Cân Cả Thiên Hạ

Sau khi đã khôi phục 8 phần sức chiến đấu Xuân Đức liền cùng Bóng Ảnh đi ra ngoài đợi chờ con mồi lần này xuất hiện.

" Lão nhị ngươi lần này sẽ làm mồi câu tên kia, việc phía sau không cần ta phải nói chứ."--- Vừa ra bên ngoài Xuân Đức liền phân phó cho Bóng Ảnh.

Bóng Ảnh gật đầu một cái sau đó thân hình mờ biến mất. Sau khi Bóng Ảnh đã rời đi thì Xuân Đức lại gọi ra Vũ Y. Nhìn Vũ Y, Xuân Đức nói:

" Tìm cơ hội giết tên cự đầu đám tu la tộc. Nếu như một kích không giết chết được mục tiêu liền rút lui. "

Vũ Y nhẹ gật đầu sau đó thân hình tan biến mất không còn tăm hơi đâu cả. Sau khi Vũ Y biến mất thì Xuân Đức cũng rời đi, đi thẳng tới đầu chiến tuyến. Lần này hắn cùng Bóng Ảnh đều là lấy thân dụ địch. 

Không sợ tên kia thủ đoạn thông thiên, chỉ sợ tên kia ẩn nấp một nơi chơi âm chiêu không chịu ló mặt ra.

Thân hình Xuân Đức chớp động mấy lần liền đã đuổi theo phía sau đám linh tộc. Mang ra nhất kiếp kiếm Xuân Đức vung tay lên hạ xuống liền có một đám linh tộc chết thảm. Nếu như bình thường hắn sẽ được đám thuộc hạ tung hô nhưng bây giờ phía sau toàn là tử linh sinh vật chẳng tên nào biểu hiện ra tí cảm xúc nào.

[ Linh tộc: đám sinh vật tiến hóa từ nguyên tố tự nhiên. Thiên sinh địa dưỡng là chỉ đám này.]

Thuộc hạ hắn không có tung hô nhưng đám linh tộc đang chạy phía trước thì liên tục kêu la thất thanh. 


" Hắn là ma quỷ nhanh chạy đi."

" Chạy."

" Chạy nhanh lên tên ác quỷ kia đuổi tới."

Nói thật Xuân Đức lúc này cũng không có dốc toàn lực mà chỉ là làm ra vẻ một chút mà thôi, gần như toàn bộ lực chú ý của hắn đều đặt lên trên việc dò xét tên Tinh Vương Cảnh tu la tộc nằm ở đâu.

Thần niệm hắn quét khắp nơi nhưng vẫn không thấy bóng dáng của đám tu la tộc chứ đừng nói là tên Tinh Vương Cảnh kia. Thở dài một hơi hắn không tiếp tục tra tìm nữa mà chuyên tâm giả trang chiến tướng của Ác Ma Điện

Một đường xông lên chém giết địch nhân, dũng mãnh vô cùng. Không có một tên linh tộc nào đủ sức cản lại một chiêu một thức của hắn cả, tất cả đều bị nhất kích ra đi.

Đúng lúc này có một thần niệm ẩn nấp vô cùng đảo qua hắn, Xuân Đức cũng vờ như không biết mà tiếp tục diễn, hắn đang chờ cá cắn câu.

Quả đúng như hắn dự đoán, chỉ qua một lúc cá đã cắn câu. Khi hắn tự mình lao vào trong quân địch chém giết thì bất ngờ bị một người đánh lén. Một đại trảo màu đen vô thanh vô thức xuất hiện phía sau hắn lấy thế thái sơn áp đỉnh đập thẳng xuống.

Xuân Đức mặc dù là đã biết trước nhưng vẫn vờ như không biết, mãi khi cự trảo màu đen kia đánh xuống gần đến nơi thì hắn mới luống cuống tay chân đón đỡ.

Ầm.... a a a a.

Một trảo này lực lượng cũng chỉ thuộc dạng bình thường có điều vì phối hợp với địch nhân nên Xuân Đức tự mình bay ngược ra phía sau, miệng liên tục thổ ra máu tươi( máu này không phải của hắn mà đã ngậm từ trước ở trong miệng.)

" Không phải tên kia rồi, tên này quá yếu hẳn chỉ là một tiểu lâu la."--- Xuân Đức thầm nghĩ ở trong lòng.

Đúng lúc này, tên kia thấy mình một kích đánh lén thành công thì trên mặt không khỏi mừng rỡ. Trên mặt hắn xuất hiện nụ cười lạnh lùng, hắn vung tay lên hai thanh đoản kiếm xuất hiện trên tay, đoản kiếm này phát ra huyết quang lập lòe nhìn vào khiến cho người ta có cảm giác hoang mang, bất an( linh áp của vũ khí).

Thân hình hắn lóe lên một cái đã tới gần trước người Xuân Đức, hai tay dùng lực một thanh nhằm vào tim, một thanh đâm vào cổ. Theo bản năng Xuân Đức làm ra động tác phòng ngự, hắn nâng nhất kiếp kiếm lên đón đỡ.

Keng


Ba thanh binh khí va chạm với nhau phát ra tiếng vang thanh thúy nhưng ngay sau đó hai tiếng " rắc rắc " vang lên. Hai thanh binh khí của tên kia không biết có phải hàng hồ cẩm đào không mà khi va chạm với Nhất Kiếp Kiếm liền gãy vỡ ra làm nhiều mảnh.

Xuân Đức thì có phần ngạc nhiên còn tên kia thì thất kinh ngay lập tức lùi về phía sau nhìn chằm chằm vào thanh kiếm trên tay Xuân Đức.

" Hừ, hóa ra là cậy vào một kiện thần khí cấp 3 mà to gan lớn mật như vậy. Hôm nay để lão phu cho ngươi xem cái gì mới là thiên hạ đệ nhất độc."

Tên này vừa nói nhưng độc tác cũng không có chậm, vung tay lên liền có 9 tiểu nữ hài xuất hiện những tiểu nữ hài tầm 2-3 tuổi, đã bị luyện thành còn rồi. Hai mắt vô thần cả người phát ra độc khí âm xâm.

Được lệnh của lão già, 9 con rối hét lên một tiếng thê lương rồi lao về phía Xuân Đức. Xuân Đức nhìn thấy cảnh thì sắc mặt không đổi, việc luyện trẻ con thành bảo vật cũng chắc có gì đặc biệt. Đám tu tiên việc gì mà không làm được, có nhiều tên hằng ngày còn ăn thịt trẻ em nữa kìa.

Tốc độ của 9 con rối cực nhanh, chớp mắt liền đến bên cạnh Xuân Đức. Xuân Đức tiện tay vung kiếm lên xoay tròn, ngay lập tức 9 con rồi bị chém thành hai khúc. 

Bùm bùm...bùm bùm.

Bị chém thành 2 khúc con rồi đồng loạt nổ tung, một làn sương màu xanh bao trùm lấy Xuân Đức, ông lão đánh lén hắn nhìn thấy cảnh này thì cười gằn nói:

" Thần khí tuy sắc bén nhưng đối với độc khí thì vô dụng. Ha ha. Không ngờ chỉ là đi giết một con tiểu côn trùng lại có thu hoạch lớn đến vậy. May mà mấy tên kia lúc này nhường cho ta công việc béo bở này. "

Có điều tiếng cười của hắn rất nhanh thì im bặt, vì hắn thấy Xuân Đức không làm cách gì lại chạy thoát ra được khỏi đám độc vụ, trên người cũng chỉ có một chút ít vết thương nhỏ.

Đúng lúc này thì có hai âm thanh phía sau lưng ông lão vang lên.


" Tà Độc huynh việc giết tên này cứ để cho ba người chúng ta."

" Đúng vậy. Tà Độc huynh ngươi đánh nãy giờ chắc đã mệt. Việc này để hai chúng ta giải quyết."

Cùng lúc tiếng nói vang lên thì có hai thân ảnh nhanh như chớp vượt qua ông lão bay về phía Xuân Đức chém tới. Ông lão thấy vậy thì tức giận hét.

" Tên đó là con mồi của ta. Hai người các ngươi đám."

Xuân Đức nhìn thấy lại có thêm hai tên nữa bước tinh vương cảnh giai đoạn 2 thì trong lòng thầm mắng xui xẻo, vì sao cái tên kia không có mò mặt ra mà toàn cho bọn tép riu ra làm gì nữa không biết.

Lúc này đây ở một nơi rất xa, người mà Xuân Đức đang cần tìm cũng đang ở đây. Bên cạnh hắn còn có thêm mấy người nữa, bọn họ đang nhìn vào trong một mặt thủy kính. Bên trong chiếc thủy kính kia không ngờ lại đang hiện lên cảnh tượng Xuân Đức cùng ba người khác đối chiến.

Một một nữ nhân liếm mép nói:

" Con tiểu quái vật kia tu vi không cao vậy mà lại mang theo một kiện thần khí cấp ba."

" Đúng là bông hoa nhài cắm trên bải phân trâu, ngươi không nhìn thấy tên kia không biết tí gì về việc điều khiển kiện thần khí kia sao. Tên kia chỉ biết vung tay mà chém loạn xạ. Hừ. Đúng là quái vật chỉ là quái vật mà thôi, tuy lực lớn vô cùng nhưng đầu lại không dùng được,"--- Một tên thanh niên khác có phần “ ăn không được nho chê nho xanh “ nói ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận