Cân Cả Thiên Hạ

Cũng không biết là qua bao lâu, Xuân Đức từ từ tỉnh lại, hắn lúc này chỉ cảm thấy đầu hắn đau như bị bị ai đó đập cho vài búa, mới vừa mở mắt ra thì hắn liền nghe được âm thanh của Mộng Vân.

“ Các ngươi lại muốn làm gì? Ta nói rồi nếu như các ngươi dám tiến thêm một bước thì đừng trách ta không khách khí.”

Nghe được âm thanh này Xuân Đức lúc này mới chú ý đang có một bóng người nhỏ nhắn che ở phía trước hắn, còn cách đó không xa có mấy người nét mặt âm trầm chảy ra nước.

Lúc này Xuân Đức lại nghe thấy một âm thanh có phần quen thuộc vang lên.

“ Hừ, chỉ bằng ngươi cũng muốn ngăn cản chúng ta. Nếu không phải lúc trước chúng ta bị thương, ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ sợ ngươi.”

Tiếp sau đó âm thanh của Mộng Vân mang theo sự lạnh lẽo thấu xương vang lên:

“ Nếu ngươi muốn chết thì cứ tiến lên.”

Vào lúc này một nữ nhân tướng mạo xinh đẹp nhưng sắc mặt âm trầm vô cùng, nàng ta nhìn mấy người xung quanh nói:

“ Nhiều lời với ả ta làm gì, giết ả ta cùng với kẻ kia.”

Vừa dứt lời thì nữ tử này liền rút ra tiên kiếm, một kiếm đoạn không chém thẳng về phía Mộng Vân, kiếm quang ác liệt khiến cho cây cối bốn phía nát vụn, đến ngay cả căn nhà nhỏ cũng đổ sụp.

Nhìn thấy kiếm quang đánh tới Mộng Vân cùng hừ lạnh một tiếng, tiên kiếm thượng phẩm xuất ra khỏi võ chém ra nhất kiếm. Lập tức một đạo kiếm quang còn mạnh mẽ đối phương hiện ra.

“ Ầm ầm..”

Hai đạo kiếm kiếm quang va chạm vào nhau khiến cho mọi thứ xung quanh trong nháy mắt phá nát, nữ tử đối diện bị một kiếm của Mộng Vân đẩy lùi mấy trăm mét, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy ra máu tươi đỏ thẫm.

Vừa nhìn liền biết ai mạnh ai yếu nhưng vào lúc này ba người khác đều gầm thét.

“ Động thủ.”

Cùng lúc đó ba người thay đổi phương vị, từ ba hướng giáp công Mộng Vân.

Mộng Vân nhìn thấy ba cao thủ có tu vi còn mạnh hơn cả bản thân áp sát thì thần sắc lại lãnh tĩnh dị thường, ánh mắt nàng ta lúc hiện lên sát khí dày đặc, khác xa vẻ nhu mì bình thường.

Liếm môi một cái, nàng cười gằn:

“ Ba con tiểu trùng mà thôi, chẳng lẽ lại còn muốn nghịch thiên.”

Vừa nói nàng vừa đưa kiếm lên cao, trong miệng thì thầm một một câu:

“ Liên Hoa Điệp Ảnh.”

Ngay lập tức ở giữa thiên địa đột nhiên xuất hiện vô số cánh hoa, cùng lúc đó trùng trùng điệp điệp bóng ảnh của Mộng Vân xuất hiện đánh về phía ba người đối phương.

Nhưng ba người khác cũng không phải dạng người bình thường, thấy liên ảnh đầy trời thì sắc mặt hơi một chút nghiêm trọng sau đó cười lạnh. Cả ba cùng lúc thi triển ra tuyệt kỹ của bản thân.

“ Lôi Động Cửu Thiên.”

“ Thương Lan Tâm.” 

“ Phong Sát.”

Cùng lúc đó trên bầu trời xuất hiện một đám mây đen cực lớn, tiếp sau đó hằng hà sa số tia sét đánh thẳng xuống phía dưới, tia sét đánh lên liên hoa khiến cho liên hoa nổ tung, đánh lên ảnh tử lập tức khiến cho ảnh tử tiêu tấn.

Liên ảnh trùng điệp của Mộng Vân trong chớp mắt bị hủy đi phân nửa. Về phần hai người khác lúc này quanh thân hiện lên hào quang sáng rực, không nhìn liên ảnh mà trực tiếp đánh về phía Mộng Vân.

Tất cả kiếm ảnh chém lên hai người bọn cũng chỉ khiến cho hào quang yếu đi chứ không tài nào phá nổi. Mộng Vân nhìn thấy một màn như vậy thì khẽ cắn môi một cái, đang định thì triển ra cấm thuật gì đó. Nhưng vào lúc này một bàn tay vỗ vai nàng, sau đó một âm thanh có phần khô khốc vang lên.

“ Phần còn lại để ta.”

Nghe được âm thanh này thì nội tâm đang căng thẳng của Mộng Vân lập tức buông lỏng. Nàng lúc này có rất có xung động muốn khóc. Vốn định liều mạng một phen nhưng không ngờ tên kia lại tỉnh dậy đúng lúc như vậy.

….

Xuân Đức lúc này vẫn cảm thấy cực kỳ đau đầu, vận chuyển một chút linh hồn lực liền cảm thấy đầu như muốn nổ tung, hắn cố gắng kích hoạt Thiên Độc Long-Nhẫn đang đeo ở ngón áp út.

Thiên Độc Long-Nhẫn trong nháy mắt liền sáng lên rực rỡ, một luồng hào quang bao cả Xuân Đức cùng Mộng Vân vào bên trong, tiếp sau đó trên bầu trời 2 con Thiên Độc Long hiện ra. Hai con Thiên Độc Long hình thể không lớn lắm, dài tầm 5 mét, sải cánh cũng ngắn tầm 4 mét, thể trọng chắc không tới vài tấn.

Vừa hiện ra thì hai con Thiên Độc Long liền nhắm hai tên đang lao đến bên này tấn công. Một cái long trảo đập xuống khiến cho hai kẻ khác đang lao về phía bên này lập tức phải thối lui về phía sau.

Nhưng chỉ vừa lùi lại liền bị một cái đuôi thật lớn đập phải.

“ Ầm ầm..”

Hai người kia lập tức như hai viên đạn pháo đâm sâu vào bên trong lòng đất, sống chết không rõ. Do Xuân Đức gọi về hai con Thiên Độc Long này không có năng lực thần thông mà chỉ có năng lực thân thể, bằng không hai tên kia đã sớm chết. Với linh hồn lực của Xuân Đức lúc này đã quá suy yếu bằng không cũng không phải triệu hồi ra hai con ấu long thế này.

Sau khi đã giải quyết xong hai tên thì hai con ấu long lại hướng về phía hai người khác mà bay đến.

Tuy còn bé nhưng hung sát chi khí trên người hai con ấu long cũng dọa cho hai kẻ khác một thân mồ hôi.

Có điều vang đúng lúc này, ở trên cơ thể hai người tên kia đồng thời toát ra hào quang cực thịnh. Hào quang kia nhanh chóng biến thành một cái lồng giam.

“ Ầm ầm… Đùng đùng…”

Hai con rồng con tấn công lên hai cái lồng giam kia thì phát ra tiếng động ầm ầm nhưng mà cái lồng giam kia chẳng xi nhê chút gì cả, đến ngay cả hào quang cũng không có yếu bớt. Xuân Đức nhìn thấy một màn như vậy thì cau mày.

Ngay vào lúc hắn nghi ngờ là trên người hai tên kia có bảo vật gì lợi hại gì thì thân ảnh của Cửu Đầu Hoàng Kim Xà hiện lên.

Vừa hiện ra thì tên kia liền hướng Xuân Đức cười hắc hắc nói:

“ Dù ngươi có dốc toàn lực cũng không thể phá hủy được đâu, đừng cố gắng làm gì phí công?’

Xuân Đức nhìn thấy con rắn lừa đảo xuất hiện thì cảm thấy việc này nhất định liên quan đến hắn, hơi nhíu mi lại hắn hỏi:

“ Ngươi biết chuyện gì à?”

Cửu Đầu Hoàng Kim Xà cười hắc hắc nói:

“ Đương nhiên là biết rồi, hai tên này mới từ chỗ ta bỏ ra 100 vạn điểm công trạng mua bảo hiểm mà. Vì vậy ngươi không thể giết bọn hắn được đâu, về phần hai kẻ còn lại thì có thể.”

Xuân Đức nghe xong thì liền kinh ngạc, không ngờ con rắn gian thương này còn đi bán cả bảo hiểm nhân mạng nữa. Lúc này Xuân Đức không khỏi tò mò nói: 

“ Chỉ cần một trăm vạn là có thể dùng được cả đời sao?”

Cửu Đầu Hoàng Kim Xà trực tiếp ném cho hắn một cái ánh mắt khinh bỉ nói:

“ Hừ, tính mạng mà lại chỉ đáng giá như vậy sao? Loại bảo hiểm này dùng một lần liền hết, lần sau muốn dùng thì mua tiếp, mua lần 2 giá cao gấp đôi lần trước, với chỉ có thể dùng tại không gian chờ mà thôi, ở không gian nhiệm vụ không thể sử dụng. Cái giá này là ta cũng tính tiện nghi rồi đấy, bằng không còn có thể cao hơn.”

Xuân Đức lúc này nhìn con rắn gian thương rất là quái dị nói:

“ Làm sao ta có cảm giác ngươi đang lợi dụng ta để đi thu tiền bảo kê vậy?”

Cửu Đầu Hoàng Kim Xà rất không biết xấu hổ nói:

“ Ta chỉ là nói cho bọn họ một ít quy tắc, cùng giới thiệu một vài dịch vụ bảo hiểm thân thể mà thôi, còn mua hay không là tùy bọn họ, ta cũng không có ép. Đáng tiếc vẫn có hai tên tiếc của không chịu mua bảo hiểm, kết cục thật là đáng thương à.”

Lúc này ánh mắt của Cửu Đầu Hoàng Kim Xà như có như không nhìn về phía hai cái hố sâu bên trên mặt đất.

Nghe vậy thì Xuân Đức dám chắc cục diện ngày hôm nay có đến 8 phần là do tên gian thương này thúc đẩy tạo nên. Hắn lúc này nhìn qua hai người Lôi Địch cùng với nữ tử không biết tên một cái, sau đó lại nhìn tên gian thương hỏi:

“ Vậy có liệu pháp nào trị thương nhanh chóng không?”

Cửu Đầu Hoàng Kim Xà nghe vậy thì hai mắt bạo xạ tinh quang, nhìn qua Xuân Đức vài lần sau đó chắc giá nói:

“ 200 vạn điểm công trạng, đảm bảo khôi phục đến lúc cường thịnh nhất của ngươi.”

Khóe miệng Xuân Đức lập tức co giật mấy lần, hắn lúc này rất muốn cho tên gian thương này mấy đấm.

“ Ngươi cho rằng ta liều mạng là vì cái gì, còn không phải điểm công trạng sao? Mở miệng là 200 vạn, con bà nó chứ 200 vạn, ngươi cho rằng công trạng là lá mít à?”

Cửu Đầu Hoàng Kim Xà rất thản nhiên nói:

“ Không trị thương thì thôi, ta cũng không ép buộc, dù sao đó là giá quy định rồi, có muốn tăng thêm hay giảm đi một điểm cũng không được.”

Xuân Đức lúc này nhìn qua Mộng Vân hỏi:

“ Thời gian trôi qua bao lâu rồi?”

Mộng Vân không biết đang suy nghĩ lung tung cái gì, nghe được hắn nói thì giật bắn cả người, sau đó nàng mới không quá xác định nói:

“ Hình như đã hơn 1 một tháng rồi ấy, ta cũng không rõ lắm nữa nhưng mà chắc chắn chưa tới 2 tháng.”

Xuân Đức tính toán một chút, còn hơn 1 tháng, có nghĩa là khi vào bên trong không gian vong linh là còn hơn 30 năm, với thời gian đó hắn thừa sức khôi phục rồi. Nghĩ vậy hắn liền trực tiếp bỏ qua Cửu Đầu Hoàng Kim Xà mà đi tới hai tên đang nằm sâu bên trong lòng đất.

Cửu Đầu Hoàng Kim Xà nhìn thấy Xuân Đức lờ bản thân đi thì biết không kiếm trác được gì nữa rồi, hắn lúc này cười gian mấy tiếng sau đó cũng lập tức rời đi. Hắn biết, rất nhanh sẽ gặp lại Xuân Đức mà thôi.

Xuân Đức lúc này đi tới bên hố sâu nhìn vào bên trong, thấy hai cái thi thể dập nát thì không khỏi kinh ngạc, không ngờ chỉ là hai con ấu long thôi mà chỉ cần đập trúng một phát thì hai tên Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kỳ liền chết ngắc rồi.

Ngay lúc Xuân Đức định kéo xác hai tên kia lên thì phát hiện thi thể của 2 người đang từ từ phân hủy biến thành vô số điểm tinh quang màu đỏ,sau một lúc thì hai cái thi thể kia liền triệt để tan biến mất, ngoài tấm thẻ ngọc ra thì không còn cái gì khác. Khẽ phất tay một cái, hai cái tấm thẻ ngọc kia liền rơi vào trong tay hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận