Cấm Đoán


Vừa xuống phòng khách tầng 1, cô nhìn thấy có người ngồi trên ghế sô pha, người này quay đầu nhìn thấy cô, vẻ mặt vô cùng chán ghét.


Là con trai của Triệu Cao Hồng với vợ cũ, Triệu Phi Minh.


Triệu Phi Minh năm nay 20 tuổi, suýt chết ở nước ngoài do tụ tập đánh nhau nên mẹ anh đã đóng gói anh, ném anh về nước, giao cho Triệu Cao Hồng, không biết anh lại đi đánh nhau ở đâu, về nhà với những vết thương khắp người.


Lê Nghiên đi vào bếp rót cho mình một cốc nước, khi cô uống nước, cô nhìn thấy Triệu Phi Minh đang ngồi trên ghế khử trùng vết thương.

Anh không giống Triệu Cao Hồng chút nào, khá giống mẹ, những đường nét thanh tú, khí chất kiêu ngạo, các đường nét trên khuôn mặt sắc sảo.



Anh nghiêng đầu bôi thuốc, cau mày, vết thương ở khóe mắt vẫn chưa kịp cầm máu, máu đã chảy xuống lông mi của anh, anh tùy tiện lấy tay lau, để lại dấu máu dính trên ghế sô pha.


Lê Nghiên không nhìn được nữa, cô lấy túi giấy trên bàn, ném lên người anh, không hỏi han gì nhiều, cúi người lấy bông tăm trong hòm thuốc, ấn thẳng vào khóe mắt của anh.


Triệu Phi Minh đau đớn rít lên, cơ thể lùi lại, giống như đang trốn tránh thứ gì đó bẩn thỉu, chán ghét trừng mắt với cô, “Đừng xen vào việc của người khác.



Từ khi Lên Nghiên kết hôn với Triệu Cao Hồng, chuyển đến nhà ông ta, anh chưa từng tỏ ra hòa nhã với cô, thỉnh thoảng họ lên lầu đụng phải nhau, anh sẽ tăng tốc tránh né cô nhanh nhất có thể.


Lê Nghiên biết làm mẹ kế không dễ dàng, chứ đừng nói đến một “đứa con trai” lớn như vậy, cô không hề mong đợi nhân cơ hội này để xoa dịu mối quan hệ của hai người, nhưng nếu cô chỉ đơn thuần coi anh là một đứa trẻ con xa lạ bình thường, dù anh ngồi một mình ở đây bôi thuốc, cô cũng sẽ không nhịn được mà tiến tới giúp đỡ.



“Tôi không nói cho cha cậu biết đâu.

” Cô trực tiếp ngồi xuống, cách anh rất gần, nhìn chằm chằm vết thương ở khóe mắt anh, cô giơ tay lấy một miếng bông gòn mới ấn vào khóe mắt anh, lau nhẹ nhàng.


Cô vừa mới quan hệ với Triệu Cao Hồng, dưới áo ngủ tơ tằm là một khoảng trống, bộ ngực không có áo lót che đậy, nhấp nhô dưới lớp vải mỏng, thân dưới không mặc quần lót, tinh dịch và dâm thủy chảy xuống bắp chân, mùi hương tục tĩu gần như bao phủ mũi Triệu Phi Minh.


Anh cau mày muốn lùi lại, khi ánh mắt nhìn sai hướng, anh nhìn thấy bộ ngực của cô dưới bộ đồ ngủ tơ tằm.

Cô dùng một tay đỡ đầu anh, tay kia lau cẩn thận, bầu ngực bị đè ép, tạo thành một khe rãnh, bởi vì cô cúi đầu nên bộ ngực đầy đặn giống như sắp nhảy ra ngoài.


Chúng lủng lẳng ở ngay dưới mí mắt của anh.


Triệu Phi Minh hất tay cô ra, giễu cợt nhìn cô: “Quyến rũ ông già chưa đủ lại muốn quyến rũ trẻ con?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận