Hắn dùng ngón tay véo môi âm hộ của cô một cách thô bạo, Tống Miên rên rỉ, xấu hổ vùi đầu vào vai hắn lắc lắc đầu, âm hộ co rút run rẩy không ngừng phun ra nước.
Lục Thanh Hoài cười nhẹ, cởi dây buộc quần, thả dương vật đã cương cứng của mình ra, để cô hai chân dạng ra, dương vật cọ xát lên xuống trên hoa huyệt ẩm ướt của cô, dùng sức đẩy vào một chút rồi lại nhanh chóng rút ra.
“Ừm... A Nghiên, đừng đùa, mau tiến vào đi...” Sự chịu đựng của Tống Miên không tốt lắm, chịu không nổi sự dày vò cùng dụ dỗ của hắn, chủ động đung đưa hông, xoa đến dương vật của hắn nóng đỏ, thấp giọng cầu xin.
“Ngoan, tự mình ngồi xuống đi.” Lục Thanh Hoài ôm eo cô ghé sát vào tai cô, ôn nhu dỗ dành, ngón tay dọc theo sống lưng sờ soạng mông cô, khiến xương cốt của cô mềm nhũn.
Tống Miên cắn môi, cô thật sự rất muốn, rốt cuộc không rảnh lo chuyện e dè xấu hổ nữa, một tay chống ở trên sô pha, một tay cầm lấy dương vật nóng bỏng của hắn, từ từ ngồi xuống, ăn lấy dương vật thô to của hắn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng giữa chừng, cô cảm thấy tuyệt vọng không dám ngồi xuống nữa, dần dần đùi bắt đầu đau nhức, Lục Thanh Hoài hoàn toàn không có ý định giúp đỡ.
Tống Miên gấp đến muốn khóc, đau lòng nhìn hắn, làm nũng như đứa trẻ, ánh mắt cầu cứu: “A Nghiên, giúp em, giúp em...”
Lục Thanh Hoài thở dài một tiếng, cảm thấy mình có chút khó khăn, khàn giọng nói: “Tự em xem đi, em mới ăn được bao nhiêu?”
Tống Miên ngơ ngác cúi đầu nhìn xuống chỗ kết hợp giữa hai người, không kịp đề phòng bị Lục Thanh Hoài ấn eo ngồi xuống, ăn nguyên cây của hắn vào.
Tống Miên cảm thấy mình sắp bị xuyên thủng, lập tức khóc thành tiếng, thân thể căng chặt không dám động.
Lục Thanh Hoài chậm rãi ưỡn eo đút vào hai lần, sau khi cô đã quen, anh vỗ vỗ bờ mông tròn trịa của cô nói: “Bảo bối, động đi.”
Tống Miên cắn môi không từ chối, động tác rất tốt, còn có thể khống chế độ mạnh cùng độ sâu, nếu là hắn, cô cảm giác mình nhất định sẽ bị hắn đâm hỏng.
Cô ưỡn mông lên rồi từ từ phun ra nuốt vào dương vật của hắn, dòng nước ấm trong lỗ huyệt làm cho dương vật của hắn bóng nhẫy ướt nhẹp.
Khoái cảm tê dại ập đến, xương cụt của Lục Thanh Hoài tê dại sướng muốn lên trời, hắn bắt đầu có ý thức xoa nắn âm vật của cô để phân tán lực chú ý.
Tống Miên thở hổn hển, từ từ chống vai hắn di chuyển thêm vài lần, nhưng vấn đề lại xuất hiện.
Cô chỉ động một chút liền cảm thấy cả người không còn sức lực, hơn nữa tư thế phía trên của cô bị đút thật sâu khiến thông đạo và bụng dưới căng ra khó chịu, chân cô xót muốn chết, yếu ớt đáng thương nhìn Lục Thanh Hoài.
“Làm sao vậy cục cưng?” Lục Thanh Hoài si mê nuốt cắn lấy bộ ngực mềm mại của cô, bờ môi dính nước, thanh âm cũng nhuốm đầy dục vọng, lười biếng gợi cảm hỏi cô.
“Không có sức.” Hốc mắt Tống Miên đỏ lên, có chút không thoải mái.
“Sao lại không có sức nhanh như vậy?” Lục Thanh Hoài cười xoa eo cô, dịu dàng nhìn cô: “Bảo bối, em mới chỉ kiên trì được không đến năm phút thôi.”
Mắt Tống Miên càng đỏ hơn, rơi nước mắt nhìn rất hấp dẫn, có chút nũng nịu nói: “Nhưng mà em không có sức a...”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không có sức thì anh chủ động, em khóc cái gì?”
Lục Thanh Hoài khẽ thở dài, lật người đè cô lên sô pha, lau nước mắt cho cô, dịu dàng dỗ dành: “Bảo bối, em thật sự càng ngày càng quyến rũ.”
Hai gò má của Tống Miên hơi ửng hồng, cô bây giờ tựa hồ càng ngày càng hấp dẫn người khác, khẩn trương cắn môi dưới, thấp giọng hỏi: “A Nghiên, anh như vậy là không thích em sao? Vậy em…”
“Anh thích.” Tống Miên chưa nói xong đã bị câu trả lời khẳng định của Lục Thanh Hoài cắt ngang, hắn nhìn vào mắt cô lặp lại: “Anh thích.”
Lục Thanh Hoài nắm lấy tay cô, hôn cô một cái, giọng nói ấm áp: “Miên Miên, anh thích em chiều chuộng anh, anh thích em làm nũng với anh, anh thích em dựa dẫm anh vô điều kiện, điều duy nhất khiến anh không hài lòng là anh cảm thấy đi đến trình độ này còn chưa đủ, anh muốn em càng thêm dựa vào anh.”
Nghe đến đây, trái tim Tống Miên như sắp tan chảy, cô như rơi vào hũ mật ong, toàn thân sủi bọt ngọt ngào.
Lúc này chẳng sợ có người nói với cô rằng cô đã rơi vào một cái bẫy ngọt ngào, cô có lẽ sẽ không oán không hối.
Cô chủ động vòng tay qua gáy hắn, nhẹ giọng hỏi: “A Nghiên, anh còn muốn em càng dựa dẫm vào anh sao?”
Lục Thanh Hoài ngồi ở trên người cô, cúi đầu nhìn cô cười, đem dương vật cứng ngắc áp vào bụng cô, hỏi: “Muốn anh sao?”
A Nghiên...hắn thực sự rất háo sắc a...
Tống Miên vô thức nuốt nước bọt, cảm giác bản thân giống như đang bị bạn trai câu dẫn.
Hắn cứ nhìn cô chằm chằm như vậy, lạnh lùng cao cao ở trên người cô, đột nhiên dường như có một loại khí chất cấm dục mà run rẩy.
Tống Miên xấu hổ che mặt, Lục Thanh Hoài trực tiếp nắm lấy tay cô, đè cổ tay cô qua đầu, hắn nhìn thẳng cô, trầm giọng nói: “Nói đi, muốn anh sao?”
“Muốn...Muốn anh.” Tống Miên trốn không được đành phải thấp giọng thành thật nói ra dục vọng của mình.
“Muốn anh thế nào?” Lục Thanh Hoài nâng hai chân cô lên, ấn dương vật vào hoa huyệt ướt át của cô chuẩn bị tiến vào.
“Muốn anh tiến vào, A Nghiên...” Dương vật thô to dài của hắn đâm vào, Tống Miên ngửa đầu khẽ kêu một tiếng.
Tuy chỉ nói đến mức độ này thì chưa đủ, nhưng một cô bạn gái vừa kiều mỵ vừa trong sáng, mắt đỏ hoe bị làm đến khóc, thanh âm còn dễ nghe hơn nhiều so với các nữ diễn viên AV giả vờ đạt cực khoái rồi giả vờ tục tĩu.
Lục Thanh Hoài sờ lên khuôn mặt vừa ướt vừa nóng của cô, bất kỳ người phụ nữ nào, dù xinh đẹp hay gợi cảm hơn cô, cho dù cởi quần áo đứng trước mặt hắn cũng không kích thích bằng một câu “không muốn nữa” và nước mắt của cô.
Âm thanh giao hợp bạch bạch bạch nhanh chóng vang vọng trong phòng, Lục Thanh Hoài cầm dương vật đang cong ở chân cô lần lượt đẩy vào cổ tử cung của cô, cắm đến mức cơ thể cô mềm mại hoá thành một bãi nước, mềm như không còn xương.
Áo của cô bị vén lên, lộ ra một đôi nhũ hoa non nớt, còn có dấu răng và dấu tay do người đàn ông cuồng bạo để lại, trông thật đáng thương.
Lục Thanh Hoài rảnh rỗi dùng một tay nhào niết bộ ngực của cô, vuốt ve vùng bụng dưới và xương sườn của cô, không ngừng dùng nhiều tư thế và góc độ khác nhau để làm cô.
Hắn càng làm hung bạo, càng làm càng hưng phấn, xương cốt khắp người cô đều sắp gãy ra, xương mu đau nhức, cô có cảm giác như sắp bị đâm nát.
Bụng dưới và giữa hai chân của cô cũng không tránh khỏi bị va chạm đỏ ửng, giống như có một cơn gió lớn quét qua, trên người không còn một mảnh da nguyên vẹn, thậm chí ngay cả bắp đùi cũng có vết đỏ do bị đôi môi mỏng của hắn mút vào.
Tống Miên kêu lên, bị hắn làm cho vô cùng sảng khoái, nhưng trước khi bắn, hắn lật người cô lại, kê một cái gối ở bụng dưới của cô để chống đỡ thân thể, đặt cô ở tư thế thuận lợi, từ phía sau đút vào.
Không ngờ, dương vật to lớn lại xâm nhập vào âm đạo co giật và chặt chẽ của cô, Lục Thanh Hoài cố ý ấn eo cô đẩy vào khi cô co chặt không cho hắn vào, đầu dương vật đâm vào miệng âm đạo co chặt của cô.
Tống Miên hoàn toàn bị hắn làm đến mức không còn sức lực cầu xin, cô ngồi phịch xuống ghế sô pha để hắn ôm mình, hai quả cầu mềm hình giọt nước treo lơ lửng trên không trung bị người đàn ông lắc lên đập xuống phát ra âm thanh giòn giã.
Sau khi thâm nhập không dưới trăm lần, Tống Miên cảm nhận được tinh dịch nóng bỏng của hắn bắn vào tử cung của cô, tiếp theo là một đợt làm tình mới, đến khi hắn thỏa mãn thì trời đã tối, mà em trai cô cũng không biết đến từ khi nào đang không ngừng gõ cửa gọi cô về nhà.
Tống Miên bị hắn đè ở dưới, hết lần này đến lần khác lăn qua lăn lại, sau khi kết thúc, tinh dịch đã tràn đầy âm đạo của cô, cái bụng phẳng lì của cô cũng nhô lên một chút.
Khi Lục Thanh Hoài bế cô đi tắm, từng chút một đẩy tinh dịch trong cơ thể cô ra, hắn không nhịn được lại đâm vào ép cô làm một lần nữa.
Tống Miên thật sự không có sức mà khóc, cô mặc kệ mẹ cô còn ở nhà liền trực tiếp ngủ lại trên giường của Lục Thanh Hoài, may là Lục Thanh Hoài đến nhà cô giải thích với mẹ cô rằng cô quá mệt mỏi sau khi học cả ngày và ngủ quên ở nhà hắn.
Hắn không đành lòng đánh thức cô nên đã bàn với mẹ Tống hôm nay để cô ngủ ở nhà hắn, hắn qua ngủ phòng dành cho khách.
Mẹ Tống không mảy may nghi ngờ lời nói của Lục Thanh Hoài, cười ha ha nói sau này nếu chuyện này xảy ra nữa thì không cần nói với bà, bà tuyệt đối tin tưởng hắn.
Khóe môi Lục Thanh Hoài khẽ cong lên, lộ ra vẻ ôn hòa lễ độ, hắn cười cười, giọng trong trẻo không có châm chọc nói:
“Cảm ơn dì. Cháu sẽ không phụ lòng mong đợi, chăm sóc Miên Miên thật tốt.”