- Quỳnh!!
Ôi trời đã sáng rồi sao? Tôi là Mai Hoa Quỳnh, mọi người luôn nói tên tôi có ý nghĩa rất hay: Mai với nghĩa là ngày mai hoa Quỳnh sẽ nở, còn Hoa Quỳnh, một loài hoa nở ra ở Trung Mỹ và chỉ nở khi màn đêm buông xuống.
Trong tình yêu thì nó có nghĩa là tình yêu đầu tiên và duy nhất nhưng nói thật là tôi chưa từng thích hay gặp ai làm hài lòng mình cả.
Nhanh chóng, tôi rời khỏi giường và chuẩn bị đồ đạc.
Vừa bước ra khỏi phòng, một giọng nói cằn nhằn, đầy khó tính của người nãy bỗng thốt lên:
- Này mày làm gì mà lề mề vậy?
- Dạ con bận soạn sách.
- Nay nhà chỉ còn mì thôi, ráng ăn đi.
Người đó là mẹ tôi, bà ta giờ chỉ biết ăn chơi rồi đi dẫn người đàn ông khác về nhà.
Còn bố tôi á hả? Ông ta giờ bận đi công tác rồi, không có ở đây đâu.
Mà nãy giờ mấy bạn không biết tôi nhiêu tuổi thì giờ tôi 16 tuổi và đang học lớp 11, khối A.
Trong trường thì tôi có chơi với một nhóm bạn gồm bốn người: tôi, Ánh Thy, Khánh Ly, Thư Anh.
Cả ba người họ đều là những người bạn thân nhất của tôi, trong nhóm thì tôi thân thiết với Khánh Ly nhất, người bạn giỏi Toán số một của tôi đó.
Ngoài ra Khánh Ly còn có vẻ ngoài khá giản dị, có mái tóc dài đến ngực và cắt layer mái bay.
Tôi và Khánh Ly thì cao cũng gọi là gần bằng nhau, tính cách của Khánh Ly thì khá cứng đầu nhưng cậu ấy tốt tính lắm nha, tốt tính mà lại hay ngại.
Cậu ta rất thẳng thắn nên đôi lúc lại không kiểm soát được lời nói nhưng sau đó cũng xin lỗi rối rít.
Nãy tôi có nói Khánh Ly khá cứng đầu nhưng chỉ là lần đầu gặp thôi.
Khánh Ly cũng vừa dễ nổi nóng cũng vừa dễ mềm lòng, cậu ấy dễ tha thứ cho người khác nên không biết có phải là mềm lòng quá không.
Khánh Ly rất thích vẽ, cậu có niềm đam mê mãnh liệt vào nghề với những đường nét bút đầy màu sắc này, nên khi rảnh Khánh Ly thường hay ngồi vẽ những bức tranh để thoả mãn tình yêu của mình với hội hoạ.
Gia đình Khánh Ly thì cũng rất là có chút gia sản từ thời tổ tiên hoặc ông bà nữa, nhưng Khánh Ly lại chỉ muốn một gia đình bình thường thôi và lúc nào cũng nói:" Gia đình tớ cũng bình thường thôi ".
Quá là khiêm tốn mà đúng không?
Còn hai người kia khi nào gặp tôi sẽ kể sau, bởi vì giờ tôi còn bận ăn sáng nữa.
[ 06:23 ] Ôi thôi sắp sáu giờ rưỡi rồi, tôi tức tốc ăn nhanh để sáng nay không phải ngồi học với cái bụng trống rỗng vì giờ tôi còn không có tiền để ăn sáng nữa mà.
Hoàn cảnh gia đình tôi thì cũng chẳng khá khẩm lắm, bố tôi thì đang làm ở một công ty nhỏ, xa nhà nên thỉnh thoảng ông mới về.
Lương của ông ta chỉ có mười triệu một tháng, rất khó khăn khi mà nhà tôi đang mắc nợ khá là lớn.
Thế nên tôi quyết định sau này sẽ ra một thành phố yên bình, kiếm tiền để giúp gia đình, trang trải cuộc sống.
Tôi sẽ qua thành phố Hồ Chí Minh học, giờ tôi nên chuyên tập học hành cho kì thi tốt nghiệp trung học phổ thông.
Nhưng hiện tại tôi đang đối mặt với việc mất gốc Anh đây nè.
Thôi giờ tôi đi học đây, Khánh Ly đến trước cổng nhà tôi rồi.
- Hoa Quỳnh ơii!!
- Ơi tớ ra liền!
- Đợi tớ buộc tóc cái.
Sau khi buộc tóc, tôi mở cổng đi ra leo lên xe điện của Khánh Ly.
- Xe này là xe mới của tớ đó, bố tớ vừa được thăng chức nên hào phóng mua cho mẹ tớ đống đồ trang sức, và mua cho tớ xe điện mới nhất luôn, còn là màu hồng tớ thích nữa chứ.
- Xe đẹp quá à, ước gì tớ cũng được gia đình mua cho một cái xe điện.
Tôi và Khánh Ly trên xe cứ vui vẻ tám chuyện trên trời dưới mây.
Có thể gia đình tôi không hạnh phúc nhưng bạn bè của tôi lại rất là tốt.
Trên trường lớp tôi lại có quan hệ trong khối 11 cũng khá tốt đó.
Tôi và Khánh Ly đi đến cổng trường thì gặp Ánh Thy và Thư Anh đang đứng ở cổng trường nói chuyện vui vẻ.
- Ánh Thy, Thư Anh!
- Hả? Aaa!! Khánh Ly và Hoa Quỳnh kìa!
Tôi vui vẻ chào Ánh Thy và Thư Anh, bước xuống xe Khánh Ly và bọn tôi cùng nhau đến chỗ gửi xe.
Tôi nhìn Thư Anh và hỏi thứ trên tay của Thư Anh:
- Ủa trường có cho mang đồ ăn vào trường đâu?
- À tớ lén mang vào í, cậu ăn không?
Ánh Thy trên tay đọc quyển sách, mồm thì cứ đọc đi đọc lại mấy tác phẩm văn học: Ê đút cho tớ ăn coi!
Thư Anh lấy một miếng snack khoai tây cho vào miệng của Ánh Thy.
À mà để tôi giới thiệu chút về 2 cô bạn thân này của tôi nha.
Ánh Thy là một cô gái rất điềm tĩnh và vì thế mà có thể dễ dàng giải quyết được mọi thứ.
Nhưng lại dễ dàng hoảng loạn bởi môn Âm Nhạc, Ánh Thy có thể nói là hát khá dở.
Đối với một đứa yêu thích âm nhạc như tôi thì nó như kiểu đấm vào lỗ tai người nghe vậy.
Kiểu "thảm họa" âm nhạc vậy đó, mặc dù Ánh Thy là một học sinh giỏi toàn diện về đời sống tinh thần và cả việc học nữa.
Và đã có nhiều lần Ánh Thy đã suýt hủy hoại cả một đời chúng tôi vào một ngày không nắng không mưa:
_anhthycuto^_ đã gửi một voice
_anhthycuto^_: mọi người nghe tớ hát nè
_hoaquynhsecxi_: cũng hay đấy, để tớ nghe thử
_kly28ngu_: tớ tin tưởng cậu lần cuối đó Thy
_thuanhxinhgai_: ê bộ mấy cậu không nhớ năm ngoái Ánh Thy vừa gửi một voice hát gửi trên nhóm à?
_anhthycuto^_: ôi mỗi Quỳnh là tin tưởng mình
_kly28ngu_:??? còn tớ???
Sau một hồi cả 3 người nghe voice đó:
_hoaquynhsecxi_: Thy ê, bộ cậu định hủy hoại lỗ tai mọi người bằng cách này à?
Sau lần đợt đó Ánh Thy đã luôn gửi đi gửi lại cái voice đó dù mưa hay nắng đi nữa.
- -----------------------------------------------
Thư Anh: đây là tác phẩm được làm lại từ tác phẩm gốc cùng tên ( cùng tác giả nhưng thay đổi một số tình tiết)..