Cân Cả Thiên Hạ

Xuân Đức thấy mấy nàng dễ bảo hơn nên cũng không có làm khó mấy cô nàng này làm gì. Hắn thả ra cô gái đang nắm trong tay, cô gái kia vừa được thả ra thì liền ngồi bệt trên mặt đất liên tục ho khan, ở cái cổ trắng ngần kia của cô gái xuất hiện mấy vết ngón tay tím bầm.

Lúc này đây cô gái có khuôn mặt trái xoan kia tiến lên, đi tới trước mặt Xuân Đức đưa cho hắn một cái nhẫn chứa đồ, nàng ta nhẹ giọng nói:

“ Những thứ mấy ngày này chúng ta lấy được đều ở đây.”

Xuân Đức tiếp nhận nhẫn không gian kia sau đó liền dùng hồn niệm quan sát bên trong, nhưng hắn ngay lập tức nhăn mày lại vì bên trong hoàn toàn không có tinh hạch cùng nội đan tiên thú mà chỉ có những loại tiên quả,dược thảo đủ loại.

Xuân Đức nhìn thẳng cô gái hỏi:

“ Vì sao bên trong chỉ toàn tiên quả cùng dược thảo mà không có tinh hạch cùng nội đan của tiên thú? “

Lần này không có đợi cô gái kia nói chuyện mà Thiên Hoa đang ở bên cạnh nhanh miệng nói:

“ Các nàng hẳn là nhận nhiệm vụ hái lượm tiên quả, không chung mục đích với chúng ta. Để cho bọn họ đi đi Đầu Gỗ ta năn nỉ ngươi đấy.”

Xuân Đức nghe vậy thì thoáng có phần ngạc nhiên, hắn gật gật đầu nói:

“ Ừ, thì ta cũng đâu có ý định giữ các nàng lại làm gì. Mà kiểm tra lần này có mấy loại nhiệm vụ vậy, nhiệm vụ săn giết tiên thú có nhiều đội nhận không? “


Thiên Hoa ấp úng nói:

“ Chỉ có hai loại nhiệm vụ như vậy thôi,còn việc có bao nhiêu đội ngũ nhận nhiệm vụ tiêu diệt tiên thú thì ta cũng không rõ nữa, hẳn là rất nhiều đi.”

Xuân Đức thở dài nói:

“ Lại còn như vậy nữa, thôi được rồi mấy người các cô có thể rời đi. Mới sáng ra đã không may mắn rồi. Mới mở hàng mà gặp nữ nhân quả thực xui tận mạng.“

Nghe Xuân Đức nói như vậy thì trong lòng mấy chục cô gái ở đội ngũ khác cảm thấy khó chịu không thôi, cái gì mà gặp nữ nhân vận may không tốt. Chúng ta cũng đâu muốn gặp người như ngươi cơ chứ. Không những các nàng mà ngay cả Thiên Hoa cùng Hoa Tiên lúc này cũng trừng mắt lên nhìn Xuân Đức.

Có lẽ vì quen thuộc với Xuân Đức thời gian dài nên hai nàng mới dám làm như vậy, còn những người khác chỉ có thể cúi đầu.

Không biết là Xuân Đức miệng tiện hay là số hắn hôm nay không may thật, mà khi hắn vừa nói xong không được bao lâu thì mặt đất bỗng dưng " ầm ầm " chấn động.

Từng khe nứt không thấy đáy liên tục xuất hiện. Một lực hút kì dị từ những khe hở kia tỏa ra, khiến cho những người nơi đây không kịp đề phòng có một vài người bị hút xuống bên dưới.

Vài tiếng kêu la thất thanh vang lên.

" A a a a. Sương tỷ cứu muội, cứu muội."

" A a a. Đây là thứ quỷ gì nhanh buông ta ra."

.....

Xuân Đức mang đội ngũ của mình bay lên cao thoát ly khu vực có hấp lực kì dị. Nhìn xuống bên dưới lúc này, mặt đất chẳng khác gì mấy con quái vật nhiều miệng đã mở lớn cắn nuốt bất cứ thứ gì bên trên nó.

Hoa Tiên nhìn thấy cảnh phía dưới lại nhìn mấy chục cô gái đang bị hấp lực đáng sợ lôi kéo xuống các khe nứt thì không đành lòng hướng Xuân Đức cầu cứu:

" Cục Đá, ngươi nhanh giúp bọn họ đi, xin người đấy? "

Xuân Đức còn hiếu kì là thứ gì tác động lại khiến mặt đất thành cái dạng này, bỗng nhiên nghe Hoa Tiên nói vậy thì thoáng ngẩn người ra, hắn có chút khó hiểu hỏi:


" Vì sao lại phải cứu bọn họ, bọn họ có chết đi cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta cả?"

Nghe được câu trả lời của Xuân Đức thì toàn bộ thành viên trong đội ngũ của hắn đáy lòng một mảnh lạnh lẽo. Bọn họ nhìn thấy bộ dạng bình thản của Xuân Đức, nhìn hắn hờ hững quan sát những cô gái phía bên dưới bị thứ gì đó hút vào bên trong các khe sâu thì trong lòng những người bên trong đội ngũ vừa vui, vừa sợ.

Vui vì bọn họ được đi theo Xuân Đức, sợ là một khi nếu làm gì khiến Xuân Đức không vui thì chắc chắn sẽ có kết cục rất thảm.

Hoa Tiên nghe Xuân Đức hỏi lại một câu thì không biết trả lời thế nào, hai mắt nàng ta đỏ lên, hai mắt ươn ướt nhìn bộ dạng là sắp khóc tới nơi. Xuân Đức thấy vậy thì khẽ thở dài, vỗ vỗ nhẹ đầu của nàng nói:

" Cô bé vẫn còn rất ngây thơ, sau này cô bé sẽ thấy thế gian này hiểm ác tới mức nào, không phải cứ giúp người sẽ được người đền đáp đâu. Được rồi, đừng có khóc ta sẽ giúp cô cứu mấy người kia lên."

Xuân Đức vung tay lên, một đám mây nhỏ màu xanh lục xuất hiện sau đó đám mây nhỏ kia tách ra phóng về những cô gái phía bên dưới. Tốc độ của những đám mây kia cực nhanh, không qua mấy giây liền đã tiếp cận tới từng người ở đội ngũ kia.

Những đám mây xanh lục này bao quanh lấy các nàng rồi nâng các nàng bay lên cao thoát ly khỏi khu vực có hấp lực đáng sợ. Khi toàn bộ những cô gái kia được giải cứu thì mặt đất không lâu sau đó lại khép lại như lúc ban đầu. Nếu như mấy cô gái kia không được Xuân Đức cứu lên thì đa phần đều sẽ bị chôn sống mà chết.

Đợi một lúc lâu mặt đất vẫn không có dị thường gì nữa cả thì Xuân Đức mới để cho mọi người xuống. Lúc này đây cô gái là đội trưởng của đội ngũ hái lượm kia tiến đến trước mặt Xuân Đức chân thành nói:

" Cảm ơn vị đại ca này đã ra tay cứu giúp, nếu không ngờ có đại ca cứu giúp thì những tỷ muội khác hẳn phải chết ở nơi đây. Tiểu muội tên Nhã Uyên, không biết tôn tính đại danh đại ca tên là gì? "

Xuân Đức vốn không có ưa nữ nhân, nhìn thấy cô nàng này tới trước mặt mình nói mấy lời vô nghĩa thì hắn cảm thấy không vui. Lông mày hắn khẽ nhíu lại, đúng lúc này Thiên Hoa ở bên cạnh nhận thấy dị trạng của Xuân Đức liền biết hắn đang nghĩ cái gì.Ở lâu bên cạnh nhau nên nàng cũng có một chút hiểu về Xuân Đức.

Thiên Hoa tiến đến trước mặt Nhã Uyên khẽ mỉm cười sau đó nói:


" Cậu ấy tính cách có hơi quái dị nên bạn cũng không cần để ý. Mình tên Thiên Tử Hoa rất vui được gặp bạn."

[ Chú ý: Khi Xuân Đức ở với người thân, người nhà thì sẽ dùng ngôn từ xưng hô của người việt để cho thân cận.

Còn khi đi xa, tới thế giới khác thì sẽ dùng hán việt hoặc ngôn từ của các bạn khựa để tạo không khí xa lạ. Giống như chúng ta ra nước ngoài vậy.

Do tác còn chưa thể cân đối được việc dùng từ sao cho hợp lý nên các bạn thông cảm.]

Tiếp sau đó hai cô gái trao đổi, nói chuyện với nhau. Xuân Đức cũng tranh thủ thời gian nhìn nơi đây có gì biến đổi không. Nhưng sau khi dùng hồn niệm quan sát được một lượt thì hắn chợt nhíu mày. Khắp mọi nơi vẫn như lúc ban đầu, đến cả địa hình cũng không khác gì lúc ban đầu cả.

Xuân Đức ở trong lòng thầm nghĩ:

" Chẳng lẽ bên dưới lòng đất có vấn đề sao? "

Ngay lập tức hắn dùng hồn niệm cường đại của mình xuyên xuống bên dưới lòng đất nhưng ngay sau đó hắn liền nhíu mày thật chặt, hồn niệm của hắn vậy mà lại không thể xuống quá sâu bên dưới lòng đất được.

Đang lúc hắn suy tư không biết là ở bên dưới này có vấn đề gì thì Thiên Hoa kéo kéo tay áo hắn nhỏ giọng nói:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận