Tại bệnh viện XYZ ...
- Bác sĩ , cô ấy thế nào rồi ? - Tommy lo lắng nhìn vị bác sĩ vừa bước ra khỏi phòng .
- Hiện tại sưc khỏe của tiểu thư đang không được ổn định . Tôi hy vọng gia đình sẽ để tiểu thư ở lại đây mấy ngày để tôi có thể kịp thời theo dõi bệnh tình của tiểu thư .
Nói rồi , vị bác sĩ đó chào cậu và cất bước đi . Tommy vội vào phòng bệnh thăm nó . Hân Hân năm đó như 1 thiên thần đang say ngủ trông rất yên bình .
- Xin lỗi cậu , kẹo bông ! Do tình thế bắt buộc nên tớ phải làm vậy . Tớ chỉ hy vọng con tim cậu sẽ 1 lần hướng về tớ . Hãy để tớ là người thay thế Nhật Phong chăm sóc cho cậu . - Tommy vừa nắm tay nó vừa dịu dàng nói . Tình cảm ấy đã được chôn vùi rất sâu rồi , từ lúc nó rời New York , cậu cứ nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc tại đây nhưng không ngờ khi gặp lại nó , tình cảm ấy lại bộc phát rất mãnh liệt .
1 lúc sau Hân Hân dần tỉnh lại , thân thể có chút mệt mỏi khiến nó không muốn cử động . Người đầu tiên mà nó nhìn thấy sau khi tỉnh dậy là Tommy , có hơi thất vọng 1 chút nhưng rồi nó cũng tỏ ra bình thường .
- Cậu tỉnh rồi ? Thấy trong người thế nào ? Có mệt mỏi hay đau ở đâu không ? - Tommy ân cần hỏi nó .
- Không sao , tớ vẫn ổn . Mà ... Nhật Phong đâu rồi ?
- Nhật Phong sao ? Lúc tớ đưa cậu vào thì thấy Phong đi với Ngọc Nhi . - Tommy nói dối nó .
Hân Hân hơi buồn khi nghe Tommy nói vậy , tim có chút nói lên . Nước mắt chực trào nhưng được Hân Hân kìm nén lại . Không lẽ Nhật Phong sẽ chẳng bao giờ quan tâm đến nó nữa hay sao ?
- Kẹo bông , cậu ở đây nhé . Để tớ đi mua chút đồ ăn cho cậu . - Nói rồi , Tommy quay người cất bước đi , cậu không muốn phải nhìn thấy nó lúc này .
Hân Hân ở 1 mình trong phòng , đôi mắt vô hồn nhìn ra ngoài , mọi chuyện giữa nó và hắn vì sao lại ngày càng tồi tệ đến như vậy ?Những lời nói , hành động của Nhật Phong dành cho nó luôn được Hân Hân khắc sâu trong lòng . Điều nó mong nhất bây giờ là có thể được ôm Nhật Phong thật chặt .
- Xin lỗi , tiểu thư có người đưa cô cái này .
Cô y tá bước vào , lễ phép chào nó và đưa cho nó 1 phong bì .
- Cái này của ai đưa vậy ạ ? - Nó thắc mắc hỏi
- Dạ thưa tôi cũng không biết .
Nói xong , cô y tá bước ra ngoài để nó lại 1 mình trong phòng . Nó thắc mắc và tò mò muốn biết cái phong bì này của ai và trong đó chưa gì ? Có đề tên người nhận nhưng không thấy tên người gửi . Hân Hân mở ra và trong đó có 1 sấp hình , Nó xem từng tấm rồi mặt dần biến sắc . Những tấm hình đó là hình chụp Nhật Phong và Ngọc Nhi , 2 người đang ... Từng tấm rơi xuống cũng là lúc nước mắt nó tuôn rơi , tim nó giờ đau lắm . Cứ như ai đó đang bóp nát trái tim nó vậy , tại sao Nhật Phong có thể làm vậy với nó ? Yêu nó mà lại lên giường với 1 cô gái khác sao ? Nước mắt cứ thế tuôn rơi , đau , đau lắm chứ nhưng có ai có thể thấu hiểu được nỗi đau của nó lúc này ?
- Hân Hân , em sao thế ?
Minh Nhật nghe nói nó bị ngất trên trường liền tức tốc chạy đến bệnh viện , Còn biết bao nhiêu thứ đang chờ anh phê duyệt nhưng anh đều phải bỏ qua và đi tới chỗ em gái bảo bối .
- Anh hai , em phải làm sao đây ?
Thấy Minh Nhật tới , nó càng khóc to hơn , vùi vào lòng anh nó mà khóc như muốn xua đi những nỗi đau và tổn thương mà nó đang chịu phải . Minh Nhật thấy 1 phong bì và những tấm hình rơi ra , anh cầm lên xem , có chút ngỡ ngàng nhưng rồi như nhận ra điều gì đó , anh bỏ những tấm hình qua 1 bên và tập trung dỗ dành Hân Hân . Nó sau khi khóc đã đời thì cũng ngủ trong lòng anh nó , nước mắt vẫn còn vương lại trên khuôn mặt thiên thần của nó . Minh Nhật nhẹ nhàng đỡ nó nằm xuống và đắp chăn ngay ngắn cho nó .
- Bảo bối , chuyện này anh sẽ điều tra nhưng quan trọng là em phải giữ vững tinh thần . Nếu mệt mỏi thì cứ nói anh , anh sẽ luôn bảo vệ em .
Minh Nhật ngắm nhìn khuôn mặt đang say ngủ của nó . Đứa em gái này đã được anh cưng chiều , bảo bọc ngay từ nhỏ . Chính anh là người theo dõi theo từng bước chân của con bé . Chưa bao giờ thấy nó khóc vì chuyện gì . Nhưng lần này ...
End chap 34
~ Chewry
~