Cầm tù

Lục Thanh Hoài lật người Tống Miên lại đối mặt với hắn, hắn nắm lấy hai cổ tay của cô rồi trói cô lại, cởi sạch quần áo của cô ra ném xuống dưới giường. Hắn lại khôi phục lại bộ dáng tươi cười dịu dàng nhạt nhẽo như trước, chỉ là trong ánh mắt không thể che dấu nổi sự âm u.
Lục Thanh Hoài một tay kéo cà vạt xuống, thong thả ung dung cởi bỏ từng cúc áo sơ mi, cởi quần áo trên người ra, để lộ thân thể khỏe mạnh tràn ngập cơ bắp đầy sức lực, Lục Thanh Hoài vỗ vỗ vào khuôn mặt cô điên cuồng nói: 
"Tống Miên, đây đều là chuyện mà em nên chịu, em phải chịu đựng cho tốt đấy."
Hắn nói xong lập tức kéo hai đùi của cô ra ấn cong chân cô lại gấp ở sườn eo, côn thịt cứng rắn thô to để ở âm đạo khô khốc của cô cọ cọ hai lần, sau đó hắn đẩy eo cắm nguyên cả cây gậy thịt của mình đi vào, xỏ xuyên qua người cô.
"A..." Tống Miên đau đến nức nở, âm đạo cô vừa khô khốc lại chặt chẽ, hắn đi vào trong cứng rắn muốn khuếch trương nơi đó đến mức tận cùng, cảm giác đau đớn giống như bị xé rách làm cho sắc mặt cô trắng bệch, thân thể không ngừng run rẩy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mà người bị đau cũng không phải chỉ có một mình cô, Lục Thanh Hoài cũng đau, vừa khô vừa chặt, hắn đâm vào trong muốn thọc vào rút ra cực kỳ khó khăn, côn thịt bị ma xát khô khốc đau đớn giống như đang mài lên đá.
Nhưng từ trước đến nay hắn vẫn luôn là người có thù tất báo, còn mang tâm tư trả thù và muốn hủy diệt, cho nên hắn xem nhẹ một chút đau đớn kia, bóp lấy eo cô dùng sức đâm vào, va chạm với thân thể cô phát ra âm thanh bạch bạch, ngay cả cặp vú trắng nõn cao ngất cũng không ngừng đong đưa.
Hành vi cưỡng gian trần trụi, giống như dã thú đã đánh mất lý trí, liên tục bạo hành không ngừng nghỉ.
Hơn nữa từ đầu đến cuối hắn cũng không hề có động tác âu yếm nào, không đụng vào chỗ mẫn cảm của cô, chỉ máy móc đâm thọc, dường như đang bạo ngược trừng phạt, không cho cô chảy nước, muốn làm cho cô đau đớn, đau đến khóc thút thít, đau đến run rẩy, đau đến phải xin tha.
"Đau a a nhẹ chút... Lục Thanh Hoài cầu xin anh... Nhẹ chút..."
Trên cổ tay Tống Miên còn có một vòng vệt đỏ do hắn để lại, giờ phút này thân thể của cô đã căng chặt lại, tay nắm thành đấm, dùng sức tới nỗi những mạch máu xanh lá trên chỗ cổ tay và gân cơ ở chỗ đó hãm sâu vào cực kỳ rõ ràng.
Cô đau đớn nhỏ giọng khóc nức nở, khuôn mặt nhỏ trắng bệch nhăn lại, nhịn không được mà muốn cuộn tròn thân thể lại.
Tóc tai trên thái dương đã sớm bị mồ hôi và nước mắt thấm ướt, không có một chút khoái cảm nào, chỉ có đau đớn, giống như là vô số kim châm cùng đâm vào thân thể, ngay cả hô hấp cũng đau như vậy.
"Có bị thương thì em cũng phải chịu cho anh."
Lục Thanh Hoài lạnh mặt nhìn cô đau đến mức trán đầy mồ hôi, nhìn bộ dạng suy yếu đến mức sắp ngất xỉu đi, hắn nắm lấy cẳng chân đang giơ lên của cô, ấn xuống cái gối đầu.
Thân thể của cô gần như là bị gập đôi lại, cái mông trắng nõn nà cũng theo đó mà bị bắt cong lên trên một chút.
Lục Thanh Hoài dùng tư thế như vậy áp thân thể mình về phía trước, bụng dưới kề sát lên mông cô, đẩy côn thịt của mình vào càng sâu bên trong, cắm vào một độ sâu khó có thể tin được, làm cho bụng nhỏ của cô bị nhô lên một khối.
Hắn bóp mặt cô, giọng nói trầm thấp nhưng mang theo ngữ khí nghiến răng nghiến lợi rõ ràng: "Tống Miên, em luôn thích làm như vậy, luôn thích khiêu chiến điểm mấu chốt của anh, làm ra một ít chuyện không thể nào tha thứ được, em đã có dũng khí làm như vậy thì nên chuẩn bị tinh thần chịu trách nhiệm cho những chuyện ngu xuẩn mà em làm đi, cho dù anh có đối với em như thế nào thì cũng là điều mà em đáng nhận lấy."
Lục Thanh Hoài một lần lại một lần cường thế thô bạo xâm nhập vào thân thể của cô, hoa môi trắng hồng non mềm của cô đã sớm bị làm đến mức sưng đỏ lên, chỉ hơi chạm vào một chút đã đau đớn.
Côn thịt thô dài lặp đi lặp lại đâm thọc vào cơ thể cô rồi rút ra, cảm giác trướng nóng và đau đớn đan xen hóa thành tình dục bắt đầu ăn mòn đại não và ý thức của cô. Hắn dùng sức mà nghiền nát thịt mềm trong cơ thể cô, thù hận đầy trong cõi lòng biến thành tra tấn thể xác để trả thù, thẳng lưng đưa đẩy vào bên trong, hung hăng va chạm và thân thể của cô, cô nức nở lên, thân thể không tự chủ được mà co chặt lại, từ bên trong thân thể có chảy ra một ít dịch ướt làm giảm bớt sự đau đớn của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Anh đúng là đã xem thường em rồi, ba năm, không ngờ em dám biến mất suốt ba năm như vậy, đáng ra anh không nên mềm lòng với em mới phải, anh nên trói chặt em lại vĩnh viễn mới đúng, nên nhốt em vào trong lồng sắt vĩnh viễn, nên trói chặt toàn bộ chân tay của em lại, nên buộc một cái dây xích sắt lên cổ em, làm em hoàn toàn mất đi tự do, chỉ có thể giống như con chó cái vĩnh viễn quỳ trên mặt đất, không được mặc quần áo, không có tôn nghiêm, làm tình không biết ngày đêm, rót đầy tinh dịch vào trong thân thể của em, khiến cho em hoàn toàn trở thành nô lệ tình dục và bồn xả tinh của anh."
"Tống Miên, có phải em đang ép anh không làm như vậy thì không được đúng không?"
Lục Thanh Hoài đột nhiên lại điên cuồng lên, ngữ khí phẫn uất lại tàn nhẫn, ngay cả ánh mắt cũng trở nên hoàn toàn hung ác giống như là đang đối mặt với kẻ thù của mình.
Hắn đột nhiên thẳng lưng đâm sâu vào trong đường đi đang chảy ra một chút dịch ướt của cô, chống lên cửa tử cung rồi cắm thẳng côn thịt vào trong đó.
"A không được.. Không được... Lục Thanh Hoài... Lục Thanh Hoài..."
Tống Miên lập tức có cảm giác như đã bị hắn thọc xuyên qua, từ trong yết hầu phát ra tiếng khóc mơ hồ không rõ.
Nước mắt trượt theo khóe mắt chảy xuống thái dương, cô nhỏ giọng bất lực khóc nức nở, bụng nhỏ căng chặt lại, toàn thân đều đang run rẩy lên, thịt non ở chỗ miệng huyệt bị cọ sát đến mức sung huyết, sưng lên thành màu đỏ thẫm, bên trong thật vất vả mới phun ra một ít dâm dịch đã một lần nữa trở nên căng chặt khô khốc khó có thể ra vào.
"Nói cho anh biết, trong ba năm này có người đàn ông nào chạm vào em không?"
Lục Thanh Hoài vừa làm cô vừa dùng biểu tình ấm áp, động tác dịu dàng vuốt ve cô, nhưng không hiểu sao động tác và ánh mắt của hắn lại mang đến cảm giác áp bách trí mạng, làm cho người ta chỉ cần nhìn xem một cái đã cảm thấy da đầu tê dại, trong lòng run sợ.
Cô biết chỉ cần cô dám nói có một cái là hắn tuyệt đối có thể tự tay bóp chết cô, đáng ra cô nên sớm biết được rằng hắn chẳng qua chỉ là một kẻ giả tạo, bên ngoài thì ôn hòa, giả nhân giả nghĩa để lừa gạt người ta, nhưng ở bên trong lại là một ác ma đã hư thối vặn vẹo đến tận xương tủy.
"Không có... Không có ai chạm vào em hết... Lục Thanh Hoài em sai rồi, em cầu xin anh, anh buông tha cho em... Buông tha cho em đi được không?"
Tống Miên không dám nói dối, cũng không có gì để nói dối, cô khóc lóc, nói không thành câu hoàn chỉnh, âm thanh mềm mại mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin hắn, cầu xin hắn buông tha cho cô.
"Tống Miên, đừng nói những chuyện không có ý nghĩa như vậy, em thiếu nợ anh, anh sẽ đòi lại từng chút một."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui