Đường Du Nhiên cũng không khá hơn là bao, sau khi chịu một lực đánh vào lớn như vậy, cả người cũng rơi vào tình trạng hôn mê bất tỉnh, trên mặt trên người đều là máu, cũng không thể phân biệt rốt cuộc là máu dính từ người Quý Viêm Phong hay máu chảy ra từ người cô nữa.
Hai tên vệ sĩ nhìn thấy tình cảnh này, bốn mắt nhìn nhau, trong lòng rơi lộp bộp một tiếng, tình hình hiện tại chỉ e là lành ít dữ nhiều rồi!
Hai người không dám lãng phí thời gian, một người lập tức lấy điện thoại gọi số cấp cứu 120, người còn lại vội vàng đưa Quý Viêm Phong ra khỏi xe, sau đó vội vàng cứu Đường Du Nhiên ra ngoài.
Rất nhanh xe cấp cứu 120 đã đến.
Lúc hai vệ sĩ vừa đưa Đường Du Nhiên xuống xe thì xe cấp cứu đã tới rồi.
Một nhóm nhân viên y tế vội vàng đỡ Quý Viêm Phong và Đường Du Nhiên lên xe cấp cứu.
Cảnh sát giao thông bên cạnh cũng gọi điện thoại gọi đồng nghiệp của mình đến xử lý vụ tai nạn.
Hai vệ sĩ đi theo xe cấp cứu đến bệnh viện, sau khi Quý Viêm Phong và Đường Du Nhiên được nhân viên y tế đưa vào phòng giải phẫu, hai vệ sĩ mới có thời gian rảnh, sắc mặt khó coi lập tức gọi điện cho Thời Ngọc Thao.
Lúc Thời Ngọc Thao nhận được điện thoại từ vệ sĩ, anh đang ngồi trong phòng bệnh của An Lâm.
Vốn dĩ Thời Ngọc Thao đang ở công ty, nhưng khi nhận được điện thoại của Lâm Hiểu Hiểu, nói rằng An Lâm đột nhiên cảm thấy không khỏe, Thời Ngọc Thao lại cảm thấy có lỗi với An Lâm, sợ An Lâm xảy ra chuyện gì nên mới chạy tới bệnh viện.
Advertisement
Kết quả là, Thời Ngọc Thao vừa ngồi xuống chưa nói được mấy câu với An Lâm, điện thoại trong túi đột nhiên vang lên.
Đó là số vệ sĩ mà anh cử đến để bảo vệ Đường Du Nhiên.
Thời Ngọc Thao nhìn dãy số điện thoại kia, lông mày nhíu chặt lại!
Lông mày anh bất giác nhảy dựng lên, không quan tâm An Lâm đang ở bên cạnh mình, Thời Ngọc Thao không chút do dự lập tức ấn nút nghe máy.
Vừa đặt điện thoại bên tai, giọng nói hoảng hốt của thuộc hạ đột nhiên vang lên trong điện thoại: “Cậu Thời! Không hay rồi! Cô Đường xảy ra chuyện rồi!”
Thời Ngọc Thao nghe thấy mấy lời này, sắc mặt lập tức âm trầm, nhiệt độ quanh người đột nhiên giảm xuống mấy độ, năm ngón tay cầm điện thoại siết chặt, lập tức đứng thẳng dậy: “Anh nói rõ ràng đi! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi! “
Advertisement
Thời Ngọc Thao gần như gầm lên kìm nén sự tức giận, trái tim trong lồng ngực đã sớm lo lắng co rút lại thành một đoàn rồi.
“Cậu Thời… Cô Đường vừa gặp tai nạn xe hơi… Cô Đường và anh Quý Viêm Phong rời khỏi bệnh viện đang trên đường trở về thì xe của họ bất ngờ bị một chiếc xe tải lớn vượt đèn đỏ đụng trúng… Bây giờ tình hình của cô Đường và anh Quý Viêm Phong không tốt lắm.
Hai người họ đều được đưa vào phòng phẫu thuật cả rồi.”
Nghe thấy lời của vệ sĩ, Thời Ngọc Thao chỉ cảm thấy trước mắt trời đất quay cuồng, bước chân lảo đảo Thời Ngọc Thao cắn răng mới miễn cưỡng đứng vững chưa đến mức ngã xuống đất.
Ngón tay nắm điện thoại nổi đầy gân xanh, giọng nói của Thời Ngọc Thao run rẩy: “Hiện tại các anh đang ở bệnh viện nào?”
Rất nhanh vệ sĩ ở đầu bên kia đã trả lời: “Ở bệnh viện First City, phòng phẫu thuật cấp cứu!”
Suy cho cùng, bệnh viện First City cũng là bệnh viện tốt nhất Diệu Thành rồi.
“Tôi lập tức tới ngay đây!” Thời Ngọc Thao lạnh giọng trả lời, lập tức cúp điện thoại, không thèm quay đầu lại lập tức rời khỏi phòng bệnh.
An Lâm nằm trên giường bệnh nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng của Thời Ngọc Thao sau khi nghe điện thoại, mặc dù cô ta biết rất rõ, cuộc điện thoại vừa rồi có lẽ là thông báo tin tức Đường Du Nhiên xảy ra chuyện rồi, nếu không sắc mặt của Thời Ngọc Thao sẽ không khó coi như vậy.
Aker quả thực không khiến người ta thất vọng, hiệu suất làm việc quả thực rất nhanh.
An Lâm đoán Đường Du Nhiên xảy ra chuyện, đáng ra cô ta hẳn là rất vui mừng, nhưng bây giờ, nhìn thấy bộ dáng đầu không ngoảnh lại vội vàng rời đi của Thời Ngọc Thao, cô ta lại cảm thấy không vui.
Chỉ e cũng chỉ có Đường Du Nhiên mới có thể khiến Thời Ngọc Thao lộ ra dáng vẻ hoảng hốt lo sợ như vậy.
Nghĩ vậy mười ngón tay của An Lâm gắt gao siết chặt thành nắm đấm, lập tức hét to về phía bóng lưng đang rời đi của anh: “Ngọc Thao! Anh đi đâu vậy?”
Giọng nói của An Lâm vừa dứt, Thời Ngọc Thao dường như không nghe thấy, sải bước nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh.
An Lâm tức giận đập mạnh xuống giường bệnh, sắc mặt rất khó coi nói với Lâm Hiểu Hiểu bên cạnh: “Cô đi thăm dò cho rôi! Xem xem có phải con khốn Đường Du Nhiên kia xảy ra chuyện gì rồi không!”
“Vâng, chị An Lâm.” Lâm Hiểu Hiểu không dám nhiều lời, trả lời một tiếng rồi vội vàng rời đi.
Thời Ngọc Thao dùng tốc độ nhanh nhất vội vã chạy đến phòng phẫu thuật ở khoa cấp cứu.
Vừa ra khỏi thang máy, anh đã nhìn thấy hai đàn em của mình đã đợi sẵn ở cửa phòng phẫu thuật.
Thời Ngọc Thao siết chặt nắm tay, đi đến trước mặt hai tên đàn em, trầm giọng nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đang yên đang lành sao lại xảy ra tai nạn xe cộ chứ?”
Hai tên đàn em vội vàng kể rõ đầu đuôi ngọn ngành tình hình lúc đó cho Thời Ngọc Thao nghe.
Thời Ngọc Thao nghe xong, bàn tay buông thõng bên người gắt gao siết chặt thành nắm đấm, lập tức gọi điện cho Ứng Hạo Vũ, dặn dò Ứng Hạo Vũ lập tức chạy qua đồn cảnh sát và đích thân cùng cảnh sát tham gia điều tra tài xế xe tải kia!
Lúc này Thời Ngọc Thao vừa cúp điện thoại với Ứng Hạo Vũ thì cửa phòng phẫu thuật đột ngột mở ra.
Sắc mặt bác sĩ ngưng trọng bước nhanh ra ngoài.
Thời Ngọc Thao nhìn thấy vẻ mặt ngưng trọng của bác sĩ, trái tim lộp bộp một tiếng, trái tim trong lồng ngực bị bóp chặt, anh vội vàng bước đến trước mặt bác sĩ, đang muốn mở lời thì bác sĩ còn nhanh hơn anh một bước, trầm giọng lên tiếng trước: “Ai là người nhà của Quý Viêm Phong?”
Nói xong, bác sĩ lấy ra một tờ giấy thông báo bệnh tình nguy kịch và nói: “Hiện tại tình hình của bệnh nhân Quý Viêm Phong đang rất nguy kịch, lá lách nhiều chỗ xuất huyết, phần não bộ cũng bị tổn thương nặng nề.
Hiện tình hình rất nguy kịch, phải ký đơn thông báo tình trạng nguy kịch! “
Thời Ngọc Thao nghe thấy cái tên mà bác sĩ nói tới không phải là Đường Du Nhiên thì lập tức nhẹ nhõm, nhưng khi nghe thấy Quý Viêm Phong bị thương nặng như vậy, lông mày nhất thời nhíu chặt.
Vừa rồi nghe hai tên đàn em nói, lúc xảy ra tai nạn giao thông là Quý Viêm Phong gắt gao bảo vệ Đường Du Nhiên dưới thân.
Lúc đó, chiếc xe tải lớn đã tông trực diện về phía Đường Du Nhiên đang ngồi ở vị trí phó lái, nếu không phải vì cứu Đường Du Nhiên thì Quý Viêm Phong cũng không phải chịu tổn thương nghiêm trọng như vậy.
Nếu thật sự có chuyện gì xảy ra với Quý Viêm Phong, chỉ e Đường Du Nhiên biết được sẽ áy náy cả đời.
Cha mẹ của Quý Viêm Phong đã qua đời và cũng không thể tìm thấy anh em thân thích của anh ta trong thời gian ngắn được.
Thời Ngọc Thao không dám lãng phí thời gian, lập tức cầm lấy đơn thông báo bệnh nguy kịch bác sĩ đưa cho, ký tên, sau đó vội vàng chạy tới chỗ bác sĩ: “Bác sĩ, không cần biết các anh dùng cách gì! Nhất định phải giúp tôi cứu lấy tính mạng của anh ta!”
“Được rồi, Cậu Thời, ngài yên tâm đi, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức!” Bác sĩ trả lời rồi vội vàng cầm đơn thông báo tình trạng nguy kịch trở về phòng phẫu thuật.
Cửa phòng phẫu thuật lần nữa được đóng lại, lúc này Thời Ngọc Thao mới có thời gian nhìn hai tên đàn em của mình, hỏi: “Bây giờ Đường Du Nhiên đang ở đâu? Cô ấy thế nào rồi?”
Người vệ sĩ dẫn đầu vội vàng chỉ vào một phòng đang sáng đèn bên cạnh nói: “Cậu Thời cô Đường đang ở trong phòng phẫu thuật này.”
“Vừa mới đến bệnh viện, tôi đã nghe bác sĩ nói rằng tình trạng của cô Đường tốt hơn của anh Quý rất nhiều, bởi vì lúc đó anh Quý đã dùng thân mình ngăn chặn lực đánh vào cho cô Đường rồi.”
Vệ sĩ vừa nói xong, trong hành lang đột nhiên rơi vào bầu không khí yên lặng tĩnh mịch.
Thời Ngọc Thao lo lắng đi đi lại lại trên hành lang, dán mắt vào cánh cửa phòng phẫu thuật Đường Du Nhiên đang ở trong đó.
Lo lắng chờ đợi gần nửa tiếng, cánh cửa lớn của phòng phẫu thuật mới từ từ mở ra.
Cửa vừa mở, Thời Ngọc Thao đã lập tức đi tới, vừa thấy bác sĩ đi ra ngoài, lo lắng vội vàng mở lời: “Bác sĩ, tình hình bệnh nhân bên trong thế nào rồi?”
“Bệnh nhân bị xây xát nhiều nơi trên cơ thể, nội tạng cũng bị tổn thương, tuy nhiên tình hình hiện tại cơ bản đã ổn định rồi, hiện tại không nguy hiểm đến tính mạng.”
Thời Ngọc Thao nghe bác sĩ nói, trái tim vẫn luôn treo trên cổ họng cuối cùng cũng buông xuống được, nhưng một giây tiếp theo, lời nói của bác sĩ đột ngột vang lên: “Tuy nhiên, tình hình thai nhi trong bụng bệnh nhân không ổn định lắm, hiện tại đang có triệu chứng sảy thai”.
Sau đó, bác sĩ nhìn Thời Ngọc Thao nói: “Anh là người nhà bệnh nhân sao?”
Thời Ngọc Thao nghe thấy câu nói cuối cùng của bác sĩ, cả người sững sờ.
Ngẩn người mất mười mấy giây mới lấy lại tinh thần, mười ngón tay buông thõng bên người gắt gao siết chặt thành nắm đấm, giọng nói khàn khàn, vội vàng trả lời: “Tôi là người nhà của bệnh nhân!”
“Anh nói, anh nói bệnh nhân có triệu chứng sảy thai? Bệnh nhân có thai sao?”
Bác sĩ nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Thời Ngọc Thao, nói không nên lời: “Anh không biết sao? Bệnh nhân đã mang thai hơn một tháng rồi!”
Nói xong, bác sĩ lập tức đi thẳng vào chủ đề, nói: “Anh là người nhà bệnh nhân thì dễ nói chuyện rồi.
Bây giờ phải xem ý của anh thế nào đây, anh muốn giữu đứa bé này không?”
Lời bác sĩ vừa dứt, Thời Ngọc Thao không chút do dự lập tức nói: “Giữ! Đương nhiên phải giữ lại!”
“Bác sĩ, nhất định phải đảm bảo an toàn cho mẹ con họ.”
“Được, chúng tôi biết rồi.” Bác sĩ nói xong lập tức quay trở lại phòng phẫu thuật.
Nhìn cánh cửa phòng phẫu thuật từ từ đóng lại, Thời Ngọc Thao kìm nén kích động muốn xông vào trong với Đường Du Nhiên.
Bàn tay buông lỏng bên người nắm chặt rồi buông lỏng, buông lỏng rồi nắm chặt.
Lúc này tâm trạng của Thời Ngọc Thao vô cùng phức tạp, không ngờ Đường Du Nhiên lại mang thai!
Vốn dĩ đây là chuyện khiến Thời Ngọc Thao rất vui mừng, nhưng trong tình huống này, anh lại không thể vui vẻ được.
Bởi vì bây giờ Đường Du Nhiên và đứa trẻ vẫn đang ở trong phòng phẫu thuật, tình hình thế nào vẫn chưa nắm rõ được.
Hơn nữa… đứa bé đã được hơn một tháng, trước đó Đường Du Nhiên đã ở trong bệnh viện mấy ngày, vậy chắc hẳn cô đã biết chuyện mình mang thai!
Nghĩ vậy Thời Ngọc Thao đột nhiên nhớ lại lúc ở trong phòng bệnh Đường Du Nhiên đã nói cô có chuyện rất quan trọng muốn nói với anh, nhưng lúc đó anh đang bận giải quyết chuyện của An Lâm, không đợi Đường Du Nhiên nói xong đã rời đi rồi.
Bây giờ nghĩ lại, lúc đó chắc hẳn Đường Du Nhiên muốn nói với mình cô đã mang thai rồi!.