Cảm Ơn Định Mệnh Đã Để Anh Được Gặp Em

Tuyết nhi, ăn nhiều một chút. Chẳng phải con rất thích kem dâu sao??? ” Lệ Nhi dịu dàng cất giọng, đẩy ly kem dâu về phía An Tuyết Nhi.“ Nói ra thì quả thật có điểm trùng hợp nha. Cả hai người, trong tên đều có cùng một chữ Tuyết. Hơn nữa, cả hai đều thích ăn kem dâu. Đây đúng là duyên phận mà. ” Lệ Nhi mỉm cười, giọng điệu đùa vui một cách hăng hái.“ Ân, đúng a~ Cô ơi, chúng ta nếu có duyên như vậy, cô có thể làm bạn với con được không??? ” An Tuyết Nhi hồn nhiên, mỉm cười tươi tắn nói.“ Kết bạn??!! Cô bạn nhỏ, tại sao con lại muốn kết bạn với cô??? Chúng ta ngoài trừ trong tên trùng một chữ, và cùng thích ăn kem dâu ra, thì đây chỉ là lần đầu chúng ta gặp mặt. Hơn nữa, chúng ta chưa chắc sau này sẽ còn gặp lại, thì tại sao con lại muốn kết bạn với cô??? ” Tuyết Dung mỉm cười hỏi lại.“ Tại vì con cảm thấy chúng ta có duyên, nhất định hai chúng ta sẽ rất hợp nhau. Vả lại, cô là bạn thân của cô giáo, nên sau này khi cô đến gặp cô giáo, chúng ta có thể gặp lại nhau rồi. Con thật sự rất muốn kết bạn với cô!! Vậy thì chúng ta kết bạn với nhau được không cô??? Đi mà cô. ” An Tuyết Nhi nắm lấy tay Tuyết Dung lắc nhẹ, nũng nịu trả lời. Đôi mắt long lanh to tròn nhìn thẳng vào Tuyết Dung, trông rất đáng yêu, khiến cho người ta không thể nào từ chối cô bé được.“ Được rồi, chúng ta kết bạn. ” Tất nhiên, Tuyết Dung cũng không ngoại lệ, nên đã gật đầu đồng ý.(TT: Tiêu rồi, tỷ cắn câu rồi. Chúc mừng tỷ, tỷ đã trở thành con cá trên thớt của bé Tuyết Nhi nhà ta rồi >o


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận