Cân Cả Thiên Hạ

Thấy Tuyết Anh đã đi ra bên ngoài thì người trong này lập tức đứng dậy đuổi theo nàng, cứ như vậy mấy chục người cùng nhau đi thăm mấy lão bất tử kế bên.

Rất nhanh mọi người đã đứng trước một cái cửa đá. Theo như lời của Ánh Nguyệt thì phía sau cửa đá này là nơi giam giữ mấy lão bất tử của Ma Môn, Hắc Vương Tông. Đại Bach(con thỏ tinh) gần nhất tiến lên mở cái cửa đá kia. 

Rầm..Ầm..Ầm

Không hiểu tên này lên mở cửa hay là phá cửa nữa, rõ ràng là cánh cửa chỉ cần đẩy sang bên trái hoặc phải là có thể mở ra, vậy mà tên này lại đẩy thẳng khiến cho cái cánh cửa kia trực tiếp đổ sập nằm trên mặt đất. 

Vừa mất đi cánh cửa đá mọi người đã thấy được toàn cảnh bên trong, bên trong này có hai cái lồng giam cạnh nhau. Một bên có mười mấy kẻ mặc áo đen bị xích lại cùng nhau đang nhắm mắt lại, còn một bên có vài người đang ngồi cùng nhau nói chuyện vui vẻ, phía bên ngoài lồng giam có 5 lão giả đang tu luyện.

Cánh cửa đã vừa bị xô đổ trên mặt đất thì 5 lão giả lập tức ngưng tu luyện, đứng dậy lấy ra vũ khí đề phòng nhìn bên ngoài, khi họ thấy người tới là ai thì khuôn mặt lập tức dãn ra, cất vũ khí đi, niềm nở lên đón tiếp.

" Không biết Tà Long đại nhân, Tuyết Anh đại nhân cùng mọi người tới đây có chuyện gì? "--- Một ông lão tiến lên phía trước khom người với Tà Long cùng Tuyết Anh nói.


Tà Long mặt không biểu tình nói:

" Đi xem mấy tên tù binh mà Củ Cải Trắng bắt được, mà mấy tên mặc hoa phục đang ngồi tán dóc kia là sao? từ khi nào kẻ bị cầm tù lại có đặc quyền vậy? "

Lão giả kia bị Tà Long hỏi thì không khỏi túa mồ hôi lạnh ra, lão biết vị trung niên này chính hiệu là một con Thần Thú cao giai không phải là cái loại gì thiện nam tín nữ, để vị Thần Thú này không vui thì hắn cũng không dám chắc cái mạng mình còn không nữa.

Lau đi mồ hôi trên trán, lão giả mới run run nói:

" Đại nhân việc này là có nguyên do, mấy người kia là người của Diệp Linh Tông nên.."

Lão giả còn chưa nói hết thì bị Tà Long cản lại, Tà Long nhìn lão không vui nói:

" Ở đâu ra dài dòng như vậy, bây giờ ta chỉ hỏi ngươi mấy kẻ mặc áo đen là người của Ma Môn và Hắc Vương Tông phải không? Còn những kẻ khác ta không hứng thú ".

" Vâng, vâng mấy tên đang bị xích kia là người của Ma Môn và Hắc Vương Tông, còn chưa hết ở phía bên dưới cũng còn giam cầm gần trăm tên đệ tử của hai thế lực này nữa thưa đại nhân "

Mấy người đang bị giam bên trong hai chiếc lồng kia hiển nhiên cũng thấy và nghe được những gì mà lão giả cùng Tà Long nói, bọn họ đang suy đoán những người này là ai.

Bên phía đám người Diệp Linh Tông khi quan sát những người đến thì không biết ai thất thanh la lên " Thiếu tông chủ ".


Âm thanh này rất lớn nên ngay lập tức mọi người đều nhìn về phía đám người Diệp Linh Tông, ai cũng ngỡ rằng Thanh Trúc sẽ tiến lên hỏi thăm mấy người Diệp Linh Tông cơ nhưng chẳng ai ngờ nàng chỉ nhìn lướt qua mấy người rồi nói một câu xanh rờn:

" Ta không biết các ngươi à, các ngươi là ai?"

Đám người Diệp Linh Tông khi thấy được thân ảnh của Thanh Trúc thì đều hiện lên vẻ ngạc nhiên nhưng nghe được mấy lời nói của nàng tì cả đám như bị ai đó dội cho mấy gáo nước lạnh. Nhất thời cả nấy người Diệp Linh Tông đều không biết nói cái gì, bọn họ thì biết Thanh Trúc đấy nhưng Thanh Trúc lại đâu có biết bọn họ. Tình huống này khiến cho bọn họ có đôi chút lúng túng.

Tà Long xua xua tay nói: " Mấy tên các ngươi yên lặng nào, la lối cái gì không thấy ta đang nói chuyện sao? Mà mấy người các ngươi gọi ai là thiếu tông chủ thế nói cho các ngươi biết nàng là tiểu đệ của ta, không có thiếu tông chủ chó má gì ở đây cả, đừng có thấy sang bắt quàng làm họ. Biết điều thì ngồi yên ở đó còn ồn ào ta không ngại ăn luôn các ngươi đâu "

Sau khi cảnh cáo mấy tên la lối om sòm kia xong thì Tà Long lại nhìn lão giả nói: 

" Đem nốt mấy tên tù nhân còn lại lên đây "

Lão giả ngay lập tức cúi đầu đáp:

" Vâng Tà Long đại nhân, thuộc hạ làm ngay ". Nói xong thì lão giả quay lại nhìn 4 tên đồng bạn nháy mắt một cái, cả 4 người đều thành tinh rồi nên thấy lão giả nháy mắt lập tức hiểu ý, 3 tên thì mở lồng số 1 đem mấy lão bất tử Ma Môn và Hắc Vương Tông lôi đi ra, còn 2 tên thì nhanh chóng đi đến vách tường mở ra thông đạo với mật thất bên dưới rồi đi xuống.


Rất nhanh mười mấy lão bất tử và đám môn đồ của Hắc Vương Tông cùng Ma Môn bị 5 lão giả đem tới trước mặt Tà Long, thần tình trong mắt của mấy tên này hiện lên vẻ oán độc.

Tà Long nhìn mấy lão giả nói: " giải cấm chế cho mấy tên này đi, ta muốn trò chuyện cùng với mấy vị bằng hữu đây ".

Mấy lão giả không một chút do dự,nhanh chóng bắt ấn quyết đánh lên hơn trăm người ở đây, bọn họ tin mấy tên này dù có được giải phong cấm chế thì trước mặt vị Tà Long này cũng chỉ yếu đuối như mấy con côn trùng mà thôi. Sau vài hô hấp tất cả hơn trăm người đã được mở ra cấm chế.

Cứ ngỡ mấy tên này khi được giải phong cấm chế thì cũng chỉ biết ngậm miệng lại mà đợi hỏi tới lượt bản thân, ai ngờ khi vừa được giải phong cấm chế xong(lúc này có thể nói được) thì một âm thanh mang theo sự phẩn hận, oán độc vang lên:

" Các ngươi biết điều thì thả ta ra, ta sẽ bỏ qua việc này, nếu không ta chỉ cần bóp ngọc phù này thì việc này sẽ được truyền tới ông của ta lúc đó thì không ai có thể cứu được các ngươi đâu. Các ngươi biết ông của ta là ai sao? ông của ta chính là một trong 5 người sáng lập Ma Môn"

Úc. Nhất thời bên trong nơi này yên tĩnh đến lạ thường, tất cả mọi người đều nhìn về phía tên kia. Có kẻ thì kinh sợ bởi thân phận của thanh niên này, có kẻ lại chỉ là liếc xem một cái rồi không quan tâm. Còn về bên phía đám người Tà Long thì... cả đám đều đang làm vẻ mặt nghiêm túc nhưng thực chất thì đang nén cười đến khổ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận