Cân Cả Thiên Hạ

Ngoại giới mấy tháng trôi đi...

Tình hình liên tục biến đổi, từ ban đầu chỉ có một bộ khô cốt trấn ải nhưng không ai ngờ chỉ sau vài ngày Ác Ma Điện tham gia thì dị biến xuất hiện, không ngờ liên tục có hai bộ xương quái dị đi lên thủ hộ lấy nơi đây.

Cuối cùng mấy chục đại năng cùng nhau liên thủ tạm thời chế ngự ba con khô cốt, còn về phần Địa Cung thì để đám hậu bối đi vào. Người đi vào cũng chỉ là Bất Diệt Cảnh trở xuống mà thôi. Ở giữa mấy đại liên thủ đi vào lần này những người khác không ít thì nhiều đều có ý muốn bài xích Ác Ma Điện.

Người Ác Ma Điện lần này cũng mang tất cả đi vào ngoại trừ Heo Con là ở lại, nàng lúc này không ngờ lại bước vào thời kì tiến hóa.

......

Bên trong sâu địa cung Vũ Y bị tách khỏi mọi người, đang cùng nàng kết bạn đi là hai thiếu nữ nhan sắc bình thường nhưng thực lực cũng không tính là kém, hai thiếu nữ này thông qua khí tức có thể xác nhận các nàng không phải người Ác Ma Điện, lúc này trên người hai thiếu nữ đang bị thương rất nặng, từng đạo vết thương thấy xương lộ ra những vết thương này đều là do người đánh lén mà thành.

Dùng trị thương đan dược tốt nhất trị liệu cho hai thiếu nữ Vũ Y quan tâm hỏi:

" Các tỷ không còn lo lắng đâu những kẻ kia đã bị bỏ phía sau rồi."

Một thiếu nữ có một vết sẹo ở mặt nói:

" Nha đầu nhà muội cũng không tệ, không ngờ có lắm thứ cổ quái như vậy, mấy tên kia không đuổi kịp chúng ta cũng là nhờ muội cả, hừ, thật không ngờ mấy tên kia lại có trận pháp lợi hại như vậy, tí nữa thì không thoát khỏi."


Một người khác cũng lên tiếng:

" Bọn họ là có dự mưu từ trước rồi, một đội ngũ mấy chục người lại mang theo trận pháp cái này không thể vừa vào mới tính đến. Đợi thương thế khỏi hẳn lại đi kiếm đồng môn khác đi báo thù.

Thiếu nữ kia lắc đầu nói:

" Không phải ta đã kích muội nhưng muội thấy mấy tháng nay chúng ta gặp người không phải kẻ địch thì đều là người bị tử linh bên dưới đoạt xá, muốn tìm kiếm đồng môn rất khó, với những đồng môn kia liệu có tin được hay không? "

Ngay lúc này không gian một trận ba động một thân ảnh thiếu niên cả người bao phủ khí tức ma mị hiện ra, ánh mắt thiếu niên đảo qua hai nàng khiến cho hai nàng cùng lúc muốn ngay tại chỗ tự sát, cuối cùng thiếu niên nhìn qua tiểu cô nương, lúc này trên khuôn mặt đầy lạnh lùng kia mới nở ra một nụ cười ấm áp:

" Nha đầu lại cho ca ca ôm cái nào."

Vũ Y lúc đầu là còn ngẩn người nhưng trong nháy mắt nàng liền ôm trầm lấy Xuân Đức, nàng y như bé con bị ai khi dễ tố khổ:

" Y nhi cũng nhớ ca ca nữa, mấy tháng này Y nhi phải sống cô đơn một mình, mọi người đều bị truyền tống đi nơi khác rồi."

Vừa khóc, vừa cười, Vũ Y đem hết thảy mọi việc nói cho Xuân Đức nghe một lần, Xuân Đức bên ngoài thì không biến hóa gì nhưng trong lòng thì sát ý sôi trào, hắc lại có người muốn giết muội muội hắn đoạt bảo, không luyện đám kia thành tử vật thì không phải hắn rồi.

An ủi Vũ Y trong lòng Xuân Đức ôn nhu nói:

" Mấy chục năm này để muội bên ngoài chịu khổ rồi, sau này ca ca nhiều bồi muội muội. Lần này ca ca có chuyện quan trọng nên không thể tiếp dẫn sức mạnh được mới khiến muội bị người đuổi giết, ca ca thật sự xin lỗi tiểu Y đừng giận nhé."

Vũ Y lắc lắc đầu nhỏ nói:

" Y nhi vì ca ca mà sinh, vì ca ca mà sống tại sao có thể giận ca ca được. Lần này ca ca có việc trong đại phải làm muội mới không trách ca ca đây, còn bị người đuổi giết là do Y nhi quá yếu mới bị như vậy, còn làm liên lụy tới hai vị tỷ tỷ nữa."

Xuân Đức vỗ vỗ đầu nàng nói:

" Ngoan nào đừng khóc nữa."

An ủi xong Vũ Y, Xuân Đức nhìn về hai nữ nhân, lần này trong mắt hắn đã giảm bớt đi lãnh ý rất nhiều nhưng là vẫn khiến cho hai thiếu nữ run lập cập.

Nhìn hai nàng sợ hãi thành dạng này Xuân Đức cười nói:


" Các vị không cần sợ, ta là đại ca của nàng. Cảm ơn hai vị đã bảo vệ nàng trong thời gian này."

Hai thiếu nữ vẫn như hai con gà con sợ hãi, các nàng bị khí tức tà ác cực độ trên người Xuân Đức dọa sợ, dù Xuân Đức không chế rất tốt nhưng là vô tình vẫn có một ít toát ra, cái này là do mới dung hợp xong mấy kiện chí bảo hình thành trạng thái xấu hổ như lúc này.

Tính lên cảm ơn vài lời mà nhìn thấy các nàng sợ mình như sợ cọp vậy, Xuân Đức chỉ bất đắc dĩ nhờ Vũ Y lên làm người cầu nói.

Sau một phen giải thích, trấn an, rồi lại tiếp tục trấn an, giải thích thì hai thiếu nữ kia mới dám lại nhìn Xuân Đức, miễn cưỡng nói chuyện được mấy câu.

......

Nhìn địa thế xung quanh nơi đây một lúc sau đó Xuân Đức cỏng Vũ Y quay lại đường cũ tìm mấy tên chết tiệt kia tính sổ.

Vừa quay lại không được bao lâu thì Xuân Đức lần đầu tiên gặp được ma thú bên dưới địa cung này, nhìn thấy một đàn sói màu đen, hai mắt đỏ rực như lửa khí tức hắc ám tràn ngập. Khi nhìn thấy đàn sói này hai thiếu nữ bên cạnh hắn lập tức run sợ nói:

" Ma lang, một đàn ma lang, tất cả đều là cao giai thấp nhất cũng là sinh tử cảnh, cái này chúng ta chạy đi."

Hai nàng đều nhìn về phía Xuân Đức, các nàng tuy muốn chạy nhưng là không có Xuân Đức đồng ý các nàng không dám. Vũ Y ở trên lưng Xuân Đức nhìn hai nàng nói:

" Các tỷ yên tâm, có ca ca không cần sợ."

Xuân Đức nếu không phải vì cho tiểu muội mình vui vẻ một chút, hắn cũng lười đối với mấy con sói này có hứng thú. Hắn hỏi nhỏ với Vũ Y:


" Y nhi muội thích mấy con chó nhỏ này không? Thích thì ca ca bắt lại cho."

" Tuy xấu một chút nhưng mà có bọn nó chơi cũng vui."--- Vũ Y suy nghĩ một chút nói.

Xuân Đức gật gật đầu, nhìn về đàn sói hô lên một tiếng:

" Tới đây "

Ngay lúc này một màn khó tin phát sinh, từ bên trong đàn sói một con sói to lớn nhìn y một con trâu mộng vậy run run đi đến trước người Xuân Đức, nó nằm rạp trên mặt đất sợ hãi nói:

" Đại nhân ta..."

Xuân Đức nhảy lên người nó cuốn theo hai nữ nhân, đặt Vũ Y ngồi phía trước bị Xuân Đức ôm vào trong lòng, lúc này Xuân Đức mới lạnh lẽo nói:

" Đi thôi, làm tốt còn sống."

Con đại sói kia cũng không dám có ý kiến gì, nó cảm thấy cực độ sợ hãi khi ở gần người thiếu niên này, nó tin rằng chỉ cần một ý niệm thiếu niên kia nó sẽ chết không còn xương.

Nó hú lên một tiếng sau đó cả đàn sói to lớn theo chỉ thị của Xuân Đức mà đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận