Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Vip.vandan
Đả Tự: Banlonghoi.com
Nếu như có thể phụ thuộc vào Cẩm Y vệ, đối với Hạ Tầm mà nói, cũng phải là một đường ra không sáng sủa.
Nhưng mà Phùng Tổng kỳ mới mở miệng, Hạ Tầm đã biết hắn đang nói dối, nói dối còn chưa nói tới, quan trọng hơn là lời nói dối này cất dấu bao nhiêu bí mật, nếu như bí mật này không phải hắn có thể thừa nhận, một người không được phép biết chi tiết như hắn lại không thể không tham dự vì thì sẽ có kết cuộc gì? Diệt khẩu mà thôi!
Cẩm Y vệ trước đây, so sánh cũng chỉ có tổ chức chiếu ngục dưới thời Hán Vũ Đế, khi đó chiếu ngục hai mươi sáu chỗ, giam giữ quận thủ, cửu khanh các quan lại đẳng cấp cao mấy trăm người, liên quan hơn thập vạn người, Tư Đãi Giáo úy đi khắp nơi, ai thấy đều biến sắc. Nhưng chiếu ngục này cũng không có xỏ xuyên qua triều Hán, người đời sau biết được rất ít, mà Cẩm Y vệ thì lại khác, cho dù người rất không quen thuộc lịch sử Minh triều, lại có ai chưa từng nghe nói qua về bọn họ.
Chu Nguyên Chương là người có đại trí tuệ, hắn biết rõ tại sao mình phải dùng trọng hình, cũng biết khi nào nên thu liễm trọng hình, hắn lợi dụng Cẩm Y vệ đem những người có dã tâm bừng bừng như Tể tướng Hồ Duy Dung, tham quan ô lại như Phò mã Âu Dương Luân, ngang ngược kiêu ngạo cuồng vọng như Đại tướng Lam Ngọc, thậm chí quyền thần thân thích hắn cho rằng đối với thiên hạ có uy hiếp trọng đại đều đem giết sạch. Sau đó lại nói: “Ta khi loạn thế hình phạt không thể không nặng, tới con cháu thì đã bình yên, hình phạt tự nhiên là nhẹ”. Mãnh hổ Cẩm Y vệ này từ đó về sau cũng bị hắn nhốt vào lồng sắt.
Y theo cách nói của Phùng Tổng kỳ, Cẩm Y vệ cũng không có bị cắt giảm quyền lực, chỉ là Hoàng Thượng bởi vì bách quan bất an mới khiến cho bọn họ hóa sáng thành tối, đây là phong cách của Chu Nguyên Chương sao? Không nói đến Chu Nguyên Chương làm theo ý mình, lôi lệ phong hành, bất luận một hoàng đế gì, tại vấn đề liên quan đến hoàng quyền cùng mưu phản, sao lại sẽ sử dụng thủ đoạn mềm yếu như thế, phái mấy tôm tép lén lút làm trinh sát, thậm chí không sợ tốn công tốn sức lôi kéo một thân sĩ địa phương tới tiếp cận mục tiêu? Chuyện ma quỷ hoang đường như vậy cũng chỉ có một cái nông dân dốt đặc cán mai chân chính mới có thể tin tưởng.
Trong tư liệu lịch sử hậu thế, từ Hồng Vũ năm thứ hai mươi sáu Chu Nguyên Chương lấy lại đại quyền của Cẩm Y vệ, mãi cho đến Vĩnh Lạc đại đế trọng chấn Cẩm Y vệ, thì trong đoạn thời gian này ghi lại có quan hệ tới Cẩm Y vệ là trống rỗng. Nếu như Cẩm Y vệ thật sự là hóa sáng thành tối, bọn họ vẫn có quyền lực thật lớn, hơn nữa còn đang âm thầm tiến hành các loại hoạt động, cho dù làm việc bí ẩn, đương thời không người biết được, cũng không khả năng ở hậu thế trong tư liệu hồ sơ có thể công khai của Minh triều lại không có ghi lại nửa điểm.
Bởi vậy, Hạ Tầm rút ra kết luận: Phùng Kiểm Giáo đối với lai lịch bọn họ nói không hết không thật, bọn họ tại Thanh châu hoạt động chưa chắc là hợp pháp, càng không khả năng là phụng thánh chỉ.
Ngay sau đó, trên đường đi Tá Thạch Bằng trại, Trương Thập Tam vì an tâm Hạ Tầm, lại cùng hắn nói án này cũng không liên quan đến Tề vương, Hoàng Thượng sở dĩ muốn bí mật làm, là vì Đàm vương Chu Tử bởi vì chuyện cữu ca mưu phản, sợ bị liên quan đến trừng phạt cả nhà. Hoàng Thượng lo lắng Tề vương Chu Phù đi theo bước chân của bát đệ, cho nên mới phân phó Cẩm Y vệ bí mật làm việc.
Đến lúc này, Hạ Tầm đối với mục đích của bọn họ cũng sinh ra nghi kị thật sâu. Bởi vì có xảo hay không xảo, hắn trùng hợp hiểu rằng Đàm vương cũng không phải bởi vì đại cữu ca của hắn mưu phản, cho dù khắp thiên hạ mọi người không biết con người chân chính của Đàm vương, các vương chưa hẳn đã không biết, Chu Nguyên Chương càng nhất định sẽ không tin tưởng hắn công bố chuyện ma quỷ kia.
Về cái chết của Đàm vương Chu Tử, ở trong cách nói về phía chính phủ, là vì đại cữu ca hắn bị người tố giác là một đảng với Tể tướng Hồ Duy Dung, Đàm vương bởi vậy lo sợ mà tự sát. Dân gian còn có một loại cách nói khác, nói mẫu thân Chu Tử thì ra là Định phi nương nương của đương kim hoàng thượng, vốn là hoàng hậu Đạt Lan của Trần Hữu Lượng, Đạt Lan sau khi có thai thì thành phi tử của Chu Nguyên Chương, Chu Tử thật ra là con của Trần Hữu Lượng, Đàm vương biết thân thế chính thức của mình, cho nên muốn tạo phản, hoàng đế phái binh truy bắt, Chu Tử không cam lòng binh bại chịu nhục, lúc nàymới tự thiêu mà chết.
Cả chuyện xưa sau khi biên lại thì nói Đạt phi âm thầm dặn dò con vì cha báo thù, Chu Tử tích lương đốt cung, khi lửa bốc lên thì ở trong lửa mắng chửi như thế nào tình tiết đều sinh động như thật, như lâm kỳ cảnh. Ngay cả dân chúng có chút tin tưởng, cũng sẽ không có ai nhớ tới những chi tiết này thì người bên ngoài làm sao biết?
Định phi Đạt Lan của Chu Nguyên Chương thật ra là hoàng hậu của Trần Hữu Lượng, từ lúc Chu Nguyên Chương định ra “Đại Cáo” đã từng hướng về thiên hạ thần dân chính miệng thừa nhận qua việc này, hắn nói: “Trẫm đã bình định thiên hạ, công thành đoạt đất, cùng quần hùng ngang nhau mười bốn năm, ở trong quân chưa bao giờ đoạt một cô gái này. Chỉ có sau khi đánh hạ Vũ Xương, bởi vì tức giận Trần Hữu Lượng nhiều lần khởi binh xâm phạm, cố đoạt thiếp của hắn mà về”.
Vì nguyên nhân này cho nên cái lời đồn rất có tính mê hoặc này, lão bách tính cũng không biết tuổi cụ thể của những hoàng tử này cùng với bọn họ cụ thể là do vị hoàng phi nào sinh ra, rất nhiều người tin là thật, cho dù không tin bọn họ cũng vui vẻ truyền bá. Mọi người đều có tâm lý tìm kiếm cái lạ, càng là thứ hoang đường thì càng có sinh mạng lực, cho nên cái loại đồn thổi này càng quá tà dị.
Thật ra Chu Từ là sau khi Trần Hữu Lượng chết đi sáu bảy năm mới sinh ra, thời gian sinh ra căn bản không đúng, huống chi bên trên hắn còn có một ca ca đồng bào, thân ca ca đồng bào của hắn hiện nay chính là Tề vương Chu Phù Thanh châu. Trần Hữu Lượng nếu quả thật có con, vậy cũng hẳn là ca ca Tề vương của hắn mà không phải Đàm vương hắn.
Chính vì như thế Đàm vương hai phiên bản này bởi vì tồn tại chính sử cùng dã sử, cho nên sử gia đời sau đã từng đối với hắn tiến hành qua một phen khảo chứng. Kết quả nghiên cứu làm cho người ta bị dọa cho nhảy dựng: Đàm vương là con của Trần Hữu Lượng lời đồn này không thể tin, quan phương công bố bởi vì vậy cũng đứng không vững!
Hạ Tầm đối với các tin tức lạ cảm thấy rất hứng thú, hắn năm đó trùng hợp đã từng đọc bài phân tích này, cũng sẽ nhớ nội dung chủ yếu mà vị học giả kia đã khảo chứng.
Vị học giả kia ở trong văn trước liệt kê lý do của hắn, dựa theo cách nói của vị học giả kia. Chu Nguyên Chương tuy thủ đoạn độc ác, nhưng đó là đối với người khác, đối với con của mình lại phi thường che chở cùng tha thứ, cái này từ Minh sơ các vương ngang ngược cũng có thể thấy được.
Đại cữu ca Đàm vương bị người tố giác là một đảng với Hồ Duy Dung, Hồ Duy Dung cùng quan viên chủ yếu có liên quan đến vụ án đã chết mười năm rồi, vị đại cữu ca của hắn kia tại hồ sơ thì chỉ là một tiểu quan, mười năm trước hắn còn chưa cùng Đàm vương nhận thân thích thì chức quan càng nhỏ hơn, một tiểu quan như vậy đủ tư cách tham dự Hồ Duy Dung tạo phản sao? Mà cho dù có tham gia thì có tác dụng trọng đại gì?
Quan trọng nhất là, con ruột của Chu Nguyên Chương là bởi vì đại cữu tử là phản đảng đã hù đến tự sát? Đừng quên Tể tướng Lý Thiện Trường cũng là bởi vì án Hồ Duy Dung mà suy sụp. Lý Thiện Trường bị liệt là trọng phạm, cả nhà hơn bảy mươi người chỉ sống sót bốn người, bốn người này chính là thứ tử Lý Kỳ cùng một người vợ và hai đứa con mới sinh của Lý Thiện Trường.
Nguyên nhân người vợ này là con gái của Chu Nguyên Chương, cho nên Chu Nguyên Chương đem cô gia này cùng hai ngoại tôn đều miễn xá. Những người này đều là trọng phạm phản đảng, cô gia cũng có thể tha tội, đại cữu ca con ruột hắn là phản đảng, Chu Nguyên Chương lại có thể đem con mình làm cái gì? Có thể nào đem một vị thân vương làm cho sợ tới mức phải tự sát sao?
Lý do này căn bản đứng không vững. Vị học giả kia đối với lượng lớn công văn của quan phương Minh triều, các tư liệu từ các địa phương tiến hành sưu tập rộng khắp, kết quả bị hắn phát hiện một sự thật trọng đại, đó chính là Đàm vương tự thiêu là ở đầu tháng tư năm Hồng Vũ thứ hai mươi ba, mà khi đó đại cữu ca của hắn Vu Hổ còn chưa có phát án, nói cách khác Đàm vương Chu Tử bởi vì đại cữu ca là Hồ đảng mà sợ hãi tự thiêu, vị đại cữu ca kia của hắn vẫn đang êm đẹp tại Ninh Hạ làm Chỉ Huy Sứ, lúc này còn chưa có người tố giác hắn.
Cái này kì quái, đại cữu ca còn chưa có gặp chuyện không may, muội phu hắn Đàm vương lão huynh sao lại nhiệt tình cao hứng bừng bừng tự thiêu?
Cái sơ hở lớn nhất này, lại bởi vì lúc ấy điều kiện thông tin cùng hiệu suất truyền bá tin tức đã bị người đương thời xem nhẹ. Quan phương không hướng về phía người ta thông báo tư liệu cụ thể, ngươi ta cũng không cách nào nắm giữ tình huống cụ thể. Bởi như vậy khi quan phương thông báo hai án này thì cố ý hàm hồ đem thời gian hai án này không công bố, kết quả là phần lớn người lúc bấy giờ nhìn không ra vấn đề.
Người có tư cách nắm giữ những tư liệu tình báo trước sau Đàm vương tự thiêu này vốn đã phi thường ít, mà ở trong đám người phi thường ít này có hứng thú đem những tư liệu này tổng hợp lại tiến hành phân tích một phen, hơn nữa nhìn ra kỳ quặc trong đó thì đã ít càng thêm ít, những người đã ít càng thêm ít còn lại này không ai mà không phải là tại quan viên của triều đình, ai hội không muốn sống nữa mà đem những điểm đáng ngờ này hướng ra phía ngoài công bố? Bởi vậy cái chết của Đàm vương theo cách nói của quan phương chẳng những giấu diếm được vô số dân chúng, mà ngay cả rất nhiều quan lại thân sĩ cũng đều tin là thật.
Nhưng mà vị học giả kia sau khi tìm đọc lượng lớn hồ sơ, phủ chí lại phát hiện cái mâu thuẫn đầy nghi vấn này, đương nhiên, đối với Đàm vương Chu Tử chính thức tử bởi vì sao, vị học giả kia cũng không có khảo chứng ra, chỉ nói sự thật chân chính của nghi án này, chỉ có thể chôn vùi ở trong lịch sử bao la, nhưng mà hắn từ tình, từ lý đưa ra phân tích, hoàn toàn đẩy ngã đáp án mà quan phương Minh triều công bố. Hạ Tầm xuất thân từ cảnh sát hắn phân tích vấn đề theo góc độ lý tính, bởi vậy kiên định ủng hộ khảo chứng của vị học giả này.
Thật ra trong bài phân tích của vị học giả khảo chứng kia, còn đề cập người tố giác Vu Hồ mưu phản nhân thân có phần kỳ quặc, cùng với lời khai trăm ngàn chỗ hỡ, chỉ là cái này đã không ở trong phạm vi tìm kiếm cái lạ, Hạ Tầm cũng không còn xem kỹ. Tiếc nuối là Trương Thập Tam đã hấp hối, Hạ Tầm không có đem những vấn đề mà hắn phát giác này nhất nhất cùng đối chứng. Bằng không, có lẽ hắn sẽ từ trong miệng Trương Thập Tam vạch trần ra bí ẩn thiên cổ kia.
Bởi vì Đàm vương chân chính chết là vì sao, Trương Thập Tam hoàn toàn là một trong số những người ít ỏi kia, hắn là tâm phúc của La Thiêm Sự, từng chính miệng nghe La đại nhân nói.
Đúng, Đàm vương xác thực không phải bởi vì đại cữu ca của hắn liên lụy tới trong án Hồ Duy Dung mưu phản mà lo sợ tự sát nguyên nhân hắn tự sát thực sự là dâm loạn cung đình.
Đàm vương Chu Tử tao nhã, tướng mạo anh tuấn, thi từ ca phú không chỗ nào không tinh, ở trong nước cũng rất ít có hành động ngang ngược, phá rối, cho nên thanh danh vô cùng tốt, nhưng mà người này đã có một tật xấu, đó chính là phong lưu háo sắc. Làm một phiên vương, ham mê nữ sắc nguyên cũng không có gì, chỉ cần hắn muốn, thì sẽ có tuyệt sắc giai nhân để cho hắn hưởng thụ, vấn đề là cái loại phong lưu này sắc đảm ngập trời, ngay cả nữ nhân trong nội cung cũng dám thông đồng.
Đàm vương trước khi phong vương đã cùng không ít cung nữ kết xuống nghiệt duyên, sau khi phong vương thì loại chuyện này đối với các nàng vẫn tưởng niệm không thôi, cho nên thường mượn cơ hội triệu kiến trở lại kinh cùng các nàng thông đồng, bởi vì việc cơ mật đến mấy rồi cũng sẽ tiết lộ tiếng gió, bị Cẩm Y vệ dò ra được, mật báo lên thiên tử. Bọn họ trên lý luận mà nói đều là phi tử dự bị của hoàng đế, hành động đại nghịch bất đạo lớn như thế đối với Chu Nguyên Chương luôn xem trọng lễ giáo phong kiến mà nói, là hành vi phạm tội không thể tha thứ, dưới sự tức giận, Chu Nguyên Chương hạ lệnh, lệnh cho Cẩm Y vệ mật tuyên Chu Tử trở lại kinh.
Chu Tử đối với việc mình phạm phải đã biết rõ ràng, hắn thấy một khi đến kinh đối chứng căn bản chính là biện không thể biện, đến lúc đó cho dù không chết, cũng phải bị lão tử hắn sung quân Phượng Dương, cả đời giam cầm ở trong tường cao Phượng Dương, rơi vào đường cùng lúc này mới chết được.
Cẩm Y vệ vốn là muốn đem Đàm vương đưa trở lại kinh, để cho hoàng đế xử lý, ai biết hắn vượt lên trước một bước tự sát, hơn nữa bị chết oanh oanh liệt liệt như thế, huyên náo khắp thiên hạ cũng biết có một vị thân vương tự thiêu. Đến lúc này dù sao cũng phải cho mọi người một cái lý do? Mà chuyện hoàng tử cùng cung nữ hợp gian lại không thể đưa lên mặt bàn, rơi vào đường cùng, vị La đại nhân chủ trì chuyện kia đã vắt hết óc, đem chuyện Chu Tử chết cùng án của Hồ Duy Dung khiên cưỡng gán ghép cùng một chỗ.
Nói cách khác, đại cữu ca kia của Đàm vương Vu Hồ là oan uổng cực độ không may, hắn vì tham dự mưu phản, căn bản chính là Cẩm Y vệ vì thể diện hoàng gia, mất bò mới lo làm chuồng làm vật hi sinh. Cũng không phải hắn là đại cữu ca khả nghi mưu phản hù chết Đàm vương, mà là hắn là muội phu của Đàm vương, cho nên hắn mới thành đồng phạm của Hồ Duy Dung.
Triều đình sau khi đem hắn bắt lại, lập tức tuyên bố hắn là phản đảng, cũng bào chế nhân chứng cùng lời khai, cũng không công khai thời gian thi hành án của hắn, chỉ nói là bởi vì hắn đến chết cũng hù chết Đàm vương, Vu Hồ danh khí quá nhỏ, triều đình nói như vậy, mọi người cứ như vậy mà tin, không có người đi nghiên cứu lý do bắt hắn có đúng hay không, cũng không có người đi xác minh khi Đàm vương tự thiêu, vị này đang xa tại Ninh Hạ làm Chỉ Huy Sứ đã bị bắt hay chưa. Chuyện này do đó chấm dứt, người biết cũng rải rác, mà lại không ai dám nói ra nghi vấn của mình, Trương Thập Tam vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra một tên nông dân thôn quê, lại có thể hiểu rõ chân tướng của án này.
Bốn người Phùng Tổng kỳ lai lịch chưa hẳn hợp pháp, mục đích càng chưa nói tới quang minh chính đại, mà bọn họ bắt buộc Hạ Tầm ký tên đồng ý ở trên bản cung trạng kia, càng một nước đi sai, đúng là vì chuyện này, vào lúc ấy đã thúc đẩy Hạ Tầm hạ quyết tâm: Không thể làm con rối, tất phải giết.
Theo như cách nói của bọn họ, bọn họ đường đường là Cẩm Y vệ, bọn họ là phụng thánh xuất kinh, bọn họ điều tra là mưu phản đại án, một đám khâm sai đại nhân như vậy, muốn khống chế một người như Hạ Tầm lại cần để cho hắn lưu lại nhược điểm như vậy? Dùng tới thủ đoạn bỉ ổi như vậy chỉ có thể nói rõ thân phận cùng hành vi của bọn họ là không thể lộ ra ngoài ánh sáng, càng nói rõ tất cả những lời mà bọn họ nói với Hạ Tầm đều là lâu đài trong không trung.
Đây là rõ ràng nói cho Hạ Tầm biết, mặc kệ sự tình bọn họ mưu đồ là thành công hay thất bại, kết cuộc của Hạ Tầm cũng chỉ có một: Nếu như vị bất hạnh kia biết được Dương Văn Hiên chân chính đã chết như Thính Hương cô nương vậy, trở thành đối tượng diệt khẩu của Cẩm Y vệ, những Cẩm Y vệ xem nhân mạng như cây cỏ này không thể nào mở thiên đường, sẽ giữ lại tính mạng của hắn.
Vẽ rắn thêm chân, cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi.
Thế là, kế hoạch giết người phản kích của Hạ Tầm từ khi đó đã bắt đầu lên kế hoạch. Hắn hiểu rằng, một viên chức nhỏ làm hỏng việc, thật vất vả tìm được một biện pháp bổ cứu, vậy chắc sẽ không đem chân tướng nói cho thủ trưởng biết, đây là chuyện thường tình của con người. Hơn nữa ở đằng sau đó, đám người Trương Thập Tam còn mơ hồ lộ ra suy nghĩ ngấp nghé tài sản của Dương gia, bọn họ đã đối với tài sản của Dương gia động tâm tư không thể cho ai biết, thì càng sẽ không đem thân phận chân thật của Hạ Tầm nói cho những người khác.
Cho nên, Hạ Tầm chỉ cần giết bốn người này là có thể trong chết cầu sống, hơn nữa vô cùng có khả năng chính thức thay thế Dương Văn Hiên, đạt được rất nhiều hồi báo.
Muốn giết bốn người này, như vậy sẽ không thể trước khi đem bọn họ toàn bộ giết chết mà làm cho bọn họ đối với mình sinh ra hoài nghi, như vậy hắn cần đầy đủ không gian tự do hoạt động, cho nên Hạ Tầm lựa chọn chờ được người Dương gia chấp nhận thân phận, lập tức đã động thủ diệt trừ Trương Thập Tam.
Hắn là thân sĩ thân gia trong sạch, hắn là tú tài có công danh tại thân, mỗi người bên ngoài đình, cũng có thể chứng minh hắn không có rời qua căn phòng này, hắn đang tắm rửa, trên người hắn không có hung khí. Cho nên quan phủ tuyệt sẽ không hoài nghi lên trên đầu của hắn. Phùng Tổng kỳ càng sẽ không hoài nghi hắn, bởi vì hắn vừa đến Dương phủ, tất cả nhân chứng đều khó có khả năng là đồng đảng của hắn, nếu như Phùng Tổng kỳ không quá dễ quên mà nói, còn có thể liên tưởng tới vụ mưu sát phát sinh cách đó không lâu ở trấn Vân Hà...”
Trương Thập Tam đã chết, từ đầu đến cuối, hắn cũng không có rõ ràng Hạ Tầm rốt cuộc là làm thế nào nhìn phá âm mưu của bọn họ, cũng giống như Thính Hương cô nương kia, trên đường xuống hoàng tuyền, Thập Tam Lang chủ định làm một con quỷ hồ đồ.
Hạ Tầm nhảy dựng lên bắt đầu tỉnh táo bố trí hiện truờng, quần áo hạp, giá áo, mặt đất... tất cả mọi thứ đều ở trong thời gian ngắn nhất bố trí xong, dùng ánh mắt chuyên nghiệp của hắn lại kiểm tra một lần, sau khi xác nhận không có sơ hở, Hạ Tầm cầm giá áo nơi tay, hít vào một hơi thật sâu, dùng thanh âm chỉ kém hơn Tiểu Địch cô nương lớn tiếng hô to lên: “Cứu mạng! Cứu mạng..."
Lúc này, Trương Thập Tam đã thở ra nhiều hơn hít vào, ánh mắt tan rã, còn chưa có chết hẳn...
Hạ Tầm quơ giá áo, như một con thỏ kinh hoảng, nhảy tới nhảy lui cùng kẻ địch nhìn không thấy trong không khí liều mạng giao đấu: “Ta mạo hiểm, bắt đầu rồi!”
Hiểm ác trùng trùng, từng bước sát khí, một khi thành công, lại có thể trở thành nhân thượng nhân, cái hồi báo này đáng giá để hắn mạo hiểm.
Giờ đây mạo hiểm vừa mới bắt đầu, Hạ Tầm trong lòng kích động không thua kém chút nào hắn lần đầu tiên bò lên trên giường bạn gái...
Duy Linh
Cẩm Y Dạ Hành
Tác giả: Nguyệt Quan
Quyển 1- Sát Thanh Châu