Cân Cả Thiên Hạ

Nghe vậy thì Xuân Đức khẽ gật đầu, nhưng sau một lúc sắc mặt hắn lại trở nên quái dị lên. Hắn chỉ vào điểm đánh dấu trên bản đồ nói:

" Cái này không phải là vị trí nơi Sinh Hồn Hoa trước kia sao? Sẽ không phải kho báu chính là cái cây sinh hồn hoa kia chứ? "

Bóng Ảnh lúc này cũng có phần không quá nắm chắc nói:

" Cái này đệ cũng không biết, tại không có việc gì làm nên đệ cứ vậy đào thôi nếu là thật thì tốt mà không có gì thì thôi, đợi tới lúc lão đại tới là vừa."

Nghe Bóng Ảnh nói vậy thì Xuân Đức cũng cảm thấy cạn lời rồi, hóa ra là tên này không có việc gì làm nên mới ra đây đào móc, nghĩ tới cái gì hắn lại hỏi:

" Mà nước trong cái hồ này đi đâu hết rồi, sao bây giờ cạn khô thế này? 

" Há, nước bên trong hồ sao, bị đệ hấp thu sạch rồi, nước trong cái hồ này vốn dĩ mang theo tinh hoa hắc ám nên đối với đệ cũng có đôi chút giúp ích. Nói tới cũng phải cảm ơn nước trong cái hồ này, vì nó mà đệ cũng thu được chỗ tốt."


Xuân Đức lúc này cũng đã lấy ra kiện dao găm tiên bảo ngồi xuống cùng với Bóng Ảnh đào móc, dù sao bây giờ hắn cũng không có việc gì làm. 

" Ồ, lại còn có chuyện như vậy nữa à, thế có chỗ tốt gì nói nghe thử? " Xuân Đức có phần hiếu kì hỏi.

Bóng Ảnh lúc này lại cười khặc khặc nói:

" Nói ra lão đại ngươi đừng buồn chứ tiểu đệ ta bây giờ còn mạnh hơn trước kia nữa. Ha ha. Bây giờ hắn phải mạnh hơn lão đại người gần 3 phần đấy."

Nghe vậy thì Xuân Đức thoáng ngừng tay lại nhìn qua Bóng Ảnh, sau một lúc thì hắn cười ha hả nói:

" Buồn gì chứ, lão nhị ngươi mạnh lên thì cũng đâu khác gì ta mạnh lên đâu, đáng tiếc bây giờ không đi đâu tìm được tiên bảo ám hệ, bằng không thì lão nhị ngươi chính là cao thủ trong cao thủ rồi. Ngày trước có chiếc nhẫn hắc ám mà lần trước độ tiểu thiên kiếp cũng hư mất. Thở dài."

Bóng Ảnh cũng thở dài nói:

" Ở cao thiên thì Tiên Bảo vẫn hiếm hoi, không có mấy kiện. Mà ám hệ thì càng quý hiếm hơn nữa, cái này lão đại cũng là bất đắc dĩ rồi. Với lâu nay đệ cũng chỉ nhờ bản mệnh vũ khí mà thôi, cũng đâu có sao. Sau này chúng ta từ từ tìm kiếm cũng được không cần quá nôn nóng làm gì."

Ngay lúc nói chuyện đang vui vẻ, cả hai người đồng thời nhướng mày lên. Hai người nhìn nhau một cái sau đó ẩn thân vào bên trong một góc khuất. Trước khi ẩn nấp Xuân Đức cũng không có quên xóa sạch dấu vết ở nơi này.

Không qua bao lâu thì tại bên mép hồ bất ngờ hiện ra hai đạo thân ảnh, tiếp sau đó là càng nhiều đạo thân ảnh xuất hiện những kẻ này trên người ăn mặc bất đồng, linh áp tỏa ra của chênh lệch rất nhiều.

Lúc này đây hai người xuất hiện trước nhất nhìn nhau một cái sau đó đồng thời thi triển một loại bí pháp cao siêu, chỉ thấy trong lúc nhất thời tinh khí thần của cả hai người đồng thời giảm mạnh, tiếp sau đó từ bên trong cơ thể hai người phóng ra quang mang vạn trượng, từng điểm điểm tinh quang như nước lũ thoát ra ngoài.

Ngay sau đó những điểm tinh quang kia nhanh chóng hội tụ lại với nhau. Ở trong góc tối nhìn thấy một màn như thế này thì Xuân Đức liền hiếu kì, không biết mấy tên này là đang giở trò gì nhưng rất nhanh hắn liền biết được đáp án.


Sau khi điểm điểm tinh quang kia kết hợp với nhau vậy mà lại hình thành hai thân ảnh đang đào đất, hai cái thân ảnh kia không ai khác chính là hắn cùng với Bóng Ảnh. Giả tượng kia vô cùng chân thực, chân thực đến nỗi người không biết hàng còn tưởng rằng kia là hai người đào đất thật.

Trong lòng của hắn lúc này không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc, tiên giới quả thực cái gì cũng có, việc như thế này mà cũng có thật pháp có thể đáp ứng được, không rõ là người nào lại có cái bản lĩnh về không gian cùng thời gian lớn tới vậy, nghiên cứu hẳn ra một thuật pháp thế này,

Suy nghĩ trong đầu hắn cấp tốc lưu chuyển, bây giờ có 2 biện pháp, một là giết mấy tên này đi rồi rút khỏi nơi đây, hai là lặng yên rút khỏi nơi đây.

Nếu lặng yên rút khỏi nơi này thì sẽ tránh được một tí rắc rối không cần thiết nhưng mà nếu giết người đoạt bảo thì sẽ kiếm thêm được một số tài phú không nhỏ, phải biết rằng bên trong nơi này có đến gần 30 người, tất cả đều đã có tu vi Thần Quân Tiên Cảnh trở lên rồi, đặc biệt hắn mơ hồ trong này còn có 2 tên vương giả nữa.

Ánh mắt hắn lóe lên một tia lạnh lẽo, trước kia hắn giết đủ nhiều, bây giờ thêm vài chục mạng người đáng là bao. 

Nhưng hắn cũng không có bay ra ngoài liều sống liều chết chém giết cùng với những người này, tâm niệm hắn vừa động một số lượng lớn độc tố bản nguyên từ bên trong cơ thể hắn phát tán ra bên ngoài, tuy làm thế này hơi hao bản nguyên có điều an toàn lại có được hiệu quả bất ngờ.

Nhưng ngay khi hắn đang thi pháp thì bất ngờ cảm thấy nguy hiểm đến gần, theo bản năng nghiêng người. Ngay khi hắn vừa nghiêng người thì hắn liền nghe " Phập " một tiếng vang lên, sau đó liền cảm thấy phần sau lưng đau nhói.

Ngay lập tức trong đầu hắn hiện lên một danh từ " Vương Giả Sát Thủ."

Cùng lúc này trong 30 người đang đứng bên mép hồ có một người chỉ tay về phía bên hắn lớn tiếng hét lớn:


" Có người ẩn nấp bên kia, mọi người đừng để hắn chạy thoát, bao vây hắn lại."

Xuân Đức lúc này không thể không nói hắn khá là kinh ngạc, bị người đánh lén, ẩn nấp thất bại, trường hợp này là hắn gặp lần đầu. Nhưng với kinh nghiệm cùng người tranh đấu nhiều năm hắn cũng không có kinh hoàng khi bị tập kích bất ngờ.

Độc tố bổn nguyên từ phía sau lưng hắn hóa thành hàng loạt những con rắn nhỏ, dùng tốc độ cực nhanh cắn tới kẻ đánh lén hắn ở phía sau lưng. 

Tên thích khách kia phản ứng cũng vô cùng nhanh nhẹn, chỉ vừa cảm ứng được nguy hiểm hắn liền ngay lập tức lui về phía sau, đã vậy còn không quên mở ra tiên khí hộ thể cùng bảo vật phòng thân.

Nhưng là hắn vẫn chậm một nhịp, bị một con rắn nhỏ vô hình cắn trúng tay trái, cánh tay kia ngay lập tức bị biến đổi thành, cả cánh tay thoáng cái mọc ra lông tơ màu xanh rậm rạp, tên kia thấy vậy thì cũng vô cùng quả quyết, chặt đứt một tay không hề do dự dù chỉ 1 phân thời gian.

Nhưng việc này phát sinh giây lát, từ lúc bị tập kích cho đến lúc phản công ngược lại đối phương, hắn còn chưa tới hai cái hô hấp.

[ Tác đi ngủ đây, chúc cả nhà buổi tối vui vẻ.]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận