Cân Cả Thiên Hạ

Trời không phụ lòng người, cũng không để đám người Vũ Y phải đợi quá lâu, chỉ sau khi bày xong đại trận vài canh giờ thì liền đã có cá bị mắc câu.

Có điều đám cá này đều là cá nhỏ, bên trong cũng chỉ có lìu tìu vài tên Tinh Vương Tiên Cảnh cửu trọng mà thôi, tuy đám này ở Phong Thần Vực rộng lớn cũng được xem là cường giả một phương nhưng ở trong mắt của Vũ Y lúc này lại không đáng nhìn rồi. 

Vì số lượng Huyết Hồn Trung có hạn nên Vũ Y lúc này chỉ giữ lại chiến lực cao giai mà thôi, bất kỳ kẻ nào có chiến lực chưa đạt tới Tinh Vương Tiên Cảnh bốn tầng đều bị nàng thẳng tay hạ sát thủ để lấy thi thể bồi dưỡng Huyết Hồn Trùng.

…..

Nhóm cá đầu tiên vừa lọt lưới chưa được bao lâu thì nhóm cá thứ hai đã tới, có điều nhóm cá này so với nhóm cá lúc trước còn nhỏ hơn, tất cả chỉ đều là một chút tạp ngư, đến Tinh Vương Tiên Cảnh nhị trọng còn chưa đạt tới. Vũ Y cũng không biết đám người này lấy đâu ra can đảm cùng tự tin vậy mà đi săn Tây Môn Khánh.

Đối với một đám không có giá trị này Vũ Y cũng lười thu nạp, trực tiếp giết sạch sẽ. Cũng không cần phải nàng tự mình ra tay chỉ cần tâm niệm vừa động, đại trận khổng lồ lập tức hoạt động giảo sát tất cả những người kia, đại trận khổng lồ được bố trí ra kia chính là trận trong trận, vừa kết hợp giữa huyễn trận, khốn trận cùng sát trận, dưới Bán Bộ Hằng Vương Tiên cảnh không người có thể thoát.

Ở cùng với mấy người Vu Y, đám người Thủy Tiên nhìn thấy hàng loạt Tinh Vương Tiên Cảnh bị giết chết không thương tình như vậy thì chỉ cảm thấy một cổ hàn ý chạy dọc sống lưng, bọn họ tự dưng cảm thấy bản thân thật may mắn khi lúc này vẫn còn sống.

……

Có điều Vũ Y lại tính toán sai một việc chính là nơi này lại ở trên biển, động tỉnh nơi này cũng thu hút rất nhiều quái vật biển, từng đàn từng đàn quái vật biển đê giai không ngừng tràn vào bên trong đại trận, bọn nó xông phá lung tung, liên tục kích hoạt đại trận.

Cũng không phải là đám này có thể gây hao tổn gì đối với đại trận, chẳng qua bọn nó kích hoạt đại trận khiến cho trận pháp nơi này bị bại lộ, đồng thời cũng tiêu hao không ít tiên thạch, có lẽ kế thừa tính tiết kiệm từ Vô Địch nên Vũ Y đối với những thứ này xưa nay đều rất để tâm, chỉ dùng vừa đủ không bao giờ lãng phí.

Vì để tránh cho trận pháp nơi đây bị lộ, Vũ Y trực tiếp lấy ra thanh cốt kiếm làm từ một cây gai xương của Xuân Đức ném xuống biển, ngay lập tức chất độc từ bên trong cây gai xương nhanh chóng khuếch tán ra một vùng biển rộng lớn, độc tố bên trong cây gai xương chỉ một lượng nhỏ cũng đủ khiến cho cường giả Vương cấp ăn không tiêu chứ đừng nói tới đám đê giai quái vật biển. Đám kia vừa tiếp xúc với thứ chất độc kia liền chết không kịp ngáp, tất cả đều hóa thành huyết độc bị cây gai xương cắn nuốt không còn.

Có được đại trận bên trên che đậy, phía bên dưới có xảy ra việc gì cũng không ai có thể biết. Như vậy mọi việc liền ổn.

…..

Sang ngày thứ hai kể từ khi bày ra đại trận. Lúc này đây các phương cường giả mới bắt đầu có thể tìm đến được tới nơi này, điều này cũng là dễ hiểu, giữa biển rộng mênh mông không bến bờ thế này, nếu không có biện pháp truy tung cao siêu thì cực kỳ khó lần đến nơi này nhanh chóng. Hôm nay những người này có thể tìm tới được đây cũng là sớm hơn dự kiến của Vũ Y.

Nhưng điều khiến Vũ Y sửng sốt chính là người tìm đến nơi này trước tiên cũng không phải đám cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh mà lại là một ít tôm cá nhỏ, đã vậy số lượng còn không ít. Mỗi lần kéo tới là từ vài chục cho đến hàng trăm tên.

Ngồi bên trong chiến hạm, thưởng thức một ly trà thơm, Vũ Y nhìn tình cảnh bên ngoài cảm khái nói: 

“ Một vực diện tích quả thực quá lớn, cường giả tuy không ít nhưng lại quá phân tán khắp nơi, hiếm có khi nào như ngày hôm nay. Đúng là một cơ hội thật tốt à.”

Đứng ở phía sau đang bóp vai cho Vũ Y, Tuyết Kỳ nghe vậy thì mỉm cười nói:

“ Bảy năm trước chúng ta cũng thiết kế một cái bẫy rập đưa gần phần ba cường giả của Nam Minh Châu vào trong. Nếu không phải lần đó gây ra động tĩnh quá lớn thì tiểu thư đã không phải nhọc lòng rồi.”

Vũ Y hai mắt nhắm hờ, khẽ nói:

“ Việc như thế đương nhiên không thể làm nhiều lần, bằng không sẽ đưa tới hậu hoạn vô cùng.”

Đúng lúc này Vũ Y chợt mở mắt ra, trong mắt nàng lóe lên tia sáng khác lạnh lẽo, cả người nàng bắn ra sát khí dạt dào, trong một cái sát na kia tất cả đồ vật trong căn phòng đồng thời hóa thành phấn vụn trừ cái ghế Vũ Y đang ngồi cùng cái chén trà đang cầm trên tay.

Người ở bên trong phòng cảm nhận được cổ sát ý đáng sợ kia thì toàn thân không ngừng run rẩy, một loại sợ hãi từ sâu bên trong linh hồn mỗi người dâng lên. Đến ngay cả Tuyết Kỳ đang ở phía sau hầu hạ cũng là như vậy.

Có điều sát khí kia rất nhanh thì thu lại, cảm giác ngạt thở trong phòng cũng từ đó biến mất, Tuyết Kỳ cẩn thận hỏi:

“ Tiểu thư, có việc gì sao?”

Vũ Y ánh mắt nhìn xuyên qua không gian nhìn vào bên trong trận pháp, nàng từng chữ nói:

“ Cừu nhân của chúng ta xuất hiện, hai người giết chết Ngọc Diệp cùng Tuyết Tâm đồng thời xuất hiện. Hai tên kia vậy mà lúc này thương thế cũng đã lành.”

Nghe tới kẻ giết chết muội muội Lục Tuyết Tâm, thì Tuyết Kỳ khẽ run lên một cái, trong mắt nàng hiện lên lục sắc, cả người nàng trong chớp mắt này sát ý cũng không theo không chế mà bắt đầu khởi động.

Ở cái thế đạo hiện nay, không nói cái gì đạo lý, đạo lý là do kẻ mạnh nắm, nếu có thực lực thì không cần nói lý. Trước đây nàng thực lực không có, muội muội chết nàng cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng nhưng bây giờ thì khác, nàng nắm trong tay thực lực, có được tiểu thư trợ giúp nàng muốn báo thù.

Vũ Y đứng dậy, ném cái chén trà trên tay xuống đất.

“ Xoảng”

Cả cái chén trà lập tức vỡ nát thành bốn năm mảnh văng khắp nơi, nước trà cũng vì đó mà văng tung tóe. 

“ Đi theo ta.”

Vũ Y nói một câu sau đó liền biến mất không thấy tăm tích, ba cô gái khác cũng đồng thời biến không thấy tăm hơi. Ở bên trong phòng thoáng cái không còn một ai.

- --o0o---

Ở bên trong Càn Khôn Huyễn Thế Đại Trận.

Lúc này có hai lão giả đang đứng cùng nhau, phía sau còn có hơn trăm người.

Hai lão giả này một người tên Lý Tuấn một người khác tên Lý Thuận, đều là một đời siêu cấp cường giả tại, Ly Thiên Châu. 26 năm trước bị Vũ Y đánh cho tàn phế nhưng không biết hôm nay vì sao lại đã khôi phục đến toàn thịnh.

Lý Tuấn là một lão già da dẻ hồng hào, có phần hơi béo, đôi mắt sáng lấp lánh hữu thần, toàn thân mặc bạch bào nhìn rất ra dáng tiên phong đạo cốt.

Lý Thuận lại ngược lại, da đen, thân cao 2m, thân hình cân đối, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, cả người bộc phát ra khí tức hung mãnh.

Có điều lúc này cả hai người đang cau mày đánh giá đại trận vây khốn xung quanh bọn họ.

Lý Tuấn hỏi:

“ Đại trận này làm sao?”

Lý Thuận cười nhạt nói:

“ Một cái rách nát trận pháp, bố trí tạm thời mà thôi, làm sao có thể vây khốn được hai chúng ta. Chỉ cần hai người chúng ta liên thủ, trong vòng 3 chiêu liền có thể đánh nát được trận pháp này.”

Đúng lúc này một âm thanh lạnh lẽo vang lên:

“ Ngươi tự tin như vậy sao nhưng ta cảm thấy điều đó không có khả năng đâu.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận