Cân Cả Thiên Hạ

Nhìn thấy một màn như vậy thì hai người Mộng Vân, Mộng Tước còn đỡ, vì hai người đã từng nhìn thấy mấy lần khi làm nhiệm vụ số 3 rồi. Có điều mỗi lần nhìn thấy bọn họ thì bọn họ vẫn không thể kiềm chế được tim đập nhanh. Quá mạnh mẽ, quá đáng sợ, có được thứ này thì có thể nghĩ Xuân Đức cũng đã trở thành một đại nhân vật. Chỉ cần một ý niệm, Xuân Đức lúc này liền đã có thể tàn sát bất kỳ một đại thế lực nào nếu như không có cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh.

Riêng về phần hai người Lệ Dĩnh cùng Tiểu Phúc thì chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, bọn họ nhìn về phía nơi chân trời xa xa mà không chớp mắt lấy một cái.

Nhưng vào đúng lúc này một tiếng cười đây điên cuồng cùng man dại vang lên.

“ Ha ha ha ha ha ha ha…. Chết đi… Chết … Chết … Chết… Phải chết sạch…”

Bốn người lúc này lại nhìn về phía bên trên bầu trời, nhìn thấy trên cao là một con Ác Quỷ có tám cánh, toàn thân nó phát ra hắc khí còn đen hơn cả màn đêm, đôi mắt nó màu đỏ như hai viên than hồng. Một loại cảm giác áp bách khiến cho người ta khó thở.

Còn Ác Quỷ kia điên cuồng cười lớn, điên cuồng phóng từ ngọn giáo màu đen trong tay về phía đám hung cầm, đàn hung cầm kia tuy cũng rất mạnh nhưng không con nào chịu nổi một giáo.

Mỗi khi trúng một giáo thì bọn nó liền bốc hơi biến thành một luồng khói đen bay về phía con Ác Quỷ nơi kia.

Nhìn về phía con Ác Quỷ trên cao, Mộng Vân lúc này như vô thức nói ra:

“ Mọi người bây giờ hẳn là đã biết vì sao đội trưởng không cần đồng bạn chưa, cũng không lo sợ khi bị mấy ngàn con Quỷ Long Nhân vây công rồi chứ, đơn giản vì hắn có lực lượng trong tay.”

Nghe được Mộng Vân nói không có một ai nói gì thêm, bọn họ đều đang choáng ngợp trước cảnh tượng trước mắt. Mãi một lúc sau thì Lệ Dĩnh mới hỏi:

“ Vân tỷ, đội trưởng đã mạnh như vậy rồi, lại còn có thêm ba huynh đệ khác cũng mạnh không kém, vì sao lại còn muốn cùng với chúng ta tạo thành tổ đội.”


Nghe được câu hỏi của Lệ Dĩnh thì Mộng Vân khẽ cười, nụ cười nàng có chút tự giễu nói:

“ Bởi vì có những nhiệm vụ yêu cầu cần 9 người mới có thể hoàn thành nên hắn mới cần thêm đồng đội, bây giờ đội ngũ của chúng ta là 8 người, sau này sẽ có thêm một người nữa. Nếu không vì lý do như vậy, hai người nghĩ hắn vì sao lại cần thêm đồng đội.”

“ Nói hơi khó nghe một chút thì chúng ta cũng giống như gánh nặng của hắn vậy, thêm chúng ta vào chẳng qua là để phù hợp với quy tắc của nhiệm vụ mà thôi, ngoài ra không được tích sự gì khác.”

Nghe được Mộng Vân nói thì ba người khác lúc này đều trầm mặc, Mộng Tước tuy cũng đã nghe lời này từ tỷ tỷ mình vài lần nhưng mỗi lần nghe được cũng khiến cho lòng nàng cảm thấy khó chịu vô cùng.

Đang nằm nghỉ ngơi, Xuân Đức lúc này bỗng nhiên quay người qua nhìn bốn người cười nói:

“ Ta có lời khen cho mọi người đấy, ít ra cũng có cái nhận thức đúng về bản thân, Mộng Vân nói không sai một chút nào, bốn người các ngươi đều là gánh nặng của ta nhưng các ngươi yên tâm. Trong bốn người các ngươi thì chỉ có Mộng Vân là còn có một chút tác dụng. Mọi người nghe xong hẳn là đau lòng lắm phải không? Ha hả”

Tiếp tục cười cười, Xuân Đức nói:

“ Ta cũng là người thẳng thắn, nên cũng không muốn vòng vo, mọi người đi theo ta chỉ cần không phản bội ta,biết nghe lời, giúp ta hoàn thành mấy công việc đơn giản thì sau này ta cũng không bạc đãi các ngươi. Ta ăn thịt thì cũng sẽ cho các ngươi ăn xương, hắc hắc. Thôi ta tiếp tục đi ngủ đây, các ngươi có nói chuyện thì dùng truyền âm đi, tai ta thính lắm.”

Nói xong thì Xuân Đức liền quay mặt qua một bên khác nằm ngủ, thấy như vậy thì bốn người khác đều không biết nói gì hơn, riêng Mộng Vân thì trong lòng đang mắng Xuân Đức máu chó sối đầu.

“ Hừ. Cái tên chết tiệt, cái đồ vô lương tâm, cái thứ phụ bạc, ta giúp ngươi bao nhiêu việc vậy mà nói ta chỉ có tí tác dụng, đúng là cái đồ bội tình bạc nghĩa. Hừ hừ. Hừ hừ.”

Nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng Mộng Vân cũng không có ngốc mà nói ra, nàng vẫn không có quên lần đầu gặp mặt Xuân Đức, lần đó nàng Xuân Đức xé nát quần áo, nghỉ lại tình cảnh lúc đó khiến cho nàng không khỏi rùng mình một cái.


Xuân Đức tạo cho nàng ấn tượng rất không tốt, trong suy nghĩ của nàng thì Xuân Đức là một kẻ ngoan độc,giả dối, âm hiểm, đê tiện, bất chấp thủ đoạn, lợi ích của bản thân đặt lên trên tất cả. Nếu có đủ lợi ích thì hắn sẽ làm.

Có điều dù là kẻ xấu xa như vậy nhưng Xuân Đức lại rất quan tâm đến em gái hắn. Điều này khiến cho Mộng Vân rất khó hiểu, vì sao một người như vậy lại có thể đối xử tốt thật tâm với một người khác được.

Trong lúc Mộng Vân đang chửi mắng Xuân Đức trong lòng thì Tiểu Phúc lúc này cười khổ nói:

“ Đội trưởng cũng thật thẳng tính, may mà ta mặt dày bằng không cũng đã tự ái bỏ đi.”

Mộng Tước nhìn Tiêu Phúc, sau đó phán một câu xanh rờn:

“ Ta nghĩ nếu người mặt mỏng một chút giờ này ngày mai chắc đã được đoàn tụ với người thân rồi.”

Tiêu Phúc nghe vậy thì chỉ cười khan. Tiếp sau đó bốn người lại bắt đầu nhìn cuộc đại đồ sát đang diễn ra tại nơi xa xa.

……

Ở một nơi khác, ẩn sâu bên trong bầu trời đêm, lúc này đây cũng đang có một kẻ khác nhìn về phía bên này, kẻ này chính là Cửu Đầu Hoàng Kim Xà. Nhìn thấy tình cảnh phía dưới thì nó không khỏi thở dài thườn thượt.

“ Tên tiểu quỷ kia quả thực may mắn đến hết cả phần của người khác, chí bảo trên người ngay đến cả mấy tên đại năng cấp bậc chí tôn cũng thèm nhỏ dãi, có một ảnh phân thân còn mạnh hơn xa so với bản thể, đã vậy còn có được hai linh hồn phù hợp với đặc tính của Hỗn Độn Thiên Thủy. Cái này cũng quá con mẹ nó được ông trời chiếu cố rồi.”

“ Nhiệm vụ thứ 3 vốn nghỉ tên tiểu quỷ này chết chắc không ngờ lại thành cơ duyên lớn nhất đời hắn. Đáng tiếc nơi đây mọi thứ đều phải làm theo ý nguyện của chủ nhân, bằng không ta đã sớm cũng hắn trao đổi.”


Đúng vào lúc này một thân ảnh khác cũng hiện lên, lần này lại là một con Cửu Đầu Thanh Xà. Tiếp sau đó lại là một thân ảnh khác Cửu Đầu Hắc Kim Xà. Vừa xuất hiện thì hai con quái xà này đều mở miệng nói:

“ Lão tam, ngươi nói có hậu nhân của Địa Ngục Thiên Long xuất hiện, có thật không? ”

Hai con Cửu Đầu Xà khác chính là hai khí linh khác của Thần Võ Nguyên Thấp, Cửu Đầu Thanh Xà có nhiệm vụ quản lý từ tầng 51 đến tầng 90, Cửu Đầu Hắc Kim Xà quản lý tầng 91-99.

Cửu Đầu Hoàng Kim Xà thấy hai vị đồng bạn xuất hiện thì vui vẻ lên không ít, nó hướng về nơi Xuân Đức đang nằm ngủ nói:

“ Cái tên thanh niên đang nằm ngủ ngon lành trong cái tổ chim chính là cái tên mà đệ nhắc đến đấy.”

Hướng theo ánh mắt của Cửu Đầu Hoàng Kim Xà, hai con Cửu Đầu Xà khác đều nhìn thấy Xuân Đức, không những nhìn thấy Xuân Đức mà còn nhìn thấy luôn cảnh tượng phía bên dưới. Sau khi nhìn thấy tràng cảnh bên dưới thì cả hai không khỏi kinh ngạc.

Còn Cửu Đầu Hắc Kim Xà nhìn về phía Bóng Ảnh thì kinh dị nói:

“ Hắc Huyền Phệ Tâm Ma Ảnh. Cái tên kia vậy mà rút tâm ma cùng với Ảnh Tử của bản thân ra luyện thành phân thân. Cái này không khỏi quá biến thái đi chứ.”

Hiển nhiên con Cửu Đầu Hắc Kim Xà này đạo hạnh cao hơn con rắn vàng cùng con rắn xanh(gọi rắn vàng với rắn xanh nghe chuối cả nải), vừa nhìn liền đã phát hiện ra được điều khác biệt của Bóng Ảnh.

Nghe được con Cửu Đầu Hắc Kim Xà nói thì hai con rắn còn lại lúc này đều kinh ngạc, con Cửu Đầu Hoàng Kim Xà lúc này nịnh hót nói:

“ Đại ca quả không hổ là Thiên Đế Tiên Cảnh, vừa nhìn liền đã nhìn ra. Bọn đệ xin cam bái hạ phong.”

Cửu Đầu Hắc Kim Xà nghe được lời nịnh hót này thì khẽ thở dài nói:


“ Lão tam ngươi cũng đừng nói nữa, cái gì mà Thiên Đế với không Thiên Đế còn không phải cũng bị người ta trong lúc vô tình giết chết. Mà thôi, chuyện đã qua không nhắc lại nữa. Nói đến tiểu tử này đi. Các ngươi thấy tiểu tử này thế nào?”

Hai con Cửu Đầu Xà khác nghe vậy thì nhìn nhau một cái sau đó con Cửu Đầu Thanh Xà nói:

“ Để lão tam nói trước đi, đệ mới lần đầu tiếp xúc với người này cũng chưa nhìn ra qua nhiều thứ.”

Con Cửu Đầu Hoàng Kim Xà nhẹ gật đầu sau đó nói:

“ Vậy để đệ nói trước. Theo đệ thấy thì kẻ này thiên phú tu luyện không được tốt lắm nhưng có được hồng phúc tề thiên, cơ may không ngừng, trên người hắn mang theo ba kiện chí bảo khiến cho cả Tiên Giới cũng phải điên cuồng. Nếu còn sống thì sau này tất thành Chí Tôn.”

Cửu Đầu Hắc Kim Xà nghe vậy thì lắc đầu nói:

“ Lão tam, ngươi vẫn như năm nào, có điều hắn cũng là một phần tu vi của lão tam người mới vào Đế Cảnh nên nhãn lực không tốt. Kẻ này cốt linh chưa đến 200 đã thành tựu vương giả còn không có thiên phú thì ai không có có thiên phú nữa. Trên người hắn quý giá nhất không phải cái gì bí bảo hay không bí bảo mà là một thứ khác, tuy ta không nhìn thấy cũng không cảm nhận được nhưng linh cảm của ta mách bảo ta như vậy.”

Suy nghĩ trong giây lát hắn lại nói tiếp:

“ Thứ kia gắn liền với vận mệnh của hắn, hắn không chết thứ kia không diệt, thứ kia không diệt thì các ngươi có làm sao hắn cũng sẽ không chết. Kẻ ngày ngày sau còn sẽ đáng sợ hơn cả vị đại nhân lúc trước từng không may giết chết chúng ta. Mà hai đệ có thấy phân thân ma ảnh kia không?”

Hai con Cửu Đầu Xà gật gật đầu, sau đó lại chuyên chú lắng nghe. Con Cửu Đầu Hắc Kim Xà lúc này lại nói:

“ Hắc Huyền Phệ Tâm Ma Ảnh Phân Thân kia sau này chính là con bài mạnh nhất của tiểu tử kia. Các đệ có biết vì sao không?”

Hai con Cửu Đầu Xà đồng thời lắc đầu, tỏ vẻ không biết. Thấy vậy thì con Cửu Đầu Hắc Kim Xà tiếp tục giải thích:

“ Chỉ cần kẻ này đạt đến Vô Thượng Chí Tôn, tâm ma bất diệt, Hắc Huyền Phệ Tâm Ma Ảnh của hẳn cũng sẽ bất diệt, đã vậy càng ngày sẽ càng mạnh. Mạnh nhất sẽ gấp 5 lần bản thể, đến lúc đó các ngươi nói xem sẽ như thế nào. Ha ha ha ha. Ta nghĩ đến lúc đó đám lão già ở Thiên Cực Thần Tháp cũng phải khóc ra máu rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận