Editor: @Trần[Thu]Lệ/D/Đ*L'Q'Đ*
Hôn sự của Tô Cẩm và Tiêu Chấn được định ra trong chín, bởi vì một phong tấu chương của Ngự sử đã nhanh chóng truyền khắp cả thành Kim Lăng.
Bách tính Kim Lăng bất mãn Vũ Anh hầu sao? Khẳng định là không có, Vũ Anh hầu trẻ tuổi anh tuấn, cao lớn khôi ngô, dân chúng từng gặp Vũ Anh hầu theo vua vào kinh cũng khen hắn tốt, cũng hận không thể gả nữ nhi của mình cho Vũ Anh hầu làm thê tử, vậy mà chuyện tốt quan dân đều lo nghĩ lại rơi trúng một quả phụ đã sinh hai hài tử, còn là một quả phụ chỉ biết bán bánh bao không có Hiền Danh!
Lần này những người xem náo nhiệt không vui, Ngự sử buộc tội Vũ Anh hầu tổn hại đạo nghĩa huynh đệ, nhóm bách tính không coi chuyện này là quan trọng, chỉ đồng lòng chửi bới quả phụ bán bánh bao hư thân mất nết, lợi dụng sắc đẹp quyến rũ Vũ Anh hầu oai hùng phi phàm cương trực công chính! Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, anh hùng "Phạm sai lầm" có thể tha thứ, nhưng một quả phụ không biết xấu hổ quyến rũ người khác, vậy thì không thể nhịn!
Thói đời này là vậy, nam nhân phạm sai lầm có thể dễ dàng tha thứ, nữ nhân thì tuyệt đối không được! Cho dù nhóm nam nhân không mắng, thì cùng là nữ nhân phụ nhân các cô nương cũng muốn cùng một giuộc mắng chết nàng, chỉ có mắng quả phụ hư thân mất nết, mới có thể hiển lộ rõ ràng phụ đức an phận thủ thường theo khuôn phép trên người các nàng.
Cho dù Chính Đức đế hạ chỉ ngợi khen Tô thị và Vũ Anh hầu là ông trời tác hợp cũng ngăn không được những lời thóa mạ của dân chúng với Tô Cẩm.
Dương Châu cách Kim Lăng rất gần, có thương nhân tới Dương Châu buôn bán mang tin cưới này về Dương Châu, rất nhanh đám hàng xóm láng giềng ở quê Tô Cẩm nghe được tin quả phụ mà Vũ Anh hầu muốn kết hôn chính là Tây Thi(*) bánh bao mà họ biết, lập tức nói chuyện hăng say phía sau tiếp trước, thêm dầu thêm mỡ giảng đạo lý về Tô Cẩm.
(*): người con gái đẹp của nước Việt thời Xuân Thu mà vua Việt Câu Tiễn dâng cho vua Ngô Phù Sai làm kế mỹ nhân.
Chữ 'Tây Thi' về sau chỉ con gái đẹp
Thương nhân sẽ mang tin tức này đến Kim Lăng, như thế trong mắt nhóm bách tính ở Kim Lăng, trên người Tô Cẩm lại mang thêm tiếng xấu cưới Phùng Thực mà sinh con riêng bên ngoài.
Mà khi tin tức truyền về thì phủ Vũ Anh Hầu vừa đưa sính lễ đến Tô trạch không lâu, qua một tháng nữa cũng chính là mười tám tháng chạp, Vũ Anh hầu và Tô thị sẽ đám cưới.
Một quả phụ từng gả cho thợ rèn lại cho thợ rèn đội nón xanh, sau đó sinh cho hai nam nhân này hai hài tử, quả thực là thiên lý khó tha thứ!
Có một bách tính lòng đầy căm phẫn len lén đến trước cửa Tô trạch dội phân ném rau cải thối, ném được một lần, buổi tối ngày hôm sau lại có người đi, lập tức bị thị vệ Vũ Anh hầu phái tới mai phục ở đầu tường bắt được, @Trần[Thu]Lệ/D/Đ*L'Q'Đ* một phát bắt được hai người vừa đúng làm bạn, cùng nhau ngồi chồm hổm trong nhà giam.
Giết gà dọa khỉ là có tác dụng nhất, nhóm bách tính vẫn còn nghị luận nhưng ít nhất không còn ai dám đến trước cửa Tô trạch la lối om sòm nữa.
Đại đa số dân chúng cũng chưa từng thấy dáng vẻ của Tô Cẩm và A Triệt, nhưng A Triệt hầu bên cạnh Tam hoàng tử, các tiểu thái giám, cung nữ trong cung từng gặp hắn, nhóm thần tử đến Càn Thanh điện gặp vua cũng thường gặp phải Tam hoàng tử và A Triệt, khi tin tức A Triệt không phải là con của Phùng Thực truyền ra, lập tức có người lấy A Triệt và thủ phụ Thẩm Phục ra so sánh.
Dung mạo một lớn một nhỏ quá giống nhau, Tô thị, Thẩm Phục đều là người Dương Châu, liên hệ hai đầu mối lại với nhau, các Ngự sử bang Ngự Sử ngầm hiểu lẫn nhau mà chuyển hướng nhìn đến thủ phụ Thẩm Phục trẻ tuổi.
Thẩm Phục rất được Chính Đức đế tin tưởng, nhưng hắn bay lên quá nhanh, thủ hạ cũ từ Liêu Đông tới Đế Vương không phục hắn, một nhóm cựu thần Kim Lăng nhất là những người từng có chức quan cao hơn Thẩm Phục càng thêm đỏ mắt nhìn hắn.
Nhưng hoài nghi thì hoài nghi, bọn họ không có chứng cứ, chỉ cần Thẩm Phục hoặc Tô Cẩm không thừa nhận, ai dám nói A Triệt là máu mủ của Thẩm Phục?
Đại thần không vội Hoàng đế đã gấp, ngày hôm đó cùng Thẩm Phục nói xong chính sự, Chính Đức đế đuổi hết bọn hạ nhân không liên quan, một mình đánh cờ với Thẩm Phục.
"Hôn sự của Vũ Anh hầu và Tô thị, Nguyên Đình thấy thế nào?" Đặt xuống một con cờ, Chính Đức đế giương mắt nhìn Thẩm Phục hỏi.
Thẩm Phục mặt như ngọc, khí định thần nhàn ngồi ở đàng kia.
Chính Đức đế chợt đã cảm thấy, Thẩm Phục như vậy, cho dù hắn không có bất kỳ tài hoa gì, chỉ cần làm một vật trang trí trên triều đình cũng khiến cho người ta vui tai vui mắt.
Đế Vương trị quốc, Văn Thần võ tướng @Trần[Thu]Lệ/D/Đ*L'Q'Đ* không thể không được, Chính Đức Đế không bỏ được Tiêu Chấn cũng không bỏ được Thẩm Phục, không muốn bất kỳ người nào trong cả hai bị những tên Ngự sử khua môi múa mép kia đuổi đi.
Thẩm Phục hiểu được nỗi lo lắng của Đế vương, nhỏ giọng nói: "Hoàng thượng yên tâm, Nguyên Đình sẽ không chủ động dâng nhược điểm vào tay kẻ khác."
Thẩm Phục không muốn Tô Cẩm gả cho Tiêu Chấn, hắn từng ký thác ở Ngự sử, hi vọng Ngự sử đánh mất ý niệm muốn cưới Tô Cẩm của Tiêu Chấn, đáng tiếc hắn đánh giá thấp sức chịu đựng của Tiêu Chấn, Tiêu Chấn lại giống như Tô Cẩm cùng coi lời đồn đại như gió thoảng bên tai.
Cho tới bây giờ, tất cả mọi người đều nhìn bọn hắn chằm chằm, nếu lúc này hắn đi tìm Tiêu Chấn hoặc Tô Cẩm, thì tương đương với việc thừa nhận A Triệt là nhi tử Thẩm gia.
Thừa nhận, đối thủ triều đình sẽ đả kích hắn, với Tô Cẩm và A Triệt cũng không có chỗ nào tốt.
Chuyện người thân đau khổ kẻ thù vui vẻ, Thẩm Phục không có ngu như vậy.
Thần tử không kích động, rất tốt, Chính Đức đế lại quan tâm hỏi: "Vậy A Triệt......"
Lúc này không thừa nhận, sau này muốn nhận chẳng phải Thẩm Phục tự tát vào mặt của mình sao?
Thẩm Phục dừng động tác hạ cờ xuống một chút, sau đó vững vàng đặt quân cờ màu đen của hắn xuống bàn cờ, rủ mắt nói: "Thần sẽ lặng lẽ đợi thời cơ."
Lễ thành hôn của Tiêu Chấn diễn ra vào mười tám tháng chạp, nhưng theo tập tục, mười bảy tháng chạp phủ Vũ An Hầu đã bắt đầu đãi tiệc mời tân khách.
Tiêu Chấn không thích kết giao với quan lớn, tới Kim Lăng lâu như vậy nhưng Tiêu Chấn vẫn không kết giao với bằng hữu mới, hiện tại muốn thành thân rồi, trừ ba vị đại tướng Sài Hùng, Trương Tiến, Hoắc Duy Chương cùng nhau chém giết trên chiến, Tiêu Chấn cũng sẽ gửi thiếp mời cho các quần thần khác trong triều đình, còn những tên quan nhỏ lúc trước nịnh bợ hắn,
.