Cấm Đoán


Người Lê Nghiên mềm nhũn quỵ xuống đất, cô nằm sấp, mông chổng lên cao, miệng huyệt đỏ bừng đang rỉ ra tinh dịch màu trắng ngà.

Cô nằm trên mặt đất, há miệng thở hổn hển, mái tóc dài đen nhánh xõa ra sau đầu khiến làn da của cô trắng như ngọc.

Cô cố gắng đứng dậy nhưng bàn tay mềm oặt, bầu ngực cũng run rẩy theo, tinh dịch ở miệng huyệt chảy nhiều hơn, dọc theo đùi trong chảy xuống dưới cẳng chân.

Chỉ một hình ảnh như vậy thôi cũng khiến dương vật vừa mới mềm xuống của Triệu Phi Minh có xu hướng ngẩng đầu.

Bên ngoài, Triệu Cao Hồng vừa mới uống nước xong, ông đi đến phòng của Triệu Phi Minh, quả nhiên anh không ở trong phòng, ông nhíu mày quay lại phòng khách, thấy Lê Nghiên vẫn ở trong phòng tắm chưa đi ra, ông đi đến cửa phòng tắm hỏi: “Anh lên lầu trước, em đừng tắm lâu quá.”


Tóc của Lê Nghiên bị ai đó túm lấy, khoảnh khắc cô ngửa mặt lên thì có một thứ gì đó nhét vào trong miệng cô, vật thể đó vừa cứng vừa nóng, kích thước tăng dần, khiến cô gần như không thể phát ra âm thanh.

Cô đánh Triệu Phi Minh mấy cái, bản thân lùi lại vài bước, nhổ vật thô dài kia ra, vừa mới nói được một chữ “vâng” lại bị Triệu Phi Minh bóp gáy, đâm dương vật vào miệng.

Anh cố tình muốn làm nhục cô.

Dùng cách này, bằng tư thế này.

Anh đứng còn cô quỳ, tinh dịch của anh vẫn đang chảy ra từ âm hộ của cô.

Cô bị buộc phải ngẩng mặt lên, ánh mắt bị cú thúc của dương vật làm mờ, lông mu nặng mùi cũng chui vào miệng cô, cô khó chịu đến mức giãy giụa vùng vẫy nhưng không thay đổi được gì cả.

Sau khi bị Triệu Phi Minh cắm mười mấy cái, cô gần như sắp nôn, cổ họng không ngừng thắt lại vì bị dị vật xâm nhập.

nước miếng không ngừng chảy xuống cằm, cô thút thít, tiếng khóc nức nở càng khiến Triệu Phi Minh đâm mạnh dương vật vào trong cổ họng.

Đôi mắt của Lê Nghiên trở nên trắng xóa, cô ho khan mấy lần, cổ họng co rút, Triệu Phi Minh bị kẹp thì vừa đau vừa sướng, hai tay anh giữ đầu cô, ưỡn hông đâm mấy chục lần mới bắn vào trong cổ họng cô.

Vừa mới được thả ra Lê Nghiên đã quỳ rạp trên đất ho khụ khụ, tinh dịch màu trắng ngà dọc theo khóe miệng chảy xuống cổ và ngực, chiếc váy ngủ trên hông đã ướt, toàn bộ cơ thể tỏa ra mùi dâm mĩ tanh tưởi.


Triệu Phi Minh cởi quần áo đi tắm, trên người anh có vết thương, vai lưng vẫn đang chảy máu, do vừa mới trải qua chuyện kịch liệt nên đổ rất nhiều mồ hôi, mồ hôi và miệng vết thương dính chặt vào nhau, bị quần áo cọ xát mấy cái đau đến tột cùng, anh chỉ dội qua nước lạnh, khi xoay người muốn lấy khăn lông bất ngờ bị Lê Nghiên tát một cái.

Triệu Phi Minh bị tát, mặt quay sang một bên, anh chậm rãi quay mặt lại, đồng thời ngón cái chạm vào khoái miệng, đầu lưỡi đẩy má.

Anh trừng mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, sau đó tiến lên bóp cổ Lê Nghiên, đè cô lên tường, cơ thể áp sát lại gần, nhíu mày nói: “Cô muốn chết đúng không?”

Nếu không phải Triệu Lê Minh không muốn đánh phụ nữ thì có lẽ Lê Nghiên đã chết trong tay anh rồi.

Cổ họng của Lê Nghiên gần như bị anh cắm rách, nói chuyện vô cùng khó khăn, mắt cô vẫn đỏ hoe, nhưng cô không hề tỏ ra sợ hãi mà chỉ trừng mắt nói với anh: “Nếu cậu có bản lĩnh thì giết chết tôi đi.”

Làm cũng đã làm, chỉ cần thằng nhóc thối tha này nói cho Triệu Cao Hồng biết chuyện xảy ra tối nay thì tất cả những gì cô có sẽ không còn nữa.


Nếu đã như vậy cô cũng sẽ không để thằng nhãi này sống yên.

Ít nhất sau khi Triệu Cao Hồng phát hiện chuyện này cô có thể giải thích mình không tự nguyện, cô tát Triệu Phi Minh một cái cũng là để chứng minh.

Triệu Phi Minh bóp cổ cô, nhìn cô, cười lạnh nói: “Cô muốn chết lắm đúng không? Tôi thỏa mãn cô.”

Anh cúi xuống bế Lê Nghiên lên đi ra ngoài phòng tắm, đi thẳng đến phòng ngủ của mình, sau đó đóng cửa lại, ném Lê Nghiên lên giường, đồng thời bật đèn.

Anh đi đến bên mép giường, một tay giữ Lê Nghiên đang xoay người muốn chạy, kéo chân cô ra, cầm dương vật đâm vào trong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận