Cân Cả Thiên Hạ

Chung quy việc gì tới cũng sẽ tới mà thôi. Đúng như kế hoạch định trước khi còn cách nơi đám Hắc Vương Tông 10 vạn dặm thì nhóm người Xuân Đức dừng lại. Nhưng có chút thay đổi so với kế hoạch là Xuân Đức không thi triển pháp kỹ ngay mà bắt đầu bố trí bẫy rập.

Dùng một nửa MP để triệu hoán ra 1 triệu Thiên Xích Bích Huyết Bia tạo thành một " khốn trận" vây quanh đám người Hắc Vương Tông. Qua vài ngàn lần dịch chuyển thì hắn và lão Long đã bố trí xong một cái khốn trận.

Tiếp theo là hắn bắt đầu đưa tử linh sinh vật từ bên trong vong linh không gian ra, qua một thời gian dài tích lũy đám vong linh này đã có tu vi Tạo Hóa Cảnh nhất trọng sơ kì, số lượng thì lên tới gần 28 triệu. Khi đàn đàn lũ lũ vong linh đi ra, thì huyết quang phát ra từ đôi mắt của đám vong linh này cũng làm sáng lên cả một vùng trời. Không những thế những khí âm hàn từ những con vong linh cường đại này khiến có khu vực vạn dặm xung quanh đóng băng. Trên trời thì từng bông tuyết rơi xuống lả tả.

Đám người Thanh Trúc, Cổ Phàm, Thanh Mai, Dương Tuấn, Lăng Thiên thấy cảnh này thì cứ đứng như trời trồng, ngoắc cái miệng ra thật lớn. Hôm nay bọn họ bị đả kích quá nhiều không biết sau hôm nay có bị ngốc luôn hay không thì không biết.

Lăng Thiên bỗng nhiên hỏi một câu làm mọi người ai cũng bất ngờ:

" Mọi người thấy chúng ta là cái gì?"


Thanh Mai khó hiểu đạo: " là nhân loại chứ là cái gì nữa hỏi gì mà kì cục ".

Cổ Phàm thì lại nói: " Như mấy con ma thú cấp thấp".

Dương Tuấn nghiền ngẫm đạo: " Là mấy con kiến hôi ".

" Không" -Thanh Trúc lắc đầu " Trong mắt người ta chúng ta to hơn con kiến hôi một chút, có lẽ là kiến càng ".

Thanh Mai không hiểu mọi người đang nói gì cái gì, nàng nhìn mỗi người nhưng lại không thấy ai phản ứng gì nàng cả, chỉ nhìn phía xa xa vẫn đang không ngừng có vô số Vong Linh Sinh Vật cường đại xuất hiện.

..........

Để thả hết đám vong linh này ra Xuân Đức phải tốn phần 3 tinh thần lực. Thả xong thì hắn cũng ngồi xuống trên đầu lão Long cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Nhưng sau vài khắc hắn ngay lập tức đứng dậy.

Tâm niệm động, ba cột năng lượng MP, HP, TL hòa quyện vào nhau tạo thành một quả cầu băng nhỏ trong tay, nhắm chuẩn vào nơi cảm nhận được vài luồng khí thế bất diệt cảnh hắn cast skill Ice Blast. Một quả cầu băng nhỏ từ trong tay bay ra càng bay càng nhanh, càng bay càng lớn. Khi bay qua vạn dặm tốc độ quả cầu băng kia đã như ánh sáng lướt đi, trên đường đi không gian bị đông lại rồi vỡ tan thành từng mảnh.

Thấy Xuân Đức thi triển pháp thuật xong thì phun máu vài lần, lão Long quan tâm hỏi:

" Có sao không? vẫn ổn chứ?".


Lau đi vết máu trên khóe miệng, Xuân Đức cười tà dị:

" Loại cấm thuật này lấy đi 10% sinh mệnh của ta nên mới bị thương, thương nhẹ thôi không sao đâu, còn 6s cho chúng ta, độn tới nơi đó đi".

Không trần trừ thêm một giây nào nữa, lão Long dịch chuyển một lần liền đến ngay nơi Xuân Đức nói. Khi tới nơi thì đúng như Xuân Đức dự đoán có vài tên đang cật lực chèo chống hiến tế ăn mòn sinh mệnh của Ice Blast. Không nói thêm bất cứ cái gì vô ích, Xuân Đức và tà Long chia nhau ra hành động, như hai ma ảnh xuyên toa qua không gian, trong 3s hai người đã tiển 11 kẻ còn lại lên đường, trên khuôn mặt mấy tên đã chết đầy sự mơ hồ, bọn họ còn không biết đã xảy ra chuyện gì với mình thì đã chết.

Hai người Xuân Đức với Lão Long sau khi kiểm tra xem có cá lọt lưới không, thấy không có tên bất diệt cảnh nào quanh đây nữa thì mới nhìn nhau gật đầu một cái.

"Rống....Rống....Rống...."

Lão Long ngửa mặt lên trời gầm lên vài chục tiếng đinh tai nhức óc, trên thiên khung mây đen cũng tán đi mà không tụ lại được nữa, bầu trời nhìn như bị xé ra một lỗ lớn. Cả người lão Long đằng không bay lên huyết vân, ánh chớp quanh thân nhuộm đỏ cả một vùng trời, kèm theo khí tức diệt thế tản ra làm cho đám Ma Tộc phía dưới trong hai vạn dặm quỳ xuống không thể di chuyển.

Xuân Đức cũng không chịu thua đồng bọn, hắn rít lên một tiếng, xung quanh hắn vô số khuôn mặt vặn vẹo xuất hiện rít gào thê lương, trong đám khuôn mặt đó có người, có ma thú, có nam, có nữ, có già, có trẻ, muôn hình vạn trạng, cả bộ đồ Thiên Đạo đỏ chót lên nhuộm đỏ thiên không thêm một lần nữa, bầu trời bây giờ nhìn sền sệt như là một huyết hải. Nhưng khuôn mặt vốn đã dữ tợn xoay quanh bên cạnh Xuân Đức khi được chiếu sáng lên càng thêm phần kinh dị, đôi cánh cấp 3 được mở ra càng thêm phần bá khí, ánh chớp lưu chuyển bên trên đôi cánh kèm theo một luồng màu đen ánh sáng.


Xuân Đức cầm pháp trượng đứng bên cạnh đầu Tà Long nhìn như hai vị chúa tể hàng lâm, khí thế của Hai Bất Diệt Cảnh tỏa ra từ hai người khiến cho mấy vạn dặm xung quanh sông núi băng liệt, mặt đất sụt xuống.

" Thịnh yến đồ sát hôm nay bắt đầu" - Xuân Đức dơ cao quyền trượng hét lớn một tiếng.

"Ầm..Ầm....Ầm..."

Một triệu Thiên Xích Bích Huyết Bia được thôi động hiện ra, tạo thành một trận pháp khổng lồ bao vây đám người Hắc Vương Tông, bất kể kẻ nào không may tiến vào bên trong phạm vi 4 vạn dặm tấn công của Huyết Bia đều chết không còn cặn bả, nếu muốn sống thì chỉ có thể chạy lại nơi có 28 triệu vong linh sinh vật và bọn Thanh Trúc đang cố thủ thôi.

Quay lại thấy lão Long đang chảy nước miếng thì hắn hét lớn:

" Cái đệt, kế hoạch thế nào mà ngươi cứ đứng đây mà chảy nước miếng thế hả, ta làm xong rồi đến phần ngươi kìa".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận