Cân Cả Thiên Hạ

Xuân Đức biết mấy món bảo vật bên trong mấy cái hộp làm từ huyết thạch này vô cùng trân quý, nào có chuyện hắn mang vật như vậy đem cho Tiểu Mộng ăn kia chứ.

Vậy là hắn kiên quyết từ chối Tiểu Mộng cùng đám khí linh khác. Mặc kệ cho mấy nhóc kia có bất mãn hay bán manh thế nào hắn cũng không động tâm. 

Cứ như vậy, thấy không lay chuyển được Xuân Đức, biết thức ăn ngon không thể tới tay, Tiểu Mộng lập tức dẫn đầu đám tiểu khí linh cắt xẹt nghỉ chơi với Xuân Đức.

Xuân Đức thấy vậy thì chỉ cười cười, hắn biết tính khí đám tiểu khí linh này quá rồi mà, lúc nào làm lành hắn liền mang lễ vật tới liền sẽ được tha thứ ngay thôi.

Quả nhiên, lúc sau hắn hối hộ cho đám tiểu khí linh mấy cái hộp làm bằng huyết thạch, đám nhóc kia liền tha thứ cho lỗi lầm của hắn, không những thế còn tán dương hắn là hắn là người “tốt bụng” nhất trên đời.

Đối với những lời nịnh nọt này từ đám tiểu khí linh hắn cũng rất hưởng thụ, một loại cảm giác lâng lâng khó tả.

- --o0o----

“ Đại ca, mấy thứ bảo vật này nên để ai dùng tốt hơn, để nhìn xem mấy thứ này cũng không phải phẩm chất bình thường đâu.”--- Bóng Ảnh vừa nhìn mấy kiện bảo vật vừa thu về vừa hỏi.

Nghe hắn hỏi vậy thì Xuân Đức liền nói:

“ Thứ này thì chỉ có Vũ Y là người thích hợp sử dụng nhất. Nhưng mà đợi ca nhìn xem một chút, xem có thể gia cường hay chuyển đổi cho đám bảo vật này thành bộ được hay không.”

“ Trước hết cứ thu lại đã, đợi hệ thống phụ trợ phân tích xong rồi lại tính, phải xác định được đẳng cấp bọn nó thuộc tính chi tiết thì mới dễ làm. Được rồi, chúng ta cũng nên rời đi nơi này thôi. Ca tự dưng cảm thấy có gì đó sắp diễn ra.”

Ba người khác nghe hắn nói vậy thì không có phản đối, cả ba đều gật đầu nhất trí với ý kiến của Xuân Đức.

……

Đợi khi Xuân Đức quyết định rút khỏi nơi đây thì ở trong này đã không còn lại bất cứ một thứ gì nữa rồi, mấy thứ bảo vật lung tung, chân ma quả, hay đơn giản chỉ là kỳ hoa dị thảo đều bị hắn thu sạch không còn một cọng.

Tiếp đó hắn thu về toàn bộ đám “ Thái Cổ Phệ Ma Trùng” cùng đàn tang thi của hắn, mấy ngày gần đây đám này cũng đã gây án khắp nơi, ăn cũng đã no nên cũng không cần tiếp tục ở bên ngoài nữa.

Sau khi thu dọn toàn bộ nơi đây thì hắn liền nhanh chân chuồn mất,lần này hắn cũng không có ẩn nấp vào bên trong không gian vong linh nữa mà đổi một phương thức mới, đó là giả trang làm tu sĩ lẫn vào bên trong đám người nơi này. 

Cái cảm giác xúi người ta đâm đầu vào chỗ chết rất thú vị, sau đó bản thân lại ra tay cứu giúp, vừa có tiếng, vừa có miếng, sau này rời đi nơi này, có đám ngươi kia làm chứng thì càng đơn giản hơn.

Có ý nghỉ như vậy nên Xuân Đức lúc này mới tìm một đám đông tu sĩ gia nhập vào.

- --o0o---

Không qua bao lâu hắn tìm được và đã gia nhập vào bên trong một cái đoàn đội đa phần là Tinh Vương Tiên Cảnh. Chỉ có tên đội trưởng là Bán Bộ Hằng Vương Tiên cảnh giai đoạn 2.

Một người ở bên cạnh Xuân Đức hỏi thăm:

“ Đạo hữu tới nơi này cũng vì tiền thưởng sao?”

Người vừa lên tiếng là một tên đại hán râu rậm, mặt mày tên này không khác gì cái bãi tha ma, vết sẹo chằng chịt nhìn thấy mà ghê người, có điều giọng nói hắn cũng không khó nghe cho lắm, chỉ là có chút ồm ồm.

Xuân Đức cũng là giả vờ buồn khổ mà gật đầu, thở dài nói:

“ Ừ, ta ở bên trong một cái thế lực cũng không lớn lắm, tài nguyên cung cấp tu luyện cũng không lớn lắm, nghe nói Phong Ma Điện tuyển người kháng ma nên ta mới đây gia nhập. Có điều lần này đi không biết còn sống quay về không nữa.”

Một người khác là một nữ tử, một thân hồng y, bộ dạng bình thường, nghe hai người nói chuyện thì cũng xen vào:

“ Ta cũng là như vậy, thực sự mà nói nếu không vì tài nguyên tu luyện thì không có ai dại dột mà tới nơi nguy hiểm này, nhưng mà nhận tiền của người thì không thể không làm việc cho người, dù biết là nguy hiểm nhưng vẫn phải làm.”

Tên đại hán râu rậm cười nói:

“ Người như chúng ta, sống nay chết mai ai mà biết được,thôi thì ông trời đã an bài như vậy thì cứ làm thôi. Dù sao ta cảm thấy sống bấy nhiêu năm cũng đã đủ.”

Nghe tên đại hán này nói chuyện thì Xuân Đức nghi hoặc hỏi:

“ Đạo hữu, ngươi sẽ không phải là chán đời nên muốn tới nơi này đi tìm cái chết chứ, làm sao nghe giọng điệu đạo hữu có vẻ bi thương thế, không nên bi thương làm gì, lạc quan lên, lạc quan là sống lâu à.”

Xuân Đức vừa nói xong thì có một bàn tay vỗ mạnh vào vai hắn, sau đó cười lớn nói: 

“ Tiểu tử thật khá à, có điều không phải cứ lạc quan là sống lâu đâu, mấy lần trước đi cùng ta cũng có rất nhiều người lạc quan, tự tin rằng bản thân sẽ không chết nhưng tất cả bọn họ đều nằm lại trong bụng đàn ma vật cả rồi, muốn sống chỉ có thể từng bước cẩn thận thì mới sống được.”

Xuân Đức nghe thế thì trong lòng thầm nghĩ, các ngươi có chết sạch thì ta cũng không chết nhưng mà nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng mặt ngoài hắn vẫn là nói phải:

“ Đạo hữu nói không sai, chỉ có thể từng bước cẩn thận thì mới có thể sống sót, mà phải rồi chúng ta hiện tại đang đi tới đâu đây.”

Nữ tử lúc trước nghe hắn hỏi vậy thì nói:

“ Việc này đội trưởng còn chưa nói cho người biết sao? Đàn ma vật ở khu phong ấn số 7 đột nhiên rút đi nên cấp trên phải chúng ta tới đó dò xét.”

Xuân Đức cười khổ nói:

“ Ta là lâm thời gia nhập đội ngũ nên có lẽ đội trưởng quên ta rồi.”

Mấy người khác nghe thế thì cười cười, tiếp sau đó mọi người vừa đi vừa nói chuyện với nhau vô cùng vui vẻ

….

Sau một thời gian thì mọi người rốt cuộc đi tới khu phong ấn số 7 vừa.

Nhưng khi vừa tới nơi này thì sắc mặt Xuân Đức liền trở nên quái dị vô cùng, cái nơi gọi là khu phong ấn số 7 chính là cái nơi hắn mới vừa thu đi thi cốt của con Địa Ngục Thiên Long trước đó.

Những người đi cùng hắn ở bên trong đội ngũ khi bay đến nơi đây, nhìn thấy cảnh tượng ở trước mắt thì cả đám đều là kinh sợ không thôi.

Nhưng ngay vào lúc mọi người đang hoảng sợ nhìn tình cảnh trước mắt thì từ phía bên dưới lòng đất truyền đến một tiếng gầm kinh thiên.

“ Người nào, người nào dám lấy đi Chân Ma Nguyên Quả của ta, đoạt đi bảo vật của ta, là người nào.”

Thanh âm mang theo kinh thiên sát ý, thanh âm mặc dù vang lên từ bên dưới lòng đất nhưng lại khiến cho cả một mảnh thiên địa nơi đây vì đó mà rung động kịch liệt, mặt đất phía bên dưới như gặp phải địa chấn khủng khiếp ầm ầm nứt vỡ, hình thành vô số khe rãnh sâu hun hút.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận