Bức hình thứ bốn mươi hai về ngôi trường mới của tôi.
Tôi và thằng em họ của tôi quyết định đến tiệm tạp hóa Mễ Hoán một lần nữa, chúng tôi nghĩ sẽ tìm ra điều gì đó ở đây. Nhưng khi đến nơi, chúng tôi không gặp được anh chủ tiệm, thay vào đó lại là đàn anh Bá Viễn.
Anh Bá Viễn bảo anh chủ tiệm là một người bạn lâu năm của anh ấy, hiện giờ anh ta có việc bận phải đi vắng nên đàn anh giúp trông coi cửa tiệm.
"Anh không biết giá bán của những món đồ ở đây nên hai đứa cứ quan sát tạm nhé, lần sau nếu may mắn gặp được anh chủ tiệm thì mua." - Đàn anh vui vẻ nói với chúng tôi như thế.
Tôi phát hiện ra, cách bài trí trong tiệm hôm nay có khác một chút so với lần trước chúng tôi đến. Trên tường có treo thêm bức hình tôi chụp cho anh chủ tiệm hôm trước. Ngoài ra, còn có một chiếc bàn nhỏ với một chiếc gương được phủ khăn lên đó.
Ảnh chụp hôm nay của tôi là một miếng dán nhỏ màu trắng, anh Bá Viễn đã đưa nó cho tôi.
"Cái này có tác dụng trong 24h, hãy dán ở sau gáy, ngày mai em sẽ thấy một số thứ kì lạ qua máy ảnh, nó sẽ giúp em ẩn mình một chút."
Tôi nghĩ là mình còn hỏi thêm gì đó với đàn anh, nhưng những câu hỏi đó lại không có trong bộ nhớ của tôi, thằng em họ của tôi cũng thế.