Cân Cả Thiên Hạ

Hai người Vô Vô cùng Niệm Niệm nghe Xuân Đức nói như vậy thì đồng thời kinh ngạc tiếp sau đó hai người nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt trong lúc nhất thời đều là thay đổi mạnh.

Lúc này Vô Vô nói: 

“ Không ngờ thế giới linh hồn của Vô Tà huynh đã bền vững đến trình độ có thể duy trì cường giả như vậy, không hổ là người đã từng vượt qua Vạn Kiếp. Không biết Vô Tà huynh có thể cho chúng ta gặp vị bằng hữu kia của đạo huynh được hay không? ”

Xuân Đức nghe vậy thì liền biết nàng ta hữu lầm giữa “Thế giới linh hồn” cùng với “ Không gian vong linh”, mặc dù thế giới linh hồn của hắn lúc này đã thành hình rồi, thế giới của hắn cũng dị thường vững chắc nhưng cũng chưa vững chắc đến nổi có thể chứa chấp dạng tồn tại kinh khủng lão Hắc.

Một khi người ta lên đến Tinh Đế Cảnh thì thế giới linh hồn sẽ bắt đầu chuyển hóa từ hư sang thật, phụ thuộc vào thiên phú của từng người mà thế giới khác nhau.

[P/s: Mấy cái hung địa, bí cảnh gì đó cũng đều là do đám cường giả Đế Cảnh, Tôn Cấp hoặc cao hơn cường giả ngã xuống mà hình thành, sau khi chết thế giới linh hồn của bọn sẽ tách ra, rơi xuống đại địa,hình thành nên các mảnh bí cảnh, hung địa, còn linh hồn của bọn hắn sẽ biến thành địa linh của mảnh hung địa hay bí cảnh đó. Tóm lại thế giới linh hồn sau này sẽ chuyển thành thế giới thực, có sinh mệnh sống, là tư nhân bí lớn nhất của đám cường giả cấp cao.]

Lúc này đây Xuân Đức cũng không có nói rõ ràng mà nói lấp lửng.

“ Đồng bạn của ta không thích gặp người ngoài cho lắm nhưng hai vị an tâm nếu lúc cần ra tay thì đồng bạn của ta nhất định sẽ đi ra giúp đỡ, còn việc đi vào trong thế giới linh hồn của ta thì chắc là phải để khi khác.”

Hai người Niệm Niệm cùng Vô Vô làm sao lại không nghe ra ẩn ý trong lời Xuân Đức, lúc này hai nàng nhìn nhau một cái sau đó Niệm Niệm nói: 

“ Là hai người chúng ta đường đột, nếu như có dịp đạo hữu nhất định phải giới thiệu người bằng hữu kia của đạo hữu cho người người chúng ta.”

Tiếp đó nàng lại đưa cho Xuân Đức cây Long Sát Ma Nhanh, nói:

“ Vô Tà đạo hữu cầm lấy cái này, thứ này có thể giúp Vô Tà đạo hữu tìm được hai người chúng ta, với thần thông của đạo hữu thì việc này hẳn không việc gì khó khăn. Hai người chúng ta còn có việc trong người cần phải đi trước giải quyết hẹn gặp lại đạo hữu sau.”

Xuân Đức nghe vậy thì cũng là mỉm cười, hắn cảm thấy người thông minh nói chuyện với nhau thật thoải mái, hắn chỉ nói ẩn ý một chút đối phương liền đã hiểu ý rời đi.

Xuân Đức lúc này vui đùa cười nói:

“ Vậy hẹn gặp lại hai vị đạo hữu sau, lúc đó ta sẽ ở trong đám đệ tử đến bái kiến hai vị đạo hữu, mong lúc đó hai vị đạo hữu cũng đừng làm như không nhận thức ta à.”

Nghe Xuân Đức trêu đùa thì hai cô gái đều là cười cười, tiếp đó ba người lại nói chuyện với nhau thêm một lúc lâu thì hai người Niệm Niệm cùng Vô Vô mới rời đi.

Hai người vừa rời đi thì Xuân Đức lập tức liền chui vào bên trong “Không gian vong linh.”

…….

Không gian vong linh tầng 2.

Xuân Đức vừa hiện ra nơi đây thì liền nhìn thấy Vô Địch đang lượn lờ trên đầu lão Hắc, còn ở cách đó không xa là quả trứng quái dị.

Vừa thấy hắn đi vào thì lão Hắc liền cười nói:

“ Lần này đúng là nhặt được bảo rồi, hắc hắc, Củ Cải nhanh đến đây.”

Xuân Đức nhoáng người lên một cái liền đã tới bên cạnh lão Hắc cùng Vô Địch, nhìn Vô Địch khôi phục không sai biệt lắm so với hồi trước thì hắn cười đều hỏi:

“ Ta cứ tưởng lão hẹo rồi, vậy mà vẫn còn sống à?”

Vô Địch lúc này đang ở trạng thái bản thể là một quả cầu ánh sáng màu tím huyền ảo, nghe được Xuân Đức nói thì nó liền chiếu mấy đạo ánh sáng bắn về phía Xuân Đức.

Xuân Đức không tránh không né, mặc kệ ánh sáng kia bắn lên người, ánh sáng kia chỉ vừa tiếp xúc đến gần người hắn thì bị một lực lực tràng ngăn lại.

Vô Địch thấy vậy thì “Di” một tiếng, kinh ngạc vô cùng, Xuân Đức nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc kia của Vô Địch thì cười hắc hắc nói:

“ Lão Hắc chưa nói cho lão biết ta tiến cấp thành công rồi à, công kích của lão đối với ta chỉ như muỗi đốt inox mà thôi, hắc hắc.”

Lão Hắc thấy hai người nháo trò thì nói:

“ Bàn chính sự nào, hai tên các ngươi làm sao lại không đứng đắn như vậy, bây giờ chúng ta nên làm gì với cái quả trứng này đây? Vẫn là ăn nó hay ấp nó ra, chúng ta bàn bạc chút nào, nếu ăn nó thì ta cũng không cần đi đâu tìm kiếm sinh mệnh chi lực nữa rồi nhưng nếu ấp nó thì sau này chúng ta tương lai lại có thêm một tên Chí Tôn Cấp thuộc hạ đấy.”

Xuân Đức nghe vậy thì có phần kinh ngạc hỏi:

“ Cái quả trùng này là cái quỷ gì thế, nghe lão nói thì có vẻ lợi hại.”

Lúc này Vô Địch bay đến trên đầu Xuân Đức giải thích:

“ Đây là kết quả của việc độ kiếp không thành công đấy, đám Tôn Cấp cường giả một khi xác định độ kiếp không qua, xác định táng thân thì sẽ lựa chọn phương pháp này, dồn toàn bộ tinh hoa của bản thân vào hạt giống sinh mệnh, từ bỏ nhục thân cùng đạo vận tiến hành một lần nữa trùng sinh. Có điều làm thế này cũng rất nguy hiểm.”

Xuân Đức nghe thế thì kinh ngạc hỏi:

“ Nguy hiểm gì?”

Vô Địch cười nói:

“ Thì bản thân tu vi mất hết, đã vậy thân thể lại là một miếng mồi ngon, ai cũng muốn cắn một miếng, nếu ăn vào quả trứng này có khi một tên Thần Đế Cảnh viên mãn lại có thêm 1 thành có thể bước vào Chí Tôn cấp bậc, mi nói như vậy làm sao không khiến cho người ta điên cuồng.”

Xuân Đức nghe thế thì nói:

“ Nghe không khác gì thịt đường tăng cả, vậy theo hai lão là nên ăn hay nên ấp ra đây? Ăn thì lợi ích nhất thời, nhưng nuôi nó thì lại có lợi về lâu về dài.”

Vô Địch nói:

“ Thấy vẫn là nuôi nó có lợi à, lão Hắc cảm thấy sao?”

Lão Hắc nói:

“ Ta thì nữa muốn ăn, nữa muốn nuôi. Củ Cải nói xem là nuôi hay ăn.”

Nghe hai lão bạn già nói thì Xuân Đức có phần trầm ngâm, sau một lúc vẫn là nói:

“ Trước tiên cứ ấp ra đi, nuôi một thời gian xem thế nào, được thế để chán thì ăn, dù sao cũng không lỗ.”

Hai người Vô Địch cùng Lão Hắc nghe vậy thì đều đồng ý nói:

“ Hay lắm, cái này đúng là vẹn cả đôi đường rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận