Cấm Huyết Hồng Liên

Ba ngày sau Dịch Vân mới từ hôn mê tỉnh lại.

Hai mắt hắn trợn trừng ra, chỉ thấy Môn La mệt mỏi nhìn hắn, quan tâm hỏi: "Ngươi hiện tại cảm thấy ra sao?"

"Ta…" Dịch Vân vừa nhớ tới thân thể, cảm giác đau nhức toàn thân ập tới, rên một tiếng lại nằm xuống.

"Ngươi nên nghỉ ngơi thêm đã, thương thế lần này không nhẹ, tay trái dập nát, cánh tay gãy rời, chín đường kinh mạch trong cơ thể bị thương nặng, cùng hơn 10 vết rách toàn thân,… may mà thương tổn có thể xử lý, đều là ta giúp ngươi chữa, nhưng mà cũng cần hơn một tháng mới khôi phục được!" Môn La nhẹ nhàng cười nói.

"Bên ngoài không có việc gì chứ?" Dịch Vân hỏi lại.

"Đã an tĩnh lại." Tên hắc y nhân kia biến mất, đồng bọn hắn cũng rời đi, mà binh lính lại càng không để ý ngươi, khi bọn hắn phát hiện vết máu, phát động toàn quân tìm tòi một ngày không có kết quả cũng bỏ qua, bây giờ chỉ đóng ngoài Yêu Đạt Trấn thôi." Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

"Kia...... Cầu Cầu đâu?"

Môn La cười nói: "Con rắn phá sản canh cho ngươi ba ngày nay, mới vừa ngủ đó, cho nên mới nói ngươi nghỉ ngơi cho tốt đã."

Dịch Vân gian nan ngẩng đầu lên quả thực thấy Cầu Cầu cuộn mình nằm bên cạnh hắn ngủ gà ngủ gật, trong lòng thoải mái rồi nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Lần này Dịch Vân bị thương nặng có thể nói là nặng nhất từ khi bị Băng Lân Báo truy đuổi trong Lạc Nhật sơn mạch, cường giả lục tinh trung giai võ cuồng, trong tay cầm nhị phẩm ma binh, thật làm hắn ăn đủ đau khổ, xém bỏ cả mạng, may mà hắn bây giờ vẫn còn sống, ngày sau ráng mạnh lên nữa mới tốt.

Mỗi khi gặp cường giả hơn mình quá xa, sẽ làm quyết tâm truy cầu lực lượng của hắn gia tăng không ít.

Đạo cường giả, chính là chiến đấu.

Một con chuột đối diện mèo… chỉ đành bất lực. Mà mèo gặp hổ rống cũng chỉ vô năng, cho nên hắn phải thành hổ.

Môn La từng nói, muốn thành hổ phải trả đủ giá.

Thẳng cho đến nay, trừ cái mạng ra, hắn đều có thể quẳng ra trả giá để có thực lực.

Chỉ không biết, hiện tại hắn còn có cái gì để bỏ ra nữa…

………………………..

Triển lãm hội Lạp Cách Phi Nhĩ hôm nay náo nhiệt phi thường, bởi cuộc triển lãm hôm nay hầu hết các đại thế gia đều muốn đạt được vật quý hiếm – ma binh nhị phẩm cao giai lôi hệ.

Nếu vẻn vẹn là một thanh ma binh nhị phẩm cao giai thì tuy rất trân quý, nhưng không thể hấp dẫn lượng lớn người tham dự như thế.

Trong đế quốc vài luyện khí thế gia đều có thể luyện ra đồng phẩm chất, thậm chí nhị phẩm đỉnh phong, nhưng mà cần phải mất vài năm.

Quan trọng hơn là, ma binh cấp bậc nhị phẩm cao giai, đồng thời là lôi hệ, trong Kỳ Võ đế quốc không một luyện khí thế gia nào có khả năng tạo ra.

Luyện tạo ma binh nhị phẩm giai rất khó, mà muốn đánh ra ma binh ngoài hỏa hệ càng khó hơn.

Các hệ nguyên tố muốn dung nhập vào ma pháp binh khí không chỉ xác xuất thành công cực thấp, lại rất nguy hiểm và khó khăn, cho dù luyện khí thế gia ngàn năm cũng không dám tuyên bố mạnh miệng.

Cho nên, triển lãm chuôi ma pháp binh khí lôi hệ hiện tại tuy chỉ là cấp bậc nhị phẩm cao giai, nhưng cũng làm cho các đại thế gia đặc biệt phái người đến quan khán thưởng thức, Mã Đinh gia tộc và Tát Ma gia tộc đều có mặt.

Hai luyện khí thế gia này không phải muốn mua ma binh, chính là muốn xem xét thanh ma binh lôi hệ này thực có như lời đồn, dù sao thông tin lưu truyền nhiều khi không đúng hàng đúng giá, nếu chuôi ma binh này đúng như lời đồn thì gia tộc bọn họ sẽ ra giá cực lớn chào mời luyện khí đại sư kia.

Mã Đinh cùng Tát Ma hai đại luyện khí thế gia mang theo tâm tư như thế mà tới cuộc triển lãm ma binh lần này. Bọn họ sẽ giám định và thưởng thức, không ra tay cạnh tranh ra giá.

Thật sự có muốn mua thì phải tính các thế gia tu luyện lôi hệ đấu khí, tỷ như Lam Duy Nhĩ gia tộc.

Triển lãm hội Lạp Cách Phi Nhĩ trang trí quy mô cực lớn trong Kỳ Vũ thành, có sức chứa vô hạn khách mời, đồng thời bảo đảm an toàn cho đại hội. Bởi vì nó trực tiếp kinh doanh trong lãnh địa Kỳ Võ vương thất, có thiên uy vương tộc chắc chắn không ai dám làm chuyện xằng bậy nơi này.

Hôm nay là ngày thứ 10 của đại hội, bên trong lại xuất hiện cảnh tượng khá quái dị.

Ngoài triển lãm quán có tám cửa ra vào, lúc này ở lối đi vào toàn bộ chật ních người, xếp hàng dài dằng dặc ở trước cửa, đều là người của các đại thế gia chờ vào tham gia đấu giá "Lôi hệ ma binh". Trong đó có cả nhân vật của tứ đại thế gia.

Quái dị chính là lối đi vào được trung tâm khu triển lãm, lại chỉ có 2 người đứng, một lão già người hơi mập, lão mặc lễ phục cao cấp Kỳ Vũ vương thất, vẻ mặt cung kính đứng sau một người tựa như tùy tùng.

Nếu cao tầng các đại thế gia nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ cực kỳ giật mình.

Bởi vì lão mập này chính là quán trưởng hiện tại cuộc triển lãm Lạp Cách Phi Nhĩ này, đồng thời còn là thành viên Kỳ Vũ vương thất, ở Kỳ Vũ đế quốc lão địa vị rất cao, cho dù gia chủ tứ đại thế gia thấy hắn cũng phải khách khí chào hỏi.

Mà người kia, xem ra mới hơn 30 tuổi, mặc ào bào dài giản dị, một tay để sau lưng, một tay khẽ vuốt mái tóc lam dài, buộc tùy ý sau lưng, hắn đang hứng thú đánh giá triển lãm ma binh diễn ra trước mặt.

Cảnh tượng quái dị như thế duy trì hơn một canh giờ.

Bốn phía khu triển lãm chia đều nhóm thủ vệ thực lực năm sao, tất cả đều khó hiểu, kinh ngạc, thấp giọng trao đổi về thân phận nam tử kỳ lạ kia.

"Khách nhân kia lai lịch cỡ nào nhỉ? Quán trưởng lại chỉ vì mình hắn phong bế một khu triển lãm, mặc kệ người bên ngoài kháng nghị!"

"Ai, hiện tại xếp hàng bên ngoài đều là thượng tầng các đại thế gia của đế quốc, không phải bá tước cũng là đại thần, mà ở trong mắt quán trưởng tính ra còn kém nhân vật tóc lam kia a!"

"Quán trưởng đối với người kia rất cung kính, hẳn là khách nhân trọng yếu trong vương thất, không thể trêu vào loại này, chúng ta làm bộ không phát hiện, cứ làm tốt chuyện bên này thôi."

Các thủ vệ gật gật đầu, đều xoay người sang chỗ khác, chỉ sợ chứng kiến chuyện không nên thấy, rước lấy phiền toái.

"Ân, chuôi này là "Kinh Lôi"? tên thật dễ nghe, cũng thật là hàng nhị phẩm cao giai." Người tóc lam trẻ tuổi khóe miệng hơi nhếch lên, cẩn thận đánh giá triển lãm ma binh một phen, rồi cười nói: "Cái thanh ma binh này rất thú vị a!"

Quán trưởng đứng ở phía sau một canh giờ, lần đầu nghe hắn mở miệng nói chuyện, vội hỏi: "Đại nhân, ngài xem trọng thanh ma binh này sao? Nếu vậy ta lập tức vì ngài an bài."

Quán trưởng cũng không biết lai lịch thanh niên tóc lam, chỉ biết là ngày hôm qua đương nhiệm đế vương Kỳ Vũ đế quốc vội vàng rống gọi hắn, cũng đích thân dặn dò, người này là khách quý tối trọng yếu của đế quốc, phải dùng lễ tiết long trọng đối đãi, phải đem hết sức ra mà làm đáp ứng tất cả yêu cầu của hắn."

Lúc ấy, trên mặt vị đế vương rất thận trọng, hắn chưa bao giờ thấy qua, bởi vậy, hắn mới chỉ vì một người phong bế toàn bộ khu triển lãm, đây là lễ ngộ lớn nhất mà quán trưởng như hắn có thể biểu hiện ra.

Nếu người này thực có ý tứ với thanh ma binh này, cho dù là trái với quy củ đấu giá hội, hắn cũng đành phải toàn lực xử lý thôi.

Thanh niên tóc lam kia nghe được, cười nhạo một tiếng: "Chuôi ma binh rách nát này sao đặt trong mắt ta được. Ngay cả đặt một đống ta cũng không cần, cho dù ngươi có đưa còn làm ta vướng thêm."

Quán trưởng kinh ngạc đến ngây người.

Thanh ma binh lôi hệ nhị phẩm cao giai này ngay cả vương thất cũng thèm muốn, là cực phẩm ma pháp binh khí, các đại thế giá cũng đều có động tĩnh vì nó, không tiếc ngàn dặm mà tới, nhưng lại có người gọi nó là "rách nát"?

"Thanh ma binh này kim loại tinh luyện rất vụng về, nhìn ra được công phu luyện khí còn không tốt, trình độ cùng cỡ các luyện khí thế gia các ngươi hay gọi. Nhưng ta hứng thú là thủ pháp luyện tạo và người làm ra nó, ha ha ha!" Thanh niên tóc lam nói xong liền nở nụ cười.

Nghe được ý người tóc lam, quán trưởng có chút khó coi nói: "Đại nhân, ngài muốn gặp mặt luyện khí đại sư tạo ra thanh ma binh này sao? Ài, thật có điều hơi khó!"

"Ồ, lời này là sao?"

Quán trưởng cúi đầu, rất cung kính nói: "Kỳ thật, lúc Kỳ Vũ vương thành chúng ta biết có cái chuôi cực phẩm ma binh này, cũng từng hướng Kiệt Nặc Tư gia tộc truy vấn lai lịch luyện khí đại sư, bởi vì hắn đáng giá vương thất chúng ta chào mời. Lại là, đương nhiệm gia chủ Kiệt Nặc Tư gia tộc lại nói ngay cả hắn cũng chưa thấy qua người này…"

"Nghe hắn nói, vị đại sư này rất thần bí, không muốn thân phận mình đưa ra ánh sáng, mà chuôi ma binh này do vị đại sư tự thân cho người đưa đến Kiệt Nặc Tư gia tộc, Cát Âu Tắc lấy 100 vạn kim tệ mới mua được, từ đó về sau không thấy qua vị đại sư đó…"

"Hiện tại sinh ý Kiệt Nặc Tư gia tộc bọn họ có chút khó khăn, mới đem thanh ma binh này nhịn đau mà bán đấu giá."

"Kiệt Nặc Tư gia tộc sao?" Thanh niên tóc lam hơi trầm ngâm, chợt cười nói: "Không tệ! Xem thủ pháp luyện khí của thanh ma binh này, bây giờ còn không đáng ta đi gặp hắn, ta cảm thấy hứng thú là tương lại luyện khí đại sư này, không biết sau này hắn có thể luyện ra ma binh cấp bậc nào nữa, ha ha ha!"

"Xem được thanh ma binh này, chuyến đi này không vô ích rồi, đáng giá ta từ Bàn Thạch công quốc ghé qua Kỳ Vũ thành các ngươi một chuyến."

Nói xong, thanh niên tóc lam liền xoay người chậm rãi rời khỏi khu triển lãm Lạp Cách Phi Nhĩ, quán trưởng thấy khách quý đi ra, vội vàng đi trước mở đường, vô cùng cung kính tiễn hắn ra đường chính.

Bên ngoài đại hội triển lãm, một chiếc xe ngựa vương thất chuyên dụng sang trọng đang đợi, to gấp ba xe ngựa thường, trong ngoài nạm vàng, sáu con ngựa to kéo, trong thành Kỳ Vũ này, người có tư cách ngồi trên chiếc xe ngựa này nhất định là huyết mạch vương thất mới được, mà ngay cả tứ đại thế gia đế quốc còn chưa đủ tư cách đó.

Mà hiện tại, Kỳ Vũ Vương lại cho phép cấp xe ngựa này ra đón khách, đã đủ lễ tôn trọng đối với khách nhân.

Bên xe ngựa có hai người đứng đợi, bọn họ vừa thấy quán trưởng dắt người tóc lam đi ra, lập tức cung kính nghênh tiếp.

"Khách quý, người xem triển lãm ma binh xong, kế tiếp muốn đi nơi nào?"

"Ân, phát hiện lần này đáng giá, tâm tình tốt, liền đi uống rượu đi." Người tóc lam ngồi vào xe ngựa rồi nói.

"Ta dẫn quý khách đi phường rượu vương thất, nơi đó bất luận rượu ngon hay nữ nhân, cả đại lục đều tính là nhất lưu." Một người ngồi trước xe ngựa, khách khí đề nghị.

"Không, người trong phường rượu vương thất đều đã được huấn luyện, có cung kính nhưng không có cá tính, uống rượu nhìn y như con rối. Phải đi tửu lâu bình dân, mồm to uống rượu, mạnh miệng ăn thịt, lớn tiếng trêu đùa, mạnh mẽ chạm cốc, uống rượu mới thú vị!" Người tóc lam lớn tiếng cười nói, bỗng nhiên quay đầu nhìn vào xe ngựa, tên ngồi cạnh hắn, nhàn nhạt nói:

"Ngươi thế nào ngồi bên cạnh ta? Chẳng lẽ ngươi không biết, ta có thói quen ngồi một người sao?"

Người nọ nghe khách quý tóc lam ngữ khí đạm mạc, kinh hãi một trận, đang muốn rời xe, lại thấy người kia đột nhiên thong thả giơ tay lên, một thanh âm vang lên, sau đó cơn gió nhẹ đập vào mặt, đầu hắn nháy mắt vỡ nát, thân thể bay thẳng ra ngoài.

Mã phu ngồi đằng trước xe ngựa thấy đồng bạn nháy mắt chết thảm, trong lòng hoảng hốt, toàn thân bất giác run rẩy, chỉ nghe người tóc lam kia cười to nói: "Thấy một thanh ma binh rách nát làm ta vui vẻ một chút, ta giết người trợ hứng, ngươi không nên để ý nha!"

Tên mã phu ngạc nhiên, đầu tiên đang muốn chạy tới chỗ vệ sĩ, sau lại hướng phía sau run run đáp: "Đương… đương nhiên không."

Dứt lời, hắn coi như không thấy gì hết, rất nhanh cho xe ngựa phi tới tửu lâu.

Hai tay hắn khống chế ngựa run rẩy, trong lòng thật sự sợ hãi không cách nào hình dung.

Đồng bọn hắn vừa rồi chết thảm là cường giả thất tinh Vũ Tước, chuyên phụ trách Kỳ Vũ vương thành.

Lúc trước vương thất ra lệnh cho bọn họ hầu hạ người tóc lam không rõ lai lịch này, bọn họ đều cực kỳ không phục, khi thấy người này lại không biết tu vi đích thực của hắn, nên bọn họ cảm thấy kinh ngạc mà thôi.

Lấy nhãn lực bọn họ, cho dù là cường giả cửu tinh, cũng liếc mắt là đoán ra, lại nhìn không ra thực lực của hắn, bởi vì không biết nên bọn họ cũng chỉ cung kính chiếu lệ.

Nhưng mà, người này vừa rồi bất thình lình làm khó dễ, nháy mắt một chiêu giết đồng bạn thất tinh Vũ Tước, hắn mới bắt đầu cảm thấy người tóc đen này khủng bố thế nào, thuấn sát một gã thất tinh cường giả, loại này thái quá, cho dù là cửu tinh đỉnh phong cũng làm không nổi.

Đáp án chỉ có một, đó là thực lực xưng thần nhân gian, cường giả tinh vực.

"Ồ, xe ngựa chạy vội vậy muốn chết sao? Chậm một chút, hơn mười năm không tới Kỳ Vũ thành, ta nghĩ muốn nhìn xem cảnh phố một chút, làm cho nội tâm ta thư thái một ít!" Trong xe ngựa truyền ra thanh âm.

Hắn lập tức gật đầu xác nhận, mồ hôi lạnh sớm ướt nhẹp toàn thân, lập tức thả xe ngựa thong thả đi, chậm rãi hướng tửu lâu bình dân náo nhiệt nhất chạy tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui