ đến mức nào.
Đương nhiên Diệp Âm Trúc quên một chuyện, hắn khác các Pháp Lam Tháp Chủ, Thứ Thần Cấp của hắn chính là đột phá Thứ Thần Cấp Ma khí cực bích.
Căn bản không cần lo lắng nguyên tố có chứa tạp chất hay không, bất luận là Thần Nguyên Ma pháp bào hay bản thân hắn đều đã tự động đem loại bỏ tạp chất, tu luyện so với những người khác dễ dàng hơn nhiều.
Đinh
Trong Linh hồn thế giới, một tiếng vang nhỏ lặng lẽ xuất hiện, ngay sau đó Diệp Âm Trúc phát hiện được, Linh hồn của mình đã hoàn toàn giao tiếp với Ám Tháp khổng lồ này. Do khí tức của Hồn Châu dẫn dắt, hắn không bị bất cứ trở ngại nào. Ngay sau đó cả phòng ngủ đã hoàn toàn biến thành một cảnh quang.
Căn phòng lúc đầu chừng ba trăm thước đã rất lớn, nhưng lúc này tất cả mọi thứ xung quanh lại trở lên vô cùng rộng lớn.
Mặt đất đen nhánh, bầu trời đêm đen nhánh, không có bất cứ ngôi sao nào, chỉ có mặt trăng tròn màu tím.
Xung quanh đều rất yên tĩnh. Diệp Âm Trúc đột nhiên phát hiện, chính mình đã nắm giữ quy tắc của thế giới này.
Đúng vậy đây là không gian tương ứng Ám Tháp, không gian vô cùng rộng lớn.
Ý niệm vừa động, mọi thứxung quanh lập tức nhộn nhạo như nước động. Ngay sau đó, Diệp Âm Trúc thấy được một màn sợ ngây người.
Các loại Ma pháp vật phẩm, tài luyện, dược phẩm, cùng với rất nhiều trang bị Ma pháp, chỉnh tể xuất hiện ở trong không gian rộng lớn này.
Mặc dù Ma pháp vật phẩm không tương xứng với không gian mênh mông này, nhưng số lượng quả thực cũng rất lớn không ai có thể tưởng tượng được. Diệp Âm Trúc hoàn toàn tin tưởng cho dù là tài liệu Ma pháp của cả một quốc gia cũng không nhiều bằng không gian Ám Tháp này.
Nơi này là nơi Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, Tư Long cùng với các Ám Tháp Tháp Chủ tu luyện, nơi này phòng thí nghiệm Ma pháp của bọn hắn.
Bên ngoài dường như đã bị ngăn cách hoàn toàn, Diệp Âm Trúc phát hiện không có mệnh lệnh của chính mình cho dù là Ma pháp nguyên tố nhỏ bé nhất cũng không thể tiến vào trong đó.
Pháp Lam Thất Tháp vốn là một thể, trừ phi phá huỷ toàn bộ Thất Tháp, nếu không, phá vỡ riêng Ám Tháp cũng không làm nơi này có chút tổn hại nào.
Bảy vị Siêu Thần khí là một thể, Pháp Lam Thất Tháp liên hợp cùng một chỗ, đã không thể dùng từ Siêu Thần khí để hình dung được.
Trên mặt hiện lên một tia cười khổ, Diệp Âm Trúc biết, mình phải đề phòng Pháp Lam hơn nữa mới được.
Đứng dậy, Tinh thần lực của Diệp Âm Trúc rất nhanh đảo qua tài liệu Ma pháp ở bên trong không gian Ám Tháp. Hắn phát hiện, ở đây có hàng ngàn hàng vạn loại tài liệu Ma pháp. Chỉ riêng thi thể Cự Long các hệ đã có có tới hơn mười khối, nhưng lại được bảo tồn rất hoàn hảo. Ở trong không gian này, bất cứ vật phẩm gì đều sẽ không bị hư hỏng. Thậm chí, hắn ở chỗ đây còn thấy được Long hồn mộc chỉ có ở Long mộ. Kim, Ma ngân, Tinh kim, Bí ngân, tài liệu Ma pháp cái gì cũng có. Rất nhiều vật phẩm Ma pháp tinh xảo, hầu như không có cái gì thấp hơn Hồn khí, cho dù là Thần khí, cũng có đến bảy tám kiện.
Đối với Diệp ÂM Trúc mà nói, Thần khí này có tác dụng cũng không lớn. Đầu tiên hắn không phải là Ma pháp sư hệ Hắc Ám. Tiếp theo bảo bối trên người hắn, đã không thể dùng Thần khí để hình dung. Nhưng nơi này đúng là một bảo khố rất là lớn.
Cảm nhận được khí tức của một vài thứ, điều đầu tiên mà Diệp ÂM Trúc nghĩ đến chính là như thế nào mới có thể đưa tất cả chúng về Cầm Thành đây.
"Sư phụ, nếu người còn sống thì tốt, người thấy được không? Ta đã đi tới được nơi người từng tu luyện, đi tới Ám Tháp, tiếp nhận vị trí của người."
Cảm nhận mọi thứ chung quanh, Diệp Âm Trúc trước hết là nghĩ đến Phi Nhĩ Kiệt Khắc Tốn.
Sau khi hắn có được Hồn Châu của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, lập tức chỉ huy binh lính đi đến Thánh Quang thành. Sau đó Tử bắt đầu bận rộn, cho nên hắn vẫn chưa kịp mặc vào Áo giáp Tứ đại Thần Thú, đem Hồn Châu vây chung quanh hắn. Đồng thời hắn cũng sợ, sợ mình không có cách nào dùng Hồn Châu đánh thức một tia Linh hồn lạc ấn cuối cùng của Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn.
Chính thức bước vào cảnh giới Thứ Thần Cấp, Diệp Âm Trúc mới hiểu được lúc đầu lời nói của Phi Nhĩ kiệt Khắc Tôn với mình tất cả đều là thật. Sau khi thiêu đốt Linh hồn chi hoả thật sự còn có thể sống lại bằng vào một tia Linh hồn ấn ký sao? Hắn không biết, nhưng có thể khẳng định chính là xác xuất quá nhỏ. Cảnh giới Thứ Thần Cấp mặc dù cường đại, nhưng cũng không phải không có gì cũng làm được. Theo như lời Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn nói lúc trước, chủ yếu là khích lệ mình cố gắng tu luyện, mà không phải hắn thực sự muốn sống lại.
Cho nên Diệp Âm Trúc vẫn không tiến hành kêu gọi Linh hồn trong Hồn Châu. Hắn biết một khi thất bại, như vậy cơ hội cuối cùng này cũng sẽ biến mất.
Đương nhiên cũng không phải không có một chút cơ hội thành công nào, nhưng khả năng thành công này với liên hệ mật thiết thực lực của Diệp Âm Trúc. Nói cách khác thực lực của Diệp Âm Trúc càng mạnh, khống chế Linh hồn lực càng cao, thành công có thể cao hơn một chút.
Tâm cảnh chưa đủ, hắn cũng quyết định chờ một chút, khi thực lực của mình mạnh hơn chút nữa rồi mới thử.
Cơ hội chỉ có một lần. Diệp Âm Trúc tuyệt đối không dám khinh thường.
Kích động nhanh chóng qua đi. Diệp Âm Trúc lấy lại bình tĩnh. Ngay lập tức hắn nghĩ đến, Áo Bố Lai Ân cho mình đứng đầu Ám Tháp. Tự nhiên cũng biết bên trong Ám Tháp có rất nhiều tài liệu trân quý. Hắn không thể nào không nghĩ ra mình sẽ đem vài thứ về Cầm Thành, nhưng hắn lại không có hạn chế. Điều này cho thấy cái gì, chính là đồ vật ở nơi đây không dễ mang đi.
Rất nhanh, sự thật chứng tỏ Diệp Âm Trúc đã đoán đúng, Ở trong không gian này, Tu Di Thần Giới của hắn mất đi tác dụng, không cách nào từ không gian bên trong để vào bất cứ đồ vật, thậm chí cũng không thể từ Tu Di Thần giới lấy ra bất cứ thứ.
Làm cho không gian khôi phục lại vẻ Hắc Ám ban đầu, trải qua một lúc cẩn thận dò xét, Diệp Âm Trúc phát hiện, chẳng những tại bên trong không gian Hắc Ám không cách nào sử dụng chứa đứng bảo vật không gian hệ, thậm chí ở trong Ám Tháp cũng không được. Như vật ngay cả Truyền tống Ma pháp trận của hắn cũng không thể mở ra đuợc.
Sau đó, hắn lại phát hiện, cái hạn chế này không chỉ ở trong Ám Tháp đồng thời cũng tại ở cả trong Pháp Lam thành.
Diệp Âm Trúc nhớ rõ, lần trước khi mình đi tới Pháp Lam là lúc hình như đã có hạn chế, chỉ là khi đó có vẻ như cũng không có rõ ràng lắm, tại bên ngoài Pháp Lam thànhhạn chế này sẽ biến mất.
Đây đúng là tác dụng của bảy kiện Siêu Thần khí Pháp Lam. Mặc dù hạn chế chỉ là bên trong của Pháp Lam, nhưng như vậy cũng đủ rồi. Diệp Âm Trúc rốt cuộc cũng không thể đem theo tài liệu trân quý ra khỏi không gian Hắc Ám, sau đó vận chuyển ra khỏi thành.
Mặc dù tình huống nàyđã được đoán trước, nhưng trong lòng Diệp Âm Trúc chính là vẫn có chút thất vọng, rơi vào kho tàng mà hai tay không trở về, cảm giác này tuyệt đối không dễ chịu chút nào. Bạn đang đọc truyện được tại
Yến tiệc được cử hành tại Quang Minh Tháp, người tham gia chỉ có sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam hơn nữa Quang Minh Thánh Nữ Mã Lệ Na cộng thêm phu thê Diệp Âm Trúc cũng chỉ có mười người mà thôi.
Làm Diệp Âm Trúc có chút kinh ngạc là, các Tháp Chủ Pháp Lam cũng không có nhắc tới chuyện hắn mở ra không gian Hắc Ám. Mà năng lượng Thất Tháp liên lạc với nhau, bọn họ tất nhiên không thể nào không biết được.
Nếu người ta không nói, Diệp Âm Trúc cũng vui vẻ giả bộ ngu ngơ.
"Âm trúc vẫn chưa kịp chúc mừng ngươi."
Áo Bố Lai Ân mỉm cười nhìn Diệp Âm Trúc, nhìn lên trên người Tô Lạp.
Diệp Âm Trúc tự nhiên cảm nhận được ý của hắn, trên mặt nhất thời trở lên ôn hoà
"Đa tạ Sư huynh, đây là Hài tử đầu tiên của chúng ta."
Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói:
"ÂM Trúc, nếu như ngươi không ngại, ta nghĩ muốn Chúc phúc cho nó, có thể không?"
Diệp Âm Trúc có chút kinh ngạc nói:
"Sư huynh muốn đích thân Chúc phúc cho Hài tử của ta sao?"
Phải biết rằng Quang Minh hệ Ma pháp sư đều có năng lực Chúc phúc. Đây là bất cứ Ma pháp sư một hệ nào khác cũng đều không thể so sáng, Cho dù Diệp Âm Trúc có Nguyên lực có thể bắt chước Quang Minh hệ Ma pháp nhưng cũng không thể sử dụng.
Chúc phúc không thuộc về Ma pháp, đúng là một loại năng lực thần thánh. Trừ phi bản thể là sinh vật Hắc Ám nếu không đều không bài xích. Cho nên, cho dù Tô Lạp tu luyện chính là Đấu Khí Hắc Ám hệ cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Tác dụng của Chúc phúc rất đơn giản, bình thường chỉ là tác dụng tại trẻ con hoặc là bào thai, có thể làm cho trẻ con khoẻ mạnh đồng thời thân thể được cải tạo một cách nhất định.
Hài tử nhận đuợc Chúc phúc, dù là trời sinh không tốt, sau này phát triển, cũng sẽ có thiên phú vượt qua người bình thường. Mà hiệu quả của Chúc phúc dựa trên thực lực của Ma pháp sư mà quyết định. Quang Minh hệ Ma pháp sư có pháp lực càng cường đại, khí tức Thần thánh sẽ càng trở lên mạnh mẽ. Nhưng là Thần thánh Chúc phúc có một hạn chế rất lớn chính là bất cứ một vị Quang Minh hệ Ma pháp sư cả đời chỉ có thể sử dụng Chúc phúc ba lần.
Như Áo Bố Lai Ân là tuyệt thế cường giả, hắn Chúc phúc Thần thánh có thể nói là báu vật vô giá, đối với trẻ con mà nói, thậm chí còn quan trọng hơn so nhiều với Siêu Thần khí. Có thể đạt tới cấp bậc Thứ Thần Cấp bát cấp như Áo Bố Lai Ân mà Chúc phúc có thể khẳng định bất luận Hài tử là nam hay nữ tương lai đều Thiên tài tuyệt thế
Nhưng là, đối mặt với chỗ tốt lớn như thế, Diệp Âm Trúc lại do dự. Cũng không phải bởi vì sợ Áo Bố Lai Ân thi triển thủ đoạn gì, Thần thánh Chúc phúc đúng là không thể dùng bất cứ phương pháp nào bắt chước được, mà là âân tình thật sự quá lớn.
Thần thánh Chúc phúc của Áo Bố Lai Ân có thể nói ở cả Thế giới này không người có thể so sánh được. Diệp Âm Trúc tin tưởng, sau này Hài tử của mình và Tô Lạp này có thể kế thừa thiên phú của mình cùng Tô Lạp. Được Áo Bố Lai ân Chúc phúc, chỉ cần dạy dỗ cẩn thận, sợ rằng thành tựu sẽ không dưới mình ….
Tô Lạp không có lên tiếng, nhưng nàng nhìn Diệp Âm Trúc với ánh mắt đầy mong muốn. Nàng sẽ không tự tiện quyết định thay Trượng phu.Nhưng làm một người mẹ, ai lại không hy vọng Hài tử của mình có thể bình an sinh ra trên Thế giới này, thân thể khoẻ mạnh chứ?
Có thể khẳng định, tất cả Hài tử được Thần thánh Trừ phi gặp tai hoạ bất ngờ còn lại là tuyệt đối sẽ không chết non, hơn nữa sinh ra cũng rất thuận lợi. Đồng thời Thần thánh Chúc phúc đối với thân thể người mẹ cũng có tác dụng rất lớn. Ánh mắt của sáu vị Pháp Lam Tháp Chủ cũng đều tập trung lên người Diệp Âm Trúc.
"Sư huynh, lễ vật này thật sự quý trọng quá."
Diệp Âm Trúc nói khó khăn, đối với hắn mà nói, ở trên Thế giới này điều có thể hấp dẫn hắn tuyệt đối không nhiều lắm. Thần thánh Chúc phúc của Áo Bố Lai Ân tuyệt đối xếp hạng nhất.
Áo Bố Lai Ân mỉm cười, nói:
"Ta cả đời chưa lập gia đình, tự nhiên không thể nào có Hài tử của mình. Pháp Lam dã có rất nhiều năm không có sinh mệnh mới nào xuất hiện. Cuộc đời ta có ba lần Thần thánh Chúc phúc thì đã dùng một lần, chính là tại trên người Mã Lệ Na. Khi đó Mã Lệ Na đã một tuổi, mà ta khi đó thực lực là Thứ Thần Cấp tứ cấp. Mà Thần thánh Chúc phúc đối với trẻ con chưa sinh ra tác dụng sẽ lớn hơn một chút. Lưu lại hai lần Chúc phúc đối với ta mà nói đúng là cũng không có tác dụng gì. Các ngươi đến Pháp Lam, ta đại biểu cho Pháp Lam tặng cho các ngươi một phần lễ gặp mặt đi."
Áo Bố Lai Ân rất chân thành, đây là cảm nhận của Diệp Âm Trúc, hắn trong lúc Áo Bố Lai Ân mở miệng lần nữa, đã đem năng lực Thiên Nhân hợp nhất của mình thi triển đến cực hạn giám thị cẩn mật Linh hồn của Áo Bố Lai Ân. Nhưng là hắn có thể cảm giác được, Áo Bố Lai Ân chỉ có s]j chân thành.
Lần đầu tiên, địch ý của Diệp Âm Trúc đối với Áo Bố Lai Ân biến mất rất nhiều, mỉm cười:
"Đã như vậy, thì làm phiền cho Sư huynh. Có thể được Chúc phúc của Sư huynh, đúng là vinh quang cả đời của Hài tử. Nếu như Sư huynh nguyện ý, ta hy vọng người có thể trở thành Giáo phụ của Hài tử sau này."