Lần này tới tham dự dạ hội mừng công của công ty bất động sản Quốc Cảnh có hơn một ngàn người, nhưng thực tế thì người tới có thể hơn một ngàn người. Đương nhiên, lần này đều là thành viên của công ty Quốc Cảnh tại thủ đô, các thành viên tại phân bộ ở các tỉnh thành khác đương nhiên là không thể tới dự được.
Bữa dạ hội mừng công lần này diễn ra trên tầng ba của khách sạn Long Hoa. Bởi vì tầng ba là nơi có diện tích lớn nhất của khách sạn, đủ để chứa được bữa tiệc rượu hơn ngàn người của công ty.
Lúc Sở Phàm và ba người đại tiểu thư tới hội trường thì đã có rất nhiều người của công ty Quốc Cảnh tới, hơn nữa đã ngồi vào bàn tiệc theo cấp bậc chức vị khác nhau. Đại tiểu thư tới lập tức gây nên một phen chấn động trong hội trường, cũng có những nhân viên của công ty Quốc Cảnh chưa từng được gặp qua khuôn mặt xinh đẹp của đại tiểu thư. Bởi vậy đêm nay sau khi thấy được vẻ đẹp phương hoa tuyệt đại, khuynh thành mỹ mạo của đại tiểu thư, tất cả đều ngây người ra.
Sở Phàm và đại tiểu thư, nhị tiểu thư, dì Mi tất nhiên là ngồi ở bàn khách quý. Tới 6h50 thì cơ bản là các thành viên công ty đã tới đủ, hơn trăm bàn rượu trên sảnh đã được sắp xếp xong.
Cao trào nhất của bữa tiệc chính là lúc chủ tịch công ty Quốc Cảnh, Kỷ Thiên Vũ xuất hiện. Tất cả mọi người có mặt đều đứng dậy nhiệt liệt vỗ tay.
Kỷ Thiên Vũ mặt mỉm cười đi lên bục, nói vào micro:
- Công ty Bất động sản Quốc Cảnh của chúng ta tổ chức các buổi tiệc rượu, các tiệc tối linh tinh thì nhiều vô số kể, nhưng, khiến cho tôi cảm thấy kích động nhất vẫn là bữa tiệc mừng công tối nay. Nguyên nhân nói ra chắc các vị ngồi đây cũng đã biết, chính là ngày hôm qua, khu vực chi nhánh của chúng là Lam Cảnh trong một ngày bán ra gần tám trăm hộ nhà, đã tạo ra một kỳ tích trong ngành bất động sản. Cho nên, tôi tổ chức dạ tiệc mừng công tối nay!
Phía dưới vang lên tiếng vỗ tay vang dội.
- Dưới sự ảnh hưởng của nguy cơ tài chính quốc tế, công ty chúng ta có thể sáng tạo ra một kỳ tích như thế đúng là một loại thắng lợi, mà lần này thắng lợi đến từ tổng tài khu Hoa Bắc, cũng là con gái tôi Kỷ Tiêm Tiêm và cả nhóm của cô ấy. Giờ tôi đại biểu cho toàn thể thành viên công ty chúc mừng cô, đồng thời cũng hy vọng Kỷ Tiêm Tiêm không ngừng cố gắng, tạo ra thành tích tốt, cũng hy vọng những vị ngồi đây hãy khắc ghi tôn chỉ của công ty chúng ta, lấy Kỷ Tiêm Tiêm làm gương, vì công ty mà tạo ra càng nhiều kỳ tích tốt hơn nữa.
Kỷ Thiên Vũ kích động nói.
Phía dưới vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
- Tôi tiết lộ cho tất cả mọi người ở dưới một tin tức, năm nay công ty chúng ta ước đoán có thể thu được lợi nhuận là 1 tỷ, nộp thuế 100 triệu, đó là một thành tích rất đáng kể. Đây đều là cố gắng của tất cả mọi người. Tuy nhiên chúng ta cũng không nên vì thành tích trước mắt mà đắc chí không tiến bước, chúng ta phải phát triển tác phong phấn đấu trong gian khổ, tiếp tục đổi mới tiếp tục cố gắng tiếp tục cạnh tranh, năm tới tiếp tục tăng lợi nhuận thêm 200 triệu nữa. Mọi người có lòng tin hay không?
Kỷ Thiên Vũ lớn tiếng hỏi.
- Có!
Tất cả những thành viên công ty Quốc Cảnh ở dưới bị hào khí trong lời nói của Kỷ Thiên Vũ cuốn hút.
- Tốt! Tôi tin tưởng mọi người, cũng tin tưởng Quốc Cảnh ngày mai càng thêm tốt đẹp! Tôi cũng không nói nhiều nữa, tôi chỉ nói một câu, đêm nay mọi người nhất định phải ăn uống thoải mái đó.
Kỷ Thiên Vũ nói.
Kỷ Thiên Vũ vừa dứt lời, phía dưới liền dậy lên tiếng vỗ tay rầm rập.
Tiếp theo là đại tiểu thư cũng lên phát biểu vài câu cảm nghĩ, những người ở dưới nhìn thấy đại tiêu thư như tiên nữ giáng trần đều ngừng thở, im lặng nghe đại tiểu thư nói chuyện. Lúc đại tiểu thư nói xong, rất nhiều người phải mất ba bốn giây mới hồi phục tinh thần được, bắt đầu nhiệt liệt vỗ tay.
Sau đó, các tiết mục ca múa văn nghệ phong phú trình diễn, trong tiếng ca duyên dáng và vũ đạo động lòng người thì rượu và thức ăn cũng lần lượt được đưa lên. Cuối cùng, khi thức ăn đã được mang lên hết, các tiết mục văn nghệ đã được thưởng thức đủ, Kỷ Thiên Vũ nâng cao chén rượu lên, cao giọng nói:
- Chén rượu này tôi kính mọi người, tất cả hãy cùng nhau uống nào. Sau đó mọi người cứ thoải mái ăn uống đi.
Kỷ Thiên Vũ nói xong, một hơi cạn sạch, các nhân viên, viên chức của Quốc Cảnh cũng lần lượt cạn chén.
Sau vài chén rượu, trong hội trường cũng dần có nhiều tiếng người nói chuyện, bầu không khí cũng bắt đầu náo nhiệt hơn. Bởi vì mục đích đêm nay là vì chúc mừng khu nhà Lam Cảnh đã tiêu thụ tốt, mà đại tiểu thư lại là nhân vật chính của sự kiện này, cho nên rất người đều cầm chén rượu tới kính đại tiểu thư. Mới đầu đại tiểu thư ai đến cũng không cự tuyệt, nhất nhất cụng ly, nhưng tửu lượng đại tiểu thư không tốt lắm, bởi vậy chỉ sau năm sáu chén khuôn mặt ngọc của nàng đã hồng lên, thân thể mềm mại hơi lay động, xem ra là men rượu đã bốc lên rồi.
Sở Phàm đứng cạnh đại tiểu thư thấy thế, liền bảo nàng đừng uống nữa, mà là hắn tự đứng ra uống đỡ cho đại tiểu thư. Bởi vì người đến kính rượu rất đông nên Sở Phàm liên tục uống hơn mười chén. Do uống nhanh nên hắn cũng bắt đầu cảm thấy đầu hơi choáng.
Đại tiểu thư tuy rằng có Sở Phàm ngăn rượu giúp nàng, nhưng cũng có rượu cần uống thì nàng phải uống, bởi vậy đại tiểu thư đã hơi có men say. Tuy nhiên nàng vẫn vui vẻ cao hứng. Có lẽ, ngày này là ngày mà nàng chờ đã lâu.
Bên kia dì Mi cũng có rất nhiều nam nhân vây quanh. Những nam nhân đó đều là những nhân vật cấp bậc tầm cỡ quản lý trở lên của công ty Quốc Cảnh. Nếu không cũng không thể uống rượu trong khu khách quý bên này được. Đối với dì Mi, Sở Phàm cũng không lo lắng, nữ nhân thành thục như dì Mi đối với trường hợp thế này đã trải qua không biết bao nhiêu lần rồi. Tuy nhiên nhìn sắc mặt cô thì xem ra cũng đã uống không ít rượu.
Nhị tiểu thư thì lại cùng với Tô Phỉ và Trầm Mộng Lâm tùy tiện ăn uống, sau đó đã sớm chạy vào trong phòng ngồi hát rồi.
Đại tiểu thư còn muốn rót rượu tiếp, Sở Phàm thấy thế vội vàng ngăn cản, hắn nói:
- Đại tiểu thư, cô đã uống quá nhiều rồi, uống ít đi một chút!
- Không cần đâu mà, tôi cũng không uống nhiều. Người ta đêm nay rất cao hứng. Tôi, tôi muốn uống nhiều một chút!
Đại tiểu thư miệng đã hơi mơ hồ nói.
- Được, được, được rồi, có thể có thể, nhưng đợi một lúc nữa hãy uống tiếp được không? Uống rượu liên tục cũng không tốt!
Sở Phàm nói.
- Tiểu, Tiểu Sở, cám ơn anh! Thật sự hết sức cám ơn anh! Không có anh trợ giúp tôi, tôi cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, cảm ơn anh!
Đại tiểu thư liên tục nói tạ ơn.
- Đại tiểu thư, tôi đã nói rồi, đây là chuyện tôi sẵn lòng làm cho cô. Cô không cần cảm ơn tôi!
Sở Phàm nói.
- Dù là người nhà vẫn phải cảm ơn anh. Đến đây đến đây, một ly này tôi nhất định phải kính anh, nhất định kính anh!
Đại tiểu thư nói.
- Bất cứ lúc nào tôi cũng có thể tiếp nhận mà, tôi cũng không có chạy đi đâu cả, tôi sẽ chờ bên cạnh cô mà. Chúng ta cứ uống từ từ thôi, được không?
Sở Phàm dỗ đại tiểu thư. Hắn biết không thể để đại tiểu thư tiếp tục uống rượu được.
- Không, không được. Bây giờ uống, bây giờ uống. Bằng không tôi, tôi không để ý tới anh nữa!
Đại tiểu trề môi nói, thần sắc nũng nịu, hình dáng cơ trí hiểu biết thường ngày của đại tiểu thư chỉ còn lại cực nhỏ, có lẽ đại tiểu thư đã say thật rồi.
Nhìn đại tiểu thư không chịu buông tha, Sở Phàm cũng không có biện pháp, đành phải nói:
- Được rồi, lại đây nào. Tôi kính đại tiểu thư một ly!
- Không, là tôi kính anh một ly!
Đại tiểu thư nói xong liền cụng một lý với Sở Phàm, sau đó một hơi cạn sạch.
Sau chén này, sắc mặt đại tiểu thư càng thêm đỏ hồng, nhìn trông như một đóa hoa hồng nở rộ thật rực rỡ. Ánh mắt nàng lờ đờ mông lung vì say, đột nhiên nhào vào lòng Sở Phàm, đầu gối lên vai Sở Phàm, miệng thì thào:
- Cảm ơn anh, cảm ơn…
Đại tiểu thư ngã vào lòng Sở Phàm, nói xong mấy câu mà ngày thường không dám nói, đã nặng nề đi vào giấc ngủ.
- Đại tiểu thư, đại tiểu thư…
Sở Phàm nhẹ giọng gọi đại tiểu thư, nhưng nàng không chút phản ứng. Sở Phàm nghĩ thầm, có nên lập tức đưa đại tiểu thư về nghỉ ngơi hay không.
Lúc này dì Mi từ từ đi tới. Sau khi uống rượu vào, đôi mắt quyến rũ của Mi di lại càng thêm động lòng người. Cô nhìn thấy đại tiểu thư tựa trên vai Sở Phàm không nhúc nhích liền hỏi:
- Tiêm Tiêm say rồi à?
- Vâng, tôi đang nghĩ có nên đưa cô ấy về nghỉ ngơi bây giờ không.
Sở Phàm nói.
- Không cần đâu, cứ nghỉ ngơi luôn ở khách sạn này đi cũng được. Đêm nay công ty đã bao trước một số phòng trong khách sạn này, chuẩn bị cho một số quản lý và nhân viên. Cứ để Tiêm Tiêm nghỉ ngơi qua đêm ở đây cũng được rồi.
Dì Mi nói.
- A, vậy sao? Đêm nay chúng ta nghỉ trong khách sạn sao?
Sở Phàm hỏi.
Dì Mi đột nhiên mỉm cười, vẻ quyến rũ trong mắt càng đậm. Cô nhìn Sở Phàm, cực kỳ mập mờ nói:
- Không sai, chúng ta qua đêm trong khách sạn!
Sở Phàm lại phát giác tim của mình đập "thình thịch" liền giật mình. Hắn vội vàng lảng tránh ánh mắt quyến rũ mê người của dì Mi, nói:
- Phòng ở đâu? Trước hết phải đưa đại tiểu thư đi nghỉ đã.