Tân lang tới, Tô Cẩm chần chờ một hồi mới rời khỏi nội thất đi đến nhà chính, đúng lúc thấy Tiêu Chấn vừa bước vào, vẻ mặt lạnh lùng.
Tô Cẩm đã từng gặp hán tử say, bởi vì trên mặt Tiêu Chấn không có gì khác hơn người bình thường, nàng thiếu chút nữa cho rằng Tiêu Chấn không uống rượu, sau đó lập tức phát hiện trên ngực hỉ bảo đỏ thẫm của Tiêu Chấn ướt một mảng, hai bên bả vai cũng có ánh nước lưa thưa, nhất định là các nam nhân tụ lại một chỗ uống rượu, người khác vẩy ra đều rơi trên người Tiêu Chấn.
Quả nhiên, ngay sau đó Tô Cẩm đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc.
Tô Cẩm bước nhanh đến cạnh bàn, cúi đầu châm trà cho Tiêu Chấn.
Lúc này Tiêu Chấn mới dám nhìn nàng.
Mũ phượng nguy nga lộng lẫy trên đầu Tân nương tử đã không thấy đâu, chỉ cài một cây trâm phượng bằng vàng, ngày đại hỉ ánh đèn cả phòng đều sáng trưng, nàng cúi đầu, gò má trắng muốt tinh tế lộ ra màu đỏ nhàn nhạt, @Trần[Thu]Lệ/D/Đ*L'Q'Đ* xinh tươi như hoa.
Đây không phải lần đầu tiên Tiêu Chấn nhìn thấy Tô Cẩm, nhưng hôm nay trong mắt hắn, Tô Cẩm đều đẹp hơn bất kỳ lần nào, giống như đánh giá ban đầu của Phùng Thực, thật sự là tiên nữ hạ phàm.
Tô Cẩm để bình trà xuống.
Tiêu Chấn nhanh chóng thu hồi tầm mắt.
"Hầu Gia, uống chén trà giải rượu đi, nếu không say rượu rất khó chịu." Tô Cẩm bưng ly trà bước chậm tới, quan tâm nhìn hắn.
Lúc mới tới Tiêu Chấn không thấy khát, nàng vừa nói như thế hắn thật sự cảm thấy khát.
Tiêu Chấn gật đầu một cái, rót cạn vào trong miệng như đang uống rượu.
Tô Cẩm nhìn chằm chằm hầu kết của Tiêu Chấn, thầm nghĩ trước kia nàng cảm thấy hầu kết của nam nhân rất xấu xí, nhưng khi nhìn thấy hầu kết của Tiêu Chấn Tô Cẩm càng nhìn càng thấy đẹp, hơn nữa lúc Tiêu Chấn uống rượu, hầu kết chuyển động đặc biệt có khí khái anh hùng.
Nữ nhi Giang Nam xinh đẹp, hán tử Bắc Địa cường tráng, hai nơi Nam Bắc Tô Cẩm đều sống một khoảng thời gian nhưng vẫn thích cường tráng như Tiêu Chấn hơn.
"Muốn nữa không?" Khi Tiêu Chấn uống xong, Tô Cẩm lại hỏi.
Tiêu Chấn mới vừa đưa tay nhận ly trà thì phát hiện trên tay áo mình dính rượu, suy đoán có lẽ nơi khác còn nhiều hơn, ở cùng với nàng thật sự bất nhã, tức thì nói: "Toàn thân ta đầy mùi rượu, vẫn nên đến Tiền viện tắm rửa, đệ......!Nàng ngủ trước đi, lát nữa ta sẽ về." Hắn và Tô Cẩm thành thân giả, ngộ nhỡ truyền đi, nhất định nhóm bách tính sẽ suy đoán lung tung, ánh mắt đảo qua mấy nha hoàn đang phục vụ bên cạnh, Tiêu Chấn kịp thời đổi lời nói, sau này không thể gọi Tô Cẩm là đệ muội nữa.
Trả ly rượu lại cho Tô Cẩm, Tiêu Chấn chuẩn bị bước đi.
Nhìn bóng lưng hắn, Tô Cẩm nhẹ giọng nói: "Ta phỏng đoán Hầu Gia sẽ bị người ta mời rượu nên đã chuẩn bị sẵn nước nóng ở Tây ốc, y phục tắm rửa cũng chuẩn bị xong rồi."
Từ Văn đã đưa mấy bộ y phục của Tiêu Chấn đến đây trước rồi.
Tiêu Chấn hơi ngừng bước chân lại, sau đó đi vòng về Tây ốc.
Tô Cẩm cố ý nói: "Mấy nha hoàn đều ở đây, Hầu Gia chọn hai người đi hầu hạ ngài đi."
Như Ý, Xuân Đào, Hạ Trúc nghe vậy đều cúi đầu xuống.
Còn ba nha hoàn khác là Thu Cúc, Đông Mai tiếp tục phân ra hai nơi hầu hạ A Triệt và A Mãn, Cát Tường chỉ để ý kinh doanh cửa hàng Tô Ký với A Quý, mặc kệ chuyện vặt vãnh trong phủ.
"Không cần, ta quen tắm một mình rồi." Tiêu Chấn cũng không quay đầu lại nói.
Tô Cẩm cười cười, chờ Tiêu Chấn tiến vào rồi nàng mới nháy mắt với mấy nha hoàn.
Xuân Đào, Hạ Trúc lặng lẽ lui ra ngoài, một mình Như Ý ở lại, tối nay nàng gác đêm bên ngoài.
Thật ra thì Tô Cẩm không quen có nha hoàn gác đêm, tuy nhiên trước mắt nha hoàn gác đêm lại có tác dụng.
Tô Cẩm ngồi ở nhà chính nói chuyện với Như Ý, không bao lâu sau trong Tây ốc truyền đến tiếng nước chảy, đường đường là một đấng mày râu mà phát ra tiếng động khi tắm còn nhỏ hơn Tô Cẩm.
Tô Cẩm suy nghĩ thêm @Trần[Thu]Lệ/D/Đ*L'Q'Đ* một chút thì lập tức đã hiểu, Tiêu Chấn như vậy là đang xấu hổ, cẩn thận từng li từng tí trêu chọc nước chứ không dám xối mạnh, Tô Cẩm buồn cười, nói đại cô nương lần đầu tiên lên kiệu là như Tiêu Chấn vậy hả?
"Ngươi ở đây chờ, ta vào bên trong xem sao." Tô Cẩm nói với Như Ý xong đi vào nội thất.
Giường Bạt Bộ(*)khắc hoa mới tinh, dàn hàng rộng rãi có thể đủ cho bốn người lớn nằm xuống, Tô Cẩm ngồi trên mép giường, tay nhỏ bé vuốt qua vuốt lại chăn hỉ đỏ thẫm, tưởng tượng đến hình ảnh nàng và Tiêu Chấn cùng ngủ trong một cái chăn, cả người Tô Cẩm lập tức nóng lên.
Nhưng Tô Cẩm biết, nếu Tiêu Chấn đã nói thành thân giả thì hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng viên phòng với nàng.
(*): Giường tân hôn được cổ nhân gửi gắm khát vọng nối dõi tông đường, và khát vọng kế thừa truyền thống lễ giáo.(Xem ảnh minh họa cuối trang)
Bạn đang sao chép nội dung của Trí Thức VN.
Nếu là cá nhân sử dụng, vui lòng ghi rõ nguồn trithucvn.org.
Nếu là website, kênh truyền thông, vui lòng chỉ sử dụng nội dung khi có sự cho phép của Trí Thức VN.
Thở dài, Tô Cẩm đi lật tìm một cái chăn đỏ mới giống như vậy nữa trong rương, cùng nhau trải song song hai cái lên giường, dùng cái này bày tỏ nàng ủng hộ Tiêu Chấn.
Dĩ nhiên, Tô Cẩm chỉ làm cho Tiêu Chấn nhìn, còn nhiều thời gian, về sau nàng sẽ tiếp tục tiến hành hóa giải nỗi áy náy của Tiêu Chấn với Phùng Thực.
Áy náy cái gì, Phùng Thực đã mất rồi, người chết không thể sống lại được, Tô Cẩm muốn gả cho ai thì gả cho người đó, cho dù ai cũng không thể nói nàng có lỗi với Phùng Thực được, nàng đã không thẹn với Phùng Thực thì nam nhân mới của nàng càng không cần phải cảm thấy áy náy.
Trải xong, Tô Cẩm ngồi xuống chờ Tiêu Chấn.
Lần tắm rửa này của Tiêu Chấn diễn ra rất dài, dài đến nỗi Tô Cẩm cho rằng có phải Tiêu Chấn đã ngủ thiếp trong đó rồi hay không, vào lúc Tô Cẩm chờ đến nỗi không nhịn được muốn đi hỏi một chút thì cuối cùng bên ngoài cũng truyền đến đối thoại của Như Ý và Tiêu Chấn.
"Hầu Gia tắm xong rồi ạ? Phu nhân đang ở nội thất."
"Ừ."
Sau đó, tiếng bước chân của Tiêu Chấn càng ngày càng gần, khi Tiêu Chấn vén rèm đi vào, Tô Cẩm cũng băn khoăn rời khỏi giường.
Bốn mắt đụng vào nhau, Tô Cẩm rũ tầm mắt xuống trước, lộ dáng vẻ không biết làm sao.
Tiêu Chấn ho khan một cái, đi qua bên cạnh nàng vài bước, nhỏ giọng nói: "Đệ muội ngủ trước đi, ta tới bên cửa sổ ngồi một chút, chờ Như Ý ngủ sâu rồi ta lại trở về Tiền viện."
Tô Cẩm cắn cắn môi, lo âu nhìn hắn: "Hậuimg.