Cẩm Y Vệ

- Họ Tần khốn kiếp! 

Sau khi Từ Tân Di biết được chân tướng, lập tức đấm cho Tần Lâm một quyền đau méo miệng.

Thanh Đại vịn vai an ủi nàng:

- Tỷ đừng nóng giận, Tần ca ca rất hư, nhưng huynh ấy cũng chỉ là vạn bất đắc dĩ mà thôi. Thân thể Vĩnh Ninh vốn đã yếu ớt, âm thịnh dương hư, chịu đựng gió tuyết rét lạnh trên đường dài như vậy ắt sẽ bị tà phong hàn độc nhập thể, nếu như không nghĩ biện pháp sưởi ấm bổ túc dương khí, nói không chừng sẽ chết thật.

Tần Lâm cảm kích nhìn sang Thanh Đại, thầy thuốc chuyên nghiệp quyền uy giải thích thật là kịp thời.

Thanh Đại liếc hắn một cái, lén lút thè lưỡi.

Từ Tân Di vẫn còn đang tức tối, bộ ngực đầy đặn phập phồng rất nhanh theo nhịp thở, mắt hạnh nhìn chằm chằm Tần Lâm, một lúc lâu sau lại nện một quyền vào vai hắn:

- Vậy sao huynh không nghĩ cách mang Vĩnh Ninh ra khỏi cung về đây?! Hiện tại là lúc nào rồi, huynh còn muốn giả vờ như không có chuyện gì sao?! Chuyện huynh làm cũng đã làm rồi, chẳng lẽ còn muốn bỏ mặc nàng cô đơn đau khổ cả đời trong Tử Cấm thành sao?

Tần Lâm bị nện lún thấp người xuống, giả vờ nhăn nhó mặt mày, thật ra vui như mở cờ trong bụng, quả thật đúng với tâm nguyện hắn.

- Từ tỷ tỷ, tỷ đừng đánh huynh ấy, cẩn thận coi chừng động tới thai khí…

Thanh Đại dịu dàng an ủi Từ Tân Di, lại nhìn về phía Tần Lâm làm mặt quỷ:

- Tần ca ca, huynh được như nguyện rồi phải không…

Tiểu Tần Trạch mở đôi mắt ngây thơ thuần khiết tò mò nhìn phụ thân và hai dì của mình. Trương Tử Huyên ôm lấy con trai, ghé sát bên tai nói nhỏ:

- Thấy cha con giảo hoạt tới mức nào chưa, con à, tương lai chớ có bắt chước phụ thân đó…

Đứa nhỏ đột nhiên bật cười to, uốn éo giãy giụa trong lòng mẫu thân.

Trương Tử Huyên lấy tay vỗ trán, xem ra tương lai đứa nhỏ này cũng sẽ rất nghịch ngợm.

Đối với yêu cầu của Từ Tân Di, Tần Lâm đáp ứng luôn miệng. Bất quá muốn đem Trưởng Công chúa triều Đại Minh từ trong Tử Cấm thành ra cũng tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.

Từ Tân Di đã nguôi cơn giận, được Thanh Đại khuyên giải lại ngồi xuống ghế bọc da cừu, cảm kích nhìn Thanh Đại, chợt giật mình kêu lên:

- A, từ trước tới nay gả Công chúa chỉ cho làm chính thê, chẳng lẽ... Không thể nào!?

Thanh Đại mím cái miệng nhỏ nhắn cười cười:

- Không quan trọng, chỉ cần mọi người chung sống vui vẻ, danh phận cũng trở nên không quan trọng chút nào. Vĩnh Ninh khéo léo hiền lành như vậy, chẳng lẽ tỷ còn lo lắng nàng ức hiếp chúng ta sao? Hì hì, cho dù nàng ấy là Công chúa, tương lai cũng phải gọi chúng ta một tiếng tỷ tỷ.

Mấy vị phu nhân của Tần Đốc Chủ trước khi xuất giá vẫn chơi thân với nhau, đã quen xưng hô theo lớn nhỏ, Vĩnh Ninh tới đây chơi cũng là như vậy.

Lòng dạ nữ y tiên còn tinh khiết hơn pha lê, Từ Tân Di cảm động đến nước mắt cũng chực rơi xuống, cầm tay nàng thật chặt, kiên quyết lắc đầu một cái:

- Không được, như vậy muội quá thiệt thòi! Ta không đáp ứng!

Tần Lâm bĩu môi, các vị không nên như vậy có được chăng. Hắn nghiêm mặt hổ, tỏ vẻ tức giận nói:

- Làm Phò mã gia chớ nói bình thê, ngay cả nạp thiếp cũng không được, đến lúc đó đuổi hết tất cả các vị phu nhân đi, lão tử dứt khoát trở thành Trần Thế Mỹ!

Thật là đáng sợ, sát khí Tần Bá gia thật nặng! Nữ binh đứng hầu gần đó đưa ngón tay lên ngậm vào miệng, dáng vẻ vô cùng sợ hãi.

Đần! Giáp Ất Bính cùng nhau gõ đầu nàng, cho dù là thật sự đuổi các phu nhân đi cũng sẽ không đuổi hết các nha hoàn ra khỏi cửa, sợ gì chứ. Huống chi Tần Bá gia chỉ là nói nhảm…

Quả nhiên ba vị phu nhân cùng nhau phất phất tay, vô cùng khinh bỉ Tần Lâm: hừ, với tính tình của ngươi…

Tần Lâm cười xấu hổ mấy tiếng, phu cương không chấn, không hù dọa được các phu nhân.

Cũng phải nói nữ y tiên Lý Thanh Đại, Từ Đại tiểu thư ngang ngược và thiên kim tướng phủ Trương Tử Huyên vô cùng hắc ám, đâu có ai giống như Tần Hương Liên (vợ Trần Thế Mỹ).

Ba vị phu nhân sôi nổi thảo luận làm thế nào đưa Vĩnh Ninh ra khỏi cung, bất kể là lừa gạt che giấu hoặc đường đường chính chính, rốt cục cũng phải có cách nào đó.

- Nếu qua vài năm nữa, chuyện này cũng rất dễ dàng…

Trương Tử Huyên nói tới chỗ này liền dừng lại, liếc Tần Lâm một cái đầy ẩn ý. Công chúa tiền triều, tần phi tân triều, đây vốn chỉ là chuyện bình thường.

Tần Lâm cười khổ sờ sờ mũi, thân thể Vĩnh Ninh yếu ớt, sống khô khan trong chốn thâm cung vài năm nữa, làm sao nàng có thể chịu đựng được?! Hơn nữa Vĩnh Ninh đã không còn là thân hoàn bích, để nàng ở trong cung chỉ sợ kẻ có lòng sẽ mượn chuyện này sinh sự. Tỷ như Trương Kình Trương Ty Lễ, ai mà biết được y sẽ nghĩ ra chủ ý xấu xa quỷ quái gì.

Khụ khụ… Tần Lâm ho khan hai tiếng, nhìn về phía Thanh Đại cười cười:

- Chuyện này nói khó cũng khó như lên trời, nói dễ thật ra cũng rất dễ dàng, rốt cuộc phải nhờ Thanh Đại giúp một tay.

Thanh Đại rất vui vẻ gật đầu một cái:

- Đem Vĩnh Ninh muội muội về đây rất hay, cuối cùng cũng có người gọi muội là tỷ tỷ.

Từ Tân Di cùng Trương Tử Huyên liếc mắt nhìn nhau, đồng thời dở khóc dở cười. Không phải vậy sao, Thanh Đại là chính thê nhưng từ trước tới nay không hề được hưởng thụ đãi ngộ này, gọi hai người các nàng là tỷ tỷ rất thân thiết. Nếu như Vĩnh Ninh tới đây, rốt cục cũng có người gọi Thanh Đại là tỷ tỷ.

Tần Lâm đang chuẩn bị nói ra hết kế hoạch của mình, chợt Lục Viễn Chí, Ngưu Đại Lực dẫn một tên thái giám thân mặc áo bào tím cao phẩm đi tới bên ngoài, từ rất xa tên mập đã khản cổ kêu lên:

- Tần ca, Tần ca, Thái hậu nương nương Từ Ninh cung truyền kiến!

Tên mập và lão Ngưu giả bộ như không biết gì, thật ra đang cười gian trong lòng: hắc hắc hắc, ba ngày không có động tĩnh, Tần ca cho rằng chuyện này đã êm xuôi rồi sao?! Người khác không biết, hai chúng ta sao thể không biết, còn giả bộ hồ đồ… Lừa nữ nhi người ta còn vờ như không có chuyện gì, lần này mẹ vợ tương lai đã hưng binh hỏi tội.

Hai tên quỷ sứ này chỉ sợ thiên hạ không loạn, rất mong chứng kiến tình cảnh hiếm thấy trên đời. Tỷ như Từ Đại tiểu thư xăn tay áo lên nện Tần Bá gia một trận, Thanh Đại hô hào trợ uy, Trương Tử Huyên đích thân ép cung, thẩm vấn Trần Thế Mỹ đương đại: Tần Lâm Tần Bá gia.

Đáng tiếc làm cho hai người bọn họ rất là thất vọng, ba vị phu nhân chẳng qua chỉ lấy làm kinh hãi, sau đó Thanh Đại cau mày nói:

- Ôi, chẳng lẽ Thái hậu nương nương đã biết chuyện…

- Có khi nào Thái hậu hỏi tội huynh hay không? 

Từ Tân Di ân cần nắm tay Tần Lâm tỏ vẻ lo âu.

Trương Tử Huyên khẽ nhướng mày:

- Sau khi Tần huynh vào cung phải cẩn thận ứng đối mới được.

Cái gì? Lục Viễn Chí và Ngưu Đại Lực lệ rơi đầy mặt, bản lãnh dạy dỗ phu nhân của Tần Lâm cũng quá trâu bò, làm cho các huynh đệ hâm mộ muốn hộc máu!

Nữ binh Giáp lặng lẽ nhìn Lục mập giá giá quả đấm: nếu ngươi dám bắt chước Tần Bá gia, hãy coi chừng quả đấm này!

Mỗi người một số phận, không ai giống ai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui