Cân Cả Thiên Hạ

Mọi việc ổn thỏa thì Xuân Đức cùng đội ngũ của mình vào trong xe ngồi, đội ngũ lại tiếp tục lên đường tiến về phía Hỏa Phụng Tông. Ngồi trong xe mọi người không ai nói với nhau một câu nào, tất cả đều lặng yên nhắm mắt lại, còn việc trong lòng bọn họ đang nghĩ gì thì chỉ có họ mới biết được.

***

Lại đi thêm vài ngày nữa thì cuối cùng đội xe cũng đã đi vào bên trong địa phận trực tiếp quản lý của Hỏa Phụng Tông. Nơi dừng chân tiếp theo của mọi người là Hỏa Dương Thành.

Hỏa Dương Thành là thành trì phụ cận gần nhất nằm dưới quyền quản lý của Hỏa Phụng Tông, nơi đây cũng là nơi tiếp đón những người tới báo danh muốn tiến vào Hỏa Phụng Tông. Vào những ngày này Hỏa Dương Thành đặc biệt đông đúc, thanh niên tài tuấn từ bát phương tụ hội lại đây vì thế những ngày này việc phát sinh xung đột là chuyện bình thường.

Đội ngũ của Xuân Đức vì có hai trưởng lão của Hỏa Phụng Tông đi cùng nên mọi thủ tục vào thành thật đơn giản, qua loa kiểm tra lấy lệ một cái thì mọi người liền có thể được tiến vào trong. Tiến vào bên trong bọn họ còn đặc biệt được bố trí ở lại tại khu vực cao cấp nhất.

Ngay lúc Xuân Đức vừa xuống xe định tiến vào trong nhà thì hắn bỗng dưng cảm nhận được điều gì, hắn không khỏi nhìn lên trời cao. Hắn ẩn ẩn cảm nhận được một thứ gì đó sắp xẩy ra, suy nghĩ một chút thì sắc mặt hắn không khỏi thay đổi.

Trong lòng hắn thầm nhủ.

" Tiểu thiên kiếp tới rồi, vì sao lại đến nhanh như vậy?"

Biết được là cái gì thì trong lòng hắn không khỏi trầm xuống một đoạn, hắn cũng đã trải qua một lần độ kiếp cho hai đứa em nhưng hắn lại không biết là thiên kiếp mình sắp đối mặt là dạng gì nữa để mà chuẩn bị.

Thấy Xuân Đức đột nhiên ngửa mặt nhìn trời thì luôn đi theo bên cạnh hắn Thiên Hoa hỏi:


" Có chuyện gì sao? "

Xuân Đức lúc này thu lại tâm tình, hắn mĩm cười nhìn cô nàng nói:

" Không có chuyện gì cả. Chỉ là cảm thấy thời tiết hôm nay có vẻ không được tốt lắm, mà tôi cho cô cái này, xòe tay ra."

Thiên Hoa tuy chẳng hiểu ngô khoai gì nhưng vẫn làm theo lời Xuân Đức đưa tay ra. Xuân Đức thò tay vào trong ngực lấy ra hai cái hộp ngọc nhỏ để vào tay cô nàng. Nhìn Thiên Hoa, hắn cười nói:

" Ta chuẩn bị cái này cho cô cùng Hoa Tiên lâu rồi nhưng chưa có thời gian đưa cho hai người. Nhớ là đợi khi ta không ở mới được mở ra nghe chưa. Thôi nhanh đi vào trong đi, ta có một chút việc cần nói với hai vị trưởng lão, sẽ vào sau."

Thiên Hoa nghe hắn nói vậy thì nhu thuận ừ một tiếng sau đó cẩn thận cất đi hai cái hộp ngọc rồi xoay người đi vào bên trong nơi ở mới.

Nghe được Xuân Đức muốn nói chuyện với bản thân, hai người Lãnh Nhược Băng đang tính vào trong lúc này liền ngồi yên một chỗ. Sau khi nhìn thấy Thiên Hoa đi cùng những người khác đã vào trong nhà rồi thì hai người mới cũng kính hỏi:

" Tiền bối có gì căn dặn xin cứ nói."

Hai người lúc này cũng không dám lãnh đạm như trước kia, ngày trước bọn họ còn chưa thấy được thần thông khủng bố của Xuân Đức nên mới dám tỏ thái độ như vậy nhưng lúc này đây có cho bọn họ 10 cái lá gan cũng không dám.

Xuân Đức nhìn qua hai người nói:

" Vào trong xe nói chuyện."

Sau đó cả ba cũng vào bên trong xe, vừa vào trong xe thì Xuân Đức liền đi thẳng vào vấn đề. Hắn hỏi:

" Nếu như hai người các ngươi nhận đám người Thiên Hoa làm đệ tử thì có cần phải thông qua cái gì kì thi kiểm tra nữa không? "

Lãnh Nhược Băng không dám dấu giếm cung kính trả lời:

" Thưa tiền bối, tông môn có quy định hể là người tiến vào tông môn đều phải thông qua kiểm tra, bất kể người kia có bối cảnh gì. Đây là lời nói mà mấy vị tổ sư truyền lại không thể làm trái."

Nghe nói thế lông mày Xuân Đức khẽ nhăn lại, suy tư một chút hắn liền nói:

" Đã vậy thì bỏ đi, nghe nói các ngươi đều là trưởng lão trong tông phải không? Các ngươi có thể thay ta để ý mấy đứa nhỏ kia trong một thời gian được không? "

Hai người kia nhìn nhau một cái rồi đồng thanh đáp:


" Việc này tiền bối xin an tâm, hai người bọn vãn bối nhất định sẽ giúp tiền bối để ý tới mấy người hậu bối kia."

Xuân Đức nghe vậy thì thỏa mãn gật đầu, hắn từ trong túi lấy ra hai tấm Điểm Tinh Phù đưa cho hai người, nhìn hai người hắn nói:

" Thứ này là một vật phẩm ta tự luyện chế ra, nó chỉ có một tác dụng chính là xuyên phá cấm chế, trận pháp vây khốn các kiểu. Ở lúc quan trọng có thể cứu hai người các ngươi một mạng. Được rồi về phần mấy đứa nhỏ trăm sự nhờ các ngươi. Mà chuyện ta đi cùng các ngươi cũng không cần nói ra, ta cũng không muốn mấy đứa nhỏ kia gặp rắc rối bên trong tông môn."

Hai vị trưởng lão Hỏa Phụng Tông nghe vậy thì đều gật đầu đảm bảo:

" Điều này hai người vãn bối hiểu được."

Bàn giao xong mấy người Thiên Hoa cho hai người Lãnh Nhược Băng thì Xuân Đức liền rời đi Hỏa Dương Thành tìm nơi mà vượt qua tiểu thiên kiếp. Hắn có thể cảm nhận được tiểu thiên kiếp cách thời gian giáng xuống cũng không xa.

....

Sau khi mọi người chọn xong nơi ở của mình thì cả đám đều tập chúng lại ở đại sảnh, đại sảnh lúc này đang có 13 người. Trong thời gian gần đây thì những người nơi đây cũng đã quen thuộc với nhau.

Lúc này đây Kim Nguyên Bảo đang thì thầm to nhỏ bên tai Thiên Tử Bình(Thiên Bình):

" Bình ca, nói cho đệ biết làm sao hai vị trưởng lão của Hỏa Phụng Tông lại khách sáo với đại ca cùng mọi người như vậy? Mấy ngày trước đệ muốn hỏi nhưng lại có cơ hội."

Thiên Tử Bình nghe vậy thì trên mặt lộ ra thần sắc khó xử, suy nghĩ một chút hắn nhỏ giọng nói:

" Việc này lão đệ không nên biết thì tốt hơn, biết rồi không những không có lợi lộc gì mà có khi lại còn mất mạng không chừng."


Kim Nguyên Bảo nghe thế thì trong lòng run lên, hắn dùng ánh mắt cảm kích nhìn Thiên Tử Bình. Đúng lúc này hai người Lãnh Nhược Băng cùng lão giả khô gầy đi vào trong. Nhìn thấy hai người bọn họ những người trong phòng đều đứng lên chào:

" Chào hai vị trưởng lão."

Lãnh Nhược Băng khẽ gật đầu ý bảo mọi người ngồi xuống, sau đó nàng ôn hòa nói:

" Mấy ngày này mọi người ở đây, mấy ngày sau ta sẽ dẫn mọi người đi đăng kí. Mọi người có ý kiến gì không? "

Trong phòng không ai lên tiếng hiển nhiên là không ai có ý kiến gì rồi nhưng vào lúc này Thiên Hoa lại đứng dậy hỏi:

" Xin hỏi tiền bối, không biết tiền bối có thấy đầu gỗ không. Lúc trước hắn bảo với vãn bối là ở lại gặp hai vị tiền bối nói chuyện riêng."

Lãnh Nhược Hàn đưa ánh mắt nhìn về phía Thiên Hoa, vì đã được Xuân Đức nhờ cậy nên thái độ của nàng với Thiên Hoa rất khác so với mọi người, nàng ôn nhu nói:

" À vị tiểu huynh đệ đó cần xử lý một chút công việc, trong thời gian ngắn sẽ không ở đây. Ta cùng Âm Sơn tiên hữu sẽ chăm sóc mọi người, mọi người cũng không cần lo lắng, nơi đây gần Hỏa Phụng Tông nên rất an toàn."

Thiên Hoa nghe Xuân Đức đã rời đi thì trong lòng có cái gì đó mất mát, nàng nhẹ gật đầu rồi ngồi xuống không nói thêm câu nào nữa.

Nhìn thần sắc có chút cô đơn của Thiên Hoa thì Lãnh Nhược Băng chỉ khẽ thở dài. Nàng biết Thiên Hoa bây giờ đang có loại cảm giác gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận