Cân Cả Thiên Hạ

Ngay khi mười mấy người bên trong căn phòng đang bước nhanh ra ngoài thì chuyện không may phát sinh, người đi trước nhất không biết có phải hay không có vội vàng không có chú ý phía trước đang có người, tên này vẫn cứ một mạch bước đi, tiếp sau đó tên này liền đụng phải một người khác đang muốn bước vào trong này. 

Ngay lập tức một giọng nói có phần đánh đá vang lên:

" Ui da, các ngươi vội đi đầu thai sao mà đi đứng không chú ý gì cả vậy. Đứng lại, đụng phải bản công chúa không nói lời xin lỗi đã muốn đi."

Nghe được tiếng chửi mắng, Xuân Đức cùng những người khác đang ở bên trong phòng đều nhìn về phía cửa ra vào. Lúc hắn nhìn lại thì đã thấy một thiếu nữ đang hai tay chống, ánh mắt hung dữ nhìn về phía tên thanh niên tóc vàng đang bị một tên trung niên khống chế.

Tên thanh niên tóc vàng hình như cũng biết được lai lịch của thiếu nữ trước mắt nên khi nhìn rõ nàng ta là ai thì hắn liền ngay lập tức cầu xin nói:

" Xin lỗi, xin lỗi Thập Tam Công Chúa, là tiểu nhân có mắt như mù đụng phải người. Xin công chúa tha tội."

Không những tên thanh niên này có biểu hiện như vậy mà những kẻ khác cũng có biểu hiện tương tự như vậy, cả đám lúc này như con mèo nhỏ đứng qua một bên.


Cô gái kia sắc mặt lúc này cũng có chút hòa hoãn đi rất nhiều, nàng lúc này khẽ hừ nhẹ một cái rồi nói:

" Thấy ngươi cũng đã biết nhận sai lại là đồng tộc,ta đại nhân có đại lượng cũng sẽ không thèm chấp nhặt với ngươi, được rồi ngươi đi đi, nhớ là phải đi đứng chú ý vào hôm nay nơi này có rất nhiều đại nhân vật xuất hiện nếu như ngươi đụng phải bọn họ thì đến lúc đó không ai có thể cứu được ngươi đâu."

Cô gái này vừa nói như vậy thì tên trung niên đang khống chế tên thanh niên tóc vàng cũng buông hắn ra, được thả ra tên thanh niên tóc vàng này ngay lập tức nói lời cảm tạ.

" Cảm tạ ân đức của Thập Tam Công Chúa, tiểu nhân nhất định sẽ ghi nhớ lời răn dạy của công chúa."

Nói xong thì hắn lại hành lễ thêm một lần nữa sau đó liền cùng những đồng bạn khác của hắn nhanh chóng rời đi. Những người đang ở vây ở xung quanh xem cuộc vui lúc này cũng nhanh chóng tán ra, trước khi đi ánh mắt bọn họ còn liếc nhìn cô gái có cái danh hiệu Thập Tam Công Chúa thêm vài lần. 

Sau khi mọi người đã tán đi cả thì cô gái kia mang theo 6 người trung niên nam tử ở phía sau cũng bước vào căn phòng nơi Xuân Đức đang ngồi. Vừa bước vào trong thì nhóm bảy người của cô gái kia liền nhìn thấy nhóm người của Xuân Đức đang ngồi trong phòng,trong mắt những người này thoáng hiện lên sự nghi hoặc.

Xuân Đức lúc này đang nói chuyện cùng với Huyết Vận, hắn bỗng nhiên cảm nhận được ánh mắt của người khác đang nhìn mình, lúc này hắn cũng nhìn qua bên này, nhìn thấy bảy người đang nhìn mình thì hắn khẽ cười ôn hòa một cái sau đó liền thu hồi ánh mắt.

Nhưng ngay vào lúc này ở phía bên dưới bỗng dưng náo nhiệt hẳn lên, một mảnh tung hô vang dội. Nghe được âm thanh tung hô kia thì Xuân Đức ngay lập tức nhìn lại, vừa nhìn hắn liền thấy tại phía cổng vào lúc này đang có một đoàn người chậm rãi tiến vào.

Trong đoàn người này thì có năm ông lão cùng với hai nữ tử là nổi bật nhất, theo phía sau còn có một đám thanh niên nam nữ, ở trước nhất lúc này thì có một tên cường giả của Long Tộc đang hướng về phía 5 ông lão giới thiệu, bộ dạng mười phần cung kính. 

Năm ông lão kia thần sắc mỗi người đều giống nhau, cả 5 người đều mang vẻ mặt nghiêm túc, bộ dạng cao cao tại thượng, mặc kệ tên cường giả Long Tộc kia nói gì thì cả 5 người đều chỉ nhẹ gật đầu một cái, thể hiện bộ dạng tiền bối cao thâm đắc đạo. 

Cả 5 người này tu vi cũng chỉ là ở Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kì nhưng lại làm ra cái bộ dạng cao nhân tiền bối không ai bằng khiến cho Xuân Đức nhìn qua không khỏi mỉm cười.

Về phần hai cô gái ở phía sau năm ông lão thì hắn khá có hứng thú với một người trong số đó, cô gái kia không cao cho lắm nhưng nhìn khá dễ thương, có khuôn mặt cực kì đáng yêu, nhất là hai cái má bánh bao cùng với đôi mắt to tròn. Nàng nàng này vừa đi theo sau 5 ông lão vừa vẫy tay nhỏ cùng nụ cười tươi đối với những người xung quanh.


Những người đang ở gần đó thấy vậy thì cả đám càng thêm cuồng nhiệt hơn. Không ít người nhìn thấy cô gái này nở nụ cười hướng về phía bản thân thì cả đám liền ngây ngốc mà nhìn. Bộ dạng thất hồn lạc phách kia khiến cho Xuân Đức ở bên trên lầu cao quan sát cũng cảm thấy buồn cười.

Đối với cô gái lại thì hắn cảm thấy có phần chán ghét, nữ nhân kia có thân hình thon gầy, khuôn mặt xinh đẹp nhưng lạnh lùng, lúc nào cũng làm cái bộ dạng cách xa người vạn dặm. Vừa nhìn thôi là đã cảm thấy phản cảm rồi.

Còn về phần đám thanh niên nam nữ đi theo phía sau thì mặt tên nào tên nấy đều vênh lên như cái bánh khô. Bộ dạng dương dương tự đắc nhìn ngứa mắt vô cùng. Mà cái đám tạp nham này tên tu vi mạnh nhất cũng chỉ là Hằng Quân Tiên Cảnh hậu kì, không biết đám này tìm đâu ra sự ưu việt của bản thân mà lại cứ vênh mặt lên thế kia.

Chung quy lại thì trong đám người của Thăng Tiên Tông này hắn nhìn thuận mắt chỉ có cô gái nấm lùn, còn những kẻ còn lại vừa nhìn đã thấy ngứa mắt rồi.

Sau khi đã nhìn kỹ những người đến từ Thăng Tiên Tông thì Xuân Đức liền nhếch môi khẽ cười, sau đó hắn nhìn qua Huyết Vận nói:

" Đệ còn muốn xem nữa không? Nếu không thì chúng ta nên về nhà thôi. Về nhà hôm nay ca làm món cháo cá cho ăn."

Huyết Vận nghe tới cháo cá thì hai mắt sáng lên nói:

" Vậy chúng ta về nhà đi, nơi này cũng chẳng có gì xem nữa cả."


Xuân Đức lúc này cười ôn hòa nói:

" Ừm, vậy chúng ta đi về thôi. "

Nói xong thì Xuân Đức liền đứng dậy mang theo Huyết Vận cùng bốn thi nữ đi ra ngoài. Hắn vừa đi ra ngoài thì nữ tử lúc trước hơi cau mày nói:

" Kẻ này thật kì lạ."

6 người khác nghe vậy thì hai mặt nhìn nhau. Nhưng rồi cũng không ai nói gì.

...........

Sau khi rời khỏi Lâm Nhược Viên thì Xuân Đức liền ngồi thú xa sau đó quay về trang viên của bản thân. Hắn cảm thấy quyết định đi nhìn xem mấy tên đến từ Thăng Tiên Tông thật đúng là sai lầm lớn nhất trong ngày.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận