Đã mấy ngày rồi nhưng cả 2 lại không gặp nhau , dù cho bản thân rất muốn chạy tới chỗ người đó nhưng lại không thể . Tổn thương , đau , buồn , .... những cảm xúc ấy cứ đan xen vào nhau khiến cho ai đó rất khó chịu . Hân Hân sau khi nằm bệnh viện 3 ngày thì cũng được về còn hắn thì tối ngày vùi mình vào trong đống công việc như muốn quên đi tất cả nhưng rồi ...
- Hân Hân , chúng ta gặp nhau 1 chút được hay không ?
Nó đang nằm trong phòng thì nghe được tiếng chuông điện thoại vang lên . Nó bắt máy và nghe thấy giọng của người con trai đó , người mà khiến cho nó cực kì yêu nhưng đồng thời cũng khiến cho nó phải tổn thương .
- Dạ được , vậy hẹn anh ở quán trà sữa Blue Sky nhé ! - Nói rồi , Hân Hân cúp máy , thẫn thờ 1 lát rồi nó cũng đứng dậy và lấy quần áo đi thay .
Tại trà sữa Blue Sky ...
Hân Hân vừa vào đã thấy hắn ngồi đó , ánh mắt xa xăm nhìn về 1 nơi bào đó chính hắn cũng không hay biết . Hân Hân đi lại chỗ hắn và ngồi xuống .
- Nhóc con , sao dạo này nhìn em xanh xao quá vậy ? Có phải là không chịu ăn uống hay không ? - Nhật Phong dịu dàng quan tâm nó .
- Em không sao . Dạo này chỉ hơi mệt thôi .
- Hân Hân , có phải em giận anh vì anh đã lớn tiếng với em phải không ? - Nhật Phong ngừng chút rồi nói .
- Nhật Phong , anh có tin em không ? Có tin vào tình yêu của 2 ta hay không ?
Hân Hân nhìn hắn và hỏi , thật sự là nó mong hắn sẽ nói có . Nhưng mà còn chuyện đó nó phải làm sao đây ? Hân Hân không thể xác định được chuyện này là thật hay giả nhưng mỗi khi nhìn thấy chúng , tim nó lại đau lắm và nước mắt cũng cứ thế mà tuôn rơi . Nhiều khi nó muốn tin tưởng Nhật Phong lắm nhưng những bức hình đó thì sao ?
- Anh tin em , Hân Hân nhưng anh không thể nào chịu được khi thấy em đi với 1 tên con trai khác . Nó khiến cho anh cảm thấy rất khó chịu .
Nhật Phong nhìn nó nói ra những điều bất mãn trong lòng , có lẽ đây là cuộc nói chuyện thẳng thắn nhất của cả 2 . Nhưng liệu sau cuộc nói chuyện cả 2 có còn bước tiếp bên nhau hay sẽ dừng lại ?
- Nếu vậy ... thì những cái này là sao đây anh ? Anh nói em phải làm sao đây ?
Hân Hân nhẹ lấy trong túi xách ra cái phong bì đó . Nó đã cố gắng không khóc nhưng sao những giọt nước mắt ấy lại cứ lăn dài trên má . 1 điều bất an nhói lên trong lòng Nhật Phong , hắn vội cầm cái phong bì đó lên , mở ra và rất bất ngờ .
- Sao em lại có những tấm hình này ? - Nhật Phong hỏi nó
- Anh còn hỏi em sao ? Chẳng phải anh luôn ở bên Ngọc Nhi sao ? Nếu không yêu em nữa thì anh phải nói chứ . Sao anh lại khiến em phải yêu anh nhiều đến vậy để rồi cho em phải thấy cảnh này ? - Hân Hân nói trong nước mắt .
Phải , tim nó giờ đã đau lắm rồi . Nó không thể chịu đựng thêm được nữa . Nếu cứ như vậy thì cả 2 sẽ mang lại những nỗi đau và tổn thương cho nhau mà thôi .
- Nhóc con , em nghe anh nói . Thật sự là anh không làm chuyện gì có lỗi với em hết . Anh thừa nhận là tối hôm đó anh có uống rượu nhưng anh không hề đụng chạm gì tới Ngọc Nhi hết . - Nhật Phong vội giải thích với nó .
- Nhật Phong , em muốn tin anh lắm nhưng em không thể làm được . Ngay từ khi Ngọc Nhi xuất hiện , mọi thứ giữa chúng ta cứ ngày càng tồi tệ . Dù em có làm gì , có cố gắng thế nào cũng không thể làm ối quan hệ của chúng ta tốt hơn . Em đau lắm , anh có biết hay không ?
Nói rồi Hân Hân bỏ đi , nó giờ không biết đâu là thật đâu là giả . cũng chẳng biết phải tin ai bây giờ . Nó mất phương hướng và không biết phải giải quyết thế nào , Nhật Phong thấy nó bỏ đi liền chạy đuổi theo sau . Đến khi đuổi kịp nó rồi Nhật Phong liền vội vàng ôm nó vào lòng thật chặt mặc cho nó giãy giụa , khóc lóc hắn vẫn ôm nó thật chặt vào lòng .
- Tin anh lần này được không ? Chỉ lần này thôi anh hứa sẽ không khiến cho em phải tổn thương thêm lần nào nữa .
Nhật Phong nhìn nó và nói rồi nhẹ đặt 1 nụ hôn lên môi nó . Thấy nó như vầy , tim hắn cũng đau lắm chứ . Hắn phải cố gắng giải quyết nhanh chuyện này ....
End chap 35
~ Chewry
~