Cảm Ơn Em Vì Đã Ở Bên Anh

- Cho tôi 1 phòng VIP
- Của tiểu thư đây ạ !
Ngọc Nhi đưa tay nhận lấy chìa khóa phòng và dìu Nhật Phong đi . Lên tới nơi , cô mở cửa đi vào , đặt Nhật Phong lên giường rồi ngắm nhìn khuôn mặt hắn .
- Nếu không là của em thì anh sẽ chẳng là của ai hết .
Cô thì thầm vào tai hắn rồi đặt 1 nụ hôn lên môi và nhẹ nhàng cởi những chiếc cúc áo ...
Sáng ngày hôm sau ...
Nhật Phong dần thức dậy , điều đầu tiên hắn cảm thấy đó chính là đầu cực kì đau và khi nhìn sang bên giường hắn đã rất ngạc nhiên .
- Chuyện này ... là thế nào ?
Hắn ngây người nhìn người con gái bên cạnh , cố gắng lục lại trong trí nhớ về chuyện tối hôm qua nhưng không tài nào nhớ ra nổi .

- Honney , anh tỉnh rồi sao ? Tối hôm qua anh tuyệt thật ! - Ngọc Nhi vừa thức dậy đã thấy Nhật Phong ngồi thẩn thờ nên cô vội chồm lên và ôm lấy hắn twuf phía sau .
- Cô tránh xa tôi ra . Tôi cảm thấy kinh tởm cô .
Sau khi buông ra 1 câu vô tình như vậy rồi Nhật Phong cũng cất bước đi . Hắn không muốn phải ở đây thêm 1 phút giây nào nữa .
- Anh được lắm . Tôi nhâdt định sẽ khiến cho anh phải hối hận , cả cô người yêu bé nhỏ của anh nữa . - Ngọc Nhi vưa nói , 1 nụ cười thoáng hiện trên môi .
Tại trường King Queen school ...
- Nhật Phong , nghe em giải thích được không ?
Kể từ khi bước vào trường , Hân Hân đã luôn đuổi theo hắn . Dù nó có nói thế nào hắn vẫn cứ thế cất bước đi và không chịu ngừng lại nghe nó nói . Hiện tại bây giờ có 2 con tim đang phải chịu vết thương , cứ phải cố kìm nén . 1 người thì như nấc nghẹn vì đã khiến cho 1 nửa của mình buồn . 1 người thì tâm trạng rối bời vì đã làm chuyện mà chính bản thân người đó không dám đối diện với người mình yêu .
- Trần Nhật Phong , nếu như anh vẫn cất bước đi thì em sẽ biến mất khỏi cuộc sống của anh .
Rồi Nhật Phong cũng dừng bước khi nghe những lời mà nó nói . Hân Hân thấy vui vì cuối cùng hắn cũng dừng lại , nó liền chạy lại ôm chầm lấy Nhật Phong từ phía sau .

- Nhật Phong , em xin lỗi . Đứng giận em nữa được không ? Người em yêu chỉ có duy nhất mình anh thôi nên xin anh đừng lạnh nhạt với em như vậy .
Hân Hân ôm chặt lấy hắn và nói ra hết những gì cần nói . Dù cho nó có như thế nào đi chăng nữa nó cũng không muốn giữa nó và Nhật Phong phải xảy ra thêm 1 rắc rối nào nữa . Nhưng rồi , Nhật Phong cũng gạt tay nó ra và buông ra 1 câu .
- Cho anh thời gian suy nghĩ . Tạm thời anh không thể bên em lúc này .
Nói xong câu đó , hắn cũng cất bước đi thẳng . Hân Hân nhìn theo bóng dáng người người con trai mình yêu mà nước mắt tuôn rơi . Nhẹ xoay người bước đi mà nó cứ như người vô hồn . Nó cảm thấy bất lực và mất phương hướng . Người mà nó yêu nhất lại không tin tưởng nó . Nó không biết phải làm gì hết , đầu óc nó cứ rồi tung rối mù lên hết , nó cứ đi như vậy rồi đụng trúng 1 người .
- Xin lỗi ... ơ ... Tommy ...
Nhìn thấy Tommy mà nước mắt nó lại rơi , còn anh chàng Tommy nhà ta thấy kẹo bông xủa cậu khóc thì cuống hết cả lên . Chả biết nên làm gì và phải dỗ dành nó ra sao và rồi nó ngất .
- Hân Hân ... Hân Hân ...
Tommy cố lay nó dậy nhưng không được . Rồi cậu vội vàng ẵm nó trên tay và đi ra xe để chạy tới bệnh viện . Tommy biết cậu làm vậy là ích kỉ , sẽ khiến cho Hân Hân tổn thương nhưng chỉ có như vậy mới khiến cho nó và Nhật Phong xa cách nhau . Dù cho cậu là người đến sau nhưng xậu vẫn muốn trái tim Hân Hân sẽ hướng về cậu .
" Tình yêu như vòng quay số phận . Nếu định nệnh đã định sẵn cả 2 là của nhau thì cho dù có đi cùbg trời cuối đất thì vẫn nhất định sẽ quau về bên nhau "
End chap 33
~ Chewry ~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận