Cân Cả Thiên Hạ

“ Điệp Vũ lùi lại để nó cho ta.”--- Vũ Y sau khi thi triển Thiên Ma Phụ Thể thì liền truyền âm cho Điệp Vũ.

Điệp Vũ đang cố gắng ngăn cản Huyết Báo tranh thủ thời gian cho Vũ Y, lúc này đây nghe được Vũ Y nói thì nàng không một chút do dự liền lui về phía sau. Thấy Điệp Vũ đang đánh đột nhiên bỏ chạy thì Huyết Báo liền gầm lên một tiếng sau đó liền đuổi theo.

Nhưng đúng lúc này Vũ Y vô thanh vô tức xuất hiện ngay trên đầu nó, trong miệng nàng khẽ nói:

“ Cừu Mộng.”

Cùng lúc nàng nói hai từ này thì song đao trong tay nàng bỗng dưng biến mất, cũng vào lúc song đao Vũ Y biến mất,Huyết Báo đang đuổi theo Điệp Vũ lúc này bỗng chốc dừng lại.

Sau vài hô hấp thì cả thân hình to lớn thoáng cái bốc hơi sạch sẽ biến thành một luồng sương máu bay vào trong miệng Vũ Y bị nàng hấp thụ, nơi đang đứng lúc trước của Huyết Bao bây giờ cũng chỉ còn một chút cặn bã mà thôi.

Sự việc xảy ra quá bất ngờ khiến cho ngay cả Điệp Vũ là người trong cuộc cũng cảm thấy có chút không quá thích ứng, nàng vốn rất có lòng tin với tiểu thư nhà mình nhưng cũng không có nghỉ rằng tiểu thư sau khi sử dụng Thiên Ma Phụ Thể thì chỉ cần một chiêu liền giải quyết đổi thủ.

Đến ngay cả Điệp Vũ còn như vậy thì không nói đến những kẻ bên ngoài đang xem trận chiến rồi, nhìn thấy Huyết Báo do Mạnh Tử Ngang biến thành đơn giản như vậy liền bị giết chết thì cả đám không khỏi ngẩn người ra.

Về phần Vũ Y, sau khi giết chết Mạnh Tử Ngang thì nàng cũng không cảm thấy bao nhiêu thành tựu dù sao kẻ thù sau này của nàng cũng không phai dăm ba đám tạp ngư như thế này. Với lực lượng hiện tại cũng không phải hoàn toàn là của nàng mà một phần đến từ Xuân Đức.

Thu lại song đao, ánh mắt của Vũ Y lúc này nhìn lên Bạch Hổ đảo, tiếp sau đó nàng liền tiến về phía trước, tiến về Bạch Hổ đảo nơi có Bạch Hổ thần huyết.

91 bậc…

92 bậc….


93 bậc….

94 bậc….

95 bậc….

96 bậc….

97 bậc….

98 bậc….

99 bậc….

Sau khi liên tục vượt qua 9 bậc thì Vũ Y liền cảm thấy một sức ép khủng khiếp đè nặng lên cơ thể nàng khiến cho nàng muốn đứng dậy cũng phải cố hết sức, do sức ép quá lớn mà xương cốt bên trong cơ thể của Vũ Y liên tục phát ra âm thanh rắc rắc.

Không những sức ép kinh khủng, khi tới bậc thứ 99 thì tiếng gần của hư thú Bạch Hổ trên bầu trời cũng là một trở ngại không nhỏ. Mỗi lần hư ảnh kia gầm lên thì đầu của Vũ Y như muốn vỡ ra vậy.

Nhìn hòn đảo ngay trước mắt, Vũ Y trong lòng không khỏi thầm nghĩ.

“ Một chút nữa thôi, vì anh hai chỉ cần cố gắng một chút nữa là được.”

Nghĩ tới Xuân Đức, Vũ Y bỗng dưng cảm thấy có lòng tin hơn rất nhiều. Cố gắng điều chỉnh trạng thái cho ổn định lại một chút, Vũ Y hít vào một hơi thật sâu sau đó liền nhảy.

Thân ảnh nhỏ nhắn kia nhanh chóng tiếp cận hòn đảo Bạch Hổ, khi chỉ còn cách hòn đảo Bạch Hổ 200 mét thì áp lực kinh khủng liền nghiền nát đôi cánh xương phía sau lưng Vũ Y.

Khi đến gần 50 mét thì cả người Vũ Y cũng vặn vẹo biến hình, nhìn tình cảnh này nếu như Vũ Y còn cố gắng tiến thêm nhất định sẽ bị ép thành thịt nát.

Nhưng vào ngay thời khắc mấu chốt này, từ trên người Vũ Y, bộ trang bị tiên bảo trung phẩm lúc này đột nhiên rực sáng, một lồng năng lượng hắc ám hình thành bao lấy nàng vào bên trong. Ngay tức thì áp lực tác động lên người Vũ Y nhỏ đi 8 thành.

“ Vèo..”

Vũ Y thành công xuyên qua lớp vách ngăn bên ngoài của Bạch Hổ đảo đi vào bên trong.

Vừa đi vào bên trong đảo thì Vũ Y liền không còn cảm thấy áp lực khủng khiếp khi trước nữa. Nhưng lúc này nàng cũng không có quan tâm đến việc này, bây giờ tinh thần của nàng đang trung hết vào cái vòng tay nàng đang đeo.

Cái vòng tay lúc này sáng lên vài lần sau đó một giọng nói quen thuộc vang lên:

“ Hôm nay cuối cùng cô gái bé nhỏ cũng đã phát hiện ra năng lực đặc biệt của bộ tiên bảo mà anh hai làm cho rồi. Có phải hay không rất bất ngờ, cái này là anh hai chuẩn bị riêng cho em đấy. Nhưng nhớ là năng lực này phải sau một ngày mới có thể hồi phục vì vậy phải sử dụng cẩn thận. Đây là đoạn chú văn để sử dụng năng lực kia.”

“ ο αδελφός μου με προστατεύει”


Sau khi nghe xong chú ngữ thì Vũ Y liền phồng má lên. Nàng lẩm bẩm:

“ Người ta mới không thèm đây.”

Nói thì nói vậy nhưng trên nét mặt của nàng vẫn hiện sự vui mừng khó mà che giấu, lúc này đây sau khi bình ổn lại tâm tình thì Vũ Y mới quan sát hòn đảo nơi đây.

Hòn đảo nơi đây chẳng có gì ngoài một cái tế đàn, Vũ Y lúc này cẩn thận từng chút một đi đến tế đàn, sau khi đi tới tế đàn thì nàng liền thấy bên trên tế đàn có một cục đá to bằng bàn tay bên trong có chưa một giọt máu.

Giọt máu kia có màu đỏ tươi, mặc dù bị phong ấn bên trong cục đá nhưng vẫn phát ra khí tức vô cùng bạo ngược. Cảm nhận được khí tức bạo ngược kia thì tim của Vũ Y không khỏi đập mạnh.

“ Thứ này hẳn có thể giúp ích cho anh hai rất nhiều.”

Nghĩ như vậy, khóe miệng Vũ Y khẽ nhếch lên, sau đó nàng đưa tay chộp lấy viên đá, viên đá kia dễ dàng bị nàng cầm lấy. Ngay khi nàng vừa cầm lấy cục đá có chứa thần huyết vào trong tay thì một luồng bạch quang liền bao lấy nàng.

“ Vút..”

Nhoáng cái thân ảnh của Vũ Y liền đã biến mất nhưng ngay sau đó, tại phía Bắc trên bờ Huyết Hồ thân ảnh của Vũ Y lần nữa hiện ra.

Cũng vào lúc này, hư ảnh Bạch Hổ bên trên bầu trời gầm nhẹ một tiếng sau đó liền biến mất, cả hòn đảo Bạch Hổ lúc này cũng từ từ chìm xuống đáy huyết hồ, không những Bạch Hổ đảo chìm xuống mà tất cả những phiến đá dẫn đến Bạch Hổ đảo lúc này cũng từ từ chìm xuống.

Cảm nhận được điều này, đám người đang ở bên trên những phiến đá dẫn đến Bạch Hổ đảo lúc này cũng nhao nhao chạy trở về.

Nói ra cũng kỳ, khi đi tới Bạch Hổ đảo thì mỗi lần vượt qua một phiến đá thì chính là một thử thách nhưng lúc chạy ngược lại thì lại đơn giản hơn rất nhiều, nhiều người mất cả tuần mới có thể đi tới phiến đá thứ 50 nhưng cần chưa tới 5 giây để chạy quay về bờ.

Đám người Điệp Vũ, Thanh Thanh, Ngọc Điệp, Tuyết Kỳ, Tuyết Tâm cùng những người khác lúc này cũng đã quay trở lại bờ, một đám người vây lấy xung quanh Vũ Y nói lời chúc mừng.

“ Chúc mừng tiểu thư lấy được Bạch Hổ thần huyết.”

“ Chúc mừng tiểu thư lấy được Bạch Hổ thần huyết.”


“ Chúc mừng tiểu thư lấy được Bạch Hổ thần huyết.”

….

“ Chúc mừng Vũ Y tiên tử nhận được thần huyết.”

Mấy người tùy tùng của Vũ Y mười người như một ai cũng nói duy nhất có một câu. Duy chỉ có mấy người Lưu Phi, Độc Cô Kiếm cùng Dương Tử Quân là nói khác.

Vũ Y nghe được mọi người chúc mừng thì khẽ mỉm cười. Nàng lúc này cũng nói:

“ Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ ta đoạt được thần huyết. Sau này rời khỏi đây ta nhất định sẽ có một món quà lớn dành cho mọi người.”

Nghe Vũ Y nói vậy thì Tuyết Kỳ liền nói:

“ Tiểu thư nói gì vậy, người đừng làm bọn em ngại có được không, bọn em cũng không có giúp được gì cho tiểu thư cả, tất cả đều là do tiểu thư tài giỏi. Mà tiểu thư nhanh tranh thủ hấp thu thần huyết đi, bọn em sẽ bảo vệ tiểu thư. Không cho ai làm phiền đến tiểu thư cả.”

Chúng nữ nghe được Tuyết Kỳ nói thì cũng nhao nhao góp lời:

“ Đúng vậy tiểu thư, tiểu thư nhanh hấp thu thần huyết đi. Nghe nói một khi hấp thu thần huyết sẽ thu được thần lực nhất cử đột phá đại cảnh giới.”

Nhẹ lắc đầu Vũ Y khẽ mỉm cười nói:

“ Không được, thần huyết này ta để cho ca ca.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận