Cân Cả Thiên Hạ

Xuân Đức lúc này đây đang xem tất cả tư liệu liên quan đến hải linh tộc. Đám hải tộc này cũng không phải là hoàn toàn yêu thú dưới biển hóa hình mà thành, trong số đó trời sinh cũng đã có thân hình một phần giống nhân loại cùng sức mạnh vượt trội.

Theo báo cáo sơ bộ thì mỗi lần đám hải tộc kia tấn công thì sẽ có một con Tinh Quân Cảnh người cá làm thủ lĩnh, theo phía sau là đám hải thú có đẳng cấp hỗn tạp, từ kim đan cho tới Bất Diệt Cảnh thể loại gì cũng có.

Chiến lược của bọn nó chính là cho nước dâng lên thật cao sau đó cho đại quân ồ ạt tràn vào tấn công, ăn sạch đám tang thi cấp thấp, người dân ven biển sau đó lại nhanh chóng rút vào bên trong biến.

Đánh lén kiểu thế này khiến cho quân đội của Xuân Đức gặp khó khăn vô cùng, bởi vì đại bộ phận quân đội có thực lực mạnh mẽ thì đã phải đóng giữ tại các vùng tài nguyên khác nhau rồi.

Ngồi bên trong phòng họp lúc này đang có 30 người, thấy Xuân Đức liên tục nhíu mày thì mọi người cũng cảm giác đè nén đến khó mà thở nổi. Để đống tài liệu xuống bàn Xuân Đức nhìn những người nơi đây hỏi:

" Trong việc này mọi người nghĩ như thế nào? Làm cách gì để đối phó với đám sinh vật biển kia? "

Trong phòng họp nhất không có người nào lên tiếng, không có ai nói câu gì mà chỉ nhìn chằm chằm lên mặt bàn, cứ như mặt bàn có cái gì đó đáng chú ý lắm vậy. Xuân Đức thấy cảnh này cũng không có hối thúc mà lấy ra một điếu thuốc tự chế châm lửa hút.

Mai sau một lúc lâu thì có một trung niên mặt đen râu quay nón đứng lên nói:

" Điện chủ, thuộc hạ muốn nói lên ý kiến bản thân."

Xuân Đức một tay gõ bàn, hai mắt nhắm nghiền cũng không có nhìn trung niên mà bình thản thốt ra một từ:


" Nói."

Trung niên được cho phép lúc này mới nói:

" Bây giờ chúng ta có hai biện pháp, biện pháp thứ nhất chính là thỏa mãn nhu cầu của đám hải tộc kia đưa ra đồng thời đổi lấy sự an bình. Hai là dốc lực lượng chiến đấu với bọn chúng tới cùng."

Xuân Đức nghe vậy thì lúc này mở mắt ra, đôi mắt màu xám không mang theo một tia tình cảm nhìn trung niên mặt đen hỏi:

" Thế anh chọn biện pháp nào? "

Trung niên mặt đen bị Xuân Đức nhìn thì cảm thấy trong lòng lạnh lẽo nhưng hắn vẫn là cắn răng nói:

" Thứ 2."

Xuân Đức lúc này rít một hơi thuốc thật sâu sau đó nói:

" Rất tốt, vậy việc này tôi sẽ giao cho anh làm những người khác đều do anh toàn quyền chỉ đạo, tên nào không nghe lệnh cứ trực tiếp giết chết cho tôi. Bây giờ anh nói cho tôi nghe là anh cần bao nhiêu bao nhiêu thời gian để dẹp yên cái đám sinh vật biển kia? "

Đại hán mặt đen đáp:

" 5 Năm thời gian, điện chủ chỉ cần cho thuộc hạ 5 năm thời gian thì thuộc hạ nhất định có thể dẹp yên đám hải tộc kia."

Xuân Đức gạt tàn thuốc lạnh nhạt nói:

" Tôi không có nhiều thời gian đến như vậy. Ba năm, trong ba năm tôi muốn nhìn thấy kết quả. "

Đại hán nghe vậy thì trên trán cũng lấm tấm mồ hôi nhưng vẫn kiên trì nói:

" Vâng điện chủ, người hãy tin tưởng ở thuộc hạ."

Xuân Đức lúc này đứng dậy nói:


" Cuộc họp hôm nay tới đây kết thúc, tất cả mọi sự vụ sau này chỉ cần báo lên cho thánh nữ là được. Làm tốt thì ta cũng không bạc đãi mọi người, làm không tốt đến lúc đó thì đừng trách ta làm người sao nhẫn tâm."

Nói xong hắn liền rời đi khỏi phòng họp, hắn nôn nóng rời đi như vậy vì lúc này đây có việc gấp trong người, sau khi Xuân Đức rời đi trong phòng họp bầu không khí nhất thời dễ chịu hơn nhiều, nhiều người lúc này nhịn không được hung hăng uống cạn cốc nước sạch trên bàn sau đó thở ra một hơi dài, cứ như bọn họ vừa đi qua địa ngục về vậy.

Rời đi phòng họp Xuân Đức cũng không có nghỉ ngơi mà trực tiếp thông qua dịch chuyển trận pháp đi tới cửa khẩu nơi đang có chiến sự.

***

Cũng phải mất 1 giờ sau Xuân Đức mới đến được nơi cần đến. Theo sự dẫn đường của người bên dưới Xuân Đức đi tới nơi tổng chỉ huy tác chiến nơi đây.

Đi tớ trước một căn phòng xa hoa, có kết giới bao quanh thì tên binh sĩ dừng lại nói:

" Thưa điện chủ đã tới nơi, bên trong các vị đại nhân đang bàn việc thuộc hạ không tiện đi vào. Xin mời điện chủ."

Xuân Đức gật nhẹ đầu sau đó tự mình đi vào bên trong, vừa đẩy cửa ra Xuân Đức lập tức cảm nhận thấy có 4 luồng thần niệm không có hảo ý hướng tới hắn. Xuân Đức bình thản nhìn lên xem là những ai dám trước mặt hắn làm như vậy.

Bên trong đang có 5 người, trong đó Xuân Đức biết một người chính là Tà Long, bốn người còn lại Xuân Đức không nhận ra một ai. Một nữ tu la xinh đẹp nhưng gây cho người ta cảm giác như rắn độc nhìn chằm chằm, một tên đại hán to cao là từ một con ngân long hóa thành, một tên khác là từ hỏa linh tố hình thành, tên còn lại không ngờ lại là một tên nhân tộc.

Lúc này đây Tà Long đang ngồi ở chủ vị nói:

" Đã tới rồi à. Đang có việc cần ông bạn quyết định đây."

Hắn đứng dậy nhường ghế cho Xuân Đức ngồi rồi tự mình đi lấy một cái ghế khác ngồi bên cạnh. Xuân Đức cũng không khách sáo gì mà trực tiếp ngồi vào chủ vị. Lúc này đây hắn mới nhàn nhạt hỏi:


" Việc gì? "

Tà Long lúc này như một thư ký trình bày cho Xuân Đức nghe mọi việc. Sau khi nghe Tà Long nói một thôi một hồi thì Xuân Đức cũng đã hiểu được những thứ cần thiết cùng với đó hắn cũng biết được những người đang ngồi trước mặt này là ai.

Bốn người này đều là sứ giả tới từ bốn mảnh đại lục còn lại đi tới nơi này đàm phán vấn đề hai bên. Nói đàm phán cho dễ nghe thực chất là đến để uy hiếp cùng đe dọa nếu như không đáp ứng yêu cầu của bọn hắn thì những kẻ này sẽ khởi binh tấn công.

Thấy Xuân Đức cùng Tà Long nói chuyện cùng nhau thì bốn người kia vẫn giữ vẻ bình tĩnh như thường, thậm chí bọn họ còn chẳng thèm quan tâm xem Xuân Đức là người nào. Mỗi người đều tự rót tự uống trà ở trên bàn.

Sau một lúc khi đã thấy Tà Long cùng Xuân Đức vẫn còn nói chuyện với nhau xong thì nữ tu la nhất tộc dùng âm thanh như rắn độc nói:

" Hai vị còn muốn diễn trò tới khi nào nữa, nhanh lên một chút quyết định để cho mấy người bọn ta còn về phụng mệnh bề trên. Một tu la tộc cao quý như ta cũng không muốn ở một nơi đều mùi xú uế như thế này"

Bên cạnh con ngân long hóa hình cũng nói:

" Đúng vậy. Hai người các ngươi còn muốn kéo dài thời gian tới khi nào. Chẳng lẽ các ngươi lại cho rằng có thể đối kháng được liên minh bốn đại thế lực liên thủ. Yêu cầu chúng ta cũng đã là vô cùng rộng rãi."

Xuân Đức nghe được những lời này thì mặt không biểu tình, ánh mắt mang theo hàn ý lạnh thấu xương nhìn qua con ngân long(rồng bạc) cùng nữ tu la tộc. Bị ánh mắt hắn chú ý tới hai người kia đang còn muốn liên thuyên cái gì ngay lập tức câm miệng lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận