Cân Cả Thiên Hạ

“ Ầm ầm ầm….”

“ Đùng đùng đùng…”

“ Rầm rầm rầm rầm …”

Trong nháy mắt trận chiến liền đã nổ ra, Bóng Ảnh lựa chọn cho mình một địch thủ, hai người Long Sát cùng Nguyên Ma mỗi người lựa chọn cho mình một đối thủ, còn về bốn người khác thì phân ra làm 2 tổ đội nhỏ hiệp chợ Long Sát cùng Nguyên Ma.

Song phương vừa giao chiến đã vô cùng kịch liệt, mới vừa giao chiến liền đã là sinh tử quyết đấu chứ không phải loại thăm dò đối phương gì cả. Có sát chiêu gì thì lập tức sử dụng, khiến cho đối phương không kịp trở tay.

Xuân Đức đứng ở bên ngoài, vừa bảo vệ Mộng Vân vừa quan sát trận chiến nơi xa, nhìn thấy Bóng Ảnh cùng một con Quỷ Long Nhân hai sừng thì không khỏi tặc lưỡi.

Xuân Đức lúc này vuốt cằm khẽ nói:

“ Đáng tiếc là không có cái gì ghi lại hình ảnh này, nếu có thì tốt biết mấy, ghi lại trận chiến này sau về dưới trung thiên cũng có cái làm quà cho đám người Tuyết Anh, Tà Long rồi.”

Ngay lúc Xuân Đức đang tiếc nuối thì đột biến diễn ra, ba con Quỷ Long Nhân hai sừng lúc này đồng thời gầm lên.

“ Gào gào gào…”

Từ bên trong cơ thể bọn chúng bộc phát ra luồng ánh sáng đỏ như máu, ánh sáng màu đỏ kia không ngờ trong nháy mắt lại có thể đẩy lùi bọn người Bóng Ảnh ra xa xa, cũng vào lúc này hình thể của mấy con Quỷ Long Nhân hai sừng bắt đầu biến đổi mạnh.

Toàn thân cơ bắp nổi lên, hình thể thoáng cái tăng ba bốn lần, mấy cái móng vuốt cũng dài ra không ít, khí tức trên người bọn hắn cũng gia tăng lên cực nhanh.

Có điều đám người Bóng Ảnh cũng không phải người ngu, đâu dại gì để đối phương có thời gian để hoàn toàn biến đổi, nhân lúc đối phương còn chưa biến đổi xong thì liền đã tấn công.

Bóng Ảnh lúc này tụ lực vào ngọn giáo sau đó nhằm thẳng đầu tên Quỷ Long Nhân hai sừng mà ném.


“ Xoẹt…”

Ngọn giáo hóa thành luồng ánh sáng màu đen vọt thẳng đến đầu con Quỷ Long Nhân hai sừng. Cùng lúc này thân ảnh của Bóng Ảnh cũng biến mất.

Nhìn thấy ngọn giáo bóng tối mang theo sức mạnh tịch diệt phi đến thì con Quỷ Long Nhân hai sừng cười gằn.

“ Quá yếu.”

Vào lúc này từ hai cái sừng trên đầu nó cũng phóng ra một luồng ánh sáng đỏ bắn đến ngọn giáo bóng tối.

“ Ầm…”

Hai bên va chạm nhau hình thành luồng sóng khí hai màu càn quét phương viên mấy vạn dặm, mặt đất phía bên dưới bị cày nát, vô số cây cối bị ép thành phấn vụn hai trận chiến khác ở bên cạnh cũng vì vậy mà ảnh hưởng.

Bốn người Dương Vũ vị luồng sóng khí kia quét chúng thì liền bị thương nặng, cả đám sắc mặt trắng bệch, lảo đảo lui về phía sau.

Ngay lúc con Quỷ Long Nhân hai sừng đắc ý thì Bóng Ảnh lại bất ngờ xuất hiện phía sau nó, hai ma trảo mạnh mẽ đâm xuyên vào ngực con Quỷ Long Nhân hai sừng. 

“ Phập phập..”

Hai âm thanh xuyên phá da thịt vang lên, cùng lúc đó Bóng Ảnh cười gằn nói:

“ Con thằn lằn chết tiệt, xem ngươi còn đắc ý nữa không. Nãy giờ chỉ là chơi đùa với con thằn lằn 2 sừng nhà ngươi một chút mà thôi lại còn nghĩ ta sợ ngươi.”

Nhìn hai ma trảo xuyên ngực mình đang nhanh chóng rút đi sinh mệnh của bản thân, con Quỷ Long Nhân hai sừng lúc này không kinh sợ mà còn cười lạnh, bất ngờ đầu của tên này xoay ngược 180 độ, quay lại phía sau, hai tay hắn cũng đồng thời đâm vào bên trong ngực của Bóng Ảnh.


“ Hừ, còn chưa biết ai chết.”

Sau khi hừ lạnh một tiếng thì tên này cố gắng dùng lực để xé nát Bóng Ảnh ra, thân thể của Bóng Ảnh bị cự lực khổng lồ tác động lúc này cũng bắt đầu có dấu hiệu không chịu được mà bắt đầu rạn vỡ.

Còn chưa hết, con Quỷ Long Nhân hai sừng không những muốn xé nát Bóng Ảnh mà nó còn há miệng phun ra một đoàn sương mù màu đen, sương mù kia lập tức dính lên mặt của Bóng Ảnh, trong nháy mắt cả khuôn mặt của Bóng Ảnh bị ăn mòn lỗ dỗ, lớp mặt nạ da người mà Xuân Đức làm cho Bóng Ảnh cũng bị hủy mất, lộ ra chân diện mục thực sự của hắn.

Diện mạo của Bóng Ảnh lúc này quả thực quá mức dọa người, đến cả con Quỷ Long Nhân hai sừng đang giao chiến với Bóng Ảnh khi nhìn thấy diện mạo của hắn mà cũng phải sửng người lại.

Một khuôn mặt đen xì không có ngũ quan, chỉ có một con mắt to đỏ lòm ở giữa trán, một cái miệng rộng chiếm nguyên nữa cái mặt, cùng một hàm răng nhọn mọc chìa ra cả bên ngoài.

“ Thứ súc sinh, ngươi làm ta tức giận.”

Cái cổ của Bóng Ảnh bỗng dài ra cái miệng hắn há lớn lộ ra hàm răng chi chít, bên trong là dịch nhờn lênh láng. Bóng Ảnh lúc này đớp về phía đầu con Quỷ Long Nhân hai sừng.

“ Phập.”

Cả cái đầu của con Quỷ Long Nhân hai sừng bị Bóng Ảnh cắn đứt gọn, máu tươi từ cái cổ không đầu phun ra như suối.

“Phập phập…”

“ Ngoàm ngoàm…”

“ Rắc rắc….”


Bóng Ảnh như con Ác Quỷ điên cuồng cắn xé từng bộ phận của con Quỷ Long Nhân hai sừng, tiếng da thịt xé nát, tiếng xương cốt vỡ vụn, tiếng nhai nuốt của Bóng Ảnh hình thành một loại giai điệu chết chóc.

Cùng với lúc Bóng Ảnh nhai nuốt địch nhân thì những vết thương trên người hắn cũng cấp tốc lành lại, không qua mấy cái hô hấp thì lại hoàn hảo như lúc ban đầu, duy chỉ có khuôn mặt là không thể khôi phục, do mất đi mặt nạ sống nên diện mạo của Bóng Ảnh lúc này dữ tợn cực kỳ.

Khí tức trên người của Bóng Ảnh lúc này cũng cực kỳ đáng sợ, đáng sợ đến mức mà hai con Quỷ Long Nhân hai sừng khác lúc này cảm nhận được cũng phải run lên, bọn nó điên cuồng công kích hai người Long Sát cùng Nguyên Ma nhầm mục đích bỏ chạy.

Đứng bên ngoài nhìn thấy mọi việc Xuân Đức lúc này cũng đã có một cánh nhận xét về Hằng Vương Tiên Cảnh sơ kỳ. Hằng Vương Tiên Cảnh sơ kỳ mà không có bảo vật lợi hại thì một mình Bóng Ảnh cũng đủ giết một đám rồi, vốn tưởng rằng Hằng Vương Tiên Cảnh rất đáng sợ nhưng trên thực tế cũng không có đáng sợ lắm.

Nhìn Bóng Ảnh, Xuân Đức lạnh nhạt nói:

“ Giết bọn chúng đi lão nhị, đám này đã hết giá trị nghiên cứu.”

“ Rõ, lão đại.”--- Bóng Ảnh lên tiếng đáp.

Ngay sau đó, Bóng Ảnh cùng với hai người Long Sát và Nguyên Ma bắt đầu toàn lực ra tay, có được Long Sát cùng Nguyên Ma là hai tấm khiên thịt che chắn cùng dây dưa địch nhân, Bóng Ảnh chỉ có việc đứng bên ngoài tấn công.

Hai con Quỷ Long Nhân hai sừng lúc này lâm vào hạ phong tuyệt đối, chạy không thoát mà đứng lại chỉ có chết.

Bỗng nhiên cả hai tên này đồng thời phình lớn cơ thể, khí tức cuồng bạo từ bên trong bọn chúng bộc phát.

“ Phập.. Bụp..”

Biết hai tên này đang có ý định làm gì, Bóng Ảnh liền dùng ngọn giáo bóng tối xử ném thẳng về phía đầu một con Quỷ Long Nhân hai sừng, do hai tên kia đang muốn tự bạo nên khả năng phòng thủ giảm mạnh đơn giản bị ngọn giáo của Bóng Ảnh xuyên qua đầu chết ngay tại chỗ.

Nhưng một tên khác lúc này cũng lại đã hoàn thành quá trình tự bạo.

“ Ầm…”

Một tiếng nổ lớn trầm đục vang lên. Ngay khi tên này từ bạo thì Bóng Ảnh đã lùi ra xa, về phần hai người Long Sát cùng Nguyên Ma thì biến về bản thể sau đó kết hợp với nhau bao tên kia vào bên trong.


Vụ tự bạo của con Quỷ Long Nhân hai sừng cũng giống như ném một quả lựu đạn xuống lòng hồ vậy, ngoại trừ một ít bọt khí cùng một tiếng nổ lớn trầm đục ra thì chẳng còn gì khác.

Về phần hai người Long Sát cùng Nguyên Ma thì chẳng sứt mẻ gì cả, chẳng qua là chỉ tiêu hao một chút tinh hồn mà thôi, khí tức có suy yếu đi một chút.

Cả quá trình nói thì dài nhưng trên thực tế cũng dài thật, gần mấy tiếng đồng hồ chỉ có đánh đánh chém chém, vì đứng ở bên ngoài nên Xuân Đức ngoài thấy đẹp mắt ra thì chẳng thấy gì khác.

Về phần bốn người khác thì lúc này đã sớm đứng ngốc ở một bên rồi, đám kia miệng thì chảy máu mà cứ há miệng ra, nhìn đến mà buồn cười.

Sau khi giải quyết xong ba con Quỷ Long Nhân hai sừng thì Bóng Ảnh cùng với hai người Nguyên Ma cùng Long Sát đều quay về bên cạnh Xuân Đức.

Vừa về đến bên cạnh Xuân Đức, Bóng Ảnh liền hỏi:

“ Đại ca còn cái mặt nạ da người nào không cho đệ xin một cái, cái kia hư rồi.”

Xuân Đức nhún vai nói:

“ Hết rồi, chỉ còn một cái mặt nữ nhân, đệ dùng không?”

Bóng Ảnh nghe vậy thì trực tiếp lắc đầu nói:

“ Thôi, ca cứ để mà dùng, đợi khi nào có thời gian ca làm cho đệ một cái mặt nạ giống ca là được. Mà ca nãy giờ đứng ngoài quan sát thì có phát hiện gì hay không?”

Lắc đầu, Xuân Đức nói:

“ Chẳng phát hiện ra cái gì hay cả những cái mà ca quan sát được thì bọn đệ cũng rõ ràng, đám sinh vật nơi đây ngoại trừ tự thân mạnh mẽ ra thì bảo vật không có, ngoài trừ mấy món tự chế ra. Thủ đoạn có hạn, bản năng có thừa mà tư duy có hạn, chỉ cần bắt bài liền có thể đơn giản giết chết.”

“ Mà thôi, quan tâm gì đến cái đám thiếu não kia, chúng ta nhanh đi tìm nơi ở lại thôi, ở nơi này không khéo lại bị cái đám Ma Kỵ kia đuổi theo thì phiền.”

Nghe hắn nói thì tất cả những người khác đều đồng ý, tiếp sau đó cả nhóm lại một lần nữa lên đường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận