Mua hàng?
Tiêu Yên như rơi vào
khoảng không, rốt cuộc cũng đợi được vị Khổng Tước hoa hoa lệ lệ được
tiểu nhị dẫn đường đi vào phòng thượng hạng tốt nhất khách điếm.
Khách quý lên lầu hai, lúc này lão bản mới chú ý tới đám quỷ nghèo trước mắt.
Sau khi mặt sẹo lấy được
thẻ phòng, vội vã lôi Tiêu Yên đi, vừa bước được hai bước, mặt sẹo đụng
trúng một người nam nhân hung dữ, cơ thể hắn theo quán tính bật ngược về sau trúng ngay Tiêu Yên.
Nàng nhỏ nhắn như vậy sao chịu được va chạm của một ga lưng hùm vai gấu, cho dù hắn đã cố gắng
giảm bớt lực đạo, nhưng vẫn khiến Tiêu Yên nghiêng ngả ngã xuống.
Mặt sẹo muốn đưa tay kéo
lại nhưng đã chậm, Tiêu Yên hô lên, nhìn mặt đất ngày càng gần, nàng
đành nhắm mắt uốn người, chỉ hỉ vọng gương mặt này không bị sao.
Nhưng…
Vì sao… có gì đó không đúng, xung quanh hình như lại khôi phục cái không khí nóng rực mà Khổng Tước nam kia xuất hiện.
Choang, không biết là ai làm rơi ly nước.
Tiêu Yên từ từ mở mắt,
lông mi khẽ run ở trên khuôn mặt trắng hồng giống như cánh bướm lay
động, vẻ xinh đẹp ấy khiến nàng càng toát ra vẻ nhu nhược đáng thương.
Giác quan nhạy cảm làm nàng cảm giác được ánh mắt xung quanh, thật nóng bỏng.
??? mãi đến khi nàng nhìn thấy mũ trùm rơi trên đất mới hiểu chuyện gì xảy ra.
Thì ra lúc bị đụng trúng, mũ trùm trên đầu cũng rơi theo, mái tóc đen rũ xuống, khuôn mặt lộ ra bên ngoài.
Tiêu Yên nuốt nước miếng, nàng biết bản thân mình xinh đẹp, nhưng … cũng không đến mức này chứ?
Tình huống như thế khiến người ta sợ lắm nha.
Có điều nàng không biết,
lúc sống ở trong cung, vì để nàng trổ hết tài năng trở thành Duệ vương
phi mà Mai quý phi đã hạ không ít sức lên khuôn mặt.
Mỗi ngày ăn uống, còn có phấn dưỡng, tất cả đều là bí truyền bảo dưỡng nhiều năm của Mai quý phi.
Lúc ở Thanh Châu, gương
mặt này đã có bảy phần mỹ lệ, sau nỗ lực của Mai quý phi, đúc ra thêm
năm phần. [ thành 12 phần à? 120% đẹp?].
Lại nói, nam nhân có đẹp
cỡ nào thì vẫn là nam, mà người đẹp thì bao nhiêu cũng thiếu, nhất là
mọi người đối với mỹ nữ càng thêm hứng thú.